Ferret

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Y/n's Pov.

Năm thứ 4 ở Hogwarts... Tôi quá mệt mỏi với những thành viên ngu ngốc nhà Slytherin này, không đùa đâu. Tất nhiên chủ yếu là Draco Malfoy và băng nhóm của hắn. Họ thật là khó chịu. Tôi thực sự ghét tất cả. Dù sao thì... tôi và Hermione đang đi dạo quanh các hành lang của lâu đài trong khi nói về những bài tập, giáo sư và... về chuyện tình cảm giữa cô ấy và Ron.

"Y/n mình có một câu hỏi cho bồ. Tại sao bồ lại ghét Malfoy đến vậy? Ý mình là tên đó đã làm gì với bồ mà bồ vẫn chưa nói với mình về điều đó?" Hermione tò mò hỏi tôi.

"Mình... sao? Không, chỉ là hắn ta luôn cản đường mình và nói những điều cơ bản của hắn với mình như 'Đồ Máu Bùn.' vì mình chơi với tất cả mọi người, hoặc 'Tại sao mày lại ở đây? Không ai muốn mày ở đây cả.', nhưng mình có thể giải quyết được. Mình chỉ ghét việc hắn ta luôn nói điều gì đó không tốt về bồ hoặc Ron hoặc Harry. Mình đôi khi chỉ muốn đấm vào mặt hắn ta. Và-" Tôi tự ngắt lời mình, vì tôi thấy giáo sư Moody và Harry cười trong khi Moody thực sự muốn giết... MỘT CON CHỒN?!

Tôi nhanh chóng chạy đến đó, Hermione chạy bộ theo sau tôi. "Cái quái gì đang xảy ra ở đây vậy, giáo sư?" Tôi giận dữ hỏi giáo sư Moody, nhưng ông ấy chỉ phớt lờ tôi. Ôi thôi, tôi đã chịu đủ khi anh ta cho con chồn vào quần Goyle... thật tội nghiệp con chồn.

"Thôi đi!" Tôi hét lên với Moody và ông ta dừng lại, con chồn đang hoảng sợ và tôi cẩn thận bế nó lên...

Moody định nói với tôi điều gì đó, nhưng tôi cắt ngang. "Con không muốn nghe những gì ngài nói! Sao ngài có thể làm điều gì đó như thế này với một con vật nhỏ bé vô tội? Điều đó thật không ổn." Tôi nói và ôm con chồn lại gần mình.

"Y/n! Chờ đã!" Harry nói khi tôi quay lại. Tôi dừng lại một giây, lắc đầu và bước đến phòng sinh hoạt chung của Slytherin. Khi tôi bước vào, tôi đặt con chồn vào một trong những chiếc ghế dài, nó vẫn còn run rẩy, chúa ơi, tôi cảm thấy kinh khủng cho nó.

"Đừng lo lắng như vậy, bình tĩnh đi. Không sao đâu. Tao sẽ không làm tổn thương mày như giáo sư Moody đã làm." Tôi vừa nói vừa vuốt ve nó.

"Ồ mày biết sao không? Mày làm tao liên tưởng đến Draco, ý tao là... mày có mùi rất giống, và cả màu lông, dù tao có chút thích tên đó..." Tôi vẫn có câu hỏi kỳ lạ này trong tâm trí của tôi lúc này. Tại sao không phải Malfoy, tên đần độn đó... tại sao anh ta không ở cùng nhóm của mình? Điều đó thật kỳ lạ.

"Chúa ơi, tao có lớp tiếp theo trong 10 phút nữa, thôi nào tao sẽ cho mày ngủ trong ký túc xá của tao, nơi tao chia sẻ phòng cùng Helena."
Tôi mỉm cười nói với con chồn và sau đó đưa nó về ký túc xá của tôi. Tôi đặt nó lên giường và bước ra ngoài, vì nó trông có vẻ mệt mỏi.

Khi tôi đang đi đến lớp học tiếp theo của mình, "Y/n! Mình có một câu hỏi!" Ron nói với tôi khi cậu ấy chạy theo tôi cùng với Harry và Hermione ngay sau cậu ấy.

"Có chuyện gì vậy?" Tôi bối rối hỏi Ron.

"Bồ không thích Malfoy, phải không?" Ron hỏi lại với một giọng nghiêm túc.

"C-cái gì? Tại sao mình lại thích một người ghét mình?" Tôi bối rối hỏi họ, Hermione nhìn xuống.

"Đừng bận tâm. Y/n xin lỗi về tai nạn đó với Malf- Ý mình là với con chồn sương đó. Mà bồ đã làm gì với nó chưa?" Harry hỏi, tôi nghi ngờ nhìn cậu ấy.

"Hmm... các cậu cư xử kỳ lạ quá Harry, nhưng mình đã đưa nó vào ký túc xá của mình và Helena." Tất cả đều tròn mắt nhìn nhau. Cái quái gì đang diễn vậy?

"Chúng ta nên vào lớp!" Hermione nói, cố gắng thay đổi chủ đề, tất cả chúng tôi gật đầu và đi vào lớp...

Sau khi tiết học kết thúc, chúng tôi có 2 giờ để nghỉ ngơi và sau đó chúng tôi ăn tối. Khi tôi bước ra khỏi lớp Hermione nhanh chóng bước đến chỗ tôi. "Y/n bồ có chắc rằng đây là một ý tưởng tuyệt vời khi có chính xác con chồn ĐÓ trong ký túc xá của bồ, ý mình là mình biết bồ cảm thấy thương chúng, nhưng tại sao lại như vậy?" Hermione hỏi nhanh và bằng cách nào đó Ron và Harry cũng đến, bên cạnh tôi.

"Trước hết, mọi người... đừng làm mình sợ như vậy. Bây giờ Hermione... Bồ không thấy rằng giáo sư Moody đã làm gì với con vật bé nhỏ đáng thương ấy sao? Trông nó quá tội nghiệp." Tôi nói rồi nhìn họ.

"Đây là những gì xảy ra với Y/n khi bồ ấy dành quá nhiều thời gian cho Malf-con chồn sương! Merlin!" Ron tự lẩm bẩm một mình và bị Harry và Hermione đấm hai phát vào vai.

"Im đi Ron!" Harry nói với ánh mắt sợ hãi, tôi trừng mắt nhìn cậu ta, nhưng rồi thở dài.

"Xin lỗi, mình không muốn tỏ ra thô lỗ... chỉ là nhiều người từ Gryffindor và Slytherin đang hỏi mình về con chồn sương! Mình không hiểu tại sao. Tại sao họ lại hỏi về Malfoy? Mình chả hiểu gì cả!" Tôi đã nói thật với họ.

"Không sao đâu Y/n. Bình tĩnh đi. Bồ sẽ biết tại sao họ hỏi về Malfoy vào sáng mai." Ron nói, nhưng tự lẩm bẩm phần cuối.

Thời gian trôi qua để ăn tối... Tôi và đám bạn của mình đang ngồi ở bàn Gryffindor (mặc dù tôi ở Slytherin) của chúng tôi khi Neville hỏi tôi...

"Này! Y/n con chồn đâu?" Cậu mỉm cười hỏi và cả bàn Gryffindor tò mò nhìn tôi.

"Ở ký túc xá của mình, sao thế?" Tôi bối rối hỏi cậu ta. Tôi nghĩ rằng hầu hết Đại sảnh đường đều nghe thấy điều đó, vì nhiều người trong số họ đã huýt sáo. Tôi thậm chí còn bối rối hơn bây giờ.

"Cái quái gì đang xảy ra vậy? Tại sao tất cả bọn họ đều hỏi mình về con chồn sương?" Tôi hỏi lại bộ ba Vàng, Ron nhìn những người khác rồi nhìn tôi.

"Bồ sẽ tìm ra đáp án vào ngày mai!" Ron nói nhanh, nhưng ngay sau đó Hermione đưa tay bịt miệng anh.

"Im đi, Ron!" Hermione rít lên với anh.

"Ron, ngày mai bồ sẽ chết..." Harry nói khi nhìn tôi một cách ngây thơ.

"Cái gì? Ron! Giải thích ngay!" Tôi trừng mắt nhìn cậu ta nói.

"Mình không thể." Ron nói và bắt đầu ăn bữa tối với mọi người.

Sau khi ăn tối và lấy một số thứ cho con chồn ăn, chúng tôi tạm biệt nhau và tôi trở về phòng của mình. Cuối cùng. Tôi ôm con chồn thật ấm và cho nó ăn. Nó ăn và tôi bắt đầu nghiên cứu, nhưng cảm ơn Merlin tôi không có quá nhiều bài tập. Tôi thực sự mệt mỏi. Sau khi học 45 phút, tôi quyết định rằng mình nên đi ngủ. Tôi đứng dậy khỏi giường và bắt đầu đi vào phòng tắm để thay đồ ngủ. Khi tôi đã xong, con chồn lại gần tôi hơn, nó gục đầu vào cổ tôi khiến tôi cười khúc khích, "Chúc ngủ ngon." Tôi mỉm cười nói với anh ta rồi chìm vào giấc ngủ.

Buổi sáng... khi tôi mở mắt ra, tôi cảm thấy có thứ gì đó nặng trĩu ở thắt lưng của mình... cái quái gì vậy? Chuyện gì đã xảy ra với con chồn của tôi vậy? Tôi hơi lo lắng. Khi tôi cố gắng quay lại, tôi cảm thấy có ai đó đang thở trên cổ mình... MERLIN! ĐÓ LÀ MỘT CON NGƯỜI?!

"Đừng có động đậy!" Giọng nói đó... nghe rất quen thuộc, đây có phải là M-Malfoy???

"Malfoy?!" Tôi ngạc nhiên hỏi và quay mặt về phía anh ta.

"Ừ? Và đừng nhúc nhích. Tao đang cố ngủ." Draco yêu cầu, tôi mở một mắt và tôi thấy anh ấy cười khẩy khi tôi nhìn anh ấy.

"Tại sao mày lại ở đây? Đầu tiên là mày ghét tao. Thứ hai... mày không mặc áo. Đợi đã- mày chính là-" Tôi bối rối hỏi anh ta khi nhận ra anh ta là con chồn sương? Làm sao tôi có thể ngu ngốc đến vậy được! Đó là lý do tại sao những người khác hỏi tôi về con chồn...

"Ừ, tao là con chồn, được chưa?" Anh ấy hỏi.

"Chúa ơi không! Giết tao đi!" Tôi hỏi và cố giấu khuôn mặt đỏ bừng của mình dưới tấm chăn, nhưng anh lại cười khúc khích.

"Không sao đâu. Thành thật mà nói thì tao đã rất thích." Anh nhếch mép.

"Nhưng bây giờ ta có thể ngủ thêm một chút? Tao hơi mệt đấy." Anh thì thầm với tôi, đỏ mặt nhìn anh và rồi anh kéo tôi lại gần ngực.

"Nhưng... mày đã nghe thấy tao nói với con chồn rằng tao...tao thích-" Tôi thì thầm với giọng run rẩy.

"Tất nhiên là có rồi. Nhân tiện..." Anh ghé sát vào tai tôi, "Tao cũng thích mày." Anh ấy vừa nói vừa nhếch mép cười rồi hôn lên cổ tôi và sau đó chúng tôi chìm vào giấc ngủ, mặt của cả hai không thể nhịn cười được...

______________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro