CHƯƠNG 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 28:

Trịnh Tại Hiền bước ra ngoài sân, thở ra một hơi phẫn hận. Hắn phải làm gì đây, nên làm gì đây? Người hắn yêu thương tha thiết lại không ở cùng hắn trong sinh nhật mà hắn đã cố công tạo dựng cho cậu, lại đi suốt đêm, còn ở cùng cô gái đó cả đêm. Tình cảm của hắn có đong đầy bao nhiêu cũng không bằng mấy lời ngọt ngào của cô gái ấy. Hắn thất bại rồi, thất bại một cách thảm hại.

Bây giờ ngồi cùng cậu, đi cùng cậu, ngủ cùng cậu, nhưng một chút cảm giác thoải mái cũng không có, ngược lại còn khiến hắn bị dằn vặt nhiều hơn. Cứ mỗi lần nhìn thấy cậu, trái tim hắn lại đau âm ỉ, cứ luôn nhắc nhở hắn rằng, người này không yêu hắn.

Cậu làm đau hắn nhưng lại sống rất dễ chịu, rất thống khoái. Ước gì hắn có được một chút lạnh lùng của cậu thì tốt rồi, ít nhất sẽ không đau đến mức nói không nên lời như thế này.

Bởi vì Trịnh Tại Hiền tỏ thái độ lạnh lùng băng sơn như vậy nên Kim Đạo Anh không dám gây ra hành động gì to lớn, sợ có gì không ổn sẽ thổi bùng lên ngọn lửa giận dữ của hắn.

Cậu không thể hiểu được, người bình thường hay tùy hứng như hắn, khi trở nên lạnh lùng lại cực kỳ đáng sợ.

Cậu đã không biết rằng, chỉ có những người bị tổn thương quá nhiều mới trở nên lạnh lùng như vậy.

Đến giờ ăn cơm, Kim Đạo Anh cực kỳ căng thẳng, cậu bưng mấy món để lên bàn, sau đó nhẹ nhàng mà ngồi xuống.

Trịnh Tại Hiền dùng tay trái cầm đũa nhưng vì không quen nên mãi cũng không gắp được món gì, hắn tức giận quăng đôi đũa xuống.

Kim Đạo Anh giật nảy mình, sau đó e dè nói:

"Anh...cầm muỗng ăn có được không? Để tôi lấy cho anh."

"Không cần!" Trịnh Tại Hiền đứng dậy.

"Đừng, anh không ăn sẽ không được đâu." Nghĩ tới việc mới tuần trước hắn suy nhược cơ thể, giờ lại bị tai nạn, nếu hắn không chịu ăn thì sẽ ngã bệnh, ông bà Trịnh chắc chắn sẽ hỏi tội cậu trước.

Trịnh Tại Hiền không nói gì, trực tiếp đi thẳng lên lầu.

Kim Đạo Anh ăn qua loa mấy miếng cơm rồi bưng bát canh chạy lên lầu. Cửa phòng không khóa, bên trong Trịnh Tại Hiền đang nói chuyện điện thoại với ai đó.

"Bao lâu rồi?" Giọng hắn trầm khàn, dễ nhận ra tâm trạng không được tốt.

"Chính xác là gần năm năm rồi."

"Đã từng có quan hệ thể xác chưa?"

"Đã từng."

"Gia đình đã biết hết chưa?"

"Biết, gia đình bên nhà gái thậm chí còn đang thúc giục hôn sự."

"Thời gian yêu đương có xảy ra chuyện gì lớn không?"

"Không, nhưng đa phần đều là những tình tiết như phim ảnh, cực kỳ ngọt ngào khiến ai nấy đều ngưỡng mộ."

"Hôm đó có cô gái ấy ở cùng không?" Hắn muốn hỏi đến hôm sinh nhật cậu.

"Có, ban đầu thì chơi cùng một nhóm bạn, về sau thì hai người họ thuê một khách sạn ở gần vùng YY ngủ, đến sáng cậu ấy đưa cô gái đó về bằng xe riêng rồi mới về nhà."

Trịnh Tại Hiền nghiến chặt răng, sau đó tắt máy. Bàn tay hắn siết chặt đến mức nổi cả gân xanh, gương mặt trắng nhợt nhạt, nhưng đôi mắt lại đỏ ngầu.

Kim Đạo Anh không biết là có chuyện gì, cậu rón rén bưng bát canh vào phòng, để lên chiếc bàn cạnh Trịnh Tại Hiền, nói:

"Anh ăn đi, nếu không sẽ..."

Trịnh Tại Hiền vung tay hất bát canh đổ xuống đất, khiến Kim Đạo Anh hoảng sợ co rúm đứng ở đằng kia, không nói được lời nào.

Ánh mắt Trịnh Tại Hiền lạnh đến mức tỏa ra sát khi nồng đậm, tơ máu trong mắt hắn nổi lên rõ ràng bởi bao đêm không ngủ được, nhìn xoáy vào Kim Đạo Anh, tựa như trong đó toàn là cung tên, chỉ trong một phút đã giết cậu không biết bao nhiêu lần.

Kim Đạo Anh hoảng sợ, tay chân không kiềm được mà run lẩy bẩy. Chuyện gì vậy chứ, hắn nghe điện thoại xong lại nổi giận, muốn trút hết cả lên người cậu hay sao? Có khi nào hắn đột nhiên biến thành tên cuồng sát trong tiểu thuyết không ta? Lúc đó chẳng phải là mình chết không toàn thây sao?

Trong lúc Kim Đạo Anh vẫn còn đang vì những suy nghĩ đó dọa cho đổ mồ hôi lạnh, thì Trịnh Tại Hiền lại chẳng làm gì cả, hắn chỉ nói:

"Ra ngoài đi."

Được lời như cởi tấm lòng, Kim Đạo Anh chạy còn nhanh hơn bay ra ngoài.

Trịnh Tại Hiền ngồi trên giường lẩm nhẩm, yêu nhau năm năm, đã từng quan hệ, gia đình đồng ý, tình cảm lãng mạn như phim...

Hắn không cách nào chấp nhận được những thông tin trên. Mặc dù trước đây hắn vô cùng phóng túng, lên giường với biết bao nhiêu cô gái, nhưng lại không thể chịu đựng được khi nghe tin Kim Đạo Anh lên giường với một cô gái.

Hắn có tư cách ghen cậu hay không? Có lẽ là có, cũng có lẽ là không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro