[FroyHika] Yes or No

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
65756756756756756

Khi Hikaru vẫn còn là Mitsuru, cậu đã gặp Froy vào một buổi chiều trong sân tập.

*** 

Sau khi luyện tập xong, ai nấy đều như lũ xác khô, mùi mồ hôi bốc lên nồng không tả nổi

"Ahhh, cái lũ này đi thay đồ mau" 

"Im mồm, cậu cũng như bọn này thôi" 

Bỏ qua mấy lời cãi vô tri của tụi đồng đội, Froy vẫn thư thái lau mồ hôi từ chiếc khăn. Được một lúc yên ắng, cậu vẫn nghe thấy tiếng giày ma sát với sân cùng tiếng sút bóng. Vẫn còn người luyện tập à, đó là những gì Froy nghĩ. Quan sát kĩ hơn, cậu trai tóc trắng mới thấy hình bóng của nguồn cơn tiếng động. Là cậu bé với mái tóc xanh đậm, dài ngang vai, đang tập sút vào khung thành. Dù cho chỉ là tập sút, nhưng cứ như có gì đó lôi kéo Froy vào cậu bạn này

"Này, đi thôi" Yuri gọi cậu nhóc đơ ra nãy giờ

Froy vẫn không rời mắt đáp lại "Cậu ấy là ai thế, người trong đội bóng à?" 

"Nhớ tên đồng đội dùm đi" 

"Lừa ai đấy? Cậu ta mới gia nhập đội bóng thôi mà" 

Yuri hướng ánh mắt về cậu trai tóc xanh đậm "À, xin lỗi, đúng là cậu ta mới chuyển tới" Yuri như gặng nhớ thêm "Tên là Ichi.. Ichi"

Coi cái người vừa bảo ai nhớ tên đồng đội kìa, Froy khinh "Ái chà, cũng như nhau thôi, bạn tôi à" 

"Nín, nói nữa tôi để cậu tự mò danh tính cậu ta" 

"Hay đấy, để tôi thử xem" 

"Tạm biệt, về đây" 

"Xin lỗi, tôi đùa, tôi đùa" 

"Nhớ rồi, là Ichihoshi Mitsuru, hình như người Nhật, bố mẹ và em trai mất trong vụ tai nạn xe và được Orion cưu mang" 

Froy "ồ" lên, quá khứ cậu ta cũng coi như bi kịch nhỉ, trong phút chốc trở thành mồ côi luôn rồi. Nhưng cái đó không phải thứ mà Froy quan tâm, thật đó, trong cả cái Orion này trừ cậu, phần lớn có đứa nào còn bố mẹ đâu. Cái mà Froy chú tâm là cách mà cậu ta nghiêm túc với bóng đá, kiên trì cho đến giờ đúng là đáng khen đấy. 

Yuri đẩy tay Froy "Được rồi, giờ thì về chưa" 

"Về trước đi, tôi đi gặp cậu ấy" 

"Hả?" 

"Thì, một đội trưởng cần phải chào hỏi ma mới không phải sao?" 

Đúng quá, hợp lý quá, đếch có lỗ hổng nào, Yuri không cãi được 

Yuri thở dài "Tùy cậu, nhớ về sớm đấy" 

Froy ra dấy "Ok" rồi từ từ tiến lại gần cậu bạn. Khoảng cách chỉ còn một mét mà cậu ta vẫn không để ý đến sự tồn tại của Froy. Sau cùng thì Froy quyết định thu hút sự chú ý của cậu ta

"Này, sao ở lại muộn thế" 

Cậu ta cau mày "Liên quan gì đến cậu, tôi không rảnh tiếp chuyện" 

Trời... 

Cái tên ranh này!! 

Dồn nén cơn tức giận, Froy cố bắt chuyện lần nữa "Ừm, cậu không mệt à?" 

"Đã bảo là..." 

Cậu ngắt lời "Biết rồi, tôi chỉ xã giao thôi" 

Cậu ta im lặng một lúc.... "Ichihoshi Mitsuru" 

"Biết rồi" 

"Vậy xã giao cái khỉ gì nữa" 

Froy muốn tự vả vào mồm mình, biết hết tất cả rồi thì xã giao cái mẹ gì nữa. Cơ mà đời cậu cũng chưa gặp cái loại người kì lạ như này bao giờ. Chốt, Froy cậu đây sẽ biến cái tên này là bạn cậu. 

Cậu ta nhìn Froy cười trong vô thức mà hơi rợn tóc gáy "Tên điên" 

Froy định thần trở lại "Ê, lịch sự tý coi" 

"Tên" 

"Froy Girikanan" 

"Chức danh?" 

"Đội trưởng" 

"Còn..." 

"Này, thao túng tâm lý hay gì!?" 

"Chứ cậu muốn sao" 

"Đá chung với tôi đi" 

Mitsuru hơi đơ ra một lúc nhưng cũng đồng ý. Giao lưu với quả bóng một lúc, Mitsuru cũng phải công nhận cái danh đội trưởng của tên này không phải để trưng, thực lực cậu ta không phải dạng vừa, nhưng sao cảm giác cậu ta chả đá nghiêm túc gì thế. Cứ đến lúc cả hai tranh chấp là Froy lại như cố ý tạo lỗ hổng để cậu đột phá. 

Mitsuru nghi ngờ "Này, cậu cố tình đúng không" 

Froy nhún vai "Cố tình gì cơ" 

"Nhường tôi?" Mitsuru nhướng mày

"Tôi đâu có nhường, nhưng cậu yếu quá, tôi cố tình thua để thấy vui vui chút thôi" 

Nghe đến đấy, Mitsuru như chết đứng một lúc. Thật không thể ngờ cái môn thể thao cậu coi trọng và nghiêm túc với nó như vậy mà vẫn còn người chà đạp nó như thế. Với thể loại như vậy... 

"Tôi không luyện tập với cậu nữa, tôi sẽ tập một mình" 

"Hả? Tự dưng lên cơn à" 

"Lên cơn cái con khỉ, cậu luôn tỏ thái độ khinh thường người khác, rồi cho mình là giỏi nhất, cậu chưa bao giờ cố gắng thật sự, đó không phải cách chơi bóng" 

"Wao, câu dài nhất từ lúc đó đến giờ" 

"Tôi giết cậu giờ" 

Nói xong một tràng, Mitsuru dẫn quả bóng đi xa Froy, có vẻ cậu ấy giận thật rồi. Cậu không hiểu, tại sao cần phải cố gắng khi đã quá giỏi, cậu chỉ cố gắng tạo niềm vui thôi mà, có gì sai sao? 

Cậu luôn tỏ thái độ khinh thường...

Có sao? Cái niềm vui cậu tự tạo cho mình, trong mắt người khác là coi thường đối thủ ư? Cậu vẫn không hiểu. Chỉ là khi chiến thắng quá nhiều, sẽ cảm thấy chán thôi mà, đó là quy luật tự nhiên thôi? Với cả, đó cũng chỉ là một môn thể thao làm công cụ cho con người vui chơi à. 

Froy, cậu cố tình sút trượt nữa à? 

Tại chiến thắng hoài cũng chán quá, mình muốn thử cảm giác thua một chút ấy mà

Cậu thực sự chả nghiêm túc bất cứ điều gì cả

Nghiêm túc? Dù đã là thiên tài nhưng vẫn muốn lên đến đỉnh cao, chỉ cần nghiêm túc thôi sao? Cậu đã bao giờ chiến thắng cùng đồng đội? Hay chính vì chiến đấu độc lập cậu mới thấy chán? 

Em có yêu bóng đá không Froy? 

Có! 

Cậu rất yêu nó mà. Chính người cha quá cố đã giúp cậu đến với nó, cái cách cậu chơi bóng cho đến giờ một phần cũng là lưu giữ những gì còn sót lại của cha cậu. Chả phải cậu chơi bóng cũng vì thế sao

Chỉ cần con yêu nó, nghiêm túc với nó, cách chơi bóng của con sẽ làm họ thấy phấn khích 

Cậu muốn khiến đối thủ phải phấn khích trước bóng đá của cậu, cậu muốn bước cùng với cậu ấy, đấu với cậu ấy, cảm nhận cách chơi bóng của cậu ấy

Có lẽ một phần cậu hiểu được cậu ấy rồi, nghiêm túc, kiên trì vươn lên đỉnh cao, cố găng cho ước mơ của chính bản thân. Cậu sẽ làm vậy, đường đường chính chính đấu với cậu ấy một cách nghiêm túc, khiến cậu thấy phấn khích khi đấu với mình

Mitsuru giữ bóng, ánh nhìn như kìm chế để không xông lại đấm vào mặt Froy "Sao còn ở đây, tôi không tập với cậu nữa đâu" 

"Không tập cùng nữa, tôi muốn đấu với cậu" 

"Nghiêm túc?" 

"Nghiêm túc!" 

Froy không ghét bóng đá, chính vì luôn đơn phương độc mã mà cậu ấy đã cảm thấy chán với chính mình. Cậu ấy chưa bao giờ chiến thắng cùng với đồng đội. Vậy chiến thắng một mình với chiến thắng cùng đồng đội có gì khác nhau? Cậu sẽ tự cảm nhận nó... 

Cùng với Mitsuru! 

***

"Vậy có chuyện hệ sự gì mà đội trưởng đội tuyển Nga đây gọi chúng tôi họp bàn tròn thế?" Gouenji cần cốc cà phê sữa lên nhâm nhi, chờ đợi Froy trả lời

Froy khó xử "Mấy anh gọi em như hậu bối đi, chứ không sượng trân quá" 

Kidou khoanh tay "Thế, em gọi bọn anh ra đây làm gì?" 

"Em... Em..." 

"Cậu gọi tôi ra đây làm gì hả Froy, còn có cả hai thành viên Inazuma Japan nữa" 

Đây rồi, cứu tinh của Froy cuối cùng cũng xuất đầu lộ diện. Gì chứ, nguyên cái đội bóng, người Froy tin tưởng nhất sau Hikaru là Yuri đấy. Nói sơ qua rằng cậu đội trưởng có bất trắc về tình cảm nên xin cúi đầu bái kiến các vị tiền bối đây. Yuri nghe đến đây "ồ" một tiếng, quay gót đi về phía cửa chính. 

"Có họa tự chịu" 

Froy như biết ý định không chút liêm sỉ bắt lấy tay Yuri "Có phúc cùng hưởng, kèo này tớ tu chính quả, đãi cậu một chầu" 

Nói đến đây thì Yuri mới yên phận ngồi xuống. Bạn tốt bạn tốt, bạn rất tốt, anh em thế đấy, cứ phải có kèo thì mới giúp. Đồ tham vọng

"Nhờ người khác cấm nghĩ xấu" 

"Biết rồi" 

Đi guốc trong bụng mình đấy à? 

Yuri cầm menu trên tay xem "Thế rốt cuộc là sao?" 

"Em có vẻ rơi vào lưới tình rồi" 

"Thế à, chúc mừng" Kidou xúc một thìa bánh Mousse cho vào miệng thưởng thức

"Phản ứng mặn mà lên tý đi" 

Gouenji liếc cậu ta "Anh chưa bảo em vô liêm sỉ là may rồi đó" 

Gì chứ, cứ một ngày Hikaru cũng phải gặp Froy đến ba lần, điều này trôi qua suốt mùa giải FFI, đứa nào không nhận ra sự khác thường đứa đấy đích thị ngu. Nói trắng ra là tên Froy có ý với Hikaru nhà bọn này. 

Froy ngồi khép nép "Em muốn gặp xin ý kiến các anh, dù sao thì cậu ấy cũng là đồng đội với mấy anh nên..." 

"Anh không biết, cơ mà hỏi Kidou đúng bài đấy" 

Nếu để nói cái cuộc tình lên voi xuống chó nhất cái Inazuma Japan này chắc kèo phải gáy Kidou và Fudou. Hai đứa như hai nhân cách khác nhau mà sao là một đôi được hay thế, ai giải thích cho Gouenji hiểu với. 

Froy như vớ được vàng, xấn lại Kidou "Như nào như nào, anh chỉ em với" 

Quân sư chiến lược đẩy đẩy cậu đội trưởng ra, trời nóng 38 độ mà cứ sát sát vô người nhau, thân thiết lắm hay gì "Ngồi yên không anh mặc xác chú mày" 

Kidou đan chéo ngón tay "Vậy, em với Hikaru tiến triển đến đâu rồi?" 

Cậu ủ rũ "Vẫn chỉ dừng ở mức bạn thân" lại bổ sung thêm "Nhưng em muốn tiến xa hơn thế" 

"Thì từ từ tiếp cận" Tiền đạo lửa lại nhấp thêm cà phê

"Em đang làm rồi" 

"Ờm, cầu hôn?" 

"Anh cũng đừng có đốt cháy giai đoạn" 

Yuri im lặng nãy giờ cũng lên tiếng "Vậy anh Kidou và Fudou đến với nhau như thế nào vậy?" 

"Chuyện dài lắm" 

"Rút ngắn lại" 

"Bớt nói hoặc tôi sẽ đấm cậu Gouenji" 

"Đó, họ đấm nhau xong rồi tình tỏ và bùm" Gouenji làm động tác như nổ bom "Về thông báo toàn đội trở thành người yêu" 

Yuri cảm thán "Đỉnh cao của đốt cháy giai đoạn" 

Froy ngưỡng mộ "Hay em cũng đốt cháy giai đoạn nhỉ" 

Kidou vỗ vai "Đừng em, Hikaru nó chạy đấy" 

"Thế làm sao bây giờ ạ" 

Tiền đạo lửa búng tay "Cứ là chính em thôi, rồi từ từ tấn công" 

... 

Ngồi mòn đít trong quán hơn bốn tiếng đồng hồ, rốt cuộc vẫn chả có phương án nào khả thi. Hội bàn tròn cũng giải tán, ai về nhà nấy. Nói thật thì Froy thích Hikaru, nhưng cậu không biết Hikaru có thích mình không. Bây giờ chả nhẽ gọi cậu nhóc ra rồi nói "Tớ thích cậu" à. Không! Nhục chết mất, ai đời lại đi bày tỏ cái cách lỗi thời ấy, ngày xưa nữa các cụ còn chơi quả viết thư, hay lấy mấy câu ẩn dụ ra bày tỏ. Khổ nỗi cậu có biết làm thơ đâu, rồi chả nhẽ lên mạng kiếm rồi học thuộc ấy hả? 

Khoan, thời đại công nghệ 4.0 thì bày tỏ bằng phương pháp 4.0 luôn. Xời, Froy cậu quá thông minh, quá xuất sắc, đúng là IQ 1000. 

***

Đến sáng nay, Inazuma Japan có một trận sảng hồn trên CFS khi đội nào đội nấy cũng tag các thành viên Nhật Bản dưới bài đăng tỏ tình của đội trưởng Nga

Ôi mẹ, nó chơi liều thế!? 

Đọc xong bài đăng, mười mấy con ngươi hướng về nhân vật chính. Hơi bất ngờ là biểu cảm của Hikaru cũng không ngạc nhiên cho lắm, như kiểu thằng bé đợi ngày này lâu lắm rồi. Nhìn điện thoại được một phút, thấy thằng bé gõ gì đó trên màn hình điện thoại, mười mấy con mắt lại đồng loạt lướt xuống phía dưới dòng bình luận, là của Hikaru

Xong lại thấy Hikaru vui vẻ tâng bóng lên. Ai nhìn vào cũng biết Hikaru nhận ra tình cảm của Froy rồi, thằng bé cũng thế mà, còn lại là vấn đề thời gian thôi. 

--------------

Bài đăng của Froy Girikanan 

[Ichihoshi Hikaru! I LIKE YOU! YES OR NO] 

💬: 2396          ❤️:23k

Ichihoshi Hikaru [Yes] 

FOTEER

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro