A cup of peach coffee

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Năm 20 tuổi Kim Doyoung đi bệnh viện kiểm tra, biết mình là omega thì hồn bay phách lạc. Năm ấy NCT chỉ vừa mới ra mắt, còn vô số chuyện cần phải cố gắng, đột nhiên lòi ra một omega thì bất lợi vô cùng.

Không phải là omega thì không thể làm idol, nhưng thể lực và cả chuyện chu kì ảnh hưởng khá nhiều, so với giới tính khác thực sự là khó sống sót trong ngành này hơn.

Mùi đào ngọt ngào xộc thẳng lên mũi khiến Kim Doyoung đau đầu không thôi, đành phải đáng thương thuật lại tình hình hiện tại của bản thân, dùng bộ dạng đau khổ nhất cầu cứu bác sĩ đã làm kiểm tra cho anh.

Từ chối một hồi rốt cuộc vẫn là không thắng nổi thanh niên nghị lực trước mắt, bác sĩ thở dài lôi từ trong ngăn bàn ra một đống loại thuốc, còn tận tình căn dặn.

"Đây là thuốc ức chế, đây là xịt khử mùi, cứ ba tháng lại đến kiểm tra một lần. Là vì cậu muốn giấu thôi, nhưng tôi khuyên khi nào ổn định thì nên đem chuyện này nói ra, càng giữ càng nguy hiểm."

2.

Kim Doyoung lén lút trở về thì bị cậu em nhỏ hơn một tuổi Jung Jaehyun ôm chầm lấy, đầu còn dụi dụi vào cổ anh, ngay tuyến thể đầy hấp dẫn.

"Anh vừa đi kiểm tra về đó hả? Em tò mò quá, mùi của anh thơm ghê."

Nghe một câu này của Jung Jaehyun khiến Kim Doyoung tá hỏa, ý thức được bản thân xịt chưa đủ khử mùi, hoảng loạn đến mức nói lắp, "A-anh anh là beta. Đúng đúng, chính là beta. Beta không có mùi."

Mũi Jung Jaehyun ở cổ anh hít vào một hơi, "Mùi đào mà anh?"

"Là nước hoa thôi. Đúng đúng, là nước hoa." Kim Doyoung chóng cả mặt, nhanh chóng gỡ tay Jung Jaehyun rồi bỏ chạy giữ lấy thân.

3.

Cả nhóm đều tin vào lời nói dối của Kim Doyoung, khiến anh cũng có chút phổng mũi tự hào.

Được rồi, anh thừa nhận trải qua kì phát tình đầu tiên cũng rất khó khăn.

Trở về ký túc sau buổi tập gần ba tiếng đồng hồ, Kim Doyoung tắm rửa xong liền mệt mỏi nằm dài trên giường không muốn động đậy, thế quái nào đến nửa đêm tỉnh dậy thấy cả người nóng nực, biết là mình sắp tèo rồi.

Cố gắng không đánh thức Mark Lee đang say ngủ rồi cầm thuốc vào phòng tắm, Kim Doyoung điên cuồng xịt khử mùi lên bản thân rồi xịt khắp phòng, ngồi bó gối trên mặt sàn lạnh lẽo cắn răng uống đến ba viên thuốc ức chế. Mãi đến hai giờ sáng nhiệt độ cơ thể mới giảm thì lưng áo đã ướt đẫm vì mồ hôi.

Tủi thân, Kim Doyoung bật khóc.

4.

Kì phát tình đầu tiên của Kim Doyoung kéo dài bốn ngày. Đến ngày thứ tư đang cố bấm móng lên tuyến thể để giảm bớt cảm giác ngứa ngáy thì rốt cuộc chịu không nổi, Kim Doyoung ngất đi trong phòng tắm.

May mắn thay ba mươi phút sau Mark Lee tỉnh dậy vì mắc tè, mở cửa phòng tắm trông thấy Kim Doyoung nhắm mắt nằm trên sàn thì suýt tè ra quần.

Kim Doyoung được đưa vào bệnh viện ngay trong đêm, chuẩn đoán là làm việc quá sức. Khi anh tỉnh dậy vào sáng hôm sau thì trông thấy vị bác sĩ thân thiết đang cầm tài liệu xem xét.

"Chống cự khá đấy, tôi cứ tưởng cậu chỉ định giỡn chơi."

Bắt gặp ánh mắt lo lắng của Kim Doyoung, bác sĩ vỗ vai anh, "Không có mùi gì hết, đừng lo nữa. Bốn ngày cậu dùng hết hai chai khử mùi của tôi, muốn có mùi cũng khó."

Kim Doyoung an tâm thở phào, đánh mắt nhìn ra phía cửa thì trông thấy Jung Jaehyun đang lén lút dùng đôi mắt đáng thương mà trông vào, bị bắt gặp liền hoảng hốt.

Kim Doyoung chỉ mỉm cười, ngoắc ngoắc tay ý bảo cậu nhóc có thể vào.

5.

Kim Doyoung kinh nghiệm đầy mình đối mặt với những kì phát tình tiếp theo thuận lợi, dần dà cũng đã thành quen, dù bản thân luôn mệt muốn chết mà ngủ thẳng cẳng sau khi chu kì kết thúc. Vẫn là phải cảm ơn Jung Jaehyun luôn biết ý, Kim Doyoung ngủ nửa ngày thì cậu ở bên cạnh anh chăm sóc nửa ngày, đến lúc anh cực nhọc mở mí mắt đã là đầu giờ chiều.

Ông nội ngoại ơi ai mà đẹp trai thế này.

"Anh ơi, anh dậy rồi hả?" Jung Jaehyun đang xem điện thoại, qua khóe mắt thấy người trên giường động đậy rồi tỉnh dậy, liền lao đến bên cạnh mà hỏi han, còn cười lộ cả má lúm đồng tiền.

"Ừm, mấy giờ rồi?" Kim Doyoung mơ mơ màng màng, trong lòng một trận ấm áp.

"Hai giờ chiều, anh đói bụng không, mình đi ăn."

Đợi Kim Doyoung gật đầu, Jung Jaehyun liền luồn tay qua đùi và lưng anh, định bế người ta kiểu công chúa.

"... Làm gì đó?"

"Chẳng phải anh mệt lắm sao? Đi, em bế anh đi ăn."

"..." Sao cứ có cảm giác nhóc này sẽ phân hóa thành alpha ôn nhu hay lo lắng thái quá thế nhỉ.

6.

Kim Doyoung đoán bừa thế mà đúng thật.

Năm 20 tuổi Jung Jaehyun phân hóa thành alpha, bác sĩ kiểm tra cho cậu cũng là bác sĩ kiểm tra cho anh. Hết nhìn Jung Jaehyun vui vẻ cười hềnh hệch rồi lại đảo mắt sang Kim Doyoung đang rối như tơ vò, bác sĩ chỉ có thể lặng lẽ vỗ vai anh động viên.

Jung Jaehyun trở thành một alpha cũng không có gì quá mới mẻ, dường như các thành viên đều đã sớm đoán được điều này. Chỉ là mấy ngày đầu chưa quen nên cứ phóng pheromone cà phê bừa bãi, Kim Doyoung sau khi hít một hơi sâu mới tiến ra nhéo má kêu cậu nhóc thu pheromone của mình về, bản thân anh nuốt nước bọt nhịn xuống cảm giác rạo rực trong lòng.

Có thêm alpha trong nhóm cũng tốt, nhưng đối với Kim Doyoung thì chẳng tốt chút nào.

Rốt cuộc là giữa việc trở thành alpha và trở nên bám người có liên quan ở đâu chứ, vì sao Jung Jaehyun trở thành alpha lại vô cùng dính người. Lại còn nhằm trúng anh mà dính.

"Anh nay có bận gì không? Không thì mình đi dạo phố nhé?"

Rốt cuộc vì nghĩ mình là beta nên em ấy mới có thể thoải mái như vậy, hay là có lý do gì khác chứ.

7.

Thế mà lại có thể giữ kín một lời nói dối đến tận bốn năm, Kim Doyoung cũng tự khâm phục chính mình.

Đương nhiên không phải là chuyện dễ dàng, nhất là khi thỉnh thoảng mùi cà phê của cậu alpha nào đó cứ xộc lên mũi anh, tuyến thể phía sau gáy giật giật, Kim Doyoung đành phải nhắm mắt làm ngơ.

Có rất nhiều chuyện đã xảy ra, và khi anh cho rằng bí mật to lớn của mình đã bại lộ rồi, thì mọi thứ lại trót lọt một cách thần kì.

Có lần Jung Jaehyun và Kim Doyoung cãi nhau một trận to, pheromone mùi cà phê không kiềm chế được mà phóng ra ồ ạt, bức Kim Doyoung đến phát tình. Thế là anh loạng choạng co giò chạy thẳng về phòng đóng chặt cửa, may mắn Mark Lee đã sớm ra ngoài.

Bị pheromone của alpha bức đến phát tình là loại chuyện kinh khủng hơn nhiều. Cửa phòng vừa đóng lại Kim Doyoung đã vô lực ngã lên sàn, khử mùi cũng chẳng thể ngăn hương đào ngọt ngào thả ra tràn ngập trong không khí. Kì phát tình của anh trước nay vẫn rất rành mạch rõ ràng, cho nên khi nó đột ngột đến như vậy, Kim Doyoung trở tay không kịp nên hoảng hốt vô cùng.

Kim Doyoung cố gắng bò lên giường rồi một mực trùm kín chăn, thò tay xuống dưới nệm lấy ra mấy viên thuốc ức chế bản thân giấu xuống đề phòng trường hợp bất trắc. Ôm lấy thân thể nóng nực đến cả người đều đỏ bừng, anh không chịu nổi mà thút thít, cảm thán việc bị ép đến kì quả là đáng sợ.

Hình như là quá mệt mỏi nên ngủ thiếp đi, lúc anh tỉnh dậy thì trời vẫn chưa sáng. Cẩn thận không đánh thức Mark Lee đang say ngủ rồi rời khỏi phòng, lại trông thấy một Jung Jaehyun to như con gấu nằm chật hết cả sofa ngủ ngon lành.

Sau khi xịt khử mùi xong mới lại lay người ta dậy, Jung Jaehyun vừa mở mắt liền bám lấy vai anh bắn rap, "Vừa nãy là em quá lời, em xin lỗi. Bộ pheromone của em khó ngửi lắm hả, anh ngửi xong liền chạy biến làm em lo lắng muốn chết, em đập cửa mãi mà anh không mở nên mới nằm đây đợi anh, ai dè ngủ quên mất."

"Rồi rồi, anh không sao, em vào phòng ngủ đi, mai còn có lịch trình."

8.

Thật ra trong bốn năm giấu diếm thì hai năm sau Jung Jaehyun cũng bớt dính người hơn, việc giữ kín bí mật vì thế cũng thật thuận lợi.

So với việc cảm thấy vui mừng, cảm giác thích ứng không kịp khi cậu đột ngột thay đổi như vậy trong lòng Kim Doyoung vẫn là nhỉnh hơn.

9.

Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra.

10.

Đầu năm nay bác sĩ đã không còn cung cấp xịt khử mùi cho anh nữa, dù anh có cố gắng nâng giá lên gấp đôi.

"Cậu dùng nhiều thuốc như vậy, bản chất omega ít nhiều cũng có thể bị ảnh hưởng, tôi không thể cho thêm được."

Thế là lòi ra hai vấn đề khiến Kim Doyoung đau đầu mấy ngày liền. Thứ nhất, có phải là anh thực sự đã đánh mất bản chất omega hay không, dạo này quả thực chẳng ngửi thấy chút mùi đào nào cả. Thứ hai, hết thuốc đồng nghĩa với việc lời nói dối của bản thân sẽ sớm bị phát hiện, mà hiện tại anh vẫn chưa có sẵn sàng.

Em trai yêu quý Lee Donghyuck không để anh phải đau đầu lâu, đầu năm nay vừa đủ tuổi liền phân hóa. Nghe bác sĩ thông báo Lee Donghyuck là một omega, alpha Mark Lee đi cùng vui sướng vô ngần, khoa trương ôm lấy Lee Donghyuck ngay trước mặt bác sĩ.

Cùng là omega, Kim Doyoung cảm thấy trách nhiệm chăm sóc Lee Donghyuck của mình khá lớn, mặc dù thằng bé dường như đã xác định được bạn đời của mình rồi.

11.

Quyền lợi làm omega tốt đến mức khiến Kim Doyoung phải ghen tị. Không những bên cạnh có alpha Mark Lee chăm sóc, các anh lớn đều hết mực chiều chuộng Lee Donghyuck, cho rằng làm một omega sẽ rất vất vả.

Kim Doyoung chỉ có thể bĩu môi, ông đây bốn năm trời giả làm beta cái gì éo le cũng đều trải qua rồi, so với tên nhóc đó còn cực khổ hơn rất nhiều.

Mùi cà phê của người nào đó tùy tiện thả ra thoang thoảng trong không khí, Jung Jaehyun chẳng biết từ bao giờ đã đứng bên cạnh anh. Ba năm trước vừa tròn 20 còn là một cậu alpha trẻ măng mặt nọng, mới lớn thêm có mấy tuổi mà đã đẹp trai thế này, bạn đời của em ấy chắc phải là người may mắn lắm.

"Anh rảnh không? Mình đi dạo ha."

Ít nhất thì vẫn còn người này luôn quan tâm đến anh.

12.

Kì phát tình đầu tiên của Lee Donghyuck đánh dấu cho sự bắt đầu của chuỗi ngày mà lời nói dối của Kim Doyoung đi vào hiểm nguy.

Một ngày nọ cả nhóm bốc hơi khỏi ký túc xá và mùi bánh kem thì nồng đến bất thường, Kim Doyoung là người duy nhất ở lại mới hoảng hốt chạy sang phòng Lee Donghyuck, quả nhiên là thằng bé cả người đỏ như tôm luộc. Anh liền không do dự thả ra pheromone mùi đào của mình để làm dịu em ấy, Lee Donghyuck tuy vẫn vặn vẹo vì khó chịu, nhưng đã không còn đổ mồ hôi.

Kim Doyoung một bên gọi cho Mark Lee, một bên giúp Lee Donghyuck thả lỏng.

"Anh Doyoung, em khó chịu ..."

"Ráng chờ một chút, Mark sắp về rồi."

Dứt câu liền dùng mùi hương của mình trấn an bạn nhỏ omega đang đối mặt với kì phát tình đầu tiên trong đời.

13.

Mấy ông anh nhìn đến vết cắn phía sau cổ Lee Donghyuck, ngay chính xác chỗ tuyến thể, liền không hẹn mà cùng nhau ho khù khụ. Lũ trẻ bây giờ đúng là lớn nhanh như thổi.

"Donghyuck này, em có hai mùi hả?" Mark Lee giữa buổi ăn tối cùng cả nhóm, không nhịn nổi tò mò liền hỏi omega của mình.

"Cái quái gì? Anh lại lang bang với cô nào!" Lee Donghyuck hiểu lầm liền bực bội, ăn cơm cũng không ngon.

"Không không, tuyệt đối không phải." Mark Lee thấy vậy liền vội vàng giải thích, "Mùi bánh kem của em anh đương nhiên biết, chỉ là lần trước em đến kì, hình như còn có cả mùi đào."

Kim Doyoung vừa cho cơm vào miệng chưa kịp nhai liền giật thót, quả thực hôm đó để dỗ dành Lee Donghyuck anh có thả ra hơi nhiều pheromone.

"À, thật ra ngày đó ngửi được mùi đào em lại thấy dễ chịu hẳn ra, anh Doyoung cũng chăm sóc em rất tốt."

Bị nhắc đến tên nên không thể trốn tránh được nữa, Kim Doyoung uống một ngụm nước rồi hắng giọng, "Là việc anh phải làm mà. Mùi đào chắc là của anh, hôm đó anh dùng nước hoa hơi nhiều."

Nói xong vô tình trông thấy Jung Jaehyun đang mỉm cười nhìn mình, Kim Doyoung mới nhận ra mình vừa lỡ lời.

Ở nhà thì xài nước hoa làm quái gì chứ.

14.

Kì phát tình của Lee Donghyuck kéo dài hơn dự kiến, Mark Lee liền bám dính omega nhà mình không rời. Đồng nghĩa với việc, Mark Lee và Jung Jaehyun đổi phòng cho nhau, Kim Doyoung đang ung dung xem điện thoại bị quyết định này của hai alpha làm cho giật mình một phen.

Làm bạn cùng phòng với Jung Jaehyun không phải chuyện quá to tát, vấn đề đáng lo ngại duy nhất chính là cậu cứ nhìn anh rồi mỉm cười.

Rất đáng sợ đó!

15.

Tệ nhất là lần Lee Donghyuck đến kì ngay trong lúc diễn, mùi bánh kem nồng đậm lan ra khắp sân khấu. Chưa kịp thả ra pheromone của mình để làm dịu cho thằng bé, Mark Lee đã nhanh hơn một bước, mùi bạc hà quyện cùng mùi bánh kem.

Nhưng mà rốt cuộc Mark Lee cũng chỉ mới phân hóa được hơn một năm, gặp tình huống khó khăn như vậy là lần đầu, nên đã không tiết chế được lượng pheromone thả ra. Lee Donghyuck đầu óc quay cuồng ngửi thấy mùi bạc hà liền tỉnh táo đôi chút, ngược lại Kim Doyoung bị lượng pheromone quá lớn bức đến phát tình. Lần thứ hai trải nghiệm cảm giác này, vẫn là không thoải mái chút nào.

Hai omega cắn răng hoàn thành buổi biểu diễn, lúc kết thúc Kim Doyoung còn chẳng kịp chào khán giả mà vụt chạy vào trong cánh gà, chẳng để ý xịt khử mùi đã không còn có thể che đậy mùi đào ngọt ngào đang dần lan ra.

Run rẩy tìm kiếm thuốc ức chế và xịt khử mùi, mới phát hiện chúng đã sớm hết sạch vì vị bác sĩ kia chẳng còn cung cấp cho anh. Rốt cuộc lúc Lee Donghyuck mơ màng được Mark Lee dìu về phòng nghỉ, liền phát hiện ra lọ thuốc ức chế của mình đã bị mở nắp để ở trên bàn.

Mùi đào thoảng trong không khí.

16.

"Người bên trong có ổn không ạ, anh đã ngồi trong đó khá lâu rồi." Jung Jaehyun lớn tiếng nói, tay gõ lên cửa buồng vệ sinh. Cậu đương nhiên biết người bên trong là ai.

Có đánh chết Kim Doyoung cũng không dám hé môi, ban nãy không tỉnh táo còn lấy thuốc của Lee Donghyuck, phen này tiêu chắc rồi.

"Này, anh gì ơi, anh ổn không?" Jung Jaehyun vẫn đứng bên ngoài kiên trì, cậu đợi ngày thỏ con bị bại lộ để bắt về này lâu lắm rồi.

Mùi đào ngọt ngào khiến cả người Jung Jaehyun rạo rực, người bên trong lại một mực giữ im lặng, làm cậu nóng ruột không thôi.

"Kim Doyoung."

Phắc!

"Kim Dongyoung."

Phắc! Phắc!

"Em biết anh ở trong đó, anh không ra em liền phá cửa."

Phắc! Phắc! Phắc!

"Jung Yoonoh đây là nhà vệ sinh của nhà đài!" Chú mày gọi tên cúng cơm của anh, anh đây cũng gọi lại cho mày xem.

Kim Doyoung rốt cuộc thò ra khuôn mặt đỏ bừng vì nóng và vì xấu hổ, hét được một câu với đối phương thì liền kiệt sức, loạng choạng được người ta ôm vào lòng.

Kim Doyoung vì mùi cà phê dịu nhẹ mà vứt bỏ liêm sỉ vòng tay ôm người nhỏ hơn.

"Dongyoung nói dối là rất xấu nha, chuyện lớn như vậy mà giấu tận mấy năm trời." Jung Jaehyun cười khì vì phản ứng thành thật của omega, cuối cùng thì cũng có thể đường đường chính chính mà thưởng thức mùi đào quá đỗi gây nghiện này rồi.

Cả người Kim Doyoung mềm nhũn dựa lên thân thể rắn chắc của Jung Jaehyun, đến hít thở cũng có chút khó khăn. Cậu liền trực tiếp bế người để anh ngồi lên bồn rửa tay.

"Ngưng gọi tên thật của anh đi Jung Yoonoh ..." Thỏ con tầm mắt mơ hồ, cả người đỏ đỏ hồng hồng, tóc một trận rối bù, bết lại vì mồ hồi, giọng nói mềm ngọt dễ nghe.

Tổng kết lại, quá ngon miệng.

"Sao lại không gọi, tên anh rất hay mà, Dongyoungie ..."

Kim Doyoung bị giọng trầm cùng pheromone mùi cà phê của người nhỏ hơn tấn công, đầu óc quay cuồng túm lấy cổ áo người ta rồi trực tiếp dùng môi chặn miệng.

Chủ động túm áo người ta rốt cuộc lúc hôn lại thành bị động. Hôn đến mơ mơ màng màng, lúc tách ra Kim Doyoung hai tay vòng quanh cổ Jung Jaehyun, tựa cằm lên vai cậu mà thở dốc.

"Jaehyun, đánh dấu anh ..."

17.

"Vậy là không đổi lại phòng nữa hả anh?" Đây là Mark Lee.

"Ừ ừ, không đổi nữa. Kim Doyoung của anh, Lee Donghyuck của em, đổi lại làm gì." Đây là Jung Jaehyun.

18.

Ôm thỏ con trong lòng thỏa mãn hít hít mùi cà phê trộn với hương đào ngọt ngào, Jung Jaehyun dụi đầu vào gáy Kim Doyoung rồi nhe răng cố ý day day tuyến thể của người lớn hơn, khiến anh ngứa ngáy khó chịu không thôi.

"Jung Jaehyun, dẹp ngay cái trò đó cho anh." Đánh dấu cũng đã đánh dấu rồi, rõ ràng là mấy vết cắn đỏ đậm vẫn còn mới toanh, thằng nhóc này lại muốn cái gì đây.

"Anh lúc giận dỗi trông rất giống thỏ đó. Ngày đó em còn cho rằng pheromone của anh sẽ là mùi cà rốt cơ." Jung Jaehyun chẳng chịu chừa mà còn bạo dạn rải từng chiếc hôn lên cần cổ trắng ngần, Kim Doyoung vặn vẹo một hồi cũng nhận ra ý đồ không đứng đắn của người nhỏ hơn.

"E hèm, anh có chút việc, phải đi gấp."

Jung Jaehyun bộ dạng đáng thương cắn cắn vành tai anh, "Thằng em em vì anh mà sừng sững vươn lên, anh không định chịu trách nhiệm với nó hả?"

"Không muốn! Thỏ thỏ chưa đến thời kì động dục nên không có nhu cầu!" Kim Doyoung sống chết muốn thoát khỏi vòng tay rắn rỏi kia, ngược lại chỉ càng khiến người ta siết chặt hơn.

"Muộn rồi~"

Jung Jaehyun quấn lấy Kim Doyoung, cả hai cùng ngã xuống giường.

19.

"Trông em giống lưu manh lắm à?"

"Thì cũng đâu có khác gì mấy, lưu manh giả danh trai đẹp." Kim Doyoung nghịch nghịch vạt áo Jung Jaehyun, "Mà em có ý đồ bất chính với anh từ khi nào thế?"

"Em ngửi thấy pheromone mùi đào lần anh cãi nhau với em rồi nhốt mình trong phòng, từ ngày đó liền có ý đồ với anh, nhưng là ý đồ vô cùng trong sáng."

"Thế còn thích anh là từ khi nào?"

Về điểm này Kim Doyoung rất tò mò, ngày đó vừa đánh dấu xong Jung Jaehyun liền tỏ tình. Đôi bên đều có tình, thành một đôi nhanh hơn cả phóng tên lửa, đến tận bây giờ anh vẫn cảm thấy có chút kì diệu.

"Anh có biết yêu từ cái nhìn đầu tiên không, em đối với anh chính là nhất kiến chung tình đó."

"... Nhìn mặt anh giống dễ bị lừa lắm hả?"

Jung Jaehyun nằm tựa đầu lên đùi Kim Doyoung, mân mê chiếc cằm thon gọn của omega nhà mình.

"Lâu lắm rồi, em không nhớ rõ."

Kim Doyoung không hài lòng với câu trả lời nhát gừng này liền giận dỗi bĩu môi, Jung Jaehyun cảm thấy anh người yêu quá đỗi đáng yêu, chồm lên cắn vào môi người ta cho bõ ghét.

"Em thích anh."

"Anh ghét em."

20.

Bỏ đào vào cà phê thì chẳng ra vị gì nhưng bỏ Doyoung vào Jaehyun thì ra vị của tình yêu.

end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro