Tư duy lãng mạn của người trẻ tuổi - 7, 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

7、
Kim Doyoung không biết tại sao mình lại trả lời Jaehyun như vậy, anh biết Jaehyun đang hỏi anh có thích món quà này không, nhưng người đàn ông có má lúm đồng tiền lại hỏi "Anh có thích em không?" nên anh buột miệng trả lời.
Máy sưởi trong ký túc xá đầy ắp, và mặt ai cũng đỏ bừng vì rượu. Qua lớp quần áo, Kim Doyoung có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ cơ thể của Jaehyun, ah, nóng quá, nóng quá. Kim Doyoung vùng thoát khỏi vòng tay của em mình, quay đầu véo vào mặt cậu, "Không phải anh đã nói, khuôn mặt của Jaehyun là anh thích nhất sao."
Kim Doyoung rất bối rối, anh mơ hồ cảm thấy Jaehyun rất đặc biệt với mình, đứa trẻ này dường như luôn đặc biệt chú ý đến những thứ liên quan đến anh, và sẽ nói những điều kỳ lạ với anh. Kim Doyoung không từ chối, anh ấy cảm thấy hơi choáng ngợp, và lý trí mách bảo anh rằng nên đẩy Jaehyun ra, nhưng anh thấy rằng mình dường như không thể làm được.
Lúc đầu, khi công ty thông báo rằng cả hai sẽ dẫn chương trình cùng nhau, họ đã yêu cầu họ hoạt động với tư cách là bộ đôi, Kim Doyoung đã cảm thấy xấu hổ, bởi vì Jaehyun là một người em trai rất dễ thương đối với anh, và họ đsng có một mối quan hệ tốt. Đột nhiên, yêu cầu hai người diễn trước ống kính, anh không biết phải làm gì.
Nhưng Jaehyun dường như không phản kháng chút nào, đôi khi Hyun còn ngượng ngùng đánh thẳng và trêu chọc anh, Kim Doyoung cũng không thể cưỡng lại được. Trong tập thứ hai của chương trình, Hyun đã viết thư cho anh rằng: “Nếu cứ tiếp tục như thế này thì không phải chúng ta hẹn hò sao.” Kim Doyoung đã vô cùng sửng sốt khi đọc câu này. , cùng nhau đi mua sắm, lên kế hoạch tổ chức sinh nhật cho nhau, và đến thăm nhà nhau vào cuối tuần ... Trước khi anh biết điều đó, anh đã trải qua rất nhiều điều cùng với Jaehyun rồi.
Kim Doyoung đột nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng, có lẽ vì tửu lượng quá kém nên uống chưa được nửa lon đã vậy. Nhưng điều đó không quan trọng, anh không phải là người tệ nhất, bởi vì Lee Taeyong đã nằm trên giường và nói những điều vô nghĩa.
Ai đó đang đốt pháo hoa bên ngoài cửa sổ, Kim Doyoung nhớ rằng khi họ cùng nhau đi công viên giải trí vào một ngày cuối tuần, Jaehyun đã mua cho anh một gói. Họ ngồi trên một con dốc nhỏ, lần lượt thắp sáng những cây que thần tiên, và nói về niềm khao khát trong tương lai của họ. Jung Jaehyun ngẩng đầu lên đếm sao trên trời và hỏi anh, "Anh à, anh không nghĩ chúng ta rất lãng mạn sao?
Kim Doyoung mơ hồ cảm thấy mình không nên có tâm trạng xấu, nhưng anh lại trả lời: "Vớ vẩn gì vậy? Chúng ta đều là những người muốn debut với tư cách là thần tượng, làm sao có người yêu được chứ?"
Thấy Lee Taeyong đã hoàn toàn say xỉn, mọi người thu dọn đồ đạc trở về phòng ngủ. Jung Jaehyun không uống rượu nên đã chủ động rủ Yongho đi vứt rác. Doyoung gần như vô thức dặn cậu "cẩn thận", nhưng Jaehyun, người đang phi thường vui vẻ tối nay, đã chạy ra ngoài và không nghe thấy.
Kim Doyoung trở về phòng, ngồi xuống bàn làm việc, lấy trong ngăn kéo ra tấm thiệp mà Jaehyun đã viết cho anh, rồi đọc lại cẩn thận.
"Nếu tiếp tục như thế này, không phải chúng ta hẹn hò sao?"
Kim Doyoung có chút mơ hồ, anh cảm thấy như thể mình có chút cám dỗ, và khi Hyun đang nói chuyện bên tai anh, nhịp tim của anh thực sự rất nhanh và nhanh.

8、

Đầu năm 2016 quả là một năm bận rộn, cuối cùng thì NCT cũng đã thông báo về lịch trình debut, Kim Doyoung phát hiện ra mình có tên trong danh sách debut của đội U đầu tiên và chưa kịp vui mừng mà vô thức tìm đến tên của Jung Jaehyun.
"Taeyong, Doyoung, Ten, Jaehyun, Mark".
Thật tuyệt khi được ra mắt cùng mọi người.
Vũ đạo của "The 7th Sense" rất khó, và đó là một cơn ác mộng đối với Kim Doyoung, người không có thế mạnh về vũ đạo. Kế hoạch của công ty đã sắp xếp cho anh và Jung Jaehyun theo khái niệm về cặp song sinh, và các chuyển động của họ phải rất đồng bộ với nhau, giống như copy-paste.
Kim Doyoung là một người rất hà khắc với bản thân, anh tự tạo ra rất nhiều áp lực cho mình, anh dành cả ngày trong phòng tập và đôi khi không có thời gian để ăn.
Nhưng cơ thể anh lại thuộc loại dễ bị bệnh, đặc biệt là dạ dày, vì giảm cân điên cuồng trước đó nên càng gầy yếu, anh ấy đã bị viêm dạ dày mấy lần.
Khi bị đau bụng, Kim Doyoung sẽ tự uống rất nhiều nước nóng để giảm cơn đau âm ỉ và sau đó tiếp tục tập nhảy. Mọi người đều luyện tập chăm chỉ, và Kim Doyoung không muốn ảnh hưởng đến mọi người.
Nhưng anh đã luyện tập cả một ngày, đến giờ anh mới ăn một bữa sáng, Kim Doyoung bắt đầu cảm thấy hơi choáng váng. Có lẽ đó là lượng đường trong máu thấp, anh muốn đi đến túi xách và lấy sẵn sô cô la để đối phó với nó.
"Anh Doyoung, đây rồi."
Jung Jaehyun nhét một miếng sô cô la vào lòng bàn tay anh, sô cô la bạc hà, đây là hương vị yêu thích của anh.
Jung Jaehyun nói rằng cậu đã hơi lo lắng trước khi dẫn chương trình lần đầu tiên, vì vậy Kim Doyoung đã đưa cho cậu một miếng sô cô la bạc hà, nói rằng anh sẽ ăn một miếng mỗi khi thấy lo lắng, và thật kỳ diệu là cậu cũng đã thật an tâm.
Anh cười ngọt ngào khi cậu đang ăn sô cô la, và nắm tay cậu nói anh chỉ thích sô cô la vị bạc hà thôi.
Kim Doyoung choáng váng, không ngờ cậu lại nhớ rõ sở thích của mình như vậy, lúc đó anh chỉ thản nhiên nói: "Thật ra thì anh thích tất cả, nhưng anh thích nhất là sô cô la bạc hà."
“Cảm ơn em.” Doyoung nhận lấy, tay bất giác run lên vì lượng đường trong máu thấp.
Vì vậy, Jaehyun tự nhiên xé giấy gói và đưa nó vào miệng anh, giống như cố gắng dỗ một đứa trẻ và nói, "Ah—"
A, đứa trẻ này ...
Kim Doyoung phải cúi đầu và đưa viên sô cô la vào miệng.
Khi anh ấy nhìn lên, nhìn thấy hai má lúm đồng tiền nhỏ mang tính biểu tượng của Jaehyun, và anh không thể ngăn mình chọc vào nó. Jaehyun cười thậm chí còn ngọt ngào hơn như thể em ấy đã bị một cái gì đó đánh trúng.
“Cười như một nhóc ngốc.” Kim Doyoung cảm thán thật đáng yêu, véo tai Jaehyun, “Kiyowo.”
Nụ cười ngọt hơn sô cô la, Kim Doyoung thầm nói trong lòng.
“Nghỉ ngơi một chút đi, anh thật sự không gượng được nữa.” Doyoung nói xong nằm xuống, “Anh thật sự rất mệt.”
Jaehyun cũng nằm xuống bên cạnh anh, cố ý trêu chọc anh, "Đó là bởi vì anh tôi không đủ sức khỏe."
Kim Doyoung mỉm cười, không cần bàn cãi, hiện tại anh cảm thấy mệt mỏi đến mức muốn ngừng thở.
"Anh ơi, anh có muốn quà mừng tuổi nào không?"
Thằng nhóc này lại bắt đầu, đây là thứ chỉ những người yêu nhau mới có thể gửi gắm.
Kim Doyoung tự giễu cười, cảm thấy mình không hiểu chuyện tình cảm của người chưa thành niên quá nhiều.
"Anh muốn chúng ta ra mắt cùng nhau, anh hy vọng chúng ta có thể luôn ở cùng một nhóm và trân trọng số phận của mình." Kim Doyoung nhìn lên trần nhà và nói từng chữ, "Anh  hy vọng rằng sau này năm tháng trôi đi, chúng ta vẫn có thể ngồi lại với nhau và nhớ lại câu chuyện của chúng ta. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro