Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, đeo balô lên vai Jeno vui vẻ đi xuống nhà, mẹ nhét cho em cả hai túi đồ ăn sáng còn dặn em chơi vui vẻ mà phải cẩn thận. Em gật đầu chào bố mẹ rồi ra khỏi nhà.

Trời vẫn lạnh như thế, tuyết vẫn phủ đầy mặt đường, em chậm rãi cước bộ về phía ngã tư nơi em hẹn Donghyuck ở đó. Tới chổ hẹn, thấy gấu con đã đứng ở đó, tay chân xoa xoa lại với nhau không ngừng đi qua đi lại cho ấm, tự nhiên em thấy có lỗi ghê biết vậy nên đi sớm hơn một tí.

"Đợi lâu không?".

"Không lâu lắm đâu, đi thôi anh Mark của tao sẽ đói mất".

Ơ cái con gấu này, em có thể rút lại cảm giác có lỗi của em hồi nãy khi thấy nó không, nhìn cái balo nâu to ụ của nó, chắc trong cái balo toàn chứa đồ ăn nó làm cho Mark mà không chừng có cả trái dưa hấu ở trỏng. Nghĩ tới đó Jeno cũng không biết nên nghĩ gì tiếp theo.

Cả hai đi bộ 5 phút là tới lớp dạy võ, nhìn có vẻ đông đông hình như mọi người đều tới đủ cả rồi. Từ đằng xa, em cũng đã thấy Chenle và Jisung được ba mẹ đưa tới, hai đứa nhỏ còn vui vẻ chào ba mẹ rồi khoác vai nhau tới chổ tập trung.

Thầy Kang cũng đang chuẩn bị điểm danh có vẻ như em với Donghyuck đều đến rất kịp giờ.

Mọi người thấy Jeno và Donghyuck tới đều vui vẻ dẫn cả hai đi điểm danh, con gấu thấy Mark của nó liền tíu tít nói chuyện không ngừng, mà Mark lại càng ôn nhu nó, nó nói gì cũng cười tươi mà đáp lại, xoa xoa đầu nó, thấy mũi nó đỏ ửng vì lạnh liền lấy túi sưởi nhỏ mà đắp lên mũi, xung quang hai người đều tim hồng bay phấp phới khiến Renjun kế bên ngứa mắt không ngừng liền đòi Jaehyun lấy thuốc nhỏ mắt cho mình, vậy mà Jaehyun cũng nuông chiều nó, giả vờ thổi thổi lên mắt nó rồi còn nhẹ hôn lên đó một cái nữa chứ. Tuy vậy, mắt em chỉ nhìn thấy Jaemin thôi, mặc kệ người người đứng đông thế nào, em cũng chỉ thấy mỗi cậu ấy, cậu đang tựa lên tường mà nhắm mắt tay còn nắm hờ dây balo trước ngực, ngủ mà còn đẹp như thế Jaemin đúng là đẹp không phải dạng vừa mà.

Khi Jeno còn đang nhìn Jaemin không chợp mắt, Jaemin mở mắt khiến Jeno bất ngờ cảm giác như có ai bắt quả tang em làm chuyện mờ ám, Jaemin nhìn em lại còn cười tươi khiến em càng trở nên xấu hổ bất giác quay mặt về hướng khác. Thầm trấn tĩnh bản thân mình lại, còn gì ngại ngùng hơn là nhìn lén người ta rồi còn bị người ta bắt gặp, Jeno tự nhiên muốn đào hố tuyết rồi lấp mình luôn hay là về không đi nữa cho đỡ ngại chứ ngại quá rồi. Trong lúc em còn vùi đầu trong đống suy nghĩ của mình thì Jaemin đã đứng cạnh em từ lúc nào. Jaemin thấy cả người Jeno vùi trong đống áo hoodie trắng, áo khoác trắng nốt chỉ chừa đôi mắt mái tóc đen nhìn chả khác gì chú cún samoyed mà mình yêu thích không nhịn được liền mỉm cười.

"Jeno à, tớ cứ tưởng cậu sẽ không tới?".

"Tớ nói tớ sẽ tới mà".

"Cchờ cậu lâu vậy mà không thấy cậu tới nên tớ nghĩ thế".

Jeno còn tính hỏi sao cậu lại chờ tớ nhưng vừa tới miệng liền nuốt xuống, ngẩng mặt liền nhận được cái cười tươi chưa kịp quay mặt đi lần thứ hai thì bị Jaemin vịn mặt mình lại bằng hai tay buộc em phải nhìn lấy cậu. Trong đầu em bây giờ toàn Jaemin Jaemin Jaemin mà thôi, đẹp quá đẹp quá trời đẹp, cái gì cũng đẹp hết trơn. Nhưng chưa để em ngắm đã, tiếng anh Doyoung hét lên kêu đám nhóc lên xe. Giật mình quay mặt đi, em liền nghe người kế bên nói.

"Ngồi với tớ nha". Em gật đầu, hai má đột nhiên hồng hồng. Cả hai đi về phía nơi chiếc xe đang đậu mà em vẫn chưa nhận ra tay Jaemin đã năm lấy tay em từ lúc nào, đầu em vẫn còn mơ màng vì khuôn mặt đẹp trai của Jaemin.

Donghyuck rủ em ngồi ở phía dãy cuối nhưng em lắc đầu nguậy nguậy, quyết định ngồi hàng ghế gần cuối bên phải rồi tự nhiên em cảm thấy hối hận, ngồi ngay bánh xe sao em có thể ngủ ngon với những cú lắc của bánh xe chứ. Jeno không thể thay đổi được khi Jaemin đã ngồi bên cạnh đành kệ đi, chắc cũng ngủ được mà huống chi em dễ ngủ như vậy. Đặt balo xuống dưới chân, em cũng chả muốn cởi áo khoát ra liền vì trên xe vẫn chưa bật máy sưởi nên còn lạnh lắm chỉ đành cởi khăn choàng rồi cuộn nó lại lát có cái để gối ngủ. Mò mò một hồi em nghe thấy tiếng Renjun ở phía trước mình đang nói gì loạn xa với Donghyuck ngồi hàng ngang với em nhưng ngồi kế bên cửa sổ, con gấu này cái họng to dữ, rồi lại nghe tiếng Chenle chen ngang cuộc "trò chuyện" của cả hai vì Jisung của ẻm còn phải ngủ. Ủa mà gì lẹ vậy Chenle. Tính ra mình crush Jaemin trước khi nó crush Jisung luôn á vậy mà ẻm lại nhanh đến vậy. Chenle làm Jeno cảm thấy mình thua cả đứa nhóc lớp 10.

Xe bắt đầu lăn bánh thì cũng là lúc anh Taeyong bắt đầu phổ biến lại lịch trình chuyến đi. Trên chuyến đi lần này cũng không quá ít mà cũng không quá đông nên việc thầy Kang kiểm soát số lượng cũng tương đối dễ. Huống chi còn có Taeyong, Jaehyun lẫn Mark. Taeyong phổ biến xong chưa gì hết Johnny và Yuta đã thay phiên nhau tạo trò chơi trên xe. Ai nói chơi trên xe là vui vẻ đâu, ồn ào muốn xỉu, ít nhất đối với Jeno là thế. Suy nghĩ miên man, Jeno bị giọng nói kế bên làm bừng tỉnh.

"Còn mấy tiếng mới tới nơi cậu nên ngủ một chút đi".

Em ngẩng lên nhìn Jaemin rồi gật đầu, đang tính đeo tai nghe chuẩn bị ngủ em nhìn qua liền thấy Jaemin uống gì đó, thắc mắc hỏi :

"Jaemin à, cậu uống gì vậy?".

"Ice Americano, hồi sáng dậy sớm quá nên tớ uống một chút cho tỉnh người". Jaemin cười cười, đưa cho Jeno xem nhưng không hề có ý định cho em nếm thử.

"Cậu đã ăn gì chưa thế?". Nhận được cái lắc đầu từ Jaemin, em không nghĩ nhiều liền lấy đồ ăn sáng mẹ đưa, chia cho Jaemin một phần. "Cậu ăn đi rồi uống, như vậy sẽ tốt cho bao tử hơn".

Jaemin khẽ cười, sao mà Jeno đáng yêu dữ vậy nè chèn ơi. Nhận lấy phần ăn sáng, cũng liền bảo Jeno ăn đi rồi hẵng ngủ. Cả hai cùng nhau ăn sáng, phía bên kia hàng ngang Donghyuck cùng với Mark cũng đã ăn xong. Em còn nghe tiếng con gấu nói chừa phần cho Jisung và Chenle và Renjun đáp lại nói đã chừa phần lại rồi. Jaehyun còn đang dỗ Renjun bảo cậu uống sữa thì bị cậu quạo mấy chập nhưng rồi sau đó vẫn uống rồi lại ôm ổng ngủ ngon lành, em đoán vậy á.

Jeno ăn xong, tự nhiên lại thèm ngọt lục trong balo của mình không thấy mấy bịch kẹo dẻo mua hôm qua. Không lẽ em để quên ở nhà sao? Thiệt tình luôn á, có mấy bịch kẹo dẻo thôi cũng quên rồi giờ nhịn vậy nè. Jeno không nén được thở dài, tự mắng bản thân. Đang mắng bản thân ngon ơ, em liền thấy người bên cạnh chìa bịch kẹo dẻo mà mình yêu thích cũng chính là bịch kẹo em để quên ở nhà. Tâm trạng trở nên vui vẻ mà nhìn Jaemin.

"Chả phải muốn ăn sao, vậy cứ ăn cái này đi".

"Jaemin không ăn hả?".

"Không, tớ không thích cho lắm".

"Vậy sao cậu lại mua chứ?".

"Tớ mua cho cậu mà".

Jeno chợt nghĩ chỉ trong một buổi sáng mà em đã đỏ mặt rất nhiều lần cũng chính là do người bên cạnh này làm ra, em nghi ngờ người này cố tình trêu em nhưng mà thôi vì đã cho em kẹo dẻo nên em sẽ bỏ qua cho đó. Khẽ lí nhí cảm ơn liền bỏ mấy miếng kẻo dẹo vào miệng mà ăn, hương vị quen thuộc làm em thoải mái hẳn ra. Ăn được mấy cục liền gói lại cất vào cặp rồi đeo tai nghe không lâu sâu liền chìm vào giấc ngủ.

Bên cạnh, Jaemin uống hết cốc Americano giờ muốn ngủ cũng không ngủ nổi. Nhìn xung quang mọi người cũng đã chìm vào giấc ngủ rồi, cả anh Johnny với Yuta lúc nãy hăng say làm cho hề dù bị Doyoung ngăn cản cũng đã tựa lên bồ mình mà ngủ ở hàng ghế sau. Nhìn qua bên Jeno, em đang tựa lên cửa sổ xe mà ngủ ngon lành, vì xe đi không được êm lắm nên đầu em cứ đập vào cạnh cửa sổ. Nhíu mày, giờ cậu thức dậythì cũng chịu chứ Jaemin không muốn để em bị đau. Nhẹ nhàng kéo Jeno tựa lên vai mình mà ngủ, khi đã chỉnh mọi thứ khiến cậu thoải mái liền thở phào, Jeno ngủ rất ngoan không mớ cũng không ngáy. Cưng chiều không nhịn được mà hôn lên tóc cậu, Jaemin an tâm mà lướt tiktok về mấy cái chụp ảnh máy ảnh mà cậu đang hứng thú.

==================================================================

Đầu tuần vui vẻ nha mọi người. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro