ch. 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu thì sao?"

Jay nhìn xung quanh, chờ đợi phản ứng của các thành viên nhưng tất cả đều đang tán gẫu với nhau nên chẳng để ý mấy, chỉ có Jungwon tròn mắt ngạc nhiên với câu hỏi của anh.

"Nghe này, tôi biết mọi người đều làm việc rất chăm chỉ, nhưng Jungwon chưa bao giờ được vui chơi, cũng như không được trải qua những điều tương tự. Cậu ấy cần một sự thay đổi trong cuộc sống nhàm chán này và tôi nghĩ đây là một cơ hội tuyệt vời! Hơn nữa, cậu ấy là một người có sức ảnh hưởng trong trường học, được nhiều người biết và thậm chí là có cả một fanclub riêng cho mình, như thế có thể thu hút sự chú ý từ nhiều người hơn."

Jay thấy các thành viên gật gù với ý kiến của mình, Jungwon vẫn đang suy nghĩ về câu hỏi của anh, không biểu lộ bất cứ cảm xúc gì.

"Chà, chúng ta có thể bỏ phiếu. Tôi sẽ đếm tới ba, những ai muốn Jungwon tham gia bốt hôn hãy đưa tay lên nhé?"

"Một."

"Hai."

"Ba."

Jay ngừng đếm, anh mở mắt ra và mỉm cười khi thấy tất cả mọi người đều giơ tay.

"Mọi người đều giơ tay, đồng nghĩa với việc Jungwon sẽ là người đầu tiên tham gia bốt hôn của chúng ta! Nếu ai có ý kiến khác, hãy chờ đến buổi họp ngày mai vào lúc hai giờ chiều, tham gia đầy đủ nhé." - Jay dọn dẹp đồ đạc rồi rời đi khiến mọi người trong phòng sững sờ, đặc biệt là Jungwon

"Chúng ta sẽ thảo luận về vấn đề này một lần nữa vào ngày mai, bây giờ mọi người có thể về rồi!" - Jungwon thông báo, các thành viên bắt đầu thu dọn đồ đạc và tạm biệt cậu

Jungwon là người cuối cùng bước ra khỏi phòng, tiến thẳng tới thư viện — nơi cậu thấy rất nhiều người đang tụ tập và reo hò, tiếng cười nói rôm rả vang trên hành lang. Cậu cười khúc khích và đi kiểm tra xem chuyện gì mà lại khiến họ phấn khích như vậy.

"Jungwon vạn tuế!"

Ngay khi thấy cậu, mọi người hò hét và nhảy múa một vài vũ điệu gì đó trông như một nghi lễ sùng bái.

"Ừm.. các cậu đang làm gì vậy?" - Jungwon lùi về phía sau một hước, kinh hãi với những gì đang diễn ra trước mắt

"Chúa ơi, là Jungwon đấy.", "chết tiệt, tớ nghĩ là tớ sẽ ngất tại chỗ luôn." hay "nhân sinh không còn gì luyến tiếc" là một trong những điều kỳ lạ Jungwon nghe được. Trong khi vài người chỉ đứng đó, điều hoà nhịp thở của mình, những người còn lại chỉ nhìn cậu với sự ngạc nhiên.

"Cậu đáng yêu thật đấy! Tớ vui vì cậu đồng ý tham gia bốt hôn, đừng lo lắng quá, bọn tớ tin cậu sẽ làm tốt thôi." - mọi người mỉm cười, đồng tình với người vừa nói câu đó

Jungwon bối rối nhìn quanh, làm sao mà những người này lại biết về chuyện đó nhỉ? Tin hành lang nhanh đến thế sao?

"... Ừm, cảm ơn các cậu. Nó thật sự rất có ý nghĩ với tôi, nhưng sao các cậu biết tôi sẽ tham gia?"

"Có một cậu, tên gì ấy nhỉ... Jay? Đúng rồi, cái cậu nổi tiếng tên Jay kể chuyện đó cho bạn cậu ấy là Sunghoon, cậu ấy có nhắc đến một chàng trai dễ thương trong hội học sinh sẽ tham gia nên bọn tớ biết ngay là cậu!" - một cô gái vui vẻ giải thích

'Cậu ấy nghĩ mình dễ thương á? Bất ngờ thật...'

"Này Jungwon, xin lỗi vì làm gián đoạn suy nghĩ của cậu nhưng bọn tớ có thể chụp một bức với cậu không? Điều đó sẽ rất ý nghĩa với bọn tớ."

Jungwon nghĩ về điều đó trong một giây trước khi gật đầu cười toe, cậu rất dễ tính trong việc giao lưu bạn bè. Hơn hết, cậu thấy rất vui khi biết có rất nhiều người ủng hộ mình như thế trong suốt khoảng thời gian qua.

"Được chứ, cứ chụp bao nhiêu tuỳ thích!"

Họ trao đổi số điện thoại cho nhau trước khi Jungwon nhận ra đã đến giờ tan trường, cậu vẫy tay với mọi người trước khi trở về nhà.

Trên đường về, Jungwon thấy bụng mình nhộn nhạo cả lên, cậu đã có thêm nhiều người bạn mới, những người thật sự tử tế và luôn chào đón cậu.

Cậu thở dài khi băng qua khu đại sảnh của trường, cảm giác cô đơn luôn bủa vây mỗi khi cậu ở một mình. Jungwon đã luôn là một kẻ cô độc luôn vùi đầu vào sách vở, học tập không ngừng nghỉ với ước mơ trở thành một luật sư trong tương lai — cũng chính là lý do khiến cậu bị cô lập với thế giới bên ngoài, những người bạn cậu từng gặp gỡ thậm chí không thể được coi là bạn bè đúng nghĩa , đúng hơn là những người cậu quen biết.

Người duy nhất Jungwon thật sự tin tưởng và yêu quý là Jake, cậu đã giúp đỡ Jake rất nhiều khi y từ Úc đến đây, giới thiệu mọi thứ và giúp Jake cảm thấy như là ở nhà. Jungwon và Jake dành nhiều thời gian với nhau, phần vì thời khoá biểu của cả hai có nhiều điểm tương đồng, phần vì cả hai rất hợp nhau. Tuy nhiên, cả cậu và y đều có những điều cần theo đuổi nên rất hiếm khi gặp nhau sau giờ học.

Những suy nghĩ lộn xộn cứ chồng chất trong tâm trí Jungwon. Trước khi cậu kịp nhận ra, cậu đã đụng phải một thứ gì đó. Hay đúng hơn là một ai đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro