CHƯƠNG 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 5:

Bên ngoài, ông Trịnh ở trên sân khấu đã cảm ơn quan khách và nói lý do cô dâu xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn nên không thể xuất hiện được, buổi lễ hôm nay chỉ có mỗi chú rể là con trai ông mà thôi.

Người bên dưới tuy có hơi xầm xì, nhưng khi Trịnh Tại Hiền bước lên nói thì tất cả đều lắng xuống.

"Kính chào mọ người, tôi là chú rể Trịnh Tại Hiền đây. Vì vợ tôi đột nhiên bị cảm sốt do không quen khí hậu ở nơi đây, cho nên cô ấy không thể ra tiếp mọi người được, mong mọi người thứ lỗi. Hôm nay là ngày vui của tôi, hi vọng mọi người có thể hết mình vì buổi tiệc, xin cảm ơn!"

Mọi người đều vui vẻ vỗ tay, không khí sôi nổi hẳn.

Lát sau Kim Đạo Anh mới đi ra, trên tay còn cầm bó hoa tươi được kết rất đẹp. Cậu đành phải đi cạnh bên Trịnh Tại Hiền, phong tục là chú rể phụ phải hỗ trợ chú rể chính, cho nên cậu không thể làm gì khác hơn là phải đi theo sau hắn.

Chuyện lễ cưới có chú rể phụ là chuyện bình thường, quan khách đến tham dự cũng không có ý kiến gì. Dù sao không có cô dâu chính thì cần gì cô dâu phụ, nhưng có chú rể chính thì có chú rể phụ là điều đương nhiên.

Trịnh Tại Hiền đi từng bàn mời rượu khách, đến bàn họ hàng dòng tộc thì cũng không nói gì nhiều, đa số đều biết cậu trai được gọi là "chú rể phụ" chính là "cô dâu" của buổi lễ cưới này, nhưng chẳng ai nói gì cả. Vạch trần điều này chẳng khác nào tự bôi tro trét trấu lên mặt mình.

Kim Đạo Anh bị ông Trịnh gọi lại, cho nên cậu tách Trịnh Tại Hiền ra.

Lúc này Trịnh Tại Hiền đi tới bàn của đám bạn thân, họ xôm tụ rôm rả nói cười, còn chọc ghẹo hắn rất nhiều. Đổng Tư Thành nói:

"Ây dà, chú rể hôm nay đẹp trai quá đi!"

Kim Đình Hựu hôm nay còn đi cùng bạn gái là Đường Thiên Tuyết, cô gái này bộ dạng không tính là xinh xắn lắm, nhưng lại rất hoạt ngôn, nói chuyện hay gây cười nên cả đám ai cũng thích, thường gọi cô là tiểu Tuyết.

"Cô dâu của anh là đó đó hả?" Tiểu Tuyết cầm ly rượu chĩa về phía Kim Đạo Anh. "Ưm, xứng đôi lắm."

Trịnh Tại Hiền trong lòng càng sầu não hơn, hắn vốn dĩ không muốn nhắc đến chuyện này.

Triệu Minh Văn gắp thức ăn cho bạn gái, cười bảo: "Đúng rồi, nhìn bộ dạng không tệ."

Đi cùng bọn họ còn có năm người nữa, đều là bạn thân của Trịnh Tại Hiền, họ cũng rất vui vẻ mà chúc phúc cho hắn, ép uống rượu hết ly này tới ly kia.

Du Thái từ này đến giờ đều im lặng, đột nhiên nói: "Không thể ngờ được, ông tay không mà vớ được cực phẩm. Cậu trai kia, quả thực rất đẹp."

Lý Thái Dung là bạn thân nhất của Du Thái cười ha hả rồi nói: "Này, tôi về mách tiểu Lý là ông dám mê mẩn người khác đấy nhé!"

Du Thái có người yêu là Lý Minh Hưởng, nhưng hôm nay cậu người yêu kia bị cảm nặng nên không thể đến dự tiệc được, thế nên anh ta chỉ đến một mình.

"Đẹp cái gì, cũng bình thường thôi." Trịnh Tại Hiền chán nản nói.

Du Thái bị Lý Thái Dung dọa nên không dám nói nữa, chỉ bồi thêm: "Tôi nghĩ ông gặp may mà không biết. Chỉ khuyên ông đừng làm càn quấy, sau này hối hận đấy!"

Trịnh Tại Hiền mắng anh ta vài câu rồi không nói nữa. Cả bàn bảo Trịnh Tại Hiền gọi Kim Đạo Anh sang để họ nói chuyện, hắn ban đầu không đồng ý, nhưng về sau cũng đành miễn cưỡng ngoắc tay gọi cậu đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro