Đệ Nhất Vương Phi_ Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 12:

Lạc Hoa cho thêm một chiếc kiệu hộ tống tứ vương gia, thật ra y định ngồi chung kiệu với Kim JaeJoong nhưng không ngờ Kim JaeJoong nhất quyết không đồng ý cho nên y đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt mà gọi thêm một chiếc kiệu.

Kim JaeJoong cảm thấy Lạc Hoa này giống như đang muốn câu dẫn hắn nhưng hắn nghĩ cùng nghĩ không ra lý do câu dẫn hắn là gì, Kim JaeJoong đành tự cho mình là quá đa nghi nên cũng không đoán già đoán non nữa. Lại nghĩ về Yoochun và Dong Huc, có thật họ bị Lạc Hoa bắt giữ không? Lúc nãy vì tâm dao động cho nên liều mình, hắn chỉ nghĩ không vào hang cọp sao bắt được cọp con cho nên nhận lời đi đến Lạc Hoa cung.

Khẽ liếc nhìn chiếc kiệu đi song song với mình thì hắn đụng phải ánh mắt sắc tình đang chăm chăm nhìn mình. Kim JaeJoong khóe môi giật giật, vội quay mặt sang hướng khác. Thiết nghĩ Lạc Hoa nổi tiếng phong lưu, xinh đẹp đa tình, hơn nữa luận võ công cũng là một trong những nhất đại cao thủ của võ lâm, tuy rằng hắn cũng từng nghĩ muốn giáp mặt người này một lần nhưng hắn ngàn vạn lần không ngờ lần gặp đầu tiên này lại khiến y nhìn trúng hắn (=.=)

Lại nói về Yoochun, lúc đang ở trong ngôi nhà gỗ, định lên giường nằm nghỉ để tạm quên đi sự nhục nhã khó chịu trong lòng thì đột nhiên nghe tiếng ẩu đả bên ngoài.

Y linh tính không hay chạy ra ngoài xem liền thấy Dong Huc đang ra sức chống lại rất đông bạch y nhân vây quanh hắn. Ngay lúc Yoochun định xông cửa ra ngoài chợt cảm nhận lưỡi kiếm sắc lạnh đang dí sát vào cổ mình.

Yoochun nhất thời đứng bất động, đang định lên tiếng hỏi thì bị người khác đánh mạnh vào sau gáy. 

“Vương phi, chủ nhân ta muốn mời người đến đây một chuyến, xin đắc tội”

Y chỉ kịp nghe xong câu nói đó, sau cùng trước mắt chính là một mảnh hắc ám.

Tên kia khiêng Yoochun lên vai, nghênh ngang bước ra, hắn dùng Yoochun uy hiếp Dong Huc, Dong Huc đành nhận mệnh buông kiếm rồi cũng bị bọn người kia đem đi.

Mà bọn người đó không ai khác, chính là người của Lạc Hoa cung.

:

Tae Won đảo mắt nhìn xung quang liên tục, hắn nhận ra bọn người này giống như đang đi lòng vòng, bởi vì khu rừng trúc này làm sao lại đi lâu như vậy, hơn nữa đám cây kia hắn nhớ đã đi qua ba bốn lần rồi.

Đúng lúc hắn định hỏi ý kiến của tứ vương gia xem sao thì bọn người Lạc Hoa đột nhiên khiêng kiệu bay lên cao khiến hắn chớp mắt cũng phải dùng khinh công theo họ, kế tiếp bên dưới mặt đất mở ra làm đôi, đám người họ lập tức hạ người xuống dưới.

Kinh dị thật, thì ra nãy giờ bọn họ dùng sự tiếp xúc giữa chân và mặt đất để mở mật đạo, tất nhiên mật đạo này chỉ bọn người Lạc Hoa mới biết. Qủa nhiên thông minh, vừa giữ được bí mật của Lạc Hoa cung hơn nữa khiến cho ngoại nhân không biết đường nào mà lần.

Kim JaeJoong được sắp xếp ở tại căn phòng kế bên phòng của Lạc Hoa. Ý đồ của Lạc Hoa rõ ràng đến mức Kim JaeJoong cảm thấy thụ sủng nhược kinh. Tae Won lại không được đãi ngộ như vậy, tuy cũng ở trong gian phòng dành cho khách nhân nhưng căn phòng này quả thật so với phòng của Kim JaeJoong thì khoảng cách quá xa.

Tae Won nghĩ đi nghĩ lại cũng không thể ngồi im, hắn hảo lo cho bảo bối nhà hắn hơn nữa vương phi cũng đang trong tay địch nhân cho nên hắn càng phải tìm cách ứng cứu, không may bọn người Lạc Hoa cung đem người uy hiếp vương gia thì sự việc nảy sinh kế tiếp hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.

Tae Won liếc mắt ra ngoài thì không thấy bên ngoài có canh gác, bọn người lạc Hoa cung này cũng quá mức khinh địch đi. Tae Won nhếch miệng cười, lao ra ngoài rồi biến mất. Mà ở đằng sau hắn, một hắc y nhân lạnh lùng nhìn bóng lưng hắn khuất khỏi cũng nhanh chóng dời đi.

Mà cùng lúc đó, Yoochun và Dong Huc đang ở trong một mật thất âm u. Ngoài ánh nến ở cây cột gần đó thì hầu như không có bất kì ánh sáng nào có thể lọt vào nổi.

Yoochun lúc này mới có dấu hiệu tỉnh lại.

Sau gáy của y rất đau, phải vặn vẹo mấy cái Yoochun mới có thể ngối dậy được.

“Người tỉnh rồi?”

Dong Huc đang xem xét để tìm cách thoát ra ngoài. Nghe tiếng động liền biết Yoochun đã tỉnh, hắn nhanh chóng chạy tới đỡ Yoochun ngồi dậy.

“Đây là đâu vậy? Tại sao chúng ta lại ở đây?” Yoochun thần trí mơ hồ nhìn một mảnh hắc ám trước mặt.

Dong Huc thở dài “Bị người của Lạc Hoa cung đưa tới đây, ta cũng không biết bọn chúng rốt cuộc có ý đồ gì…” Dong Huc dừng lại một chút “Không biết vương gia và Tae Won thế nào, bọn họ quay lại không thấy chúng ta hẳn lo sốt vó lên đi”

Nhắc đến JaeJoong, Yoochun vẻ mặt lặng đi nhưng rất nhanh cũng khôi phục bình thường, y sờ sờ ngực áo, lấy ra một bình ngọc thạch, đổ ra hai viên thuốc, y uống một viên sau đưa cho Dong Huc một viên bảo hắn uống đi.

Dong Huc nhìn viên thuốc nhỏ nhỏ “Thuốc này để làm gì?”

“Ngươi cứ uống đi, rồi sẽ nhanh biết được tác dụng của nó thôi”

Nghe vậy, tuy còn mờ mịt nhưng Dong Huc vẫn tin tưởng Yoochun rồi nuốt xuống.

Yoochun đứng dậy đi tới bước tường gần cây cột có ngọn nến chiếu sáng, y khẽ gõ vài tiếng, sau đó lại nhíu nhíu mi.

“Sao vậy?” Dong Huc tiến đến bên cạnh y.

“Ở đây rõ ràng có lối thoát nhưng đã bị người bịt lại, chỉ có chủ nhân nơi này mới có thể mở thông” Yoochun nghĩ một lát “Nếu ta đoán không lầm thì sáng mai chúng ta sẽ được thả ra ngoài…nhưng…kệ đi, đi bước nào hay bước đó…”

Dong Huc ngạc nhiên quan sát Yoochun. Y hiện tại hoàn toàn không phải một Park đại công tử ngu ngốc, y thần cơ diệu toán như vậy tại sao lại giả ngây, nhưng những lời nói của y thì có bao nhiêu phần trăm là đúng. Dong Huc quyết định không hỏi lại, hắn một mực chờ xem những lời Yoochun nói thực hư thế nào.

Tối hôm đó, Lạc Hoa mời JaeJoong thưởng rượu ngắm trăng. Việc này hoàn toàn nằm ngoài mong ước của tứ vương gia nhưng hắn không tìm được lý do từ chối nên bất đắc dĩ phải nhận lời.

Lạc Hoa vẫn một thân bạch y thanh khiết, ngồi đối diện với Kim JaeJoong luôn miệng mỉm cười.

“Nghe nói tửu lượng của vương gia cực kì cao minh, nay Lạc Hoa muốn thử sức hèn mời vương gia thưởng thức Bách Hoa tửu mà Lạc Hoa đã dày công ủ a”

Nơi này hiện chỉ có hai người, JaeJoong nở một nụ cười cứng ngắc. Bách Hoa tửu…hắn còn không biết trong đó có gì sao, Lạc Hoa này rốt cuộc có âm mưu gì đây.

Kim JaeJoong cũng không từ chối, nhận chén rượu từ tay Lạc Hoa. Hắn khẽ để lên mũi, không hề nhận ra được sự khác lạ nào từ mùi đến vị của rượu. Hắn nhìn Lạc Hoa mỉm cười, đưa chén rượu lên cao rồi đổ vào trong miệng. Tay trái của hắn để xuống bên dưới, bí mật đưa rượu thông qua đầu ngón tay trỏ tống ra bên ngoài.

Khi hắn vừa đặt chén rượu không xuống bàn thì cũng là lúc Lạc Hoa cung chủ phá lên cười như điên dại.

Kim JaeJoong như cũ bất động thanh sắc, hắn biết sắp đến lúc biết được ý đồ của Lạc Hoa cung chủ này rồi.

“Vương gia, ngài hà tất phải làm vậy ah…” Lạc Hoa cầm lấy chén rượu JaeJoong vừa uống “Ngài rất thông minh, ngài biết ta sẽ bỏ độc nhưng sao vẫn còn cố chấp lấy thân thử nghiệm ah?”

JaeJoong nhếch miệng cười.

“Tuy ngài đã cẩn thận không để môi chạm vào  thành chén…chậc…ngài đúng là quá xem thường Lạc Hoa rồi, loại độc này không mùi không vị, tên của nó chính là ‘vô tình khí’, loại độc này đã được rải trong không khí trước khi ngài đến đây rồi”

Quả nhiên sắc mặt Kim JaeJoong đại biến.

Ngược lại Lạc Hoa càng ôn nhu mỉm cười.

“Loại độc này ngoài ta ra chỉ có hai người biết cách giải, người thứ nhất chính là Hoa Đà và người còn lại chính là đệ tử ruột của ông ta”

Kim JaeJoong nghe Lạc Hoa huyên thuyên cũng không biết y nói với hắn những lời này để làm gì. Độc cũng bị hạ, hắn hiện tại chỉ muốn biết tung tích của Yoochun mà thôi.

“Ngươi bớt sàm ngôn đi, vương phi của ta đâu?” Kim JaeJoong bức ra sát khí, uy thế của hắn cũng khiến Lạc Hoa khựng lại một chút.

“Hừ, ngươi nóng vội cái gì, dù thế nào ngươi cũng sẽ là của ta thôi, ngay sáng mai ta sẽ cho ngươi gặp hắn lần cuối cùng” Lạc Hoa hung ác nói ra.

“Ngươi dám???” Kim JaeJoong chỉ vận một chút nội công liền bị một luồng khí mờ ám chặn lại ở tĩnh mạch khiến hắn một bụng phun ra máu.

Lạc Hoa thấy thế vội chạy lại đỡ hắn “Ngươi ngu ngốc sao, đã biết trúng độc còn vận công!?” Lạc hoa nhét một linh đan vào miệng JaeJooong ép hắn nuốt xuống “Cái này sẽ giúp ngươi bảo vệ kinh mạch, sau khi giải quyết mọi rắc rối ta sẽ giải độc cho ngươi”

Sau đó y hất tay trước mặt JaeJoong một cái, chỉ thấy bột trắng bay ra, kế đó JaeJoong ngã gục xuống, bất tỉnh.

Về phần Tae Won, hắn đi một hồi cuối cùng cũng không biết lạc đến chỗ nào. Hắn nhất thời quên mất cả Lạc Hoa cung đều theo thiết kế ma cung, ngoại nhân đi lung tung không bị lạc mới lạ.

Nhưng cũng nhờ vậy mà hiện tại hắn đụng phải một tên hắc y nhân. Người Lạc Hoa cung đều mặc bạch y, tên này hắc y đủ biết cũng là ngoại nhân như hắn.

“Ngươi là người nào? Ngươi theo ta này giờ làm gì?” Tae Won không khách khí hất mặt lên hỏi người trước mặt.

“Ta chính là quý nhân mà ngươi đang cần tìm” Người mặc hắc y gỡ bỏ mạng che, hiện lên nguyên là một nam nhân vô cùng anh tuấn.

“Là ngươi????” Tae Won nhất thời trợn mắt há mồm.

Lý nào lại là y ah, Choi Siwon, người còn đáng sợ hơn cả tứ vương gia của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro