ahihi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đó Thái Dương Thần tay kéo mã xa cưỡi dọc bầu trời, cùng Phong Thần rong ruổi trên hành trình từ sáng sớm cho đến lúc hoàng hôn, bắt đầu một ngày mới. Dẫn đầu đoàn người trên mặt đất, Pharaoh hoàng đế Ai Cập trẻ tuổi phóng ngựa băng băng, vẻ đẹp của hắn là hào quang của sông Nile, tóc của hắn là lục hải ba đào, ánh mắt của hắn là sao Thiên lang chói lọi, là hình tượng tiêu biểu để hàng vạn Ai Cập nữ tử dõi mắt ước ao, thần hồn điên đảo. Rất nhiều năm về sau, tư thái hoa mỹ lắng đọng trên bích họa cùng những tấm phù điêu vô vàn tinh mỹ, để lại những manh mối vô giá cho các nhà khảo cổ.

Nhưng, chậm đã, giờ phút này hắn  vẫn còn sống, còn sống ở tuổi mười tám thanh xuân, mấy tháng trước kết hôn với nhi nữ của thần– sông Nile nữ nhân Kyaroru, xuất thân thần bí, tinh thông kim cổ cùng tài năng đoán trước tương lai, liền áp chế được các thế lực cường đại lân cận xưa nay thiện chiến như Hittite, Babylon, Assyria, lại cùng Amishinwa, Minoa thiết lập tình đồng minh, hai yếu tố trên cộng lại đã giúp thực lực của Ai Cập bước vào thời kì cực thịnh. Mà Pharaoh lúc này nên ở tại kinh thành Thebe—bách môn chi đô, giữa hương sen ngào ngạt đất trời, trong cung điện mành vàng thiếp ngọc, hưởng thụ vinh quang chúng quốc tề hạ, chứ không phải dấn thân nơi rừng rậm um tùm cùng khe núi hiểm trở cận kề biên cảnh Hittite thù địch, tóc của hắn ướt đẫm sương sớm rơi từ trên những tán cây, đôi vai kiện mỹ bị ánh thành màu xanh biếc.

Không, hắn cũng không cảm thấy chật vật, kia nam tử trẻ tuổi tuy có lúc bởi vì nhớ nhung mà trong mắt hiện lên vẻ lo lắng, nhưng trên môi hưng phấn vui vẻ là không thể nghi ngờ.

Này uy chấn liệt quốc, tung hoành thiên hạ – Pharaoh Manfeishi, đang cực kì cao hứng với chiến lợi phẩm mới của mình , tù binh bắt được chính là kẻ được xưng tụng tài đức sáng suốt, tinh thông liệt quốc, đối thủ lớn nhất trong cuộc đời cùng hắn một mất một còn– kẻ thừa kế vương vị duy nhất của Hittite, vương tử Izmir.

Lúc đó vương tử Hittite trẻ tuổi vẫn còn đang ngủ say trong mộng đẹp. Năm nay cũng chỉ mới hai mươi tuổi đầu, nhưng quả thực là người từng trải, trên vai của hắn có vết thương thần bí do ca ca của sông Nile nữ nhân tặng cho, vết thương vĩnh viễn không khép miệng, giờ phút này máu tươi từng giọt từng giọt thấm qua băng vải, rơi xuống thân ngựa, rơi xuống bụi cỏ xà trùng ẩn hiện ven đường, vết máu đập vào mắt khiến cho thân thể hắn vốn tu trường đĩnh bạc bỗng có điểm gầy yếu. Nếu không phải do toàn thân trải rộng trảo thương, kiếm thương cùng với vết máu bầm ứ do bị trúng mảnh vỡ của cự thạch, nếu không phải bởi vì thương bệnh triền miên mà tiều tụy phát sốt, đây vốn là nên một thân thể cực kỳ hoàn mỹ.

Vết thương cho thần tử kia ban cho, vĩnh viễn không dứt, chính như lòng của hắn, cứ đêm ngày nhỏ máu.

Mối tình si đối với sông Nile nữ nhân, đường như đã thành cơn ác mộng của cuộc đời hắn, vĩnh viễn không thể nào giải thoát, mỗi một lần vuốt ve vết thương trên vai, cũng tựa như chạm vào vết thương sâu thẳm trong tim, đều đau đến tận cùng.

Đáng tiếc a, đuổi theo một nữ nhân đã trở thành phi tử bên quốc vương của nàng như thế, đuổi theo  một nữ nhân không hề đoái hoài đến hắn như thế, đuổi theo giấc mộng lệ đẫm huyết mù vĩnh viễn không thể nào xua tan , không ngừng hy vọng rồi lại đau đến mức hận không thể nào chết đi. Đến khi nào mới có thể chấm dứt . . . .?

Hittite vương tử hai tay bị trói sau lưng, thân thể bất an thoáng run rẩy, đôi lông mày anh tuấn vì giấc mộng không lành mà nhíu lại gần nhau , dưới mí mắt con ngươi gắt gao chuyển động, hắn đang nằm mơ, là một giấc mộng thênh thang hắc ám, bóng tối to lớn bao trùm trên vai của hắn, hắn nghe được tiếng động quỷ dị như loài chim cất cánh, cánh tay lạnh buốt lẳng lặng kéo hắn đi vào nơi không thấy đường về…… Hắn muốn tỉnh lại, nhưng cơn sốt cùng với tác dụng của dược vật khiến cho hắn không cách nào thanh tỉnh, mà hắn thì tái nhợt, thân thể đặt trên đùi trước của Manfeishi vắt ngang lưng ngựa, khi thì bởi vì sốt cao mà nóng lên, khi thì lại lạnh đến phát run.

Manfeishi nhận ra hắn không tự kiềm chế được nhúc nhích, cúi đầu, vương tử hình dạng duyên dáng trên lưng ngoại trừ băng vải cái gì cũng không có bao trùm. Manfeishi cũng không ý định đánh thức hắn, thoả mãn nhìn những vết roi do chính mình tạo thêm trên người tên địch nhân này chưa được bao lâu.

Nửa tháng trước, hắn được tin mật báo, thê tử lại bị Hittite vương tử bắt đi mang về nước, hoàng đế bản tính nóng nảy đối với chuyện nữ thần yêu quý của mình gặp nạn trước giờ khó mà nhịn được, hắn chạy như bay ngàn dặm, dùng một số tiền lớn mồi chày, được một người  Hittite bản xứ dẫn đường, theo một con đường mòn ít người biết lặng lẽ lẻn đột nhập vào đế quốc Hittite.

Ngày ấy, Izmir đích thân dẫn binh trở về thủ đô Hattousa. Bởi vì đã đi vào địa phận Hittite, phía trước không xa chính là căn cứ quân sự, mọi người an tâm không ít, lại thêm người ngựa mỏi mệt, tinh thần cảnh giác không bằng trước, vương tử chịu đựng trên vai quặn đau, ra lệnh mọi người hồi tỉnh, tại vách núi Izmir hạ lệnh chia làm hai đội, đợi đội phía bình yên qua đi, đội phía sau mới đuổi theo. Đề phòng lại có người to gan lớn mật, dám ám toán tại nơi cách căn cứ quân sự Hittite không xa. Không ngờ chỉ trong nháy mắt, giữa ầm ầm cát bay đá chạy, cự thạch được thần thánh trên vách núi rơi xuống, đem trước sau hai đội từ đó cắt đứt, mà binh lính Ai Cập sớm đã thừa dịp lúc người ngã ngựa đổ, huyết nhục tung tóe nhanh nhẹn theo triền núi trượt xuống, đợi đến nhìn ra được y phục Ai Cập, phần đông binh lính Hittite đã bỏ mạng, tiền đội lại vì cự thạch ngăn cách, không cách nào đến cứu viện, Izmir may mắn không bị thương, nhưng cận vệ bên người hoặc lâm vào khổ chiến, hoặc bị mảnh vỡ của cự thạch đả thương, chính hắn cũng bị mảnh vỡ bay trúng làm bị thương nhẹ, lâm vào thế bị vây công, giữa lúc nguy cấp, một cổ sát khí xông mạnh, Manfeishi một thân xảo sắc đã sát ngay trước mặt.

Izmir vội vàng giơ kiếm đón đánh, Manfeishi sớm có chuẩn bị, một tay chế ngự kiếm của hắn, một tay từ bên hông rút ra roi, roi nguyên là đặc chế, trên đầu roi có lưỡi móc đâm ngược, trước hết liền hướng hắn vai phải đánh xuống.

Từ sau khi vai phải bị thần tử không rõ tên kia đả thương, tay phải Izmir liền không cách nào cầm kiếm, mặc dù từng cực lực huấn luyện cầm kiếm tay trái , nhưng thân thủ vốn là so với từ trước thua kém, vai phải càng sơ hở, vài roi xả xuống, hắn không cách nào thoát khỏi, chỉ có thể vội vàng thối lui về phía sau, nhưng Manfeishi toàn lực công kích hạ bộ, mặc hắn thân thủ linh mẫn, cũng là không cách nào hoàn toàn né tránh, đầu roi đâm ngược lại phật qua miệng vết thương, lập tức như bị lưỡi dao sắc bén cắt xé, toàn thân từng tế bào đều không kiềm được chấn động mạnh. Đầu roi giật lại làm miệng vết thương đổ máu, tạo thành vết rách mới, mà chôn sâu dưới thịt vật gì đó lại di động một chút, tạo thành lỗ hổng không nhìn thấy, mà phần da thịt cơ hồ cùng vật thể kia tạo thành một thể lần nữa bị chấn thương, vương tử chỉ có thể cảm nhận được đau đớn cùng cực, xỏ xuyên qua xương sống, choáng váng xâm nhập, trước mắt một trận tối đen, màu gì cũng đều mất đi . . .

Pharaoh nhận thức hắn trong nháy mắt cứng người, xông đến phía trước, từng roi từng roi đều hướng miệng vết thương đã trở nên vô cùng trầm trọng , lưỡi móc lại xoẹt qua miệng vết thương, rớt xuống trên lưng, toạt ra vết máu thật dài, làn da vỡ nát bong tróc sang hai bên, mà vương tử miễn cưỡng chắn đỡ vài cái, rốt cục chống đỡ không nổi, kêu lên một tiếng đau đớn, quỳ rạp xuống đất, cả thân thể rụt vào trong đôi cánh tay, mái tóc màu bạc thật dài tản ra, rơi xuống tấm lưng bởi vì đau đớn kiệt sức mà run rẩy, che đậy tầm mắt của Pharaoh .

Manfeishi nắm roi, mỗi một roi đều rơi trên thân thể kẻ xưa nay túc địch, thấy hắn một trận đau nhức, cơ hồ không thở nổi, toàn thân không ngừng run rẩy, bảo kiếm cũng không ngừng quét loạn xạ trên mặt đất, vừa rồi dùng roi hất đi kiếm của hắn, trở tay thu roi quấn lại giắt bên hông, cất bước tới gần, một tay cầm kiếm, một tay thong thả duỗi, đang muốn túm tóc hắn, đột nhiên ngân quang lóe lên, tóc của Izmir bỗng vụt sáng chói mắt , hắn không để ý toàn thân kịch liệt đau nhức, cũng không để ý sau lưng lưỡi kiếm bén nhọn, giống như có mắt sau lưng nhìn thấy được lồng ngực của Manfeishi, tay trái chẳng biết từ lúc nào đã cầm một thanh đoản kiếm sắc bén, lách qua sườn phải hướng sau lưng Manfeishi đâm vội.

Trong khoảnh khắc ấy, Izmir đột nhiên cảm thấy cảm giác trên lưng người kia có gì đó không đúng, chỉ chạm được một khối cứng rắn lạnh buốt, cùng thời khắc đó, thiết cùng thiết giao kích thanh âm thanh thúy. Này toàn lực đánh ra một kiếm làm ngay cả áo ngoài ở dưới lớp áo giáp của Manfeishi đều bị chấn nát, nhưng mà, áo giáp rốt cục chặn được một đao trí mạng này.

Manfeishi trong mắt sát khí càng tăng lên, mạnh mẽ duỗi tay ra, nắm lấy cánh tay Izmir đang định tháo chạy, cách một tiếng, xương cổ tay của Izmir cứ như vậy mà gãy. Vai phải bị thương, cổ tay trái gãy xương, sau lưng vết roi, khiến Izmir gần như hôn mê, hắn cắn chặt răng, chưa từ bỏ ý định ý đồ vung chân đá hậu, nhưng mà, khuôn ngực cường đại đưa hắn hung hăng trói buộc bên trong, hai cánh tay bị tàn bạo vặn ra sau lưng, khiến cho những chỗ bị thương càng kịch liệt đau nhức. Đỡ lấy, người nọ giữa chân của hắn khom đá một cước, cơ hồ đem chân của hắn đá gãy, hắn không thể đứng thẳng, lại té trên mặt đất, người nọ nắm lấy tóc của hắn giật lên từ phía sau mà nhìn. Hắn nhìn thấy rõ ràng đồng tử màu trà của mình lặng lẽ hiển hiện vào trong đôi mắt màu đen của Manfeishi.

Hai người như vậy tiếp cận, gần gũi đến đôi môi của Manfeishi có thể chạm vào tràn của Izmir. Izmir nhìn thấy rõ ràng cừu hận cùng sát ý trong mắt của hắn, trong lòng một cỗ lạnh buốt, nói không nên lời là hối hận bản thân khinh địch hay là phẫn hận tình địch, tứ trong cổ áo của Memphis hắn có thể mơ hồ trông thấy hàn quang của áo giáp, không khỏi âm thầm thở dài. Sông Nile nữ nhân, cuối cùng đã đem bí mật trên đời này duy chỉ có người Hittite mới biết truyền dạy cho người Ai Cập .

Manfeishi lần đầu tiên có thể nhìn bao quát túc địch của mình như thế, từ góc độ này có thể chứng kiến Izmir dưới lớp áo choàng ngực kịch liệt phập phồng cùng hai tay vô lực giãy dụa , càng tăng thêm đắc ý bắt được tử địch làm tù binh cùng khoái cảm quân lâm thiên hạ duy ngã độc tôn. Hắn cúi người nói:” Izmir, hoàng phi của ta ở nơi nào?” Hơi thở nóng bỏng nhả vào tai Izmir, Izmir lạnh lùng nhìn lên, không nói một câu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tui