Chương 44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vậy, bác sĩ, ý của ông là tình trạng của Châu Kha Vũ có thể là do Gia Nguyên sao?" Bá Viễn ngập ngừng.

"Đúng vậy." Một giọng nói quen thuộc vang lên, "Quá trình phân hóa của Beta diễn ra rất bình thường, bởi vì tuyến thể của họ khác với AO và hầu như là không tiết ra tin tức tố. Vì vậy cho nên chúng ta sẽ cảm nhận Beta không có tin tức tố, và cũng sẽ không có phản ứng phân hóa quá cụ thể."

"Nhưng bởi vì Trương Gia Nguyên đã tiêm tin tức tố Alpha đang trong kỳ phân hóa của mình vào người cậu ấy, giai đoạn đó đang là chuyển hóa phát triển tuyến thể cho nên sẽ sản sinh tin tức tố để biến đổi cơ thể. Cơ thể của Châu Kha Vũ vì vậy cũng bị biến đổi một phần bởi tin tức tố Alpha của Trương Gia Nguyên. Tuy nhiên vì bản thân không thể tạo ra tin tức tố mới và tiếp tục biến đổi cho nên quá trình này chỉ diễn ra một nửa."

"Là vì em sao?" Trương Gia Nguyên ngồi xổm ở sofa bên cạnh gặm móng tay.

Tiếng uống nước truyền đến từ trong điện thoại, sau đó bác sĩ nói tiếp, "Cứ coi như cậu ấy là một biến thể kết hợp giữa Alpha và Beta đi. Về cơ bản, Châu Kha Vũ vẫn là Beta, nhưng bởi vì tin tức tố của cậu ở trong kỳ phân hóa Alpha đã giúp cậu ấy chuyển đổi một chút theo hơi hướng Alpha. Cho nên bản thân cậu ấy có khả năng nhận biết được tin tức tố. Nhưng bản thân cậu ấy lại không thể tự sản sinh tin tức tố nên cậu ấy không thể đánh dấu người khác như Alpha."

Sau khi Châu Kha Vũ rời khỏi phòng của Lưu Vũ, hắn đến phòng khách của tòa B và nghe được bọn họ đang nói chuyện với bác sĩ. Hắn im lặng, sau đó hỏi, "Vậy có nghĩa là em sẽ chăm sóc cho Omega tốt hơn đúng không?"

"Có thể nói là như vậy. Bởi vì em luôn có thể nhận biết được tin tức tố của bọn họ có bất thường hay không và em cũng sẽ không bị ảnh hưởng bởi tin tức tố của họ. Nhân tiện thì, Cao Khanh Trần như thế nào rồi?"

Riki và Châu Kha Vũ nhìn nhau, sự im lặng kéo dài khiến cho Bá Viễn nhận ra rằng có gì đó không ổn, "Em ấy bị làm sao? Vừa rồi anh chưa kịp hỏi Lưu Vũ, chuyện gì đang xảy ra với Tiểu Cửu vậy?"

"Đúng đó. Em vừa ngủ dậy còn chưa kịp ăn cơm thì nghe Paipai gầm lên rồi." Trương Gia Nguyên lo lắng, "Santa còn chặn cậu ấy xuống lầu nữa. Có chuyện gì vậy? Nhanh lên. Chúng ta có thể hỏi bác sĩ luôn cũng được."

"Có phải là có gì đó khó nói không?" Bác sĩ ngập ngừng hỏi, "Kỳ thật, Omega trong kỳ phát tình đều sẽ có loại phản ứng này, cho nên các cậu cũng không cần phải đề phòng quá như vậy."

"Phản ứng như thế nào? Sao lại giấu giấu diếm diếm như thế..." Trương Gia Nguyên trầm giọng, đôi mắt trầm mặc nhìn vào Châu Kha Vũ.

"Để đạt được mục đích giao hợp, thân thể Omega không chỉ giải phóng ra tin tức tố hấp dẫn hơn bình thường, mà còn tiết ra dịch bôi trơn để đảm bảo..." Chợt nhớ ra bên kia điện thoại không phải là bệnh nhân của mình mà chỉ là một nhóm nam sinh với quá nửa là Alpha, thậm chí, đây còn là nhóm nam sinh thần tượng, bác sĩ ho khan, "Quá trình "cày cuốc" sẽ không bị thương."

Bọn họ hết anh nhìn em rồi lại em nhìn anh, đặc biệt là Trương Gia Nguyên, mặt mũi đỏ bừng, thật lâu không thốt ra được lời nào. Hắn cầm lấy một cái gối bên cạnh rồi vùi mặt vào đó.

"Vậy thì em ấy trong giai đoạn này có bị đau đớn gì không?" Bá Viễn nhớ ra vấn đề chuyển hóa cơ thể của Cao Khanh Trần.

"Ồ, đừng lo lắng về chuyện đó. Hai tình huống đó sẽ không xảy ra cùng một lúc đâu. Theo như tình hình hiện tại, ham muốn thể xác của Cao Khanh Trần sẽ không còn mạnh mẽ nữa, và sẽ không có đau đớn gì nhiều đâu. Phản ứng đối với việc giao hợp cho thấy quá trình biến đổi của kỳ phát tình đã kết thúc. Về cơ bản thì kỳ phát tình của Cao Khanh Trần sẽ kết thúc sau một hoặc hai ngày nữa."

Nghe những lời này từ bác sĩ, bọn họ đều đồng thời thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên. gần như cùng lúc, sự có mặt của hai Alpha lập tức khiến cho bọn họ trở nên căng thẳng. Doãn Hạo Vũ đứng trước Santa, tay nắm chặt tay vịn cầu thang với vẻ mặt vô cảm.

"Paipai?! Santa, sao lại thả em ấy ra?"

Santa ngại ngùng gãi đầu. Gã phải buộc mình chịu đựng tin tức tố của Doãn Hạo Vũ từ nãy đến giờ, nhưng giờ thì cậu không còn căng như trước nữa.

"Bác sĩ, Alpha không thể ở cùng anh ấy lúc này sao?" Doãn Hạo Vũ không đi xuống lầu.

"Tất nhiên là có Alpha ở cạnh thì sẽ tốt hơn chứ. Kỳ phát tình về cơ bản là nhu cầu phát tiết, làm tình và sinh sản. Nếu cậu ấy có... À, các cậu là thần tượng, không thể có được nhỉ. Nhưng mà, nếu Omega đang ở trong kỳ phát tình và có Alpha của riêng mình, hai người cùng nhau... Các cậu hiểu ý tôi không? Đó là giải pháp tốt nhất."

Doãn Hạo Vũ nắm chặt tay lại, cậu nhìn bốn người trong phòng khách, thu lại tin tức tố, sau đó cúi người dựa vào vai Santa, "Anh... Em vô dụng lắm đúng không?"

Santa không biết làm thế nào để an ủi cậu, chỉ có thể đưa tay ra vỗ vai, "Đừng cảm thấy có lỗi vì em không giúp được gì. Chúng ta giống nhau cả mà, anh muốn giúp Tiểu Cửu, nhưng mà anh cũng là một Alpha, anh cũng không thể giúp gì được cho em ấy."

"Không..." Doãn Hạo Vũ cảm thấy cổ họng như bị dao cứa vào, cơn đau khiến cho cậu không thể nói nên lời.

"Đối với Tiểu Cửu, việc cơ thể thay đổi bây giờ còn tệ hơn cả lúc trước rất nhiều." Câu nói của cậu đã đánh trúng tâm lý của tất cả những người có mặt tại đây.

"Đối với anh ấy, lần tra tấn tinh thần này còn đau đớn hơn rất nhiều so với lần phân hóa trước đó."

"Thật ra..." Cảm nhận được bầu không khí qua điện thoại, bác sĩ cảm thấy mình nên nói rõ ràng, "Nếu Alpha các cậu có thể chịu đựng được thì có thể đánh dấu tạm thời cậu ấy một lần nữa và tiêm tin tức tố vào người cậu ấy."

"Nhưng mà, tin tức tố của Omega trong kỳ phát tình sẽ trở nên rất hấp dẫn đối với Alpha, đặc biệt là Alpha đã đánh dấu tạm thời. Theo như tôi biết thì không có ai là nhịn được giao phối cả, cho nên.. vì các cậu là một nhóm thần tượng nên trước đây tôi không nói ra."

"Vậy tại sao bây giờ ông lại nói ra..." Trương Gia Nguyên vô thức vặn lại.

"Bởi vì..." Giọng điệu bác sĩ trở nên khó hiểu, "Không phải Alpha vừa lên tiếng là người yêu của cậu ấy sao?"

Phòng khách tòa B bỗng nhiên trở nên im lặng, vị bác sĩ dường như vẫn chưa biết những lời nói của mình kinh thiên động địa đến mức nào, vẫn tiếp tục giải thích.

"Vốn dĩ, nếu Omega không có bạn đời, tôi sẽ không đề xuất vấn đề này. Nhưng nếu có, thì làm theo bản năng là giải pháp tốt nhất tính đến bây giờ. Các cậu là một nhóm nam sinh, tôi có chút lo lắng rằng bạn đời của cậu ấy là dị tính. Nhưng mà giờ thì dễ hơn rồi..."

"Chỉ có Alpha đã đánh dấu mới có thể đi sao?" Bá Viễn nói, cắt ngang lời của bác sĩ.

"Hả?" Không chỉ bác sĩ mà những người khác có mặt cũng sửng sốt.

"Có sao không? Tôi là Alpha thuộc tính thực vật, khả năng chống lại tin tức tố cũng tốt hơn các Alpha khác ở trong nhóm. Tôi có thể chăm sóc em ấy được không?"

"À... Cậu nghĩ như vậy sao?" Vị bác sĩ cuối cùng cũng định thần lại, "Tất nhiên là không rồi. Cậu nghĩ xem vì sao lại được gọi là đánh dấu? Cao Khanh Trần bây giờ đã được đánh dấu tin tức tố của Doãn Hạo Vũ và là người thuộc về Doãn Hạo Vũ rồi. Trước khi tin tức tố biến mất, nếu cậu tiêm thêm một mùi tin tức tố mới vào cơ thể của cậu ấy, hai tin tức tố Alpha sẽ đánh nhau trong cơ thể của Omega đấy."

"Chưa kể, tin tức tố của cậu lại có thuộc tính thực vật. Tin tức tố của cậu không mạnh bằng tin tức tố của các Alpha khác, tiêm vào cũng vô dụng. Nó chắc chắn sẽ bị đánh bại bởi tin tức tố của Doãn Hạo Vũ, chỉ có Cao Khanh Trần mới là người chịu thiệt thòi trong chuyện này."

"Vậy sao?" Bá Viễn không đổi sắc mặt, ngẩng đầu lên nhìn Doãn Hạo Vũ, "Vậy thì em có đảm bảo không?"

"Em có thể." Doãn Hạo Vũ không hề do dự.

"Ồ, vậy thì hoan hỉ đi nhé! Tôi còn có bệnh nhân đang đợi, chúng ta cúp máy nhé."

Tiếng bíp từ đầu dây bên kia vang lên, Doãn Hạo Vũ vội vàng chạy sang tòa A, Santa thì đi xuống phòng khách, nhìn Bá Viễn đang cúi đầu trầm tư, lại nhìn lên bóng lưng của Doãn Hạo Vũ, cân nhắc một chút, gã chọn đuổi theo Doãn Hạo Vũ.

"Em... Cái đó..." Trương Gia Nguyên đứng dậy, "Em sẽ đi theo xem sao, Paipai không thể tự mình kiềm chế được đâu, em đoán có thể Santa cũng không ngăn được nên em đi xem thử..."

Riki như hiểu ra điều gì đó, bước đến chỗ Bá Viễn bóp vai rồi cũng đi đến tòa A mà không nói gì.

Chỉ còn lại Bá Viễn và Châu Kha Vũ trong phòng khách tòa B lúc này. Nhận ra Châu Kha Vũ không có ý định di chuyển, Bá Viễn lên tiếng, "Em không đi theo sao? Bọn nó đều là Alpha, em đi sẽ tốt hơn đấy."

"Anh thích Tiểu Cửu." Châu Kha Vũ khẳng định.

Vừa rồi, khi Bá Viễn hỏi câu hỏi đấy, những nghi ngờ đã đeo bám Châu Kha Vũ bấy lâu nay cuối cùng cũng có lời giải đáp. Vì sao Doãn Hạo Vũ lại thù địch với Bá Viễn; Vì sao Bá Viễn sống ở tòa B nhưng lại tụ tập với Cao Khanh Trần ở tòa A.

"Anh Viễn, em nghĩ là..."

"Anh hiểu, em không cần phải thuyết phục anh." Bá Viễn dựa vào ghế sofa, nhìn lên trần nhà, "Kỳ thật, đây chỉ ảo giác thôi mà nhỉ. Nói cách khác, chính là, cảm giác có một người tốt bụng giúp đỡ anh vào khoảng thời gian anh cảm thấy khó chịu nhất, đúng, anh nghĩ về em ấy như vậy đấy. Chưa kể, giữa tụi anh còn có cả sự can thiệp của tin tức tố."

"Nhưng không phải tin tức tố không ảnh hưởng gì đến anh sao? Mika cũng không..."

"Tụi anh chỉ là ít bị ảnh hưởng hơn các Alpha khác thôi, có phải là hoàn toàn vô cảm đâu."

Châu Kha Vũ không biết trả lời như thế nào, hắn suy nghĩ một lúc rồi hỏi câu hỏi khác, "Anh Viễn, anh định hành động ngay lúc này sao?"

"Chúng ta là một nhóm nam sinh thần tượng, tình yêu là một điều cấm kỵ." Bá Viễn bất lực, "Anh vẫn yêu giấc mơ của mình hơn. Nếu như anh muốn yêu đương... thì chắc là sau khi tan rã chứ không phải là bây giờ."

"Nhưng không phải như thế sẽ quá muộn sao?"

Bá Viễn bất động. Châu Kha Vũ nghĩ anh không trả lời câu hỏi của mình thì đột nhiên Bá Viễn lên tiếng.

"Hy vọng sẽ không quá muộn."

Bất quá... Bây giờ, đối với anh, thì thật sự là quá muộn rồi.

Cho dù như vậy, dù có muộn màng, anh vẫn muốn tìm một lý do để giúp đỡ Cao Khanh Trần vượt qua kỳ phát tình.

Nếu đã muộn như vậy, anh chỉ còn cách giả vờ tỏ ra hào phóng và để một người khác cũng yêu thích Cao Khanh Trần ôm lấy y vào lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro