13. Hồi ức IV - Tan vào nhau (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Jen..."

Lời nói chưa kịp thốt ra trọn vẹn một câu, bờ môi của tôi đã bị chị nuốt trọn. Tôi trợn mắt tràn đầy sự ngạc nhiên, không hiểu chị muốn làm gì mình. Chị hôn tôi, bàn tay bò dần lên cổ tôi, là bằng cả hai bàn tay thon mảnh của chị. Tôi có thể cảm thấy làn da tôi nổi lên những hột nhỏ mang đậm sự rùng mình lúc chị vuốt ve cổ tôi đầy âu yếm. Sự ngạc nhiên vẫn chưa dừng lại ở đó. Chị ấn tôi vào vách tường được làm bằng gỗ thô ráp ở đằng sau rồi leo lên đùi của tôi và ngồi rất gọn gàng. Từ phía của tôi, tôi có thể thấy được thứ mà mình chưa bao giờ thấy trong cuộc đời mười hai tuổi của tôi. Là ngực, bộ ngực con gái của chị lộ rõ trong làn áo ướt nhẹp. Mắt tôi trợn ngược giữa nụ hôn của chị khi nhìn vào chúng. Não tôi vẫn còn đang ngưng trệ, tay tôi vẫn chưa hoạt động, toàn bộ thân thể của tôi vẫn đang bị chị làm chủ.

Tôi nghe thấy cổ họng của chị gầm gừ, tôi cảm thấy hơi thở của chị phả lên mặt tôi một cách không vừa ý. Tôi cảm thấy tay của tôi bị kéo lê trên thân thể thiên thần của chị và tôi nghe thấy giọng nói chị trầm khàn đầy quyến rũ ở giữa nụ hôn.

"Ôm chị, Lili."

Và tôi đã ôm, ôm rất nồng nhiệt như cách mà chị muốn tôi ôm, và cũng bởi vì trong tôi muốn thế. Lời nói của chị gảy lên những cảm xúc trong tôi. Bàn tay tôi tiếp xúc với làn da của chị, cho dù là có cách một lớp vải mỏng thì mọi giác quan trong tôi dường như đã bùng nổ. Vòng eo mảnh khảnh của chị trở thành nạn nhân trước cái ôm ngọt ngào của tôi rồi tới tấm lưng thánh thần của chị, thứ mà tôi đến sau này vẫn mãi không quên được bởi sự mịn màng của nó. Tôi siết chặt nó bằng tất cả sức mạnh con gái của mình khiến cho chị bật ra tiếng rên khẽ.

Chúng tôi hôn nhau một cách rất mãnh liệt, không chừa đường cho hơi thở chen vào, không rời môi nhau ra một chút vì sợ sự xa cách. Lưỡi của chị liên tục thám hiểm khắp vòm miệng của tôi và đôi lần chị xém làm tôi nghẹt cả thở. Tôi đã không còn như trước, không còn sự nhu mì, không còn sự dịu dàng, không còn sự bỡ ngỡ. Tôi làm theo bản năng, đem những gì chị làm cho mình thực hành lại trên người chị. Đem lưỡi của mình luồn lách vào trong miệng chị làm chị chẳng kịp thu lưỡi lại và bối rối trước sự đáp trả si mê của tôi. Tôi nhếch mép. Đây là lần đầu tiên tôi có suy nghĩ tôi muốn ăn hiếp chị. Miệng chị bị tôi làm loạn, lưỡi chị không kịp rút về nên nó bị tôi xoắn lấy và cắn vào nó. Chị ấn mạnh mười ngón tay vào cổ tôi nhưng chúa ơi tôi thích cách chị đụng chạm vào mình. Vì vậy tôi đã mút mạnh hơn và chị đã ấn mạnh hơn.

Sự mãn nguyện của tôi hiện rõ trên ánh mắt của mình khi tôi híp mắt thành hình nụ cười nhìn chị, còn chị thì hờ mắt nhìn tôi, khoảnh khắc yêu thương đó trông thật giống xuất phát từ một thiên đường với ánh sáng le lói được chiếu qua những khe cửa nhỏ hẹp. Một khi yêu thương dâng ngày càng một cao thì hôn nhau đã không còn đủ để thỏa mãn. Tôi tự động rời ra khỏi nụ hôn, ánh mắt chị giống như nửa tỉnh nửa mơ nhìn tôi, không hiểu tôi muốn làm cái gì và hành động tiếp theo của tôi đã trực tiếp giải thích cho chị mà không cần nói.

Tôi hôn lên tai của chị, chị rụt cổ trong cái hôn của tôi. Sự rụt rè này, tôi cực kì thích nó. Tôi thích cái cảm giác này, rất quyền lực, quyền lực này có thể điều khiển một người con gái xinh đẹp phải yếu nhược trong tay mình. Tôi không hề nhắm mắt khi hôn tai của chị bởi vì tôi muốn nhìn thấy, muốn nhìn thấy những động thái của chị, nhìn để biết rằng những hành động của mình có thể ảnh hưởng chị nhiều đến mức nào. Nó có đủ làm chị say mê hay không?

Môi đã không còn đủ thỏa mãn cho cả hai người. Tôi dùng thứ nhạy cảm nhất của tôi lúc đó là lưỡi vuốt ve vành tai của chị. Chị cong cả người trên cơ thể tôi, miệng phát ta tên tôi theo chiều hướng gợi tình nhất.

"Lili..."

Giá như tôi có thể dừng lại mọi thứ để nhìn sâu vào mắt chị và nói rằng, chị thật đẹp, chị thật gợi tình, và em thích chị gợi cảm như vậy khi ở cạnh em.

"Chị thích em làm như vậy chứ?"

Nhưng tôi lại bật ra một câu hỏi khác, miệng vẫn đang bận gặm nhấm yêu thương phần thịt gợi cảm ở phía dưới tai của chị. Không một câu trả lời nào được thốt ra ngay tại thời điểm đó, chỉ có những hành động được tạo nên thay cho những lời để nói.

Cong người, rùng mình, ấn mạnh. Tôi nghĩ là chị thích.

Người tôi càng lúc càng nóng lên một cách khó kiểm soát. Vành tai không phải là thứ thỏa mãn được tôi nữa rồi. Tôi tự động di chuyển, di chuyển sự nguy hiểm trên đôi môi của mình xuống cổ của chị, liếm vào làn da bao phủ những sợi gân xanh ở phía dưới nó và cảm nhận rõ vị mặn của lớp mồ hôi chảy ra ở cổ của chị.

Chị ôm chặt lưng tôi.

Làn da trắng nõn óng ánh lên lớp nước bóng loáng. Tôi mờ cả mắt vì vẻ đẹp này, lao vào làn da chị như một con thú đói mồi với hàm răng của mình. Đầu tôi rối tung một phần vì nước mưa, một phần bị bàn tay của chị vò rối. Phổi tôi thiếu không khí trầm trọng nhưng tôi chẳng quan tâm.

Chẳng quan tâm, chúng tôi chẳng quan tâm đến những gì xung quanh. Cơn mưa vẫn đang rất lớn ở bên ngoài, những cơn gió lạnh vẫn thổi rất mạnh mẽ nhưng không khí bên trong quả thật rất kì diệu.

Nóng bỏng.

Đúng, rất nóng. Người chúng tôi rất nóng. Chúng tôi cần sự giải thoát của những vật cản trở này trước khi chúng tôi trở nên phát điên lên. Môi tôi vẫn đang đặt lên xương quai xanh của chị trong khi tay tôi tự gỡ cúc áo somi trắng của mình rất lộn xộn. Tôi muốn cởi áo, tôi muốn sự tươi mát của không khí va chạm vào làn da mình. Sự nóng bức này đang hành hạ đứa con gái đang tuổi lớn xác là tôi.

Và bàn tay chị đặt lên trên tay tôi đã giúp tôi thoát khỏi sự bối rối của chính mình.

"Để chị giúp."

Tôi im lặng nhìn chị cởi cúc áo của mình. Từng cúc được tháo, động tác rất chậm rãi, nó như thử thách tôi, thử thách khoảng thời gian xa cách nhau giữa môi tôi và da của chị. Tôi không thích điều này, tôi ghì chặt chị vào mình, môi áp lên môi chị, gầm gừ.

"Có thể nhanh hơn không?"

"Lili không vừa ý những gì chị làm sao?"

Xin ngàn lần đừng cười nhếch mép trước mặt tôi như vậy. Suy nghĩ này vang lên khi tôi nhìn thấy nụ cười nhếch mép của chị, khiến cho tôi chỉ muốn nghiền nát đôi môi ấy mà thôi.

Khung cảnh tiếp theo thật giống một cuộc phản công. Có một con thú xổng chuồng bởi nó đang điên tiết lên vì những gì kẻ địch đang vờn trước mặt nó. Chị ngã xuống nệm với tôi nằm lên trên. Những giọt nước hiếm hoi còn sót lại trên mái tóc tôi rớt xuống mặt chị. Đôi mắt tôi đen láy nhìn chị, giống như cảnh báo trước những gì nguy hiểm sắp xảy ra nhưng chị dường như lại không sợ.

Chị ngồi dậy, từ từ, và tôi bị khí chất của chị dọa đến phải lùi lại, lùi lại. Rồi, tôi choáng ngợp. Những con đường gợi cảm từ từ được mở ra. Chiếc áo somi trắng của chị trông thật tội nghiệp khi bị vứt sang bên cạnh. Hô hấp của tôi đã dừng lại ngay tại thời điểm đó. Thế giới của phụ nữ thật sự tuyệt đẹp đến như vậy sao? Chị đong đầy đến mức không thể đong đầy hơn. Chiếc áo kia tồn tại nơi sự đong đầy đó giống như chỉ để làm nền cho vẻ đẹp của chị. Tôi khờ dại nhìn vào nó, cứ cho rằng tôi sẽ chết đi nếu cứ nhìn như vậy nhưng tôi nguyện ý.

Bởi vì chị đẹp đến chết mê.

Rồi tôi cảm nhận được nơi đong đầy của chị trọn vẹn nơi mặt mình, cùng những mùi vị riêng tư trên cơ thể của chị song song với lồng ngực đang căng phồng những sự vấn vương. Tôi cảm thấy chị lần mò tay của mình trên tóc tôi rồi ấn nhẹ mặt tôi vào ngực của chị, thỏ thẻ rất ngọt ngào.

"Ngốc quá, đừng nhìn nữa. Những gì Lili muốn lúc này, hãy làm đi."

Tôi không biết mình muốn làm gì, nhưng cách chị ấn đầu tôi vào một trăm phần trăm sự đong đầy ấy thì tôi đã biết.  Đầu mũi tôi cọ qua cọ lại trên làn da trần trụi đó như thể làm quen. Da thịt chị thật thơm và thật mát, mùi vị tuyệt vời quá mức chịu đựng. Nó khiêu khích sự kiên nhẫn của tôi, gảy lên những câu hỏi mang tính chất tò mò. Cho nên, tôi đã liếm. Chị thích tôi liếm lên làn da trần trụi không mảnh vải che thân của chị. Tôi cảm nhận được điều đó bởi vì chị càng ấn sâu hơn đầu tôi vào nơi ấy. Sự ma sát đã đến lúc cần lên đến đỉnh điểm. Áo ngực của chị đã đến lúc cần được tiếp đất.

Một ngọn lửa bùng cháy và thiêu đốt cả hai. Chiếc giường nệm lún xuống tạo nên hình ảnh quá mức hoang dại. Chị nằm dài trên nệm với tôi nằm trên chị, tấm lưng trần của tôi đầy những lằn đỏ chi chít. Quần áo vứt ngổn ngang, sớm đã không còn lưu lại trên người chủ nhân của nó.

Những đường cong đầy đam mê lộ ra, thách thức sự thác loạn của cả hai trong đêm điên cuồng này. Cơ thể của chị giống một đam mê mà không cần sự kích thích. Tôi đã lao vào chị và vẫy vùng rất điên dại trên người chị. Con đường yêu thương hiện rõ trên người chị khi tôi đi qua. Ở mỗi nơi, ở một một điểm nhỏ đều hiện lên những dấu đỏ kích tình. Sự quá khích khi lần đầu tiên được chạm vào thứ mình chưa từng được chạm, đó quả thật là một bài học đáng giá. Và, đến lúc bài học này lên đến đỉnh điểm của cuộc chơi. Tôi có thể cảm thấy được sự thẹn thùng của chị khi lần đầu tiên chị phơi bày khe hẹp gợi cảm nhất của chính mình. Tôi có thể cảm thấy được cả những sự lo sợ đan xen với những ham muốn ngọt ngào trên cơ mặt của chị và tôi có thể cảm thấy khe hẹp kia đang run rẩy như chính chủ nhân của nó. Tôi như mờ mắt đi với những cảnh thần tiên kia. Nơi đó ướt đẫm loại nước mà tôi không hề biết đến tên gọi, theo bản năng, miệng tôi lại ứa ra loại nước thèm thuồng sự đụng chạm. Chúa ơi ...

"Lili."

Chị dùng chân đẩy đầu tôi lên rồi dùng tay nắm lấy cằm tôi và kéo tôi trở về với vị trí mặt đối mặt với chị. Bàn tay chị áp lên má tôi, lắc đầu một cách rất đáng yêu.

"Không cần, không cần phải làm như vậy."

"Không cần phải làm gì hả chị?"

Mặt chị đỏ lên rất nhiều ngay khi hỏi câu ấy nhưng tôi thật sự không biết. Tất cả, tôi đều làm theo bản năng và lúc ấy, tôi quả thật chỉ muốn liếm chị như cách tôi đã liếm toàn bộ thân thể chị và làm chị bùng cháy.

"Đừng ... liếm... không được, Lili vẫn còn nhỏ lắm."

Tôi không hiểu sao chị lại không cho tôi làm như cách mà tôi đã làm nãy giờ. Tôi biết chị rung động trước những động chạm của tôi, tôi biết chị thấy thích cái cách mà tôi dùng lưỡi mình chơi đùa trên cơ thể của chị nhưng tại sao chị lại nói với tôi như vậy. Trên hết, tôi không cảm thấy thích câu yêu cầu này của chị. Có lẽ ngoài sự phục vụ cho chị thì khi ve vuốt cơ thể của chị bằng lưỡi mình, tôi cảm nhận rõ được sự ngọt ngào vương trên đầu lưỡi và yêu cầu của chị như tước đoạt đi quyền chính đáng được hưởng thứ mà tôi đáng được nhận.

"Chị không thích em liếm chị sao?"

Tôi hỏi lại, rất ngây thơ như một câu hỏi mang tính chất nghi vấn bình thường nhưng chị đột ngột cong người lại. Tôi vẫn hồn nhiên không biết câu hỏi của mình mang tính chất động chạm đến nơi yếu lòng nhất trong chị, những câu hỏi vẫn tiếp tục được đưa ra, chân chị ép chặt vào hông tôi.

"Nơi ấy của chị đẹp quá. Em thật sự muốn liếm nó, chị có thể cho em liếm một lần chứ?"

"Thôi đủ rồi Lili."

Chị bịt cái mồm không hiểu chuyện của tôi lại. Giá như tôi có thể biết rằng những câu nói của mình đã ép chị đến giới hạn của bản thân. Chị bịt miệng tôi lại, thở dốc, lồng ngực phập phồng những ham muốn bị kéo căng. Chị buông tay, đặt lên vai tôi. Đẩy nhẹ tôi xuống, đó là hành động mang ý gì. Tôi không biết. Tôi chỉ biết hơi nóng của chị tỏa ra từ nơi ấy đang thu hút tôi và rồi chị buông tay, ưỡn cao nơi ấy, rất khiêu khích, vô cùng khiêu khích.

"Mau lên, làm điều Lili muốn."

Đó là cách chị đồng ý với những yêu cầu của tôi phải không? Chắc vậy. Cánh cửa tội lỗi được mở ra, tràn lan rất nhiều khát vọng. Tôi liếm mép của mình khi dần tiến về nơi đó. Bàn tay chị nắm chặt tấm nệm như một sự cứu cánh của cuộc đời mình. Tôi nhìn bàn tay ấy rồi nhanh chóng đặt tay mình lên đó.

"Đừng sợ. Em chỉ liếm nó thôi mà."

Giá như tôi biết những gì tôi làm không đơn giản như những gì tôi nghĩ.

"Lili."

Giọng chị ẩn chứa sự nghẹn ngào, tôi dừng lại trước ngưỡng cửa trở thành người lớn của cuộc đời mình mà ngẩng đầu nhìn chị.

"Hứa với chị. Lili chỉ làm những điều này với một mình chị thôi nhé."

Tôi gật đầu

"Em hứa."

Và tôi nắm lấy bàn tay run rẩy kia.

Khoảnh khắc khi tôi tiếp giáp nơi đó. Tay tôi bị chị nắm lấy phát đau nhưng tôi hoàn toàn đã chìm đắm vào sự dụ dỗ này. Một chân của chị cong lên, che đi bản tình ca tội lỗi tôi đang viết ra, những thứ xinh đẹp trong chị run rẩy dưới sự yêu chiều của tôi. Những giọt nước ấy chảy xuống nệm rất nhiều, đây là loại mùi vị lạ lẫm nhất trong cuộc đời mà tôi được nếm qua. Nó là sự pha trộn rất tinh tế giữa ngọt ngào và mặn mà của những bãi biển, những viên đường trắng xinh đẹp, là sự cộng hưởng từ nhiều cảm xúc được cuộn trào từ bên trong, là một bài ca mang mùi con gái đã tới ngưỡng trưởng thành, là một loại run rẩy của người con gái lúc đã biết yêu và tình nguyện dâng hiến nó cho người mình yêu thương nhất.

Và chị đã không còn sự chần chừ như ban đầu, nơi ấy lưu luyến tôi rất nhiều sau mỗi đường liếm dỗ ngọt. Tôi là người hùng của chị, chị đã không còn sợ hãi nữa mà liều mình dùng chân đẩy đầu tôi sát hơn rồi tự động bật ra một tiếng rên khẽ.

"Ưm"

Tôi biết chị yêu nó, tôi biết chị yêu những cử động của mình và còn biết mình dường như vẫn còn làm chưa đủ những gì chị cần. Nơi ấy hồng hào xinh đẹp sau những đường liếm và những cú cắn mang đầy sự chiều chuộng của tôi, tôi nâng chân chị vòng qua cổ mình và vùi đầu vào trong đó, ích kỉ mong muốn rằng nơi này mãi mãi chỉ dành cho một mình tôi. Dịch nóng ấm vươn trên đầu lưỡi, có một số không nghe lời ương bướng theo đường rãnh ngọt ngào của chị rơi thẳng xuống giường, số khác lại tìm cách bám trú trên cằm của tôi. Tôi thích thú vùng vẫy với sở thích mới mẻ của mình, còn chị, nằm im, tận hưởng, cong người và rên khẽ.

Khung cảnh đó mới tuyệt đẹp làm sao, mọi thứ dường như đều bị biến thành vô hình. Tôi bị chị làm cho mê muội không biết trời đất, chỉ biết vùi đầu vào nơi đó và chơi đùa với nó, ý định sẽ nằm tại đó mãi mãi nhưng chị đã kéo đầu tôi lên. Tôi ương bướng bĩu môi, tôi đang chơi rất vui mà.

"Lili .. mau .. giúp chị .."

Câu nói thở gấp dường như không đủ để nói về tình trạng của chị lúc này. Hơi thở chị đuổi theo nhau rất sát nhau, dường như chị còn không đủ thời gian để thở nữa. Trông chị lúc này rất yếu đuối, rất cần một ai đó ở bên cạnh để bảo vệ chị. Tôi dùng hai tay ôm lấy gương mặt chị, hỏi nhanh.

"Chị muốn em giúp chị cái gì, chị nói đi."

"Lili .. em có thể ..."

Chị thở rất mạnh rồi nhìn xuống, tôi nhìn theo, hoàn toàn không hiểu chị đang muốn tôi làm gì

"Lili có thể dùng tay ... Lili ... Chị muốn em dùng tay đưa vào đó, nhanh lên!"

Chị kéo đầu tôi xuống rồi nói ra câu ấy. Lồng ngực của hai chúng tôi va chạm vào nhau, tôi có thể nhận ra những nhịp đập của con tim chị đang chạy những nhịp rất cuồng nhiệt.

"Được, em sẽ giúp chị."

Tay tôi chạy trên bụng chị, chị siết chặt vai tôi. Tay tôi chạm đến nơi vun cao ấy, chị gầm gừ trong cổ họng rất gợi cảm.

"Nhanh lên..."

Ước muốn của chị đã được thỏa nguyện. Tay tôi đã chạm đến con đường tình yêu dẫn sâu vào bên trong nhưng thật ngu ngốc, tôi không biết làm gì tiếp theo.

"Để chị."

Eo tôi bị chân chị quấn quanh thật chặt, cổ tôi bị tay phải của chị siết lấy. Tôi cảm thấy chị nắm lấy tay tôi rồi dạy dỗ tôi, tôi cảm thấy ngón tay của mình đang đi vào một con hẻm nhỏ, nhỏ rất nhỏ, và dường như còn bị chặn lại. Tôi nghe thấy tiếng chị thổn thức. Đôi mắt tôi không ngần ngại tìm vào đôi mắt chị rồi nhìn sâu vào nó. Tôi không biết tại chị lại như vậy, mắt chị óng ánh nước.

"Lili, chị yêu em."

Và tay tôi đã xuyên thủng cái vật cản đó với tiếng hét của chị. Lớn đến mức có thể phá tung cả màng nhĩ của tôi. Dòng chảy ấm nóng chảy dọc ngón tay tôi, tôi nhìn vào những giọt nước mắt chảy như thác đổ của chị, mơ hồ nhận ra nhiều điều bất an từ phía bên dưới kia cho nên tôi đã rút tay ra.

"Máu? Sao chị chảy nhiều máu quá vậy? Chị bị gì vậy???"

Tôi cuống quýt nhìn chị, nhìn ngón tay dính đầy máu của mình rồi nhìn cúi xuống nhìn nơi đó. Không thể nào, nơi xinh đẹp này không thể nào bị chảy máu được. Tôi luống cuống trên cơ thể của chị mà không biết phải làm gì tiếp theo.

"Phải kiếm bác sĩ thôi. Để em đi tìm bác sĩ, chị đừng lo, em sẽ không để cho chị chảy máu nữa đâu."

Chị nắm lấy tay tôi khi tôi muốn rời đi, chị kéo tôi vào trong cái ôm của chị, giọng khẩn cầu.

"Đừng! Đừng đi đâu cả, ở lại đây với chị đi Lili."

"Nhưng chị đang chảy máu mà, rất nhiều máu đó!! Chảy máu rất là đau!"

Tôi không vừa ý nói trong cái ôm của chị, nói lớn. Chị lấy từ trong cặp chị ra một chiếc khăn trắng rồi dùng nó lau tay cho tôi, sau đó đặt lên trên mặt bàn bên cạnh rồi tiếp tục im lặng ôm lấy tôi, ngã đầu lên vai tôi, thở nhẹ.

"Lili. Lili có biết tình yêu là gì không?"

Câu hỏi quan trọng nhất trong đời tôi nhưng tôi lại không biết cách trả lời. Chị rời ra, nhìn sâu vào mắt tôi, giá như tôi có thể biết tôi lúc đó nên trả lời là có, giá như ...

"Lili không biết phải không?"

Tôi gật đầu.

"Đây là tình yêu của chị."

Chị nồng nàn hôn lên tay tôi, lựa lấy ngón vừa dính máu đã được lau khô đi và tiếp tục.

"Sau này Lili lớn thì Lili sẽ hiểu. Một khi yêu ai, tình yêu sẽ như thế này, chảy ra, rất đau, nhưng rất mãn nguyện."

'Máu là tình yêu sao?" Tôi ngu ngốc hỏi lại.

"Không. Nó là sự dâng hiến, yêu là ở trong này."

Chị chỉ vào tim tôi

"Lili, nếu sau này em yêu ai thì tim em sẽ đập rất nhanh và em sẽ run rẩy khi bản thân em chạm vào cơ thể của người đó."

Tôi chợt lờ mờ nhận ra được một điều gì đó. Tôi nhìn vào đôi mắt của chị, lần đầu tiên tôi cảm thấy được bản thân mình quá ngu ngốc khi đã lỡ đi những điều chân thành từ chị nhiều đến mức như vậy.

"Chị yêu em sao?"

Nước mắt chị đã chảy ra. Và tôi đã bất động hoàn toàn. Tình yêu lúc ấy trong tôi thật sự rất mơ hồ, là chưa thể định hình rõ ràng, là một mớ bòng bong và không thể gọi tên. Chị ấy yêu tôi, yêu một đứa trẻ con chưa lớn.

"Chị Jennie."

Không biết làm gì ngoài ôm chị vào lồng ngực của mình, làm chị dịu đi từng cơn nấc của mình. Tôi đặt bàn tay mình lên tấm lưng trần cô đơn của chị, nói thật những điều mình nghĩ.

"Em không hề biết tình yêu là gì."

Lưng chị run lên, rất nhiều. Tôi vuốt nó, tiếp tục, tiếp tục những gì chất chứa sâu trong lòng:

"Em chỉ biết những ngày không chị dạo gần đây đã trở thành một nỗi sợ hãi khủng khiếp trong lòng. Em cảm thấy cô đơn vô cùng, em chưa bao giờ xem trọng sự xuất hiện trong đời mình của ai ngoài gia đình nhưng đây là lần đầu tiên em thấy nhớ một người mà mình mới chỉ quen vài ba tháng đến thế."

Những cái nấc đã không còn, thanh âm nghẹn ngào cũng đã vơi bớt đi. Tôi dụi mặt mình vào cần cổ chị, thủ thỉ.

"Em không biết tình yêu là gì cả nhưng em thấy nhớ chị rất nhiều. Em nhớ những lúc chị cười và làm tim em đập loạn nhịp, em nhớ những lúc em được nằm trên đùi chị và ngửi thấy mùi hương của chị khiến cho em rất dễ đi vào giấc ngủ và ngay mới đây thôi, em đã run rẩy khi chạm vào người chị. Jennie, em có thể đã rất ngu ngốc, em không biết những điều mình nói có phải là tình yêu hay không nhưng nếu không phải thì em sẽ học, sẽ vì chị mà học yêu bởi vì em nếu có yêu ai cũng chỉ muốn yêu một mình chị mà thôi."

Tôi không biết rằng sự chân thành của mình đã đủ hay chưa, tôi không biết rằng những gì mình nói có đủ để làm chị vơi bớt sự đau lòng hay không. Lúc tôi nói xong, mưa vẫn rơi bên ngoài, gió vẫn đuổi chạy theo nhau, tôi vẫn chờ đợi chị một câu trả lời.

"Lili nói thật chứ?"

Chúng tôi rời nhau ra khỏi cái ôm, tôi nắm lấy tay chị, dụi nó lên má mình

"Chị không tin em sao? Em nói thật mà. Em không biết thì có thể học, chị sẽ dạy em chứ?"

"Nhóc con. Tình yêu là không ai dạy được. Thứ quan trọng là trái tim em kìa."

Má tôi đang dụi lên tay chị liền dừng lại. Tôi nhìn vào bàn tay trắng nõn của chị, đúc kết một câu.

"Em cảm thấy rất vui vẻ khi được ở bên cạnh chị. Mọi ngày có chị ở bên cạnh đều trôi qua rất có ý nghĩa. Em cười nhiều hơn trước rất nhiều. Em nghĩ nếu là tình yêu thì nó sẽ mang đến cho người đang sở hữu nó một cảm giác rất hạnh phúc. Em đang rất hạnh phúc. Chị Jennie, đây còn không phải tình yêu sao?"

Một nụ cười hiện rõ trên môi chị. Chị ôm lấy thân thể tôi rồi cùng nhau kéo tôi nằm xuống với chị nằm dưới. Chị hôn lên môi tôi, cắn lấy nó rất nồng nhiệt.

"Nói chị nghe đi. Bây giờ em muốn làm gì chị?"

Cách chỉ cắn môi, cách chị nói chuyện, cách chị dẫn dắt. Tất cả làm tôi mê muội.

"Em muốn được chạm vào chị. Em muốn được yêu chị, em muốn được .."

Tôi nhìn xuống, bản năng mách bảo lấy tay ấn vào nơi đó khiến chị cong người. Loại điên cuồng này chưa bao giờ được xảy ra, tôi khờ dại nhìn khuôn mặt chị cắn môi đầy thỏa mãn

"Em muốn được đi sâu vào đó, làm chị yếu đuối trước em."

"Vậy Lili còn chờ điều gì?."

Đã không còn ngần ngại mà lao vào nhau như cách xa cả ngàn thế kỉ nhớ nhung. Yêu thương rải rác sau mỗi cú đụng chạm, màn đêm phủ xuống khung cảnh ngọt ngào phía bên trong căn nhà kho cũ kĩ. Giọt tình rơi loang lổ trên giường. Eo tôi bị chân chị siết chặt, tôi có thể cảm thấy thân thể mình mỏi nhừ nhưng tôi lại chẳng thể dừng lại những động tác này. Sự hấp dẫn từ chị làm chúng tôi trở nên càng lúc càng gần gũi hơn nữa khi tôi tiếp giáp mọi thứ của tôi với chị vào nhau, tôi thở ồn ào bên tai chị, tôi đẩy mạnh.

"Chị thích nó chứ, chị thích em làm như vậy với chị chứ? Chị có thoải mái không, chị cảm thấy hài lòng không, có muốn nhanh hơn không?"

Tôi chỉ muốn làm chị vui lòng.

Chị không trả lời nhưng tôi đoán chị thích bởi vì cách chỉ nẩy hông hòa nhịp, tất cả đã chứng minh được chị thích toàn bộ những điều mà tôi làm ra. Chúng tôi đưa nhau đi rất xa, xa khỏi vùng biển Jeonju này, xa khỏi mảnh đất Hàn Quốc này. Tôi có cảm tưởng như mình đang được bay ra khỏi ngoài vũ trụ sau mỗi lần cọ xát. Tôi có thể cảm nhận được chị cũng cùng một cảm giác như tôi. Những cái rướn người ngọt ngào, những giọt mồ hôi thi nhau rớt xuống nệm, những tiếng nấc nhẹ hoặc lớn khi tôi đưa chị gần chạm tới cái gọi là sự lên đỉnh. Tấm nệm tội nghiệp bị chị cào cấu, bờ vai tôi bị chị cắn in rõ dấu răng. Sự sung sướng từ phía dưới truyền đến cao rất cao, và nó cao đến mức người tôi phát run, người chị phát run. Đôi tay chị tìm về lưng tôi như trở về với cội nguồn rồi cắm thật sâu móng tay vào nó. Chúng tôi cùng nhau thở gấp, hơi thở thi nhau phả ra trong sự chuyển động đã dần đi đến cực hạn rồi cùng một lúc, cùng một thời điểm, tiếng hét vang lên.  Tôi giật bắn người rồi đổ xập xuống người chị, đuối sức đến mức ngay cả thở cũng là một việc khó khăn. Trong những dư âm yêu thương đang còn lưu luyến vấn vương lại tại hai nơi đó, chị vuốt ve lấy mái tóc tôi rồi hôn rất nhẹ nhàng.

"Chị yêu em, Lili. Chị thật sự rất yêu em."

Tôi lăn người sang bên cạnh, dùng mền đắp lên cả hai thân thể đang đỏ rần vì những dư âm yêu thương và ôm lấy chị. Cảm nhận hơi thở của chị phả lên lồng ngực tôi, cảm giác này rất ấm áp.

"Em cũng yêu chị. Thật khó chứng minh được những điều em nói, nhưng mà .."

"Chị biết, chị biết là được. Không cần chứng minh."

Ngón tay chị đặt lên môi tôi. Rất tình tứ. Chị nâng đầu, dùng tay chống phía dưới đầu của mình, khung cảnh đó thật gợi cảm. Chị luôn biết cách làm tôi choáng ngợp.

"Hãy hứa rằng sau này chỉ được làm vậy với một mình chị."

"Em hứa."

"Đừng hôn cô gái khác nhé, nhóc con?"

"Em chỉ hôn một mình chị mà thôi."

"Không được chạm vào cô gái khác như cách Lili chạm vào chị?"

"Chỉ có chị là người duy nhất em muốn chạm vào."

Chị mỉm cười, tay vuốt ve môi tôi rồi hôn nhẹ lên trán của tôi. Nhấn chìm tôi trong tình yêu ngọt ngào lẫn bình yên của chị.

"Nhưng tại sao chị phải sợ chứ, chẳng phải chị sẽ ở đây mãi hay sao? Chị ở đây, em cũng ở đây, chúng ta sẽ ở bên nhau vì vậy chị không cần phải sợ em sẽ làm hay hôn một cô gái khác."

Nụ cười chị vụt tắt. Biển bình yên vốn chỉ là bề nổi, yêu thương đến mấy cũng có lúc phải rời xa.

"Chị sao vậy?"

Tôi ngồi dậy, nhìn vào mắt chị và hỏi. Chị chỉ nhìn vào hư không trước mặt, sự ngọt ngào vì tình yêu lúc nãy đã tan biến, thay vào đó là một khuôn mặt lộ rõ vẻ bi thương.

"Thật sự là quá sớm với Lili. Nhưng nếu hiện tại chị không làm theo những gì trái tim mách bảo, sẽ không kịp mất."

"Không kịp gì cơ?? Chị nói gì vậy??"

"Trao cho em tất cả những gì chị có, Lili, em còn rất nhỏ, nhưng không còn cách nào khác, chị chỉ muốn Lili khắc sâu chị vào trong lòng, không để tâm đến ai khác, mặc... mặc dù là, chị sắp đi rồi..."

Tôi ước gì lúc đó mình đừng hỏi câu ấy.

"Đi đâu?"

"Chị sẽ sang Pháp."





....


Tobe cont

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro