Chương 331: Bãi biển, và Hai vị khách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Sáu quốc gia mới sẽ tham gia cuộc hội nghị của Tân Liên minh Thế giới lần này là Egret, Ishen, Elfrau, Hanok, Lyle và Palerius.

Vâng, nó giống như một bữa tiệc gia đình chứ không phải là cuộc hội nghị như thường lệ, bởi vì chỉ toàn là về việc ăn những thức ăn ngon và trò chuyện với nhau.

À, Palerius đã chính thức được công nhận là một quốc gia bởi các nước khác và trở thành vương quốc Palerius. Central trở thành Nữ hoàng Palerius.

Do đó, tất cả 18 quốc gia trừ Vương quốc Nokia và Vương quốc Horn nay đã gia nhập Liên minh thế giới ở thế giới chính này.

Trên thực tế, hai quốc gia khác cũng đã nhận được lời mời tham gia là Zenoasu và Fersen, nhưng tôi đã không nhận được câu trả lời tốt như mong đợi. Tôi không rõ lắm, nhưng dường như cả hai quốc gia đều nói rằng họ có vài vấn đề nội bộ, hay đúng hơn là họ không thể thống nhất chính sách quốc gia, có vẻ như những người khác không thích điều đó.

Có thể là do khá đột ngột, nên chúng tôi đành đợi một thời gian nữa. Trước hết, như mọi khi, tôi mời đại diện từ các quốc gia mới gia nhập vào phòng hội nghị và phòng chơi của Brunnhild.

Sau đó, tôi đưa một cái smartphone sản xuất hàng loạt, và đầu tiên tôi giải thích về cách sử dụng nó. Những người còn lại thì đang uống trà, chơi game và trò chuyện như bình thường.

Shirahime hoàng đế của Ishen, vốn đã quen thuộc với nó, vì vậy cô ấy chuyển sang dạy những người kia cách dùng.

"Ta hiểu rồi, chắc chắn cái này rất hữu ích."

Vua Hanok, Carlo Ol Hanok thực hiện ngay một cuộc gọi tới người đứng trước mặt. Vua Hanok đã từng chiến đấu với Yuuron, đúng là y như Hoàng đế Regulus giới thiệu. Đó là một ông chú đeo kính với cái độ tuổi tứ tuần.

Ngay cả khi có ai nói rằng đây là một quản lí cho một công ti nào đó thì chắc mọi người sẽ tin răm rắp luôn ấy. Tuy nhiên, không thể đánh giá người cai trị một quốc gia qua cái nhìn bên ngoài được. Đây là một ví dụ của việc bị đánh lừa bởi ngoại hình.

"Cái này thật tuyệt khi có thể thực hiện nhiều hơn thay vì chỉ gọi điện thoại được. Nó có chức năng ghi hình, ghi âm vì thế ta có thể quay các vở opera và nhiều thứ khác nữa."

Và vua của Vương quốc Lyle, Barstra Durga Lyle IV, mỉm cười khi nói chuyện với Vua Hanok trước mặt. Đó là một ông lão hơi thấp, mập mạp. Bởi vì ông ấy có dòng máu người lùn chảy trong huyết mạch của mình. Ở Vương quốc Lyle, nơi có rất nhiều người lùn sinh sống, họ cũng là người hỗ trợ ông ấy. Bản thân ông ấy không thể uống rượu, điều đó hoàn toàn trái ngược với bản chất của người lùn.

"Ồ, tôi hiểu rồi! Bằng cách này chính ta cũng có thể tự chụp ảnh mình!"

"Biểu tượng này là gì, Shirahime-sama"

"Cái này là để có thể phát ánh sáng khi chụp trong tối. Chúng ta có thể tự chuyển đổi, nhưng sẽ tốt hơn nếu ngài đặt nó thành 'tự động'. "

Central người trở thành Nữ hoàng của Vương quốc Parelius, đang được chỉ dạy về các chức năng máy ảnh bởi Shirahime, cùng với Lãnh đạo Elfrau cũng là một nữ hoàng. Ba người họ bắt đầu chụp ảnh kỷ niệm cùng nhau. Trông họ cứ như học sinh trung học vậy. Hai trong số họ đã hơn 1000 tuổi rồi đấy...

"Điều này sẽ được đánh giá cao vì Egret đã bị tách khỏi các quốc gia khác khá lâu."

Vua của Vương quốc Egret di chuyển ngón tay màn hình chiếc smartphone trong khi làm rung lắc những chiếc lông vàng trang trí ở tay mình. Tôi đang dạy ông ấy làm thế nào để viết một email. Tôi nghĩ rằng ổng chỉ là một tay não cơ bắp, nhưng có vẻ như cái đầu cũng phản ứng nhanh và khéo léo không kém.

Sau một lúc, ông ấy đã gửi thư và trả lời đúng những gì tôi chỉ, vì vậy tôi kết thúc bài giảng của mình ở đây. Sau một lúc, tôi đã có thể thoải mái thư giãn, và đại diện của mỗi quốc gia trao đổi địa chỉ e-mail cùng số điện thoại cho nhau trong khi thảo luận.

Sau đó, vào buổi chiều tôi sẽ được đến Vương quốc Egret để tận hưởng gió và sóng biển trên bãi biển riêng của Vua Egret.

Đúng vậy, đó là một bãi biển riêng tư thuộc hoàng gia Egret, bãi biển màu xanh ngọc lục bảo trải dài trên bãi cát tuyệt đẹp, và một căn biệt thự lung linh được xây dựng trên bức tường đá của bờ biển.

Các biện pháp an toàn nhìn chung đã được hoàn thành vì thế đám thủy quái sẽ không thể xâm nhập vào bên trong [Prison] này như trước kia nữa. Ngay cả khi ai đó bị đuối nước, con rồng biển bên dưới sẽ hỗ trợ ngay.

Bởi vì các nguyên thủ mỗi quốc gia và gia đình của họ, cộng với những người hộ tống đã đến bãi biển riêng này, nơi đây đã biến thành một bãi biển bình thường thay vì một bãi biển riêng. Nhiều người quá đi mất...

"Số lượng thành viên hoàng gia nhiều thế ..."

"Nếu một có chuyện gì đó xảy ra ở đây ngay bây giờ, thế giới này có thể gặp nguy hiểm đấy."

Yae và Else, những người đang mặc đồ bơi, nhận xét thế. Đừng trù ẻo người ta chứ... Hầu hết mọi người đều mặc đồ bơi và chơi trên bãi biển. Những người không giỏi đi biển và không chịu được ánh nắng mặt trời thì đang thư giãn tại biệt thự của Vua Egret. Tiện đây thì tôi đang mặc một chiến quần bơi dài đến đầu gối, với một cái áo hoodie trên người. Những bộ đồ bơi này toàn là hàng xa xỉ được làm bằng vật liệu thượng hạng và được cung cấp từ cửa hàng thời trang của Zanack.

Với những chiếc phao, bóng bãi biển, thuyền cao su... mà tôi thuê, bọn trẻ đã vội vã chạy ra biển. Đó là Hoàng tử Lemza của Misumido (10) và Hoàng tử Alba (7). Ngoài ra, có Công chúa Lilac của Hannock (10) và Công chúa Milnea (8). Vị vua trẻ từ vương quốc Paluf (10) và hôn thê Rachel (10) cũng tham gia và họ đang ngồi trên biển. Con nít con nôi thì đừng có thân mật vậy chứ.

À, còn hai người nữa, Hoàng tử Liddis (12) của Refreze và Công chúa Tia của Misumido (11) đang cười đùa vui vẻ. Ôi trời, thật là một bầu không khí tuyệt vời.

"Đó là tình đầu của bọn nhóc. Nó thật lấp lánh."

"Em cũng nghĩ vậy"

Karen-nee-san thì thầm bên cạnh tôi trong khi cười toe toét. Chị ấy mặc một bộ bikini dây màu hồng và rất dễ vận động.

"... Em nói nghe này, đừng có làm gì quá mức đấy nhé."

"Không sao cả mà. Cả hai người họ đều là tình đầu, và thật không hợp lí tí nào khi mà không nắm tay thắm thiết trong cái tình huống này cả."

Tôi không tìm ra lí do gì để phản biện nữa. Chà, bây giờ thì cứ bơ nó đi. Karen-nee-san đã đến chỗ Yumina và Suu. Và như thế, tôi cố thư giãn trên chiếc ghế biển, nhưng ở chỗ cát bên cạnh, một người nằm đó như xác chết, và ngay khoảnh khắc tiếp theo, cái xác nhăn mặt.

"Tại sao Quỷ vương Zenoasu lại nằm đây ..."

Ông ấy say nắng à? Tôi nghĩ vậy, nhưng có vẻ là không phải. Rồi cô nàng Dark Elf, hộ vệ của Sakura đứng gần đó giải thích cho tôi kẻ chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra.

"À, Quỷ vương đã chụp một tấm hình của Sakura-sama trong bộ áo tắm, rồi cứ 'tự sướng' với nó, và ngài ấy bị con gái mình gọi là 'Đồ kinh tởm' với ánh mắt miệt thị ..."

Ông bị sốc đến thế khi bị gọi vậy à? Cái quan hệ giữa người cha và cô con gái này vẫn mờ ảo như thường lệ nhỉ... Chà, mặc dù có là cha con đi nữa, tôi thấy việc chụp hình con gái mình khi đang mặc bộ áo tắm cũng là cả một vấn đề đó.

"Bởi vì ngài ấy có thể bị say nắng, cô vui lòng mang ngài ấy đến chỗ tán cây đằng kia nha"

"Rõ"

Quỷ vương, tôi nghĩ là sẽ không dễ để vác ông ta đi, nhưng phải thử mới biết. Ngoài Spica, còn có một hộ vệ khác là Sirius, cha cô ấy và họ vác Quỷ vương đi mà không phản bác một lời.

"Touya-san"

"Hmm, à, Linse ... và Công chúa Liliel ..."

"Lâu quá không gặp"

Nhìn vào hình bóng cô đệ nhất công chúa đến từ Refreze đứng bên cạnh Linse người vừa gọi, và theo phản xạ tôi nói lại. Theo một nghĩa nào đó, cô tác giả của bộ truyện Hoa hồng nguy hiểm này là kẻ thù của tôi.

"Hai người biết nhau à?"

"Một vài lần thông qua Yumina, anh từng mua sách của cô ấy."

Tôi không muốn nói quá nhiều, và công chúa Liliel thì đang cố hắng giọng lại. Dường như cô ấy đã giữ bí mật việc là một nhà văn đối với vua cha, Quốc vương Refreze. Tôi nghĩ rằng việc đó cũng chẳng quan trọng lắm nếu chỉ có vậy, viết truyện vẫn chỉ là viết truyện.

"À, Touya-san, thực ra Lili ... Ah, em hy vọng Công chúa Lilliel cũng sẽ có một chiếc smartphone ..."

"Hmm, tại sao em lại nghĩ thế?"

"Nó sẽ có ích cho việc viết lách của cô ấy. Sẽ rất nguy hiểm nếu cô ấy viết nó ra giấy. Nếu một người giúp việc dọn dẹp và tìm thấy, và người đó được báo cho quốc vương, điều đó sẽ rất nghiêm trọng. Nếu có nó cô ấy có thể viết mọi lúc, mọi nơi, đó là công cụ ma thuật lý tưởng! "

Tôi đớ họng, và suýt té khỏi ghế biển. Giờ thì tôi hiểu lí do rồi. Tôi hiểu chuyện đó, nhưng nó có thực sự ổn không? Vì sự bình yên của những người đàn ông mà tiêu biểu là tôi, tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu từ chối thẳng luôn...

Nhìn tôi miễn cưỡng, Linse nói thêm vào...

"Touya-san, Lil cũng đang soạn một vở kịch và hiện đang lên kế hoạch cho phần tiếp theo. Xin anh hãy giúp cô ấy."

Vở kịch nào chứ? À, tôi nghĩ rằng tôi đã xem vở kịch đó cùng Yumina ở Belfast khi trước.

"Cuộc phiêu lưu của Toya, người anh hùng dũng cảm đã giải cứu Công chúa Yuina khi bị Hắc Long bắt giữ" kịch bản như thế đấy.

Rõ ràng là tôi đã bị sử dụng như một nguồn cảm hứng. Nội dung gần như y đúc ngoài thực. Chắc chắn đó là một câu chuyện hay và khá tốt...

Tôi nhìn Linde. Uhm.... Tôi nên suy nghĩ kỹ. Tôi nghĩ rằng cô ấy sẽ không lạm dụng nó. Cô ấy cũng không phải là người xấu. Có lẽ đây cũng là mong muốn của Yumina. Cái cô gái này thật là phiền phức mà.

Tôi lấy ra một chiếc smartphone màu trắng được sản xuất hàng loạt từ [Storage] và đưa nó cho Công chúa Lilliel.

"Hãy hỏi Lindse về cách sử dụng. ... Tôi rất hy vọng việc sử dụng cái này sẽ không đi ngược lại trật tự và đạo đức công cộng. "

"Tại sao phải nhắc tôi như vậy? ... À, tôi hiểu rồi. Cảm ơn nhé. Và nếu có thể, cậu có công cụ in nào không?"

Cô khôn thật ...... Tôi tự hỏi nếu đưa nó cho các quốc gia, thì cô ấy sẽ không thể mượn từ quốc vương Refreze được.

Một lần nữa tôi lấy ra một thiết bị mỏng như tờ giấy ghi chú từ [Storage].

Đây là máy in di động có thể in giấy bên trong, bằng cách đặt một tờ giấy ở giữa rồi dùng smartphone và chạm vào "Print".

Tôi làm ra nó để dùng thử, thiết bị này không bằng nguyên bản, vì vậy một lần chỉ in được một tờ.

"Đây chỉ là một bản sao của nguyên mẫu nhưng làm việc vẫn tốt. Nếu chỉ có một cá nhân sử dụng thì vẫn ổn."

"Tôi rất cảm kích. Cảm ơn cậu, tôi sẽ đền ơn bằng cách cố sức làm việc."

"Đừng để ý việc đó! Thực sự đừng để ý!"

Tôi đã từ chối vì không nên nhận lại một ân huệ từ cô gái kỳ lạ đó. Lindse và Công chúa Lilliel đi bộ về phía biệt thự của Vua Egret. Cô ấy sẽ được dạy cách sử dụng smartphone tại biệt thự.

"Này, cậu đang tận hưởng đấy à, Touya-dono"

"Vâng. A...? Cái đó là..."

Vua Egret ngồi trên một chiếc ghế biển bên cạnh đề nghị tôi thử món ăn trên tay ông. Một vật khô hình que với mùi đặc trưng.

"Có phải là Tentacle phơi khô không?"

"Ừm. Cuối cùng cũng xong rồi. Cùng ăn thử đi."

Cho vào trong miệng, nó có hương vị thật phong phú và dai sần sật. Khá tốt. Cái này cũng được đấy chứ?

"Ngon lắm."

"Ồ, nó rất hợp với chút rượu đấy. Ta không thể tin đây chính là một cái xúc tu kinh tởm."

"Vâng, nó thậm chí còn tốt hơn với sốt mayonnaise đấy."

Lấy mayonnaise ra khỏi [Storage], cho vào đĩa nhỏ và chấm ăn. Uh, sẽ tốt hơn nếu bạn có thể cho thêm ít tương ớt vào tuỳ theo khẩu vị của mình. Vua Egret cũng chấm mayonnaise theo cách tương tự và bỏ khô mực vào trong miệng.

"Ồ ... ngon tuyệt! Nếu có thêm rượu thì đây là một bước tiến vượt bậc đấy..."

Trong thế giới này, ngay cả những người 14 hay 15 tuổi là đã có thể uống. Tôi cũng được mời uống rượu, nhưng đã từ chối. Sau đó quốc vương Misumido và Fersen đến, và ba người bọn họ uống rượu nhắm mực mà không cần tôi tham gia.

Tôi chờ đợi thời cơ đến và may mắn sao đã thoát khỏi đó. Tôi muốn những bạn rượu kia bỏ qua cho mình. Thành thật thì, cả ba người họ đều có cơ bắp lực lưỡng, và trong hoàn cảnh này thì sẽ có thể có nhiều rắc rối đấy.

Khi tôi nhìn bãi biển đầy cát, Reinhardt vua Restia, và Moroha-nee-san đang đấu luyện bằng kiếm gỗ. Tôi sẽ đến đó vậy.

Vẫn còn ở dưới biển, Karina-nee-san thì bắt vài con cá và Suika say xỉn tham gia cái nhóm 'uống rượu giải sầu' kia. Và từ đây tôi có thể nghe thấy âm nhạc Hawaii vang lại... Không cần nói cũng biết đó là ai nhỉ.

Chú tôi cắt dưa hấu và đưa cho mọi người. Dưa hấu do Brunhild trồng rất ngọt và ngon. Có lẽ bởi vì đó là do một vị thần nông nghiệp trồng, nên có thể nói đây là điều tất nhiên. Đến đây, bụng tôi réo lên. Thực sự là chỉ ăn mỗi mực khô là không đủ. Có lẽ nên kiếm chút gì đó ăn thêm.

Từ [Storage] tôi lấy ra lò nướng BBQ, và cái vỉ sắt được đặt hai bên trái phải. Các loại rau củ được lấy từ chỗ chú tôi, và thịt rồng được lấy ra để bắt đầu nướng. Bị thu hút bởi mùi thơm, và ba con người có tâm hồn ăn uống gồm Sue, Luu và Yae đến.

"Trông ngon quá"

"Xin lỗi đã làm phiền!"

"Anh sẽ nướng sớm thôi, vì vậy hãy đợi một chút. Luu, em có thể giúp anh không?"

"Cứ để đó cho em! "

Tôi chỉ Luu cái đĩa trên bàn, và nhờ em ấy làm mì xào trên cái vỉ sắt. Tôi nhanh chính rưới nước tương lên bắp và đưa nó cho hai người kia.

"Ấy, nóng quá!"

"Nóng nhưng ngọt và ngon!"

Hai người họ say mê thưởng thức món ăn. Lần này tôi đặt thịt rồng lên và nướng từng miếng một. Đừng quên ăn kèm với rau củ như hành, bí đỏ hay tiêu xanh nhé. Cân bằng dinh dưỡng thực sự rất quan trọng.

"Oh, cái kia trông ngon thế

"Touya-dono, cho ta một cái nữa"

"Tới liền đây"

Quốc vương Belfast và Refreze đến đây và thưởng thức bắp nướng. Mùi cháy của nước tương nóng thơm lừng tỏa khắp khu vực, và những người khác cũng kéo đến.

"A, là mì xào"

"Món này làm bởi Luu à. Trông ngon đấy"

"Cho chị với"

Hoàng đế Regulus và chị gái Luu, Elysia nhận lấy dĩa mì xào. Chú tôi đã thay tôi nấu, vì vậy tôi cũng thử món mì của Luu. Món mì trên chiếc đĩa gỗ với nước sốt từ piuri và hạt tiêu thực sự rất ngon. Gừng đỏ cũng là một điểm nhấn và rất tinh tế. Mỗi lần ăn đồ ăn của Luu, là tôi lại thấy tay nghề em ấy lại càng khá hơn.

Chỗ cá vua Rynie bắt, được Luu nướng lên từng con một với mật ong, cơm cuộn, tôm nướng, và Okonomiyaki. (Dùng gg để biết thêm về món này nhé tui ko dịch đâu)

Món nào cũng ngon hết. Chú tôi còn làm thêm chút hành hấp, cà chua nướng và pho mát. Không thua cô ấy chút nào cả. Vị của các loại nguyên liệu cũng hoàn hảo nữa. Chúng tôi thưởng thức buổi tiệc nướng trên bờ biển và vui chơi tới lúc hoàng hôn. Sau đó, mỗi vị khách được gửi về quốc gia của họ bằng [Gate], và chúng tôi nói lời từ biệt với Vua Egret rồi trở về vương quốc.

"Ahh, mệt quá"

"Mệt thật, dù chỉ là vui chơi"

"Ừm, đúng vậy"

Tôi ngả người lên ghế sofa trong khi trả lời Elze, người đang rên rỉ mệt mỏi. Tất nhiên là phải mệt sau khi dùng cả đống chất xám rồi.

"Đó là cách cư xử tệ đấy, Touya-sama"

"Xin lỗi mà, chỉ một lúc thôi"

Hilda này, anh muốn em tha cho anh lần này thôi. Anh thực sự rất mệt. Anh chỉ muốn kiếm chỗ nào đó mà ngủ cho khỏe thôi.

"Phòng ốc đã được dọn dẹp sạch sẽ rồi ạ"

"Ahh, đừng có làm tôi thót tim chứ"

Khi mở mắt, tôi thấy khuôn mặt cô hầu gái gần đến mức mà có thể cảm nhận hơi thở của cô ấy. Gần, quá gần rồi! Tôi giật mình và té xuống ghế. Này đừng có áp sát vào mặt người ta thế chứ, cô hầu ngốc này.

"Có chuyện gì nữa sao?"

Tôi chỉ vào mặt cô hầu 'dam dang' này.

"Có hai người đến gặp chủ nhân họ đang đứng trước cổng, họ bảo là người quen của chủ nhân vì thế tôi đi báo ngay"

"Hai người ... là ai?"

"Tôi không biết tại vì họ khoác áo trùm hết cả, nhưng hình như cả hai đều là nữ"

Ai thế nhở? Chẳng rõ nữa. Chắc là vài mạo hiểm giả nữ tôi đã gặp ở đâu đó.

"Có thể chủ nhân đã đi làm gì bậy bạ ở đâu thì phải?"

"Này đừng có nói như vậy nha! Làm gì có chuyện đó! Đừng có nói những lời ngu ngốc đó chứ cái cô hầu ngốc kia!"

Thật là tệ hại mà! Sao ánh mắt mọi người đều đổ dồn hết về tôi thế. Tôi không làm gì bậy bạ cả mà!

"Không, em tin anh. Touya-san không bao giờ đủ can đảm làm chuyện đó. Chỉ là ... đó là bản chất của anh thì..."

"Đúng vậy ... dù tốt hay xấu thì Touya-san rất có tài thu hút phụ nữ"

"Có khả năng phía bên kia đã bị anh ấy dụ dỗ, và ... "

Đợi một chút, tài thu hút là cái gì thế? Đừng có so sánh anh với con cá đèn lồng chứ.

Dù sao thì, tôi phải đi tìm hiểu hai người đó là ai cái đã. Dùng [Teleport] thoát khỏi những con người kia và nhảy ra ngoài cổng lâu đài. Trước cổng là hình bóng hai người với áo trùm đứng đó. Khi một người trong số họ thấy tôi, người đó bước lên và gọi tôi.

"Lâu ngày không gặp, Mochizuki Touya"

" ...Ai thế? ... à ..."

Trong bóng tối, mắt tôi nhìn rõ thấy khuôn mặt người đó. Tôi chỉ mới gặp người đó một lần, nhưng chưa bao giờ quên mặt.

"Lycee?"

"Đúng vậy. Tôi đang tìm kiếm nơi ở của Endemuon. Xin vui lòng cho tôi biết cậu ta ở đâu nếu anh biết."

Lycee. Một trong những cá thể đứng đầu loài Fraze. Một cấp thống trị dạng nữ đi chung với Ende. Tuy nhiên, tôi nghe nói rằng có một cấp thống trị tên Nei đang săn lùng tên Ende đó.

Ý tôi là...

Nhìn vào cái bóng còn lại đứng đằng sau. Ngay cả trong bóng tối tôi vẫn có thể nhìn rõ khuôn mặt của người từng là kẻ tấn công ấy. Thật sự là không ngờ luôn đấy. Đó là Nei cấp thống trị hiện tại lãnh đạo loài Fraze đang đứng đó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro