Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Gần 8h tối, Lee t/b vì mai được nghỉ học nên không cần học bài. Cô nằm trên giường ôm điện thoại chơi game suốt. Đang say mê leo rank thì thấy Bae Jinyoung lò dò ôm sách vở sang.

- Làm gì đấy?

- Qua đây học nhờ.

- Học nhờ? Phòng cậu thì sao?

- Cho Jungyeon mượn học vẽ rồi.

- Vậy cậu qua bàn học đi. Mai tớ không phải tới trường nên cũng không dùng hehe.

- Ừm vậy cậu cứ chơi đi.

- Thế còn tokbokki?

- Lát học xong khác mua cho cậu.

- Hứa rồi đấy nhé. Cậu thử nuốt lời xem.

- Biết rồi.

Kéo ghế bàn học, Jinyoung ngồi ở đó cắm cúi học bài. Vì bàn học kê ngay sát đầu giường nên t/b đang chơi game cũng không tập trung. Thi thoảng lại ngó cậu crush đang say mê bài vở kia.

- Nhìn gì mãi thế? Đẹp trai quá à?

- Hả? Mơ đi. Lại tưởng bở. Mà cậu học thì học đi chứ cứ để ý linh tinh vậy?

- Giác quan thứ 6 mách bảo đang có người cứ nhìn tớ chằm chằm.

- Tào lao.

Bị phát hiện, t/b quay lại chơi game của mình. Thắng một cái là la lên như trúng số vậy. Đang được mấy trận chuỗi thắng nên t/b hưng phấn cười toe toét. Thế mà trận cuối lên hạng lại thua. Muốn khóc quá . . .
Trùm chăn lên đầu kìm nén cơn đau vì thua game, cô quẳng máy qua một bên, quyết định ngồi ngắm Jinyoung học.

- Sao nữa?

- Nhìn máy quài mỏi mắt. Không chơi nữa.

- Thế là ngồi ngắm trai đẹp?

- Thôi đi. Cậu xấu chết đi được.

- Thế à?

- Ừ. Xấu kinh.

- Vậy thì không cho cậu nhìn nữa.

Jinyoung dựng quyển sách lên che ngang chọc tức. Thế là cô phồng má chu mỏ lên dỗi.

- Xì, ai thèm. Bae Jinyoung dở hơi.

Nằm một lát cũng chán. T/b nghiêng hết bên này lại tới bên kia.

- Ê Jinyoung, liệu mai có ai hỏi vì sao tớ nghỉ học không nhỉ?

- Xin nghỉ rồi thì ai thèm hỏi nữa.

- Ừ ha.

- Ngốc dã man

- Thế bao giờ mới được ăn tokbokki? Tớ đói quáaaaaaaaaa

- Mới vừa xong ăn cơm mà giờ đã đói?

- Rất đói. Cực kì đói.

- Vậy đợi một lát. Tớ đi mua.

- Oaaaa Bae Jinyoung số 1 vũ trụ~!

Jinyoung vì cái đồ thương binh kia kêu đòi ăn nên cũng đi mua. Người thì bé xíu xiu mà ăn không kém gì con heo. Thế mà không thèm tăng cân. Ban chiều cõng mà thấy nhẹ như lông vũ. Khoác tạm cái áo mangto vào, Jinyoung ra đầu phố mua một đống bánh gạo cay. Bonus thêm hẳn 2 lon hồng trà sữa. Lee t/b thích hồng trà ấy mà.

- Jinyoung về rồi nè

- Đây. Ăn cho ngập họng luôn đi nhé.

Jinyoung bỏ bánh gạo ra bát lớn, mang theo một cái dĩa lên cho t/b. Nhìn biểu hiện trên khuôn mặt đang rõ ràng là thích thú kia, Jinyoung chỉ muốn véo cho mấy phát. Lee t/b đón lấy bát bánh gạo cay trên tay Jinyoung rồi ăn thử.

- Úi nóng nóng!

- Không biết thổi rồi mới ăn à? Cứ như con nít ấy nhỉ?

- Cậu xem ngon thế này ai mà kìm được?

- Chỉ có đứa ngốc như cậu mới không kìm được thôi. Hơi nóng còn đang nghi ngút thế kia.

- Kệ đi kệ đi. Mà này, sao lại mua cả hồng trà thế?

- Không thích thì trả đây.

- Có thích. Tớ thích mà.

- Ăn đi. Yên cho tớ học bài.

- Dạ, cậu cứ học bài đi. Tớ sẽ ngoan ngoãn tập trung ăn.

T/b vừa nghịch điện thoại vừa ăn bánh gạo. Mà Bae Jinyoung kia hình như không bị rung động bởi đồ ăn thì phải. Tokbokki ngon như này, thơm như này mà không ăn sao? Cắm một miếng bánh kèm chả cá vào dĩa, cô quơ quơ tới trước mặt Jinyoung.

- Ăn không?

- Không muốn ăn.

- Ăn đi. Ngon lắm.

- A.

- Hả?

- A.

- . . ?

- Đồ chậm hiểu. Có cho tớ ăn không hả?

- À à..

Jinyoung hất hất mặt ý là giữ cái dĩa cho cậu ấy cắn miếng bánh. Mà t/b hơi chậm hiểu nên mãi mới ngộ ra =)))

- Bày đặt. Tự ăn đi còn nhiễu sự.

- Bận cầm bút rồi.

- Thế tay trái thì làm gì?

- Giữ vở.

- . . .

- Làm sao?

- Chả sao. Cậu khỏi ăn đi.

Lại ôm bát bánh gạo cắm mặt vào điện thoại, t/b quyết định không cho Jinyoung ăn ké nữa. Người đâu xấu tính. Đã cho ăn rồi còn giở trò. Nếu không phải là crush của cô thì dám chắc Jinyoung kia bị tẩn một trận nhừ đòn rồi. Jinyoung học bài xong thì ngồi trên ghế xoay xoay giết thời gian.

- Học xong rồi hả?

- Ừ.

- Vậy cậu không tính đi ngủ?

- Mấy giờ mà ngủ?

- Sao mẹ cậu nói là cậu hay ngủ sớm?

- Đâu có?

- Ờm...

Jinyoung với tay lấy một cuốn sách trên kệ xuống. Đọc cái tiêu đề sách liền quay ra hỏi bạn.

- "Yêu em từ cái nhìn đầu tiên?" Cậu mà cũng đọc mấy thể loại truyện này hả?

Lee t/b rất thích đọc mấy thể loại tiểu thuyết ngôn tình ba xu này. Cho dù có qua ở ké nhà Jinyoung, cô cũng phải mang theo 2-3 cuốn để rảnh còn đọc. Cứ nghĩ đi học cả ngày về sẽ không đụng tới, nhưng nhờ phước của Jinyoung và cái chân sưng tấy mà cô được nghỉ để ở nhà đọc sách.

- Hay mà. Tớ hơi bị thích truyện này luôn đấy. Rảnh thì cậu coi thử mà xem. Tiêu Nại siêu cấp đẹp trai~

- Tiêu Nại?

- Là nam chính cuốn truyện á.

- Đẹp trai bằng tớ không?

- Cậu im đi.

Lườm nguýt người ta một hồi, cô cũng chẳng thèm để ý nữa. Jinyoung tò mò nên cũng lật ra mấy trang đọc thử. Đèn bàn học toả ra ánh sáng màu vàng nhẹ, góc nghiêng của Jinyoung thì chính là cực phẩm. Nhìn người ta một lát, cô nhẹ nhàng giơ máy lên, chộp lẹ khoảnh khắc thần thánh của người kia. May là người kia không biết.

Thần thánh ơi, đẹp trai vãi chưởng!!! Thầm xuýt xoa trong lòng, t/b không ngần ngại cài thành màn hình chính điện thoại luôn. Haha. Điện thoại của mình, ngoài mình ra không ai biết mật khẩu hết! Khỏi lo bị phát hiện.

- Sao hả? Hay không?

- Sến súa một cách kinh khủng.

- Cái gì mà sến súa?!! Người ta gọi là ngọt ngào lãng mạn đó.

- Ghê quá. Này trả cậu. Tớ về phòng đây.

----------------------//-------------------------

Hé lo everybodyyyyyy =))))))) sau khi giận với chả dỗi anh Bae, ứ thèm ra chap thì cuối cùng tôi cũng hết dỗi ảnh rồi =)))))) Ai bảo ôm gái làm chi =)))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro