1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Anh Nghi Ân , có khách tìm anh " Thư ký gõ cửa phòng nói với anh . Đoàn Nghi Ân cũng chỉ đơn giản nói mời vào , mắt vẫn không rời khỏi màn hình vi tính xem mail .

" Vương tổng , mời vào . " Thư ký nở nụ cười chuyên nghiệp , mở cửa cho hắn . Hắn cũng gật đầu cười đáp lại , an tĩnh đi vào ngồi xuống ghế sofa trong phòng .

Đoàn Nghi Ân xem mail xong , ngẩng đầu nhìn khách mới bước vào hoả khí liền dâng lên " Anh Vương , tôi không có khiến ngọn gió nào mang anh đến . Rảnh rỗi thì ngoạn nơi khác , tôi bận việc . "

" Nhưng mà anh nhớ , đã hơn hai tuần không gặp em cũng không nghe điện thoại của anh " Vương Gia Nhĩ ngồi trên ghế sofa , vẻ mặt uỷ khuất nhìn anh .

" Tôi bận , huống hồ chỉ là thử kết giao chúng ta không có mối quan hệ ràng buộc nào . Với lại tôi đã nói anh không được phiền đến đời sống cá nhân của tôi ! " Giọng của anh không lạnh không nhạt , vẫn duy trì giữ khoảng cách . Mười đầu ngón tay vẫn lướt trên bàn phím linh hoạt gõ chữ .

" Anh đương nhiên biết , cho nên hôm nay đến là để bàn chuyện công việc . " Hắn vừa nói dứt câu thì cửa phòng đã vang lên tiếng gõ cửa , thư ký đem đến một ly cà phê cho Gia Nhĩ cũng đem một ly trà cho Nghi Ân an bài xong xuôi mới rời đi .

Đoàn Nghi Ân nghe cũng chẳng buồn liếc mắt , tiếp tục trả lời tin nhắn mail đợi khi Gia Nhĩ được nói chuyện với anh đã là mười phút sau " Được rồi , có chuyện gì ? Trong vòng năm phút thôi . "

" Anh vừa mua một lô đất , cho nên muốn em thiết kế . Bài trí loại hình em thích là được , nhà đó mua cho em ở " Vương Gia Nhĩ tinh thần sảng khoái đem tài liệu đưa cho Đoàn Nghi Ân bao gồm cả giấy tờ , quyền sở hữu đất ,.. đều đưa cho anh .

Đoàn Nghi Ân hờ hững liếc mắt lên tệp hồ sơ , nói" Ý tốt của anh tôi ghi nhận nhưng căn nhà ở Tây Đô của tôi vẫn còn tốt , tôi không có ý định chuyển đi . "

Vương Gia Nhĩ cả mặt đen như vừa bị bôi than , mày chau lại bực dọc " Nhưng mà nhà anh mua so với Tây Đô của em gần hơn , em chưa coi đã vội vàng từ chối .. "

Nghi Ân không đợi người nói hết đã giơ tay ngăn lại " Tôi chỉ là không vào nhà ở , đương nhiên tệp hồ sơ này tôi sẽ lấy . Anh yên tâm , đã hết năm phút anh có thể về rồi " .

" Vậy tối nay chín giờ ở Mê Phục , không cho phép em cự tuyệt càng không cho phép em để anh leo cây như lần trước . " Vương Gia Nhĩ chồm người lại gần anh , nhanh chóng chớp thời cơ hôn trộm một cái ở má của anh .

" Biết biết " Nghi Ân cũng không quá hờ hững , ấn một cái hôn lên sườn mặt của Gia Nhĩ rồi mới hắn đẩy ra . Có được lời cam đoan của anh , hắn đương nhiên hưng phấn rời khỏi . Đối với chuyện vừa diễn ra anh chỉ cảm thấy thật phiền , quá phiền phức .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro