[Chap 8]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


FIC: I'm Not Your Fan!

Couple: Khải Thiên - Nguyên Hoành

Chap 8:

-Thiên Tỉ? – Vương Nguyên gọi Thiên
-Huh?
-Tôi và Tuấn Khải muốn rủ cậu đi ăn 1 bữa, dù sao thì từ lúc gặp đến giờ vẫnchưa có thời gian "ra mắt" cậu! – Nguyên cười
-Cần gì phô trương vậy chứ?!
-Cần chứ!
-Vậy Chí Hoành đi chung với tôi nhé?
-Được thôi, vậy hết giờ làm hôm nay tô chờ cậu trước cổng công ti
-Ừm! – Thiên nói rồi ra kể cho Hoành
-Á? Thật ư? – Hoành vui vẻ
-Là ngta mời đấy, vui rồi chứ gì?
-Tất nhiên là vui rồi, anh nghĩ xem, cả cuộc đời làm việc ko đâu vào đâu củaanh...
-Gì? Em nói lại xem nào?
-À... ko, ý em là... cả cuộc đời anh có làm việc vất vả thế nào cũng k có được 1 lờimới từ idol nổi
-Anh k có thích thú như em, anh k phải fan của họ, lại càng k biết gì về họ, vớianh, họ chỉ như đồng nghiệp!
-Anh này, nói chuyện nhạt vậy! – Hoành bĩu môi
*7h30' pm, hết giờ làm*
-Thiên Tỉ, bên đây! – Nguyên đứng ngoài cổng, vẫy tay ám hiệu cho Thiên – Chàoem, Chí Hoành
-Anh đừng làm nó... - Thiên nhìn Hoành – Chí Hoành là fan của anh đấy, cho anh cậuđừng... làm những cái hành động khiến bénày đây tuột mất khỏi tầm kiểm soát của tôi
-Anh hai, em cũng có cái tự ái cao chứ!
-Hai người lên xe đi – Hoành cười
-Đi đâu đây? – Khải hỏi
-Vậy đến quán cũ đi! – Nguyên nói
-Quán cũ? – Thiên Hoành đồng thanh
-Quán này cậu cũng biết, yên tâm! – Nguyên cười
-À, anh hai này! – Hoành bỗng nhiên nhớ ra chuyện gì đó
-Chuyện gì vậy? – Thiên chống tay vào thành cửa kính, nhìn ra ngoài
-Nãy mẹ có gọi cho em hỏi về việc anh với chị Tiểu Lục tới đâu rồi!
-Cái gì? – Thiên ngạc nhiên nhìn qua Hoành, Khải Nguyên cũng cảm thấy tò mò –Chẳng phải anh đã nói sẽ k nhắc đến chuyện này rồi sao?
-Em làm sao biết được mẹ đang nghĩ gì chứ! Cả ba nữa, ba có vẻ thích chị Tiểu Lụclắm...
-Em đừng nói nữa! Khi nào về anh sẽ nói với ba mẹ
-Tiểu Lục là ai vậy? Bạn gái cậu sao? – Nguyên thắc mắc
-Anh k biết đâu, chị ấy xinh lắm, học chung khóa nghệ thuật với anh hai em, lạilà người khá giả, chỉ ấy... - Hoành đang nói dở dang
-Ai mượn em kể vậy? Huh? – Thiên nhìn Hoành
-Thỉ ngta hỏi mà anh k trả lời, nên e trả lời thay mà
-Còn trả treo hả?
-Em có trả treo gì với anh đâu
-Cái thằng này... - Thiên liếc
-Kìa tới rồi! – Nguyên nói
-À, quán của chị Dương đây mà – Hoành xuống xe
Là quán mà lần trước Thiên làm đổ cà phê lên người Khải
-Chào mấy đứa! – Chủ quán, tên Dương
-Chào chị! – Cả 4 người đồng thanh
Thiên vừa định ngồi xuống thì có 1 thanh niên cỡ tuổi Khải Nguyên vội đi đến, đẩyThiên khá mạnh
-Á... - Thiên ngã xuống đất!
-Ây, em k sao chứ?? – Nam thanh niên tới đỡ Thiên
-K sao đâu ạ! – Thiên vịn vào tay thanh niên đó
-Anh xin lỗi nhé, tại anh vội!
-Vâng! – Thiên nói
-Bàn anh bên kia, nếu có gì thì qua bên đó bồi thường anh nhé?! – Nam thanhniên chọc
-Gì mà bồi thương chứ? – Thiên cười
-Được rồi, được rồi! – Khải Nguyên cùng đẩy nam thanh niên đó ra, vờ như anh tak hề tồn tại – Ngồi xuống đi Thiên Tỉ!
-Hai người này bị cái gì vậy? – Thiên lầm bầm
-Anh hai, hình như ngta thích anh rồi – Hoành nói
Thiên còn đang uống nước
-Ai thích anh?
-Cái anh hồi nãy làm anh ngã đó
Hoành vừa nói xong thì Thiên sặc nước
-Em nói linh tinh gì vậy?
-Hứ, đùa thôi mà cũng k cười lấy 1 cái!
-Em nhìn mặt anh có thấy vui k mà đùa!
-Chí Hoành này, em có định theo Thiên Tỉ làm ở đây k? – Nguyên hỏi
-Em cũng chưa biết, em còn định sẽ làm nghề nhiếp ảnh cơ nhưng mà... - Hoành bỗngnhìn Thiên
-Cái gì nữa vậy? Sao lại nhìn anh? – Thiên ngơ
-Em chỉ sợ có người chụp đẹp hơn em
-Ôii, thật là... anh có làm nghề nhiếp ảnh đâu chứ?!
-Nhưng lúc nào anh chụp ngta cũng đều khen mà, cho nên tới thời điểm này, anhlà "kẻ thù" của em
-Ờ... em muốn xem anh là cái gì cũng được! – Thiên xua tay
*9h pm*
-Tới đây được rồi! – Thiên nói
-Nhà cậu là nhà nào vậy? – Khải hỏi, Nguyên nhận được đt trước đó nên đã về trước
-Còn phải đi vào trong hẻm nữa mà xe anh như vậy làm sao đi! – Thiên cõng Hoành
-Có cần tôi cõng Chí Hoành giúp cậu k? – Khải nói
-K sao, tôi cõng em ấy được! – Thiên quay sau nhìn Hoành – Cảm ơn đã đưa tôi về,làm phiền anh rồi! – Thiên cúi đầu rồi định đi
-Khoan đã!
-Có chuyện gì sao?
-Cậu vẫn dung sđt đó đúng k?
-Ừ, nhưng mà, anh hỏi để làm gì vậy?
-À... Thì... Tí nữa có thể nhắn tin hỏi cậu 1 chút được k?
-Nói bây giờ cũng được mà!
-Bây giờ sao? Thì... trời cũng tối rồi, cậu còn cõng Hoành nữa, nên vào nhà sớmthì tốt hơn
-Ừm, anh nói cũng đúng, vậy tí nữa nếu có gì thì cứ nhắn tin cho tôi nhé, giờtôi vào nhà trước vậy! – Thiên cười
-Ừ, đi cẩn thận! – Khải nói, cậu đợi khi Thiên đi khỏi tầm mắt cậu mới quay về
"Thiên Tỉ?!" – Khải vừa về kí túc xá của công ti đã nhắn tin ngay cho Thiên
"Có chuyện gì sao?" – Thiên trả lời tin nhắn, nhưng lại k thấy Khải nhắn lại
-Sao vậy nhỉ? Nói nhắn tin cho mình mà...? – Thiên nằm trên giường thắc mắc
Còn Khải, cậu vừa nhắn được 2 chữ "Thiên Tỉ" cho Thiên thì quản lí muốn nóichuyện với cậu nên cậu chưa kịp xem tincủa Thiên. Đợi hơn nửa tiếng mà Khải vẫn chưa trả lời tin nhắn nên Thiên địnhngủ nhưng k hiểu sao cậu lại thấy bồn chồn, cứ lăn qua lăn lại rồi lâu lâu cầmđt lên xem
-Mình bị gì vậy nhỉ? Sao lại đợi anh ta? Ngủ sớm mai còn đi làm chứ! – Thiênnói vậy nhưng mắt cậu k muốn làm theo
"Này, cậu ngủ chưa?" – Khải vừa nói chuyện xong, mặc dù cậu nghĩ Thiên giờ nàychắc đã ngủ nhưng cậu vẫn nhắn
"Ngủ thì có đợi tin nhắn anh được k?" – Thiên bỗng nhiên mỉm cười khi thấy tincủa Khải
"Đợi tôi sao?"
"À, k, ý tôi là tôi nghĩ anh có chuyện quan trọng muốn nói nên mới đợi thôi!"
"Chỉ nghĩ vậy thôi ư?"
"Ừ, chứ anh nghĩ tôi đang nghĩ gì?"
"Tôi nghĩ... cậu thích tôi!"
-Tên này, sao lại nói... - Thiên nhìn vào tin nhắn mà đỏ mặt, cậu liền nhắn tin lảngđi "Có chuyện gì thì mau nói đi!"
"Cậu buồn ngủ rồi?"
"Ừ!"
"Aishh, thật là..."
"Sao? Vậy rốt cuộc anh muốn nói gì?"
"Tôi thích cậu!"
Thiên nhìn thấy tin nhắn liền bỏ đt xuống, lấy chăn trùm lên người
"Này, cậu k sao chứ?" – Khải đợi mãi nhưng k thấy Thiên trả lời
"Ngủ rồi sao? Hay cậu bận làm việc? Ờ...Ừm... Ngủ ngon, Thiên Tỉ!" – Nghĩ Thiên đãngủ nên cậu k nhắn nữa...

55)���V���

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro