01

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

acc cũ mình bị mất nên mình sẽ tiếp tục viết debtor ở acc này nhaa














///

nơi điểm dừng xe buýt, có một cô gái đang miệt mài với những bước nhảy . hai bàn tay chà siết vào nhau rồi lại đưa lên miệng thổi thổi . trong thời tiết giá lạnh thế này chỉ có khiêu vũ mới giúp trái tim ta ấm hơn

"chuyến xe tiếp theo 073b" jang wonyoung nhìn theo dòng chữ được chạy trên bảng . cô chuẩn bị cho mình một chiếc tai nghe và sau đó theo đoàn người tiến lên xe

từ tai nghe của wonyoung truyền đến một tiếng nói .

"chào mừng các thính giả của gia đình ngôi sao. tôi là iseo, người canh giữ những vì sao" jang wonyoung nghe cẩn thận từng câu nói. nhầm đi nhẩm lại từng câu một. đây là một chương trình yêu thích đặc biệt của cô... trong điện thoài lại truyền đến một giọng nói

"hôm nay, tôi sẽ chia sẻ một câu chuyện đặc biệt .. bạn có biết sợi chỉ đỏ tượng trưng cho điều gì không? sau đây là một câu chuyện về sợi chỉ đỏ"

"hai người được định mệnh sắp đặt đến với nhau, họ kết nối bằng một sợi chỉ đỏ, thắt trên ngón tay út của họ. dù có muốn, bạn cũng không thể tháo sợi chỉ đó ra... và dù có muốn, bạn cũng không thể buộc nó vào người khác" như tâm lý của bao người, jang wonyoung cũng vậy. nghe đến đây, cô liền giơ ngón tay út của mình lên mà nhìn ngắm. giọng cô gái trong điện thoại lại tiếp tục

"thật thú vị phải không nào? tôi chắc rằng, giờ đây đang có rất nhiều người nhìn ngón tay út của chính họ" cô nghe vậy mà bật cười, mắt đảo đảo, đăm chiêu nhìn ngón tay của mình

"tại sao bạn không nhẹ nhàng đưa ngón tay út lên và tìm kiếm người cùng định mệnh với bạn đi nào?" wonyoung rời tầm mắt mình khỏi bàn tay. đôi mắt hướng về phía cửa sổ rồi lại quay đầu . cô nhìn một lượt các hành khách trên chuyến xe này, ngón tay út vẫn giữ ở đó. cô bắt đầu để ngón tay út cao lên, ngay trước mặt mình rồi tự động mỉm cười. cô đã nghĩ trong đầu rằng trên đời này làm gì có thứ gọi là định mệnh chứ

"thế nào rồi mọi người? bạn đã tìm thấy người đó của mình chưa?" vừa dứt lời nói, cô giữ ngón tay rồi quay đầu về người ngồi cạnh mình.

"hãy cùng nghe một bản nhạc phù hợp với tâm trạng này nhé" jang wonyoung từ từ đưa mắt xuống tay của người đàn ông bên cạnh. trùng hợp rằng người kia cũng đang giơ ngón tay út của mình ra. cô bất ngờ mở to mắt , miệng không thể không ngạc nhiên mà ồ nhẹ một tiếng

cũng là lúc này, người con trai kia quay đầu lại về phía cô , bốn mắt chạm nhau. người con trai kia cũng rời tầm mắt xuống ngón tay của cô , rồi lại nhìn vào ngón tay của chính mình. hai người họ sau đó nhìn nhau, gương mặt thoáng vẻ bất ngờ. không khí ở nơi cuối xe đột nhiên lại có phần lãng mạn như mùa xuân của seoul

"chạy xe cho nó cẩn thận vào" tiếng còi inh ỏi khi chiếc xe đi qua đường vang lên làm cắt đứt đi mạch cảm xúc. jang wonyoung giật mình , không còn nhìn người bên cạnh nữa và ngón út cũng bỏ xuống

wonyoung bỏ chiếc tai nghe ra, đôi mắt hướng ra ngoài cửa sổ suy nghĩ. sắp tới ngày cô tham gia cuộc thi, cô đã chuẩn bị những thứ cần thiết để có thể bắt đầu tập luyện. lúc nãy , do xe chuyển hướng đột ngột mà làm chiếc túi bên cạnh cô đổ ra. jang wonyoung vội dựng lại chiếc túi rồi nhanh chóng quay đầu về phía cửa sổ né tránh người con trai ngồi bên cạnh. người con trai kia tên park sunghoon , anh ta gập lại ngón út của mình , mắt đã thôi nhìn cô gái bên cạnh.

chuyến xe dừng ở chạm kế tiếp , tiếng chuông báo đã kêu lên và cánh cửa xe bus mở ra . jang wonyoung vội cầm đồ mà đi xuống . ngay lúc xe lăn bánh , cô phát hiện ra giày để khiêu vũ đã không còn trong túi nữa . cô quay đầu lại nhìn chiếc xe đang chuẩn bị đi. cùng lúc này , park sunghoon nhìn xuống chỗ ghế của mình, phát hiện ra một chiếc giày trắng bị rơi xuống. anh nhận ra đây là đồ của cô gái tóc xoăn vừa nãy

"này , nhóc ! giày của cô bị rơi này" park sunghoon thò đầu ra khỏi cửa kính xe , tay đưa chiếc giày ra ngoài cửa

"đây"
"đợi chút"

jang wonyoung nghe thấy , vội vàng đuổi theo sát núi khi chiếc xe rời chỗ. cô với tay cố gắng và cuối cùng tóm được chiếc giày cùng lúc chiếc xe tăng tốc chạy nhanh hơn. cô thở phào nhẹ nhõm rồi chúi đầu cảm ơn người con trai kia

park sunghoon không ngoái đầu nhìn , chỉ đóng cửa sổ lại rồi khoanh tay chờ đến điểm dừng kể tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro