Chương II

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xe vừa lăn bánh rời sân bay thì trời cũng bắt đầu đổ cơn mưa ào ạt, hai người lâu ngày gặp lại trò chuyện thật rôm rả. Từ sân bay về câu lạc bộ cũng phải mất hơn 1 tiếng.

– Thời tiết kiểu này chắc em qua hai ngày là ốm mất thôi anh ? Trường lo lắng hỏi.

Anh Tuấn cưỡi khẽ, mắt vẫn chăm chú nhìn đường:
– Không sao đâu em, lúc trước anh mới qua cũng vậy thôi. À mà câu lạc bộ cho em nghỉ hai ngày để nghỉ ngơi, làm quen khí hậu. Sáng mai chỉ phải lên chào ông huấn luyện viên trưởng thôi em à. Lo gì cho xa, chú cứ nghỉ ngơi đi rồi anh chở chú mày đi thăm thú cho khuây khỏa.

Nghe đến huấn luyện viên trưởng Trường tò mò hỏi thêm, vì Trường là người rất giỏi giao tiếp và hiểu biết nên những chuyện quan hệ với cấp trên đối với Trường là rất cần thiết, đặc biệt trong trường hợp này vì Trường là cầu thủ nước ngoài mới tới.
– Ông huấn luyện viên trưởng là người như thế nào vậy anh?

– Anh cũng mới vào làm ở câu lạc bộ được hơn tháng nay, gặp ông được mấy lần thấy cũng bình thường thôi em, ít nói nhưng thẳng thắng và quyết đoán lắm. Mà nghe đồn ông có đứa con gái xinh lắm mới mười tám hay sao ấy. Tên là Jani, chú mày nhắm có sức thì ráng mà cua, dẫn em ấy đi cafe cho đỡ buồn. Anh Tuấn vừa nói vừa đá mắt một cái đầy hàm ý làm hai người bật cười lớn.

– Vậy hả anh? Chắc em cũng ráng thử. Cua được chắc em kiếm suất đội trưởng luôn quá chớ chẳng đùa!

– Mà hình như con đó chảnh lắm, chả thấy nói chuyện hay cười đùa gì cả, không dễ ăn đâu ông tiên.

Cuộc nói chuyện trở nên thân mật hơn, Trường cũng vui vẻ đáp:

– Chảnh thì cho nó ăn chanh, càng chảnh em càng thích anh à.


– Ông giỏi, chừng đó bắt chuyện rồi nó cho ăn cái ống bơ vào mặt thì ra đường nhớ kiếm cái chăn theo mà che.

Ở Việt Nam Trường có nhiều người theo lắm, vừa nổi tiếng vừa đá bóng hay. Cao hơn mét bảy, khuôn mặt đẹp trai lại cộng thêm đôi mắt híp đặc trưng của người Hàn nên rất dễ hút hồn phái nữ. Đối với Trường việc tán gái chưa bao giờ là khó cả, nhưng anh không xem việc đó quan trọng vì anh muốn tập trung vào sự nghiệp của mình là trên hết.

 Những câu trêu đùa về con gái của huấn luyện viên chỉ để đỡ buồn trên quãng đường về câu lạc bộ, Trường cũng chẳng bận tâm gì về Jani cả. Nói xong vài câu rồi anh thiếp đi mà không hề hay biết rằng người con gái ấy lại đi qua cuộc đời anh một cách đầy bất ngờ. Ngoài trời thì mưa càng ngày càng nặng hạt hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro