1. Mùa hè năm đó màu hung đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Seoul, 24 tháng 5 năm 2019

.....

Tháng năm, nắng chói chang cho dù chỉ mới là bảy tám giờ sáng. Những gia đình yêu thích dã ngoại chắc hẳn rất yêu thích cái kiểu thời tiết nắng cháy da bỏng trán này. Còn tôi thì khác, cho dù hôm nay là chủ nhật và tôi không cần phải đi học thì tôi cũng không muốn ra ngoài đi chơi với đám bạn một chút nào. Tôi lười biếng nằm trên ghế salon ở trong phòng khách, tay hí hoáy cầm điều khiển tay cầm chơi nốt ván fifa đang tới hồi gay cấn.

"Lisa AHHH"

Tiếng mẹ gọi từ trong bếp nhưng tôi lại quá chú tâm vào ván chơi nên không hề nghe thấy. Tôi chỉ chăm chăm nhìn vào mà hình LCD cỡ lớn, miệng thì liên tục nói thầm mấy câu thường nghe từ những tay nghiệm game.

"Qua nào, qua! Yeah! Mày hả con! Không ai cản được Messi của tao đâu!"

Cầu thủ được tôi điều khiển lọt qua hàng hậu vệ một cách dễ dàng và chạy nhanh chóng tới cầu môn. Phía bên kia, thủ môn cũng đã lao ra, hai cầu thủ mặt đối mặt, sự gây cấn dâng lên đến đỉnh điểm. Ở bên ngoài tôi vì sự gây cấn trên kia mà khá cao hứng nên không hề chú ý việc mẫu hậu đại nhân đang hầm hầm đi đến sau lưng.

"Cầu thủ đang đối mặt với thủ môn, anh có thể vào hay không, vào hay không?" Tiếng bình luận viên bồi thêm vào, càng làm cho trận đấu trở nên hấp dẫn.

"Vào đương nhiên là vào rồi!"

Tôi hét. Dùng hết những kĩ thuật chơi game mà mình có lừa một cú ngoạn mục và sút thẳng vào khung thành.

"VÀO!!!" Tiếng bình luận viên hét lên.

"VÀO NÀY!" Tiếng mẹ tôi.

"BỐP!" Tiếng quyển sách đập lên đầu tôi.

"AAAAA!" Và tiếng của tôi.

Tôi vứt ngay điều khiển tay cầm xuống dưới đất rồi dùng hai tay xoa đầu. Quay lại nhìn mẹ, mặt mếu máo.

"Sao mẹ lúc nào cũng lựa đầu con đánh thế? Đau lắm đấy!"

"Mẹ không làm vậy thì mày có tỉnh ra không? Con gái con lứa, suốt ngày chơi game, học hành không lo, truyện tranh hoạt hình chơi game thì giỏi lắm."

Mẹ trợn mắt nhìn tôi. Mỗi lần mẹ như vậy thì tôi lại sợ đống truyện tranh của mình bị mẹ đem đốt hết. Nhớ tháng trước bà đem đốt hết đống Kindaichi tôi khổ công dành dụm được. Không những vậy còn bẻ gãy vô số mấy cái đĩa anime tôi thương yêu nhất làm tôi khóc ngập luôn cả nhà.

"Con bị mẹ đánh đầu suốt như vậy nên mới học ngu đó."

Tôi đổ vỏ. Bà nghe xong liền cầm sách đập lên đầu thêm một phát nữa.

"Đập một lần ngu, đập hai lần chính là phản tác dụng, sẽ thông minh hơn."

Mẹ nói và mặc kệ tôi đang trợn mắt không tin, đưa cho tôi túi nilon toàn rác và rác.

"Đi đổ rác cho mẹ đi."

"Sao mẹ không đổ đi?" Tôi cãi. Tôi đang chơi game mà, mẹ thật không hiểu tâm lý con gái gì hết.

"Thế mày cọ nhà cầu nhé?"

Mẹ chống nạnh hỏi lại. Tôi nghe xong liền cầm túi rác đi thẳng một mạch không ngoái đầu.

Mở cửa ra ngoài, liền bị nắng dọa cho giật cả mình. Bởi vì là mùa hè cho nên chỉ cần trời sáng ra thì liền có thể nắng, đến trưa thì còn nắng hơn nữa. Lúc này chỉ mới tám giờ sáng nhưng nắng nhìn thôi là đã muốn bốc cháy rồi. Tôi nheo mắt nhìn nhìn, thùng rác nằm ngoài đường, từ đây ra đó chắc không tới nước cháy da đâu nhỉ.

Cầm túi rác chạy thật nhanh, vừa nặng, vừa hôi, chỉ muốn mau mau đem vứt chúng rồi chạy vào trong nhà. Tôi thở hì hục khi vứt được túi ra vào trong thùng, lấy tay quệt mồ hôi trên trán, tôi quay người lại định cong mông chạy bắn vào nhà thì từ nhà bên cạnh nhà tôi đi ra một người phụ nữ và người phụ-nữ-này-đẹp-không-thể-chấp-nhận-được!

Ôi mẹ ơi, gái đẹp không phải là chưa từng thấy qua nhưng đẹp cái kiểu như tiên nữ giáng trần, không, không phải là tiên nữ giáng trần mà chính là kiểu đẹp giống như một ác nữ như thế này thì chính là lần đầu thấy qua. Vẻ đẹp của nàng ấy rất sắc sảo cho dù nàng ấy không hề trang điểm, đơn giản mặc trên người mình một cái áo thun cùng quần jean ngắn bó sát nhưng tôi tin chắc là nếu đem người phụ nữ này đặt ở giữa đám đông thì chỉ cần liếc một cái cũng đủ để tìm ra nàng ấy.
Bởi vì nàng ấy quá đẹp, nét đẹp thành thị, tôi nhìn khuôn mặt nàng ấy, tuyệt phẩm. Thân thể trời cho, chuẩn cong Sline sexy đầy câu dẫn, tuyệt trên cả tuyệt! Màu tóc nổi bật - đỏ hung. Đẹp tuyệt. Nàng ấy sống ở đâu thế nhỉ? Tôi tự hỏi, nhìn nàng ấy đi về phía mình mà quên cả việc mình nên ngậm mỏ lại và cũng như quên mất luôn mình đang đứng dưới ánh nắng chói chang muốn bốc cháy cả da đầu.

Nàng ấy từ tốn đi về phía tôi, cũng giống như tôi, nàng ấy cũng đi vứt rác. Chỉ khác là nàng ấy vứt xong thì đi vào, còn tôi vứt xong thì ngẩn ngơ đứng nhìn từ lúc nàng ấy đi từ trong nhà ra tới lúc nàng ấy quay mông đi vào. Chúa ơi coi cái mông lắc qua lắc lại trong chiếc quần jean kìa, nó làm tôi muốn cắn quá. Ngon hơn những cô bạn gái cũ tôi từng quen nhiều.






Tobe continute...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro