Chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phòng tắm đến giường chỉ có vài bước, nhưng Huyễn Thần cảm thấy rất dài, trong lòng Long Phúc như là bom hẹn giờ, càng không có động tĩnh cậu càng lo lắng, thậm chí không dám cúi đầu nhìn hắn. Sau vài bước chân, Huyễn Thần đem cậu đặt trên giường, cúi đầu nhìn chằm chằm vào cậu, gương mặt lúc này vô cùng nóng bỏng ướt át. Huyễn Thần thân thể đều căng thẳng, hắn đối nữ nhân đều không có phản ứng như vậy. Huyễn Thần cơ hồ muốn đứng lên, Long Phúc chạm không được, cậu so với bất kì chất độc nào đều lợi hại hơn. Hết sức dụ hoặc cũng không quên lộ ra chính mình là một kẻ *** đãng, tuy không có trí mạng, nhưng là cũng đủ để hắn không kiểm soát. Độc cũng như thế, dính quá một lần, nháy mắt nọc độc sẽ ăn mòn đầu óc, khiến hắn sẽ quên hết mọi thứ.

Huyễn Thần muốn đứng lên, đầu óc phản ứng bình thường, nhưng hết lần này đến lần khác đều không đứng được vì tay của Long Phúc vẫn còn trên cổ hắn. Tần Thiệu cúi đầu nhìn xem, Long Phúc lần này trợn tròn mắt, không hề mang thủy khí sương mù, mà là thanh tỉnh. Nhưng là, nếu cậu thanh tỉnh, sao cậu ta không lấy tay đó đánh mình?

Huyễn Thần cảm giác chính mình thấp hèn, thói quen chịu cho cậu ta đánh. Huyễn Thần chần chừ hô to:"Felix?" Long Phúc như trước vẫn ôm chặt, không buông tay, thân thể ôm hắn tư thế y như lúc nãy. Cuộn tròn trước người hắn, Huyễn Thần trong nháy mắt không xác định được cậu đang cố câu dẫn hay là đánh không nổi! Đối với một cơ thể đã từng chạm qua, hắn không thể kiềm chế.

Huyễn Thần cúi đầu hô to một câu:"Felix!" Thanh âm có chút khàn khàn, Long Phúc nhẹ nhàng mà hừ một tiếng, một tiếng kia cùng tiếng rên ban nãy trong phòng tắm giống nhau như đúc. Sầu triền miên, ẩn nhẫn khó nhịn, ủy khuất lại vui thích. Huyễn Thần cúi đầu, nhẹ nhàng hôn môi, Long Phúc cố chịu quay mặt đi, cái hôn nóng bỏng kia phút chốc rơi xuống cổ.

Cậu không có đẩy hắn ra! Huyễn Thần hôn vội vàng, dần dần đem cậu nằm xuống, hắn không dám dùng sức đè nặng cậu, nhưng là thật sự nhịn không được nên dùng sức xoa nắn, hắn không biết vì cái trong thân thể mình giờ đây lại có một loại nhiệt khó tả, tản ra bốn phía, dừng ở Long Phúc trên người tạo ra nhiều ký hôn mà người khác có thể thấy, Long Phúc không có đẩy hắn ra, tay đặt trên nệm, nắm chặt cái chăn, Huyễn Thần dọc theo cổ một đường hôn xuống dưới, phương thức khống chế mình rất tốt, hắn cảm thấy thực có lỗi, vì lần đầu tiên mình đã làm qua thô bạo khiến cậu sợ như vậy.

Huyễn Thần nhẹ nhàng ngậm lấy đầu nhũ, hai hạt anh châu giống nhau, thân thể phía trước khó chịu nên hừ một tiếng, bắt đầu đấu tranh dữ dội, cánh tay Huyễn Thần ôm sát eo cậu cố chấp hôn lên, cắn xong rồi liếm, từng chút một như muốn đem cậu nuốt xuống.

Long Phúc thật sự cảm giác chịu không nổi, cậu không nghĩ thân thể lại khó chịu như vậy, căng thẳng, đường cong một lần nữa bị hắn mềm hoá, cậu hận khi thấy hắn hôn, hận hết thảy! Nhưng cậu tránh không khỏi, tránh đi một lần là khó nhịn trống rỗng, chạy thoát một lần tiếp theo trốn không thoát. Rõ ràng chỉ là bất đắc dĩ câu dẫn, lại bị hắn một lần nữa áp cậu xuống.

Huyễn Thần nhỏ vụn hôn sang hai má, Long Phúc mặt né qua trốn đi không hợp tác, Huyễn Thần cũng không miễn cưỡng, tay hắn kiệt lực khống chế được, ôn hòa ôn hòa, vì lần đầu tiên hắn đã quá dữ dằn, làm thương tổn cậu, đúng là mất hết nhân tính!!

Long Phúc so với hắn trong tưởng tượng tốt hơn nhiều. Đại khái là vì cậu mới nếm thử ***, cho nên thân thể nhạy cảm sinh ra hỏa dục, Huyễn Thần dùng ngón tay dừng ở mặt trên cả người cậu liền run rẩy. Huyễn Thầb dần dần nhẫn nại không được, ngón tay vội vàng xao động qua lại đùa đến khi tiểu huynh đệ Long Phúc dần dần đứng lên, ánh mắt đen sầm dọa người, hắn cũng chưa vội cởi bỏ quần áo, chỉ là nghiêng ôm lấy cậu, khiến cậu không cách nào trốn được. Hắn vẫn không biết Long Phúc đang mời hắn hay dò xét nữa? Hay vẫn là cười nhạo hắn? Huyễn Thần nhẫn nhịn khó chịu chỉ có thể đùa bỡn tiểu huynh đệ của Long Phúc, thủ đoạn kỹ xảo tuyệt đối so với Đoàn Tình lợi hại rất nhiều, căn ngọc trụ kia trong lòng bàn tay dần dần đứng lên, trên đỉnh đầu bị hắn khiêu khích đến khi chảy ra chất lỏng, Long Phúc cắn răng hừ hừ, loại này trong thống khổ mang theo này vui thích so đơn thuần thống khổ càng thêm khó có thể ẩn nhẫn, cậu nhìn Long Phúc trong lòng cọ xát, vừa muốn đẩy tay hắn ra, vừa luyến tiếc tầng khoái cảm này, màu da rất nhanh nhiễm một tầng đỏ ửng. Trên mặt toát ra mồ hôi. Đầu không thể khống chế cử động tới lui, môi vô ý thức chạm hai má hắn. Huyễn Thần thân thể đã nhanh chóng cương lên, nhẫn nhịn vất vả. Long Phúc rốt cục thấy hắn không chịu hành động, bắt đầu cởi quần áo hắn, Huyễn Thần nhìn ngón tay cậu vội vàng, quần áo nút thắt đều bị kéo xuống, lực tay rất mạnh, Huyễn Thần chạm vào mặt cậu:"Long Phúc, cậu chắc chắn." Cởi quần áo của tôi không phải là động tác vuốt ve đơn giản đâu.

Long Phúc không trả lời hắn, trong mắt đều bốc hỏa, sơ mi nút thắt cởi ra rất nhanh chóng, bắt đầu cởi thắt lưng, Huyễn Thần hơi chút nâng eo lên, cho cậu cởi tiện hơn, nhìn dưới thân là thân thể trần trụi, không thể nhịn được nữa, ghé vào lỗ tai cậu hung hăng nói: "Đây là cậu tự tìm đến đấy!" Huyễn Thần nửa quỳ trên giường, rất nhanh đem quần áo cởi ra, xoa xoa cho Long Phúc, nhưng cậu vẫn cố tránh né, nhưng chuyện tới bước này, trốn không nổi nữa. Cậu không thích cũng không còn kịp rồi, có thể nói hắn sẽ làm cậu vui thích.

Huyễn Thần rốt cục ôm lấy thân thể nóng bỏng của cậu, da thịt của hai người trong nháy mắt chợt run lên, Huyễn Thần trấn an hôn lên mặt nhưng bị cậu liên tục né tránh, mắt Huyễn Thần nhìn xuống, tay nhanh chóng bắt lấy gương mặt cậu. Long Phúc né hạ, bị tay hắn ngăn cản, ngón tay Huyễn Thần đảo quanh đôi môi kia một vòng, vô cùng mềm mại, thậm chí có phần ướt át, Huyễn Thần ánh mắt nhìn xuống thân thể, quả nhiên là đặc thù, về phần Long Phúc, cậu từ từ nhắm mắt lại, lông mi dài rũ xuống, ngón tay nắm chặt run rẩy, rõ ràng không muốn, vì cái gì lại cầu hoan, là vì thân thể chịu không nổi sao? Huyễn Thần cúi đầu, dọc theo xương quai xanh một đường hôn xuống dưới, hôn đến nhũ tiêm, thì cảm giác Long Phúc nằm trong lòng hắn run rẩy, quả nhiên chỗ này thực nhạy cảm, Huyễn Thần hung hắn hôn lên, vừa hôn vừa dùng tay xoa xoa bộ phận kia, Huyễn Thần đầu lưỡi đi vào, Long Phúc a một tiếng, ngón tay Huyễn Thần thuận lợi dò xét đi vào, bên trong ướt sũng, Long Phúc thân thể đều căng thẳng, cực kỳ kháng cự, hai chân thon dài gắt gao đè nặng tay hắn, Huyễn Thần đương nhiên dừng, chờ cậu chậm rãi thích ứng, chờ cậu từng chút một thả lỏng, Long Phúc chậm rãi hưởng thụ, thân thể dần dần mềm hoá, Huyễn Thần chậm rãi chuyển động ngón tay, chuyển một vòng ra bên ngoài trừu sáp một lần một chất lỏng theo tay cậu đi ra thanh âm *** mĩ khó cưỡng, Long Phúc khó có thể chịu đựng đùa giỡn như vậy, cậu thà bảo hắn đi vào trực tiếp, tuy thảm thiết một chút, nhưng cả hai có thể nhanh chóng đạt được khoái cảm, nhưng Huyễn Thần lựa chọn phương thức chậm rãi, phương thức này cậu chịu không nổi. Cậu thậm chí không biết thân thể mình sẽ thành dạng này, theo Huyễn Thần ngón tay động mà động theo, ngón tay hắn tiến vào lúc cậu đang kháng cự, hắn đẩy mạnh làm cậu thấy dễ chịu, lát sau tay hắn đi ra, khiến cậu không kịp thích ứng nên rên rỉ vài tiếng, khó chịu, xấu hổ, ủy khuất.

Long Phúc cắn răng như thể cậu không muốn phô ra khoái cảm của mình hiện giờ, vui thích lại ủy khuất, khoái hoạt lại xấu hổ, cậu chịu không nổi, thân thể bắt đầu vặn vẹo, này lúc sau Huyễn Thần đã tăng lên 3 ngón tay, ngón tay Huyễn Thần dừng ở bên trong, Long Phúc hung hăng trừng hắn, đáng tiếc ánh mắt này bị bịt kín bởi một tầng hơi nước, nên chỉ có thể tăng sự mĩ lệ, như là bảo thạch trong nước, chiết xạ ra tia sáng chói mắt. Huyễn Thần cảm giác thời cơ không sai biệt lắm, liền đem ngón tay trừu đi ra, nhìn thấy Long Phúc khó nhịn thân thể khi chậm rãi áp đi xuống, nóng bỏng nóng cháy, Long Phúc chậm rãi hộc ra một hơi, không phải đặc biệt đau, cảm giác trướng mãn hơn cả đau, trong lúc nhất thời không biết làm ra cái gì, hắn bắt đầu tiền vào, sau đó chính là cảm giác tê dại. Toàn thân đều bị lắp đầy..

Huyễn Thần ôm cậu từng chút đem nơi mập hợp áp sát, tiểu hài tử không phản kháng, có lẽ là quên phản kháng, chỉ là vòng eo bắt đầu chấp nhận hắn, phối hợp với nhau, hắn khó nhịn cảm thấy cậu đặc biệt khả ái! Huyễn Thần tay ôm lưng cậu, thong thả vuốt ve, khiến cậu dần dần thả lỏng, để có thể đem thứ của mình đâm vào nơi sâu nhất bên trong, sau đó cố gắng giúp cậu thả lòng một chút. Hắn muốn cho cậu một một cuộc tình hí vui thích, không thống khổ, làm một lần sẽ muốn lần thứ hai. Huyễn Thần như hắn suy nghĩ dần dần mê thần trí, nhỏ vụn rên rỉ theo hắn cùng với tiếng trừu sáp cao thấp vang lên đến, vừa mới bắt đầu còn có thể nhẫn nhịn, nhưng khi chìm vào dục vọng, không thể khống chế, tiếng rên rỉ này cũng không tránh khỏi.

Long Phúc không nghĩ đến chính mình sẽ ra dạng này, không hề nghĩ đến sẽ dấy lên dục vọng của hắn, khó có thể dùng từ ngữ để diễn tả. Cái vô liêm sỉ gì đó mỗi lần mang theo nóng bỏng khí tức ngang ngược đỉnh hợp thời đều mang đến khoái cảm từng đợt mềm yếu, để người muốn càng nhiều, ngay cả eo lưng đều triệt để mềm hoá, không luyến tiếc đẩy ra.

Cậu không tự chủ được mình mà ra sức phối hắp lắc lư, phát ra mấy tiếng đứt quãng hừ hừ, không biết là tràng đạo ma sát sinh ra phản ứng, hay là bản năng đáng chết phản ứng, thế nhưng cậu tuôn ra dòng chất lỏng ấm áp, gắt gao bao vây lấy hắn, làm hắn trừu sáp ra vào, tạo ra tiếng vang thấm ướt, đứt quãng, tiếng nước dần dần vang dội, làm không khí trở nên xấu hổ. Xấu hổ, vừa thẹn vừa giận, nhưng cậu mỗi một lần đều sẽ theo bản năng nâng eo cao, khiến cái mông cao cao nâng lên, cho hắn dễ dàng xâm nhập, cậu không rõ tại sao lại tạo ra được khoái cảm như thế, những cú va chạm nhau, dọc theo xương sống đến toàn thân, cứ như có luồng điện chạy khắp người, hẩm vào tay chân, toàn thân hưng phấn. Không thể không thừa nhận, vui thích mà thoải mái, thực hồn tận xương, thực tủy biết vị.

Khi sự tình đến nước này cậu bình tĩnh nhìn lại hình như cậu giống một *** phụ! Long Phúc cắn môi, không nghĩ lại xấu hổ như thế, không muốn cho hắn thấy được phút giây cầu hoan của mình lúc này đây.

Huyễn Thần cúi đầu đúng lúc nhìn thấy cậu cắn môi, lần đầu tiên phụ thượng này trương miệng. Hắn hạ thấp mi mắt mình xuống, thấy không rõ mặt Long Phúc, chỉ là ôn hòa nhìn cậu, ôn nhu cùng dưới thân kịch liệt hoàn toàn không có quan hệ trực tiếp, Long Phúc không biết nên quyết định không nghĩ, từ nay về sau sẽ cố thu dụ hoặc lại không thể làm loại chuyện này nữa! Huyễn Thần nhìn cậu né tránh, khóe môi đột nhiên cong lên, dưới thân hung hăng đỉnh vào ra, Long Phúc rất nhanh liền chống đỡ không nổi, lần đầu thể nghiệm như vậy vui thích, cậu chịu không nổi kích thích như vậy, mặt rốt cục quay lại, khóe miệng không nề hà mấp máy, thấy Huyễn Thần liền trốn đi, vì thế hắn thất bại, bất đắc dĩ cậu nâng cao chiếc cổ, Huyễn Thần cúi đầu hung hăng cắn cổ cậu mấy cái, Long Phúc gần như thống khổ hừ một tiếng, thân thể nâng lên, khóe miệng mở ra, Huyễn Thần cúi đầu hôn cậu.

Hai đôi môi dính lấy nhau dây dưa không chút ôn hòa nào, hắn gần như không còn kiên nhẫn, cảm giác muốn lập tức thiêu đốt mọi thứ, không có cho cậu cơ hội kháng cự, đầu lưỡi tầng tầng tham chiếm kịch liệt khoang miệng bên trong, đoạt hết không gian trong miệng, không bỏ qua bất cứ chỗ nào! Huyễn Thần công kích đến mức cậu không kịp đề phòng, đem Long Phúc ngây ngô kháng cự nhất thời áp chế đánh tơi bời. Không phải trốn sao, không phải không tình nguyện sao! Cùng hắn thượng giường cũng không phải cậu tình nguyện sao! Huyễn Thần trong mắt hắc triệt để, gắt gao ôm eo cậu, hút lấy chiếc lưỡi mềm ấm đang cố trốn tránh, sau đó thân thể cậu bắn ra chất lỏng, cậu nằm mệt mỏi trên giường, hắn lại trò cũ, cọ xát một hồi thì cái ấy lại dựng đứng một lần nữa. Hai người dây dưa.

Chịu khiêu khích như vậy, Long Phúc thở không nổi, trong đầu dần dần bị nụ hôn ăn mòn, Huyễn Thần là quyết tâm khi dễ cậu, tự đại kiêu ngạo, không coi ai ra gì! Long Phúc trong đầu đoạn ngắn mắng hắn, đồ đáng chết bá đạo! Đồ đáng chết vương bát đản! Huyễn Thần như là nhìn ra cậu không tình nguyện, càng thêm bá đạo dây dưa, không cho phép cậu trốn hoặc lui bước, làm cho cậu không đường thối lui, muốn đem cậu nuốt vào bụng! Tên vô liêm sỉ như vậy khiến Long Phúc trong lúc nhất thời không chỗ thối lui, cậu hận chết, nhưng khi hôn lại thích nhiệt liệt như vậy, liều chết ôm, như vậy bị gắt gao ôm vào trong ngực. Có lẽ là thấy cậu phóng túng, khiến Huyễn Thần gia tăng hành động hôn hít, ôm ấp, thâm nhập cơ thể cậu. Thân thể bên trong của cậu trơn tru ấm áp. Liên tục trừu sáp, Long Phúc trong lòng lần nữa trầm luân. Chuyện tới nước này, cái gì xấu hổ, cái gì tính kế, cái gì phản kháng phảng phất đều bị trận tình ái kịch liệt này làm cho biến mất.

Cao trào tiến đến kia một khắc, Long Phúc chung quy là nhịn không được ôm lấy Huyễn Thần, cũng không có nghĩ đến chuyện mình bị chiếm tiện nghi, hung hăng cào vài vết trên lưng hắn, Huyễn Thần dở khóc dở cười, ôm cậu hung hăng tiến lên trải qua, Long Phúc chịu không nổi, cổ ngửa ra sau, cúi đầu rên rỉ, thân thể nâng cao, bị ánh mắt của tên kia nhìn nên bắt đầu phát run ửng đỏ lên, Huyễn Thần ôm cậu cố vuốt ve, chậm rãi đem cậu đạt cao trào.

Long Phúc nằm không nhúc nhích, vẻ mặt rối bời, im lặng thành thành thật thật, giống như một bức họa, hắn nhìn cậu với ánh mắt nhu hòa. Huyễn Thần nằm xuống, tay vẫn còn chạm vào hạ thân của cậu, nhìn cậu đang thất thần. Long Phúc sau một thời gian cũng không phản ứng. Huyễn Thần chậm rãi lấy tay sờ mặt cậu, đây chính là lần đầu tiên cậu nếm thử tư vị như vậy.

Hắn biết mình quả thật khốn kiếp, không hề yêu thương cậu nhưng lại tước đi nụ hôn đầu và lần đầu tiên của cậu. Thậm chí hài tử này đều cũng là do hắn áp đặt cho cậu. Huyễn Thần đem tay nhẹ nhàng đặt ở trên bụng cậu, hài tử mới hai tháng, không lộ ra nhiều, cho nên không có cảm giác gì, nhưng bên trong này thật sự có hài tử. Phương Xán mỗi ngày cùng hắn giảng nhiều chuyện, mấy tuần, bao nhiêu tháng, sẽ có phản ứng như thế nào. Hắn liền từng chút một nghe, dần dần cảm thấy có chút cảm giác gì đó, hắn chưa từng dám chạm qua bụng Long Phúc, chưa từng sờ qua tiểu hài tử này. Giờ khắc này, Huyễn Thần có chút khó chịu, nhẹ tay đặt lên bụng cậu nhẹ nhàng qua lại xoa bóp.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro