6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jay đang gõ phím một cách giận dữ trên máy tính xách tay của mình. Hôm nay là một ngày tồi tệ đối với gã. Thỏa thuận với tập đoàn Lim đã thất bại do buổi hẹn hò thảm hại giữa Jay với Eunsung.

Gã phải làm việc chăm chỉ hơn để có thể tìm được nhà đầu tư mới. Có vẻ như mọi thứ đang trở nên tệ hơn đối với Jay trong vài ngày qua. Jay không thể thực hiện yêu cầu kỳ lạ của bố gã và tệ nhất là Park Sunghoon lại hành động như thể Jay chính là người đã phá hỏng mọi chuyện đang diễn ra giữa bọn họ.

Sunghoon thậm chí không nhìn mặt gã nữa, cậu xoay ghế đi bất cứ khi nào Jay liếc nhìn cậu. Cách Sunghoon hành động khiến gã khó chịu.

Như thể cậu ta là người chính trực và hoàn hảo. Như thể Jay đã vấy bẩn cậu bằng cách chạm vào cậu. Như thể Sunghoon đã không hạ mình cầu xin Jay chơi chết mình. Như thể cậu đã không dựa vào Jay và cảm thấy thoải mái trong vòng tay của gã. Như thể...

Cánh cửa văn phòng bật mở khiến gã và Sunghoon, người cũng đang làm việc trong văn phòng riêng của cậu, giật mình.

"Jongseong!" James bước vào và Jay nuốt nước bọt. Gã biết bố mình sẽ tới văn phòng của gã. Rốt cuộc thì chính gã là người đã khiến họ phải trả một khoản tiền lớn.

"Bố, con-"

"Tất cả những gì bố yêu cầu con chỉ là dẫn cô gái kia đi ăn một bữa! Vô dụng tới mức không thể làm điều đơn giản như vậy à?" James nói.

Sunghoon chắc chắn đã cảm thấy vui mừng khi nghe thấy tiếng hét của James dành cho gã và điều đó càng khiến Jay xấu hổ hơn khi bị mắng trước mặt Sunghoon.

"Con đã dẫn cô ấy đi chơi nhưng mọi chuyện có vẻ đã không khả quan lắm." Jay yếu ớt nói.

"Rõ ràng là do con đã tự thấy chán và bỏ rơi đứa trẻ kia!" James nói.

"Làm sao con có thể nói chuyện được với cô ta khi chính con còn không có hứng thú với cô ta?" Jay hỏi.

"Chà, chúng ta đã mất đi một mối quan hệ hợp tác do chính sự kém cỏi của con đấy!"

"Thưa bố, con không phải là một công cụ để bố sử dụng trong công việc kinh doanh của mình," Jay nhẹ nhàng nói.

James im lặng trước câu nói của Jay.

"Tuần tới bố sẽ để con đi dự hội nghị ở Nhật Bản, lần này đừng có mà làm hỏng việc." James nói rồi rời khỏi văn phòng của Jay.

Jay cúi mặt nhìn xuống, chống tay lên bàn sau khi đưa lên gạt đi những giọt nước mắt. Gã đã cố gắng hết sức. Jay thật sự đã cố gắng hết sức mình. Nhưng điều đó sẽ không bao giờ là đủ đối với bố gã. Hắn hét lên một tiếng thất vọng rồi đưa tay đập xuống bàn.

Gã ngước lên và chạm mắt với Sunghoon. Hôm nay là lần đầu tiên sau nhiều ngày mà ánh mắt họ gặp nhau. Jay nhìn thấy một cảm xúc trong mắt Sunghoon mà gã chưa bao giờ hy vọng được nhìn thấy. Sự thương hại.

Jay nhìn đi chỗ khác và nhấn nút trên chiếc điều khiển từ xa bên cạnh để hạ rèm xuống. Gã không muốn Sunghoon nhìn thấy mình như thế này.



.



Jay đang ở sân bay với Jungwon. Hôm nay gã sẽ bay đến Nhật Bản để dự hội nghị. Jay chỉ hy vọng lần này mình có thể chuộc lỗi lầm trước đó trong mắt bố mình.

"Khoan đã," Jungwon nheo mắt, "Đó chẳng phải là anh Sunoo sao?"

Jay quay đầu lại và nhìn thấy Sunoo ở quầy làm thủ tục. Gã cau mày, nếu Sunoo ở đây thì điều đó có nghĩa là...

Quả nhiên khi Sunoo di chuyển, cậu đã để lộ Sunghoon đang đứng bên cạnh mình. Đối thủ của hắn ta đang đứng mỉm cười và gật đầu theo từng lời Sunoo đang nói.

May mắn thay, cả hai vẫn chưa nhận ra họ. Jay hy vọng họ sẽ không nhận ra, gã đã tránh mặt Sunghoon như tránh dịch kể từ khi bị bố mắng và có vẻ như chính Sunghoon cũng đang tránh mặt gã.

Điều đó thật tốt, tuy Jay bị hụt hẫng về mặt tình dục nhưng điều đó vẫn rất tốt.

"Anh Sunoo! Anh Sunghoon! Ở đây này!" Yang Jungwon lại có vẻ như đang có một kế hoạch gì đó.

"Cái quái gì vậy Jungwon!" Jay nói.

"Sẽ thật tuyệt nếu như ngài có một người bạn đồng hành, ngài có nghĩ vậy không?" Jungwon mỉm cười vẫy tay chào hai người kia khi cuối cùng họ cũng nhận ra.

Sunoo mỉm cười và kéo Sunghoon với vẻ mặt miễn cưỡng đi cùng.

"Tao không nghĩ sẽ gặp mày ở đây." Jay nói như một lời chào với Sunghoon

"Bố tao đang bận việc khác nên tao đi thay." Là câu trả lời cộc lốc của Sunghoon dành cho gã.

"Ồ hiểu rồi" Jay nói.

"Anh ơi, nếu em nhớ không nhầm thì em đã xếp vị trí ngồi của anh là bên cạnh ngài Jay đó," Jungwon nói và hiển nhiên đã lên kế hoạch cho tất cả. Jay nghĩ bản thân đã suýt sa thải trợ lý của mình.

"Thật sao?" Sunghoon nghiêng đầu bối rối và rút vé ra kiểm tra số ghế của mình.

"Của mày số mấy?" Cậu quay lại và hỏi Jay.

"7B." Jay trả lời ngắn gọn.

"Còn của anh là 7A!" Sunoo trả lời thay Sunghoon, "Vậy là anh và ngày Jay sẽ ngồi cùng nhau. Tốt quá, ít ra anh sẽ không phải ngồi với người lạ".

"Thà ngồi với một người lạ còn hơn," Sunghoon lầm bầm trong miệng nhưng Jay không để tâm đến điều đó.

"Chúng ta đang không ở trong giờ làm việc phải không?" Sunghoon hỏi.

"Không ạ," Jungwon trả lời, "Sao vậy anh?"

"Bởi vì anh cần hai đứa đừng gọi cái người này là ngài Jay nữa. Cứ gọi nó là anh Jay hay gì đó đi." Sunghoon nói.

"Tao là sếp của họ!" Jay cãi lại, "Mày là ai mà quyết định cách họ gọi tao?"

"Tao là một người sếp khác của họ." Sunghoon nhún vai

"Còn mày thì làm việc cho tao đấy." Jay nói

"Thưa ngài," Jungwon cố gắng trấn tĩnh Jay.

"Không, tao làm việc cho chính mình." Sunghoon trả lời khiến Jay im lặng.

"Bây giờ thì Jungwon và Sunoo, hai đứa hãy nghe lời người sếp tuyệt vời này mà hãy kệ đi mấy cái hình thức gì đó được chứ?" Sunghoon quay sang nhìn họ.

"Được ạ." Cả hai vui vẻ gật đầu.

"Không có được miếng nào hết!" Jay hét lên để cảnh cáo tuy có khiến một số người qua đường nhìn mình nhưng gã không quan tâm, "Với lại mày cũng không thể tự khẳng định bản thân là một người sếp tuyệt vời như vậy chứ!"

"Vậy tại sao chúng ta không bỏ phiếu ngay bây giờ nhỉ?" Sunghoon nói rồi quay sang nhìn về phía các cậu trợ lí đang tỏ vẻ thích thú, "Hai đứa nghĩ ai là ông sếp tuyệt vời nhất nào?"

"Có lẽ nếu ngài Jay cho phép chúng em gọi ngày ấy là anh Jay thì chúng em sẽ coi ngài ấy như một ông chủ tuyệt vời." Jungwon lên tiếng.

"Chỉ vậy thôi à? Thế từ nay về sau hai người có thể gọi tôi là anh Jay." Jay nói.

"Thật ạ?" Sunoo hỏi và Jay gật đầu, "Vậy thì anh Jay là một ông sếp tuyệt vời."

Jay quay sang cười vào mặt Sunghoon vì bản thân đã thắng. Nhưng cậu lại chỉ cười lại với gã.

"Và đó là cách mấy đứa sẽ có được những gì mình muốn từ Jay." Sunghoon bật cười, hai người kia dường như cũng đang đùa.

Jay thở dài.



.


"Sao em chỉ đặt có hai phòng thôi?!" Jay hỏi.

"Tại em tưởng chỉ có anh với anh Sunghoon tham dự hội nghị này thôi." Jungwon ngại ngùng nói.

Jay thật sự nghi ngờ độ chân thật trong lời nói của Jungwon nhưng đương nhiên gã sẽ hỏi kĩ cậu sau này.

"Họ nói đã hết phòng rồi." Sunoo bước lại từ chỗ lễ tân.

"Ừ, mọi thứ cũng được đặt trước hết rồi." Jungwon nhăn mày.

"Em nói là đã đặt một phòng có giường đôi phải không Jungwon?" Sunghoon hỏi và Jungwon gật đầu, "Anh cũng không ngại ngủ chung với Sunoo đâu."

"Chúng ta cũng không còn lựa chọn nào khác, nếu vậy thì-" Jay bị Sunoo cắt ngang.

"Thật ra em nghĩ anh nên ngủ chung với anh Jay đó anh Sunghoon." Sunoo nói.

Việc để Jay và Sunghoon ở chung một phòng là một ý kiến tồi tệ. Ngồi kế nhau trên máy bay cũng đã đủ chứng minh điều đấy. Không phải Sunghoon sẽ làm phiền gã điều gì nhưng việc để hai người bọn họ ở riêng sẽ trông rất khó xử.

"Tuyệt đối không!" Jay nói, "Sao em lại nghĩ như vậy?"

"Anh Sunoo nói đúng đấy." Jungwon xen vào, "Hai anh nên ở chung phòng. Một trong hai này lớn hơn phòng còn lại."

"Anh nghĩ anh với Jay không nên ở chung đâu." Sunghoon nói.

"Hừm, anh có biết là anh Sunoo hay ôm người khác khi ngủ không?" Jungwon đột nhiên nói.

"Aw, thế thì anh không bận-"

"Anh Sunoo khoẻ lắm đó, có khi ảnh ôm anh ngạt thở khi anh đang ngủ luôn đó." Jungwon nói.

"Ồ," Sunghoon chớp mắt.

"Và Jungwon thì lại hay nói mớ đó anh Jay!" Sunoo quay sang Jay.

"Không sao đâu, anh có đồ bịt tai." Jay nói.

"Không đâu, em ấy sẽ hét trong lúc ngủ và anh biết Jungwon hét to thế nào mà." Sunoo giải thích.

Jay và Sunghoon đều có vẻ sửng sốt.

"Vậy có lẽ hai đứa đều không nên ở chung phòng." Jay nói, "Vì hai đứa phàn nàn vê nhau nhiều quá đấy."

Jungwon thở dài.

"Thật ra tụi em nói dối đấy. Chúng em muốn ở chung phòng vì chúng em đang hẹn hò." Jungwon thừa nhận khiến tất cả phải há hốc mồm, trong đó có cả Sunoo.

"Chúng mình đang hẹn hò sao?" Sunoo quay sang Jungwon "Ý em là, phải đó! Chúng em đang hẹn hò. Tình yêu lãng mạn với hoa hồng đỏ đồ đó."

Sunghoon nheo mắt nhìn Jungwon. Cậu không hoàn toàn tin hai đứa nhóc này và Jay cũng vậy. Nhưng họ vẫn quyết định cho cho hai đứa nhóc ấy ở chung phòng.

"Sao em không nói sớm là hai đứa muốn ở chung phòng?" Sunghoon nhướng mày, "Tao đoán là không còn cách nào khác." Cậu quay lại nhìn Jay.

Jay im lặng và gật đầu.

"Okay, tuyệt vời! Hẹn gặp hai anh vào cuộc họp tối nay nhé." Jungwon nói, đẩy chiếc thẻ chìa khóa vào tay Jay và dẫn họ về phòng.

"Hai anh cần gì thì cứ báo tụi em nhé." Sunoo mỉm cười rồi cả hai bước ra ngoài.

Jay thở dài và đút thẻ chìa khóa vào ổ khóa, căn phòng bật mở. Gã để Sunghoon vào trước, cậu vẫn không dám nhìn anh.

Sunghoon hít một hơi khi bước vào phòng.

"Cái gì thế?" Jay bước vào phía sau Sunghoon và bước vào phòng.

Khắp nơi rải rác những cánh hoa hồng. Trên bàn ăn là một chai rượu vang và vài quả dâu tây phủ chocolate trông đắt tiền. Trên giường thì được trang trí bằng những cánh hoa hồng tạo thành hình trái tim và một chiếc giỏ đựng đủ loại dầu bôi trơn, bao cao su và ôi chúa ơi, đó có phải là một chiếc còng tay màu hồng không?

"Phòng dành cho các cặp đôi đi tuần trăng mật" Sunghoon dài giọng nói.

"Yang Jungwon." Jay thở dài, "Em ấy đã lên kế hoạch cho tất cả những điều này."

"Tao sẽ đi tìm phòng khách sạn khác cho tao." Jay đưa tay vuốt tóc.

"Chỉ có hai ngày thôi." Sunghoon nói khiến Jay nhìn cậu đầy thắc mắc.

"Tao không ngại ở chung với mày đâu, chỉ có hai ngày thôi." Sunghoon nói "Tao sẽ ngủ trên ghế dài. Tao với mày cứ phớt lờ nhau như tuần qua thôi".

Jay ngồi lên giường.

"Tại sao?" Gã hỏi.

"Tại sao cái gì?" Sunghoon nói.

"Tại sao mày lại phớt lờ tao?" Jay hỏi.

"Mày cũng đang phớt lờ tao đấy thôi." Sunghoon nói rồi mở vali và dỡ quần áo cậu mang theo cho chuyến đi.

"Đó là vì hôm trước mày đã nhìn thấy cảnh bố tao mắng tao, thật là nhục nhã." Jay thừa nhận.

"Bố mày tệ thật đấy." Sunghoon nói.

"Đúng thật." Jay bật cười, "Giống như của mày vậy."

Sunghoon ậm ừ.

"Mày vẫn chưa nói cho tao biết tại sao mày lại phớt lờ tao." Jay nói.

"Tao-" Sunghoon dừng lại.

"Tao nghĩ tụi mình nên dừng lại." Sunghoon quay sang Jay.

"Dừng lại...?" Jay hỏi lại vì không chắc chắn Sunghoon đang ám chỉ điều gì.

"Tụi mình nên dừng lại việc này đi. Cái việc làm tình mà trong khi cả hai đứa đều ghét nhau như này mà chính tụi mình còn không thể hiểu được nó nữa." Sunghoon nói.

"Đó là cách để tụi mình giải toả sự bực bội thôi mà." Jay nhún vai.

"Vậy tại sao tụi mình lại hôn nhau nhiều như vậy?" Sunghoon quay sang Jay, "Sao mày lại liên tục thì thầm những điều ngọt ngào đó với tao? Tại sao mày lại ôm tao chặt như vậy?"

"Tại sao tụi mình lại có khoảnh khắc đó vào hôm làm tình ở ghế sau trên xe của mày?" Sunghoon hỏi khiến Jay khó chịu.

Jay chưa từng nghĩ nhiều về những điều đó nhưng giờ khi Sunghoon chỉ ra khiến gã nhận ra điều họ đang làm không chỉ đơn giản là rivals with benefits.

"Chúng ta nên dừng việc này lại trước khi cả hai cùng làm điều gì đó khiến mình phải hối tiếc." Sunghoon nói.

Jay suy nghĩ một lúc lâu. Điều gì đó sẽ khiến họ sẽ hối tiếc? Giống như nảy sinh tình cảm với nhau? Phải lòng nhau?

"Mày nói đúng." Jay đồng ý, "Hãy dừng lại thôi."

Sunghoon trông có vẻ ủ rũ, mím môi và gật đầu rồi quay trở lại công việc gỡ vali.

"Tụi mình nên chuẩn bị cho cuộc họp." Sunghoon đổi chủ đề nói.

"Ừ, tao đi tắm trước." Jay nói rồi bật dậy khỏi giường.



.



Jay dùng lược chải tóc để cố gắng tạo kiểu nhưng lại làm nó rối tung lên. Gã bực bội và đặt nó xuống, lấy thêm một chút dầu dưỡng và thoa đều lên tóc.

Vì lý do gì đó mà gã lại gặp khó khăn trong việc tạo kiểu tóc. Có lẽ đó là sự lo lắng trước buổi hội nghị và mối quan hệ của gã với bố mình đang căng thẳng. Có lẽ đó là sự căng thẳng khi gặp gỡ khách hàng. Hoặc có thể là Park Sunghoon ở chung phòng với gã, đang chuẩn bị trong nhà vệ sinh.

Tay Jay run rẩy khi gã chải tóc. Lý do Sunghoon muốn dừng lại....

"Tay mày phải vững thì mới tạo kiểu tóc được."

Vừa nhắc tới là xuất hiện liền.

Sunghoon khoanh tay đứng đằng sau Jay. Cậu mặc một bộ đồ Prada, trùng hợp là lại trông như đồ đôi với Jay. Quần áo chỉnh tề, tóc chải gọn gàng đã vậy Sunghoon còn trang điểm nhẹ để tôn lên nét đẹp vốn đã đẹp đẽ của mình.

"Cái gì?" Sunghoon nhướng mày.

"Không có gì, mày-" Jay dừng lại trước khi kịp khen ngợi Sunghoon "Mày cũng đang mặc bộ vest của Prada."

"Giờ mày nhắc đến nó, tụi mình trông giống một cặp đôi hay gì đó." Sunghoon thở dài.

"Chỉ cần tụi mình đứng cách xa nhau thì sẽ không có ai để ý." Jay nói.

"Ồ, đó cũng là ý tao định làm đó." Sunghoon bước tới phía sau Jay và đẩy gã ngồi xuống ghế.

"Tao sẽ giúp mày tạo kiểu tóc vì tay mày run quá." Sunghoon lấy chiếc lược từ tay Jay và bắt đầu vuốt tóc gã ra sau.

"Tao không tin tưởng mày chút nào." Jay thừa nhận nhưng không hề cố gắng ngăn cản cậu. "Mày sẽ làm xấu tóc của tao mất."

"Tóc của mày đã đủ xấu rồi, tao chỉ có thể sửa nó ở phần này thôi." Sunghoon đáp lại, dùng đầu nhọn của chiếc lược kéo vài sợi tóc xuống.

"Mày có biết mình đang làm gì không?" Jay hỏi

"Tin tao đi." Sunghoon nói, tạo kiểu cho một sợi tóc của Jay trên trán và vuốt phần còn lại ra sau.

"Chúng ta đi thôi." Sunghoon nói và lùi lại và quan sát tác phẩm của mình.

Jay nhìn mình trong gương và cố gắng không tỏ ra rằng mình rất ấn tượng. Sunghoon thực sự đã làm rất tốt với mái tóc của gã nhưng Jay chắc chắn sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó.

"Nhìn tạm ổn." Jay nói khiến Sunghoon trợn mắt.

"Giờ thì đi thôi, đi sớm kẻo trễ." Jay nói.



.



Buổi hội nghị không có gì đáng để quan tâm. Jay là một trong những người giới thiệu chính hôm nay và mặc dù rất lo lắng nhưng khi nhìn những gương mặt quen thuộc như Jungwon và Sunoo, thậm chí cả Sunghoon, người đã một lần không cau có với gã, đã mang lại cho Jay tất cả động lực cần thiết để Jay có thể có một bài phát biểu hay.

Và bây giờ tại buổi tiệc nhỏ sau đó, Jay có thể thu được một chút lợi ích từ bài phát biểu của mình. Một lượng lớn người từ các gia đình tài phiệt đã bắt đầu tiếp cận Jay để đưa ra những lời đề nghị kinh doanh và Jay giờ đây đã có sẵn một chồng danh thiếp dày đặc đựng trong túi vest.

Điều này chắc hẳn sẽ khiến bố gã vui mừng.

Từ khóe mắt, gã chú ý thấy Sunghoon đang đứng ở phía sau trong căn phòng lớn, cậu dường như không bao giờ hòa nhập với đám đông giàu có.

Bình thường thì Sunghoon sẽ có Jake hoặc đôi khi là Heeseung ở bên cạnh nhưng hôm nay Sunghoon chỉ có một mình.

Sunghoon thở dài và nhấp thêm một ngụm đồ uống được phục vụ đưa cho rồi nhìn xung quanh, thoáng nhìn vào mắt Jay, gã đã quay mặt đi ngay khi ánh mắt họ chạm nhau.

Tuy nhiên, Sunghoon vẫn không ngừng nhìn chằm chằm. Hôm nay Jay trông rất đẹp trai. Có lẽ cậu nên đợi một hoặc hai ngày rồi mới nói với người kia rằng họ cần dừng cuộc vui của mình lại vì Jay bây giờ trông rất ngon và Sunghoon sẽ rất thích khi bị gã đè mình vào tường và làm tình với cậu.

Tỉnh táo lên đi Sunghoon!

"Cậu Park Sunghoon phải không?" Một giọng nói mới lạ vang lên làm Sunghoon giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ. "Con trai của CEO Stepping Stones?"

"Phải," Sunghoon chuyển sự chú ý sang hai người lạ mặt này, "Và hai cậu là..?"

"Nishimura Hideki, thuộc tập đoàn Nishimura. Rất vui được gặp cậu." Hideki đưa tay cho Sunghoon nắm lấy, "và đây là em trai Riki của tôi."

Riki cúi đầu chào, Sunghoon đáp lại cử chỉ đó và nắm lấy tay Hideki bắt tay. Lực nắm tay của người kia rất mạnh, có điều gì đó không ổn ở Hideki.

"Rất vui được gặp cậu," Sunghoon nói với nụ cười giả tạo nhất, cố gắng rút tay ra khỏi cái nắm của Hideki.

"Cậu thấy Nhật Bản như thế nào?" Hideki hỏi.

"Tôi mới đến đây trước hội nghị vài tiếng thôi nên vẫn chưa có cơ hội khám phá." Sunghoon nói khi nhìn cậu em trai trông có vẻ ít đáng sợ hơn người anh, "Tiếng Hàn của cậu thực sự tốt đối với một người nước ngoài đấy."

Một cuộc hội thoại nhỏ thôi mà, cậu có thể làm được.

"Cảm ơn, tôi vẫn đang cố gắng luyện tập. Mặt khác thì Riki lại không thể nói trôi chảy như tôi." Hideki cười.

"Anh thì làm sao biết được," Riki lẩm bẩm bằng tiếng Nhật nhưng Sunghoon đã hiểu được điều cậu bé ấy đang nói.

"Thật tuyệt vời khi được làm quen với cậu." Hideki nói, "Cậu biết đấy, tôi đã nghe tin đồn rằng cậu rất đẹp trai và bây giờ khi tôi được gặp cậu trực tiếp thì tôi đoán rằng tin đồn đó hóa ra là sự thật."

Ồ? Tai của Sunghoon dần đỏ lên.

"Nii-san," Riki nhỏ giọng nói, cảnh báo anh trai mình. Có lẽ đứa nhóc này chỉ xấu hổ thôi.

"Riki, hay là em đi nói chuyện với những vị khách khác đi," Hideki nói.

"Không, không sao ạ. Em cũng muốn nói chuyện với cậu Sunghoon." Riki nói bằng tiếng Hàn và quay lại nhìn Sunghoon mỉm cười.

Có điều gì đó không ổn với hai anh em này.

"Riki, đi đi," Hideki ra lệnh, trừng mắt nhìn cậu nhóc. Sunghoon sẽ không muốn trở thành nạn nhân của cái trừng đó. Riki cựa quậy một cách khó chịu, nhìn vào Sunghoon và anh trai trước khi làm theo, để hai người lại một mình.

Điều này thật kỳ lạ, có lẽ cậu không nên ở một mình với người đàn ông này. Đôi mắt của Sunghoon nhìn xung quanh cố gắng tìm kiếm Jay trong đám đông. Nhưng cậu không tìm thấy ở đâu cả.

"Tôi rất xin lỗi về hành động của em trai tôi, đứa trẻ ấy vẫn còn nhỏ." Hideki nói, "Vậy cậu sẽ ở Nhật Bản bao lâu?"

"Ừm, hai ngày," Sunghoon trả lời.

"Ồ, vậy nếu cậu có thời gian thì tôi có thể đưa cậu đi tham quan được không?" Hideki hỏi.

"Tôi đến đây để đi công tác." Sunghoon trả lời.

"Ồ thôi nào!" Hideki than vãn, "Cậu có thể dành chút thời gian để đi dạo mà."

"Tôi đã đến Nhật Bản vài lần rồi." Sunghoon nói, "Tôi cũng đã đi hết các địa điểm du lịch rồi".

"Nhưng cậu chưa đi chung với tôi đấy thôi." Hideki nháy mắt.

Cái tên này đang tán tỉnh cậu đấy à?

Sunghoon giả vờ cười.

"Tôi thực sự mong chúng ta có thể đi chơi nhưng thật không may là tôi có việc phải làm." Cậu nói.

"Không sao đâu." Hideki bước lại gần Sunghoon, "Nhưng bây giờ cậu có rảnh không?"

"Bây giờ sao?" Sunghoon hỏi, cảm thấy rất không thoải mái và định bước đi thì Hideki vòng tay qua eo Sunghoon.

"Này! Cậu đang làm gì-"

"Sunghoon!" Cậu nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên. Hideki rụt tay lại và giật mình lùi lại.

"Jay," Sunghoon nhẹ nhõm nói "Tao-"

"Chúng tôi phải đi bây giờ rồi!" Jay vừa nói vừa nắm lấy cổ tay Sunghoon và kéo cậu theo mình. Có điều gì đó về nó khiến Sunghoon cảm thấy thật quen thuộc. Có điều gì đó trong cái chạm của Jay có cảm giác rất quen thuộc, không giống như của Hideki.

Sunghoon để mình bị kéo đi bởi Jay và không nói một lời trong khi hai cậu thư ký bận rộn hỏi tại sao họ về sớm, tại sao Jay lại cau mày và tại sao Sunghoon không nói gì.

Sunghoon không nói gì, chỉ tập trung vào hơi ấm của những ngón tay Jay chạm vào da mình.

Cậu không nhận ra mình đang bị kéo lên xe, cậu không nhận ra Sunoo đang chở họ về nhà, cậu không nhận ra Jay không hề nói chuyện.

"Cái quái gì vậy Sunghoon?!" Jay hét lên. Sunghoon chớp mắt. Họ đang ở trong phòng khách sạn và Jay đã dồn cậu vào tường.

"Tao-"

"Đây có phải là lý do khiến mày muốn dừng lại không? Để mày có thể đi chơi điếm với những thằng đàn ông khác?" Jay hỏi.

Sunghoon nhìn Jay, mắt mở to.

"Sao nào? Mày đã chán tao nên quyết định chuyển sang một thằng khác đủ mê mày để có thể thoả mãn mày phải không?" Jay hỏi, "Có phải vậy không?"

"Jay à, thằng đó-"

Một đôi môi dán vào môi cậu, một nụ hôn cuồng nhiệt và nóng bỏng. Jay kéo tóc cậu, làm nụ hôn sâu hơn. Sunghoon hào hứng đáp lại.

"Bảo tao dừng lại đi, Sunghoon." Jay nói, hôn xuống quai hàm Sunghoon khi gã cởi chiếc áo blazer đắt tiền của cậu và ném nó xuống đất.

Sunghoon rên rỉ khi Jay chạm vào ngực cậu qua lớp vải mỏng của chiếc áo cao cổ nhưng không nói gì.

"Bảo tao dừng lại đi." Jay gầm gừ một lần nữa, cởi áo khoác của mình và cởi áo của Sunghoon, để cậu cởi trần dựa vào bức tường lạnh lẽo.

Một lần nữa, Sunghoon chỉ rên rỉ và nghiêng đầu để Jay để lại vết cắn trên cổ.

"Sunghoon," Jay nhắc lại, móc ngón tay cái vào thắt lưng của Sunghoon, chờ đợi câu trả lời.

"Đừng," Sunghoon cố gắng trả lời giữa những tiếng rên rỉ "Đừng dừng lại."

Jay bật cười khiến Sunghoon rùng mình, gã cởi bỏ quần áo của mình và đá chúng đi trước khi cởi khuy quần của Sunghoon và kéo chúng xuống.

"Thật là một con điếm," Jay nói, "Mày chỉ muốn được làm tình thôi à? Việc làm tình với ai không quan trọng."

"Sao mèo con không nói với anh như thế sớm hơn?" Jay vừa hỏi vừa bóp mông Sunghoon.

"Tại sao lại muốn dừng lại?" Jay buông ra và quay lưng lại với Sunghoon đang tựa lưng vào tường.

Jay bước tới giỏ dầu bôi trơn và bao cao su còn nguyên trên giường rồi lấy ra một lọ ngẫu nhiên cùng với một gói bao cao su.

"Chán rồi à?" Jay hỏi, "Có phải vậy không?"

Sunghoon không trả lời.

"Hay mèo con muốn được thằng ở bữa tiệc kia làm tình với mình?" Jay hỏi khiến Sunghoon đột ngột lắc đầu.
"KHÔNG!" Sunghoon nói "Tao chỉ- tao-"


"Em để thằng đó chạm vào em," Jay gằng giọng, những ngón tay dính dầu bôi trơn vuốt ve eo Sunghoon nơi bàn tay của Hideki đã đặt trước đó.

"Em không có," Sunghoon nói "Thằng đó đặt tay lên người em."

Jay cau mày.

"Nhưng chắc chắn là em thích nó."

"Em ghét điều đó. Em đã muốn đẩy thằng đó ra."

Tay gã giữ chặt eo Sunghoon hơn.

"Vậy em có ghét việc anh chạm vào em không?" Jay hỏi, bàn tay gã lướt xuống và chạm tới bên ngoài cái lỗ nhỏ của Sunghoon, nơi Jay đặt các đầu ngón tay của gã, không hẳn đẩy vào mà tạo thêm một chút áp lực phía ngoài.

Sunghoon rên rỉ, mắt nhắm nghiền và đầu tựa vào vai Jay.

"Em có ghét điều này không, mèo con?" Jay thì thầm vào tai Sunghoon.

"Không," Sunghoon trả lời ngay lập tức, "Em không ghét nó."

"Tại sao?" Jay hỏi, dùng ngón tay mở rộng phía dưới của Sunghoon. Nơi đó có vẻ rất chặt vì đã rất lâu từ lần cuối họ làm tình với nhau.

"Bởi vì," Sunghoon ngừng nói, nắm chặt vai Jay để đứng vững, "Những cái chạm của anh rất tuyệt."

Jay đưa hai ngón tay vào trong Sunghoon, di chuyển cắt kéo để mở rộng.

"Anh biết em thích gì. Anh biết khi nào nên dừng lại." Sunghoon tiếp tục.

"Anh ghét em nhưng anh sẽ không bao giờ ép buộc em." Sunghoon nói khi Jay rút ngón tay ra khỏi lỗ của cậu vì gã cho rằng cậu đã sẵn sàng.

"Ghét em?" Jay ngạc nhiên trước lời nói của Sunghoon trước khi điều chỉnh biểu cảm của mình.

"Hmmm, đúng vậy." Jay nói, có phần trầm trọng hơn, "Anh ghét em."

"Ghét em như cái cách em ghét anh vậy." Jay nói rồi nâng Sunghoon lên dựa vào tường.

"Chết tiệt" Sunghoon chửi, "Thả tao xuống!"

Nhưng Jay không nghe, gã đẩy mình lại gần Sunghoon, nhốt cậu lại.

Sunghoon không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bám chặt lấy Jay và quấn chân mình quanh lưng gã để cậu không bị ngã.

"Thư giãn nào," Jay nói, tựa người lên Sunghoon và đẩy thẳng vào.

Sunghoon rít lên, lưng cong lên khi Jay tiến vào bên trong cậu, góc độ này như cho phép Jay tiến vào sâu hơn bao giờ hết.

"Ah.. Jay. Chết tiệt. Sâu quá." Sunghoon nói giữa những tiếng rên rỉ.

Jay tăng tốc, đóng cọc vào lỗ nhỏ của Sunghoon trong khi cậu quằn quại trong vòng tay gã.

"Nhanh quá!" Sunghoon thở dốc nhưng Jay chỉ chơi cậu mạnh hơn và nhanh hơn.

"Vậy thì bảo anh dừng lại đi." Jay nhắc nhưng Sunghoon không trả lời.

"Em thích như vậy mà phải không?" Jay nhếch mép cười, đâm sâu vào Sunghoon. "Em thích được chơi một cách thô bạo cơ mà. Thích cái cảm giác được anh chơi chết em."

Sunghoon ngửa đầu ra sau, móng tay cắm sâu vào vai Jay, miệng há hốc khi Jay tìm thấy điểm sâu nhất.

"Nhìn em kìa." Jay nói, "Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt của em, em đang khóc vì đang được làm tình với anh đấy mà."

Sunghoon chỉ có thể áp môi mình vào môi Jay để khiến gã im lặng, há miệng một cách cẩu thả, lưỡi của Jay khám phá miệng Sunghoon.

"Ôi chết tiệt Jay ah! Nếu anh cứ nói thì em sẽ bắn mất." Sunghoon rên rỉ.

"Vậy thì cứ giải toả thôi." Jay nhếch mép cười, tiến lại gần hơn để dương vật của Sunghoon cọ vào bụng Jay sau mỗi lần đẩy.

"Mẹ kiếp!" Sunghoon rên rỉ, ngón chân cong lại khi cậu đạt cực khoái, bắn lên bụng Jay.

Jay cũng bắn ra không lâu sau đó, đẩy mạnh hơn và rên rỉ tên Sunghoon.

Sunghoon gần như không thể thở được trước khi Jay rút ra và kéo theo cả Sunghoon.

"Mẹ kiếp, Jay à!" Sunghoon nói, "Anh sẽ làm rơi em đấy."

"Anh có thể đẩy tạ tận 60kg đấy. Anh sẽ không làm rơi em đâu." Jay nói rồi bế Sunghoon vào phòng ngủ trong dãy phòng của họ.

"Khoe khoang thật chứ." Sunghoon gắt gỏng, "Còn em thì nâng được tận 70kg nhé."

"Bây giờ thì ai mới là người khoe khoang đây?" Jay vừa nói vừa nhẹ nhàng đặt Sunghoon xuống giường. Sunghoon trông thật hấp dẫn trên giường, tóc cậu rối bù, đỏ bừng và bừng sáng sau cuộc ân ái, mắt vẫn mờ mịt, môi cắn đỏ, vết hằn rải rác khắp cổ và ngực. Những cánh hoa hồng trên tấm ga trải giường trắng dính vào người cậu, đỏ thẫm tương phản với làn da trắng trẻo của Sunghoon.

Jay thật sự muốn chơi chết cậu ta.

"Sẵn sàng cho hiệp hai chưa?" Jay nói, leo lên trên Sunghoon.

"Hiệp hai?" Đôi mắt Sunghoon mở to.

"Nếu em không muốn thì.."

Sunghoon kéo Jay lại và vòng tay quanh cổ Jay.

"Tới đi."

Jay bật cười.



.



Điều đáng ngạc nhiên là Jay là người thức dậy đầu tiên. Mắt vẫn nhắm nghiền, gã ôm chặt hơn vào hơi ấm trên giường.

Hơi ấm sao?

Jay mở mắt và nhìn thấy Sunghoon, đang cuộn tròn trong chăn với gã, ngủ ngon lành.

Vậy là tối qua họ đã ngủ chung giường.

Jay nhìn thấy Sunghoon đang nằm bên cạnh mình, chắc chắn là cậu đã mệt mỏi vì buổi tập thể dục của họ.

Gã đã hơi thô bạo với Sunghoon nhưng gã không thể không làm vậy được, với vẻ ngoài xinh đẹp của cậu thì Jay chỉ muốn chơi chết cậu thôi.

Trái tim gã cũng không hề nhẹ nhõm khi thấy Sunghoon trò chuyện với một người đàn ông khác. Jay không biết điều gì đã xảy ra với gã tại bữa tiệc khiến gã ngay lập tức liền lao tới và kéo Sunghoon đi.

Sự ghen tuông.

Jay phớt lờ suy nghĩ đó. Sunghoon đã nói rằng sự đụng chạm của người đàn ông đó khiến cậu cảm giác không thoải mái. Jay cảm thấy người đó có gì đó nguy hiểm, có điều gì đó không ổn ở tên đó.

Nhưng người đàn ông đó đã giúp Jay có được một cặp mông rất ngon lành sau vài tuần ăn chay. Đêm qua là đỉnh điểm của mọi sự ham muốn tình dục của gã.

Chỉ cần nhớ lại sự việc tối hôm qua cũng khiến đủ khiến Jay cứng lên. Gã cần phải thoát khỏi vòng tay ấm áp của Sunghoon và tự xử.

Còn không thì..

Jay đưa tay lên má Sunghoon, vuốt ve nó bằng ngón tay cái rồi vuốt xuống, lần theo cổ, vai, xuống cánh tay và qua đường cong ở eo cậu.

Sunghoon rên rỉ trong giấc ngủ, cảm thấy thích thú khi được Jay chạm vào mình.

Sunghoon không mặc gì khi ngủ, cậu quá mệt để mặc quần đùi nhưng Jay không thể nói gì được. Jay cũng ngủ trần, quá kiệt sức để mặc quần sau khi tắm rửa cho Sunghoon.

Jay xoa vòng quanh eo Sunghoon, ngưỡng mộ người đang ngủ say với miệng hơi há ra.

Jay vòng tay ra phía sau Sunghoon với tay tới chiếc bàn cạnh giường ngủ, lấy lọ dầu bôi trơn mà khách sạn đã cung cấp. Gã bóp một ít lên ngón tay và đưa chúng vào phần mông của Sunghoon, dùng ngón trỏ xoa bên ngoài cái lỗ khiến Sunghoon vặn vẹo, nhích lại gần Jay.

Jay nhẹ nhàng ấn ngón tay mình vào lỗ của Sunghoon, nó vẫn còn tương đối lỏng lẻo sau đêm qua nhưng gã vẫn cần đưa ngón tay vào để giãn nó ra một chút để vừa với kích thước của mình.

Sunghoon nhẹ giọng rên, tay đẩy Jay nhưng vẫn đang ngủ.

Jay thêm ngón tay thứ hai vào, nhẹ nhàng kéo giãn ra.

Sunghoon rên rỉ, đôi mắt cuối cùng cũng mở ra rồi cụp xuống.

"Cái gì vậy?" Sunghoon trằn trọc trong giấc ngủ, giọng khàn khàn, cố gắng vùng vẫy thoát khỏi những ngón tay của Jay trong người mình.

"Thư giãn đi, mèo con." Jay dùng tay kia vuốt nhẹ tóc Sunghoon, "Chỉ là anh thôi."

"Tại sao anh lại sờ mó tui?" Sunghoon lè nhè, mắt vẫn nhắm nghiền, những âm thanh nhỏ phát ra mỗi khi Jay chạm vào điểm khoái cảm của cậu.

"Chào buổi sáng," Jay trả lời.

"Còn quá sớm cho việc này" Sunghoon nói, thở hổn hển gọi tên Jay khi gã thêm ngón tay thứ ba vào.

"Nhưng em hứng rồi này." Jay nói.

Sunghoon không trả lời, thay vào đó, những âm thanh nhỏ mà cậu tạo ra dần dần dừng lại và hơi thở cũng đều đặn hơn.

Sunghoon thật sự ngủ quên khi Jay đang chạm vào cậu à? Có phải cậu ấy mệt mỏi lắm không?

Jay đẩy ngón tay mình vào và ra khỏi Sunghoon thêm vài lần nữa, nhẹ nhàng không làm phiền giấc ngủ của Sunghoon trước khi rút chúng ra.

Jay tìm lọ dầu bôi trơn mà gã đã vứt đâu đó giữa tấm ga trải giường và đổ một ít lên tay khi tìm thấy nó, xoa nó lên con hàng của mình, co rúm lại vì lạnh.

Jay đặt nó ngang hàng với cái lỗ của Sunghoon và nhẹ nhàng đẩy vào. Sunghoon thở hổn hển, bám lấy Jay trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

"Còn quá sớm," Sunghoon lắp bắp nói, ngửa đầu ra sau khi Jay uể oải đẩy vào rồi ra khỏi cậu.

Jay hôn lên yết hâu của Sunghoon và ôm cậu thật chặt. Jay không vội kết thúc, gã chỉ đơn giản muốn được bên trong hơi ấm của Sunghoon.

"Em có muốn anh dừng lại không?" Jay hỏi.

"Đừng dừng lại," Sunghoon nói, để tay mình xoa khăos lưng Jay và cọ xát em nhỏ của mình vào bụng Jay khi Jay đẩy hông vào cậu.

"Thư giãn đi mèo con," gã thì thầm bên cổ Sunghoon, nhấc một chân của cậu lên để gã đưa vào sâu hơn.

Sunghoon rên rỉ khi đột ngột thay đổi tư thế.

"Chết tiệt," Cậu rên rỉ, "Anh thực sự bắt em phải tập thể dục vào sáng sớm thế này à?"

"Tất cả những gì anh làm là kéo chân em lên một chút. Đừng có làm lố như vậy chứ." Jay cười, hơi thở phả lên quai hàm của Sunghoon, lướt môi dọc theo quai hàm của Sunghoon và hôn lên mũi anh. "Và anh cũng đang giữ nó cho em."

Jay tiến tới hôn lên môi Sunghoon nhưng cậu lại đẩy gã đi.

"Này!" Jay than vãn.

"Không có được hôn tao khi chưa đánh răng." Sunghoon phàn nàn đáp lại nhưng Jay lại thổi một hơi vào mặt cậu.

Sunghoon nhăn mặt một cách đáng yêu vì ghê tởm và hét lên. Jay chỉ cười khúc khích khi Sunghoon thổi một hơi vào mặt Jay.

Đến lượt Sunghoon bật cười.

"Chúng ta đang làm gì vậy?" Sunghoon lắc đầu.

"Đang tận hưởng cuộc vui." Jay cười một lúc mà quên mất mình đang ở trong Sunghoon.

Gã giữ lấy hông Sunghoon và đẩy mạnh vào trong cậu khiến Sunghoon thở hổn hển và bấu chặt lấy lưng Jay, những ngón tay đâm sâu vào.

"Nhẹ nhàng hơn một chút đi đồ vũ phu" Sunghoon phàn nàn.

"Anh tưởng em thích chơi mạnh bạo mà." Jay nói nhưng vẫn tuân theo yêu cầu của Sunghoon và đâm chậm lại.

"Em biết nhưng lúc này em chỉ muốn..." Sunghoon dừng lại, thốt ra một tiếng "ah" nhỏ đầy khoái cảm.

"Em muốn gì?" Jay hỏi, hôn xuống xương đòn của Sunghoon.

"Em muốn..." Sunghoon lại dừng lại giữa câu.

"Mèo con muốn cái gì nào?" Jay hỏi lại một lần nữa. Sunghoon ngoảnh mặt đi.

"Tối hôm qua anh chơi mạnh quá nên em còn đau." Cậu lẩm bẩm.

"Anh xin lỗi. Để anh rút-"

"Không." Sunghoon ngăn gã lại, "Chỉ cần nhẹ nhàng thôi."

"Được rồi mèo con," Jay nói, hôn lên trán Sunghoon và nhẹ nhàng đẩy vào bên trong cậu.

Sunghoon thở hắt ra và ôm lấy Jay khi gã di chuyển cả hai theo nhịp điệu chậm rãi.

"Thấy thích không?" Jay hỏi Sunghoon, người đang nhắm mắt và há miệng.

"Mhm, thích." Sunghoon thừa nhận "Em sắp ra rồi."

"Bắn ra đi," Jay nói như thể ra lệnh, mặt Sunghoon nhăn lại và cậu bắn lên bụng Jay.

Jay đâm vào vài lần rồi lấp đầy bên trong Sunghoon.

"Ngoan quá." Jay nói rồi ôm nhẹ lấy cậu rồi rút ra.

Sunghoon mỉm cười, nhắm mắt lại.

"Vẫn buồn ngủ sao?" Jay hỏi.

"Ừ." Sunghoon rúc sát vào Jay hơn.

"Em nghỉ ngơi đi, anh sẽ dọn dẹp cho." Jay định đứng dậy nhưng Sunghoon đã kéo gã xuống.

"Không, anh ấm lắm," Sunghoon nói

"Nhưng nhớp nháp hết cả người rồi." Jay cố gắng giải thích.

"Năm phút thôi." Sunghoon nói, cậu gần như không thể mở mắt được, thậm chí còn hơn thế nữa vì giờ đây cậu đã kiệt sức.

"Được rồi, năm phút nữa thôi," Jay nói, ngả người lại cạnh Sunghoon và vòng tay ôm lấy cậu.

Năm phút biến thành hai tiếng và khi Sunghoon cuối cùng cũng tỉnh dậy, cậu vẫn không rời khỏi vòng tay của Jay.

Thay vào đó, cậu nằm cạnh Jay, cảm thấy lồng ngực mình phập phồng chậm rãi, nhịp nhàng.

"Em không ghét anh, Jay à." Sunghoon thì thầm, "Ít nhất là không còn nữa."

"Nhưng em nghĩ là em thích anh mất rồi."



.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro