33. Kế hoạch của ba người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Tài liệu bị quăng lên bàn. Jennie tựa người vào thành ghế rồi thở dài một hơi. Thì ra, đây chính là cách Lisa của nàng cám ơn lại nàng những công sức mà nàng trong bao năm qua đã cố gắng. Tính của Jennie căn bản rất cố chấp, nàng biết nàng yêu Lisa thì sẽ không bao giờ buông tay, nhưng bây giờ tay Lisa nàng thậm chí còn không giữ được thì không biết phải vì ai mà cố chấp cho tình yêu của chính bản thân mình. Cố chấp trong tình yêu, không nhất thiết là sẽ được báo đáp công bằng. Điều này Jennie chắc chắc sẽ nhớ rõ nhưng có nhiều chuyện lý trí không thể chen vào được, nàng đáng lẽ nên hận mới đúng, nhưng tại sao chỉ có yêu thêm thế này?

"Đó là người con yêu đấy sao? Nini, ta tin tưởng tình yêu của con nhưng ta không tin tưởng người mà con yêu. Sau sáu năm thì con nhìn xem, con bé đó đã thay đổi ra sao rồi mà con vẫn còn ngồi đây và mơ tưởng vậy? Con có tiền, có quyền, lại xinh đẹp. Hà cớ gì phải ôm một mối tình trẻ con đến mức ấy?"

Bị Lisa làm cho thất vọng, bị ba nàng nặng lời công kích. Trong nhất thời không biết cách phản bác ra làm sao nên nàng chỉ yên lặng ngồi một chỗ và nhắm mắt. Giá như Lisa lúc này có ở đây và tặng cho nàng cái ôm thì nàng sẽ biết mình nên làm cái gì. Hơi ấm đó bây giờ đã dành cho người khác rồi, còn là rất nhiều người. Jennie cười nhạt, vì cớ gì mà chính mình phải lao tâm khổ tứ ở nơi xa xôi vì một người mà sợ rằng ngay cả nghĩ cũng không hề nghĩ tới mình?

"Ta nghĩ ta sẽ chờ con quyết định. Con có thời gian Nini, ta sẽ không ép con. Cứ ở lại Hàn Quốc đến khi nào mà con muốn và hãy chắc chắn rằng con sẽ mang cho ta một câu trả lời mà ta ưng ý nhất nhé."

"Ba, nghe con nói."

Cho dù bị mấy tấm hình che đi lý trí nhưng con tim luôn có cảm nhận riêng của nó. Tầm mắt nghi hoặc đặt lên mấy tấm hình. Vì sao lại cảm thấy có chút giả dối, Lisa hôn rất nhiều người nhưng kì lạ lại không hề ôm ai, những bức ảnh chụp lại bóng lưng của những cô gái đang ôm hôn Lisa của nàng và đôi tay của Lisa thì buông thõng. Hoàn toàn không giống như các đôi tình nhân bình thường, không hề giống cách mà cô đã ôm nàng vào chiều hôm ấy. Cái ôm là đại diện cho sự bảo vệ chở che và rung động, vì suy nghĩ mong manh mừng vui này, Jennie lại một lần nữa can đảm đặt cột hết niềm tin của mình vào một sợi chỉ được treo lay lắt giữa những cơn gió biển thổi mạnh bạo, chỉ cần đặt sai, có thể rớt toàn bộ xuống đáy biển sâu mà không hề lấy lại được nữa.

"Con vẫn chọn Lisa."

"Đến mức này con vẫn ngu muội như vậy?"

Không kìm được sự tức giận, đến lúc này ông Kim cuối cùng cũng đã hỏi một câu với sự nghiêm trọng không hề được giấu đi trong câu chữ.

"Con vẫn cảm thấy có gì đó không đúng giữa những bức ảnh này."

Jennie điềm tĩnh trả lời, nàng thật sự thấy nghi ngờ, cho dù tim nàng đau đến chết đi. Tình yêu chính là biện hộ ra toàn bộ mọi lý do mà đến cả bản thân mình còn cảm thấy khó tin nhưng chỉ cần bảo vệ được Lisa thì Jennie vẫn đồng ý thực hiện nó.

"Ý con là ta cho người sắp xếp?"

"Ý con là ba đã làm gì đó với em ấy phải không?"

Nàng nghiêm mặt, nàng không tin Lisa thay đổi. Tình yêu vào chiều hôm đó hiện diện trong mắt Lisa là hoàn toàn chân thật, nàng không tin rằng mình không đủ tâm nhãn để nhìn rõ người. Trên đời này, thứ mà Jennie tự tin nhất không phải là nhan sắc lẫn sự giàu có của mình mà là sự thấu hiểu được những suy nghĩ của người khác. Chính vì vậy mà nàng mới chắc chắc Lisa là có tình cảm với mình bởi nàng nhìn thấu được tình yêu trong ánh mắt của cô ấy, cho dù nó khá mơ hồi bởi số tuổi mười hai của cô ấy nhưng nó rất chắc chắn trong cách cô che chở và ôm ấp nàng.

"Ta năm trước lúc gặp con bé, ta đã nói với nó là con đã có chồng."

Jennie đan chặt mười ngón tay vào nhau khi nàng đặt nó trên đầu gối của mình để đè nén tâm tư tức giận. Nàng đúng là đoán không sai. Ba của nàng không hề giữ lời hứa! Ông đã can thiệp vào tâm tư của cậu.

"Sao ba lại làm vậy?"

"Nếu ta không làm vậy thì con có thể thấy đứa trẻ này sống sa đọa như vậy sao?"

"Nếu ba không nói, em ấy đã không buông thả như vậy."

"Con không phải là con bé, làm sao chắc chắn con bé buông thả là do con mà không phải do hoàn cảnh xã hội. Cứ cho là do con, thì chính là tình yêu của con bé không đủ lớn nên mới dễ dàng sa đọa như vậy. Nini, con bé chỉ mới mười tám. Ta cho dù năm đó đã hứa nhưng đến hiện tại vẫn không thể an tâm giao phó con cho con bé được. Con phải hiểu điều này!"

Jennie chôn mặt mình vào trong lòng bàn tay. Chẳng lẽ Lisa thật sự không cần nàng thật sao? Bao nhiêu tâm tư của nàng bị đạp hết tất cả xuống sông sâu thật sao? Tình yêu của nàng không thể chết yểu như thế này được, nàng không thể dễ dàng buông tay. Lisa nếu muốn buông thì phải đường đường chính chính đứng trước mặt nàng nói, có như vậy mới làm chết tâm nàng được.

"Nini, quên Lisa đi. Con có điều kiện để có những người tốt hơn con bé gấp trăm, gấp ngàn lần!"

Ông khuyên bảo. Nhìn Jennie như vậy, người làm cha mẹ không ai là không đau lòng.

"Nếu quên được, con đã không cần phải cố gắng tới tận ngày hôm nay. Ba biết không, từ lúc con đi xa khỏi em ấy thì đêm nào con cũng thấy nhớ, và nỗi nhớ cứ thế tăng lên từng ngày khiến cho con rất muốn bỏ hết mọi thứ để quay về."

Nàng buông tay khỏi mặt mình, lúc này mới đem tâm tư của mình chân chính lộ ra trước mặt hai người đàn ông lớn tuổi với đôi mắt đỏ hoe.

"Con không biết em ấy có phản bội con hay không, con chỉ biết cho dù có thì con cũng không có khả năng quên đi em ấy. Ba, nếu em ấy phản bội con thì hãy để con kiểm tra. Lần cuối thôi, hãy để tự con kiểm tra em ấy và nếu thực sự em ấy phản bội con thì con sẽ theo ý ba, lấy người mà ba muốn."

Nước mắt rớt xuống. Trong đầu cầu xin sao Lisa đừng phản bội mình, hoặc cho dù là nếu có thì cũng đừng để cho nàng biết, quá nhiều ..

"Sao con cố chấp quá vậy Nini?"

Ông thở dài, nhìn con gái mình hao gầy tiều tụy vì một đứa con gái nhỏ hơn cả con gái ông năm tuổi, cảm giác đau lòng này làm cho ông có ao ước chỉ muốn lập tức bóp cổ chết cái đứa mang tên Lalisa kia.

"Ba cũng không phải cố chấp giống như con lúc yêu mẹ sao?"

Nàng cười trong sự tuyệt vọng.

"Cứ để con cứu lấy tình yêu của mình một lần sau cuối đi."

"Con muốn làm gì?"

"Con sẽ đi nhuộm tóc."

Ông nhướng mày, tỏ vẻ không hiểu lắm những gì mà con gái mình đang nói.

"Ý con là gì?"

Jennie nghiêng đầu, để mái tóc đen dài rớt xuống tay mình, Lisa rất thích mái tóc màu đen này, sau hôm nay có lẽ sẽ không được thấy nó nữa. Vì Lisa để nguyên màu tóc, và cũng vì cô đổi đi một màu tóc khác. Cuộc đời này của nàng vì Lalisa biết bao nhiêu lần rồi? Vậy mà, Lalisa hình như vẫn không biết.

"Con sẽ đi gặp Lisa và ba hãy cho con một tháng. Trong một tháng, con sẽ ở cạnh em ấy và tìm hiểu xem em ấy có còn yêu con hay không. Con cũng đi thay đổi ngoại hình nữa, nếu em ấy nhận ra con thì con nghĩ em ấy vẫn còn nhớ con rất nhiều, phải không ba?"

Phần sau của câu nói. Jennie nghe tim mình nhói lên như bị vạn mũi tên bắn vào. Cuộc đời này của nàng đã trao cho Lisa rất lâu rồi. Cho dù kết quả ra sao thì nàng cũng sẽ không hối hận nữa. Chỉ là nàng vẫn còn nhiều nuối tiếc. Cố nhiều công sức như vậy, chẳng lẽ không thể sống trọn bên cô cả đời sao?

"Chỉ cần nhận ra là con nghĩ vẫn còn yêu sao? Chỉ đơn giản như vậy?"

"Bởi con sẽ thay đổi rất khác. Con nghĩ rằng, nếu trong trái tim em ấy còn con thì ngày nào em ấy cũng sẽ nghĩ đến con, mà nếu như vậy thì cho dù con có thay đổi như thế nào thì chỉ cần trong một cái liếc mắt, em ấy vẫn có thể nhận ra con. Đó là một điều bình thường nếu như chúng ta mang một tình yêu trong lòng lâu năm khó dứt."

"Kế hoạch hay, nhưng chính ta cũng muốn kiểm tra con nhóc đó một chút."

Ông miễn cưỡng gật đầu đồng ý với kế hoạch của Jennie.

"Ba muốn làm gì?"

Jennie nhướng mày, tò mò với những điều mà ba mình sắp nói.

Ông nhìn nàng, cười ẩn ý, sau đó nhìn sang Jason rồi nói lên ý tưởng của mình.

"Jason, chú làm chồng của Nini trong vòng một tháng đó nhé."

Cả hai người Jennie lẫn Kim Jason đều không hẹn mà trợn trắng mắt cùng nhau. Kim Jason là người đầu tiên lên tiếng về cái ý nghĩ vô cùng vô duyên này của anh mình.

"Anh hai, anh bị điên phải không?"

"Anh mà điên thì đã không nói. Muốn bắt cọp thì phải vào hang cọp, muốn làm con rể nhà Kim thì phải có bản lĩnh cùng khí phách, không dễ gì trao một giải thưởng ngon ăn như vậy mà chỉ cần nhận ra là có thể được."

Ông nói với em mình, tiếp lời cùng với Jennie sau khi xoay đầu nhìn lại nàng.

"Ta rất háo hức màn kịch Lisa sẽ cướp một người phụ nữ đã có chồng như thế nào đây. Và thêm một điều nữa, ta sẽ có một bài kiểm tra dành riêng cho con bé nhưng con không cần biết đây chính là bài kiểm tra gì."

"Ba định làm gì em ấy?"

Jennie liền xù lông lên khi nghe đến bảo bối của nàng bị ba nàng kiểm tra.

"Bảo bối của con thì ra có thể làm gì hại tới nó đây? Yên tâm đi, ta sẽ có cách riêng của ta, nếu như con bé đạt đủ điều kiện của màn kịch này thì mọi chuyện sẽ tùy ý con quyết định."

"Con muốn lấy em ấy!"

Jennie không thẹn nói ra ước muốn của mình.

"Xem ra đã rất muốn lấy chồng rồi. Được, cứ quyết định theo ý con đi. Con có một tháng để tìm lại tình yêu của con. Ta mong Lisa sẽ không làm cho ta lẫn con thất vọng."

"Lisa sẽ không bao giờ làm ba thất vọng."

Nàng trả lời nhưng với tông giọng rất buồn. Ngay cả bản thân Jennie bây giờ cũng không tự tin cho lắm với kế hoạch của mình.

"Hi vọng vậy."

Ông nói trong lúc đang đi ra khỏi phòng, bỏ mặc Kim Jason em của ông ở đằng sau lớn giọng.

"Anh hai! Chuyện này làm sao có thể chứ!"

"Là Nini yêu cầu mà, em muốn trách thì trách con bé đi."

Giọng của ông Kim vọng vào, còn kèm  theo một tiếng cười lớn. Jennie ngồi cạnh, ái ngại nhìn người chú của mình khuôn mặt nhăn nhó như ăn phải ớt.

"Chú có thể giúp cháu được không? Lần này thôi."

"Hzz, chú sẽ phải làm gì trong một tháng đó đây?"

Dù sao cũng là cháu mình, nếu con bé muốn giúp thì ông sẽ phải giúp thôi.

"Chú chỉ cần xuất hiện đúng một lần, hôn cháu.."

"Hôn sao?!". Kim Jason cả kinh.

"Không..". Jennie cười lớn:

"Chú chỉ cần hôn vào trán rồi biến mất là được rồi. Phần còn lại cứ để cháu làm."

"Được rồi. Nini à, cháu thật biết cách làm đau đầu người lớn. Sao cháu không chạy tới hỏi thẳng Lisa là nhóc ấy còn yêu cháu không? Sao cứ phải diễn kịch?"

Nàng trầm mặt một chút, sau cùng lên tiếng.

"Chú nói đúng, cháu đúng là nên hỏi nhưng chính là cháu cũng sợ sự lừa dối.."

"Cháu cũng không đủ tin tưởng Lisa?"

Mắt nàng lấp lánh nước. Đúng, nàng yêu có yêu, tin tưởng có tin, nhưng ai không sợ khi mình bị lừa dối? Cho dù yêu đến mức chết đi sống lại nhưng những tấm hình kia có khác gì những nhát dao chém đứt tình yêu của nàng đâu, con người ai cũng có cách tự phòng vệ cho bản thân và kế hoạch này đã được diễn ra như cách để Jennie có thể vừa bảo vệ mình, vừa có thể tìm ra sự thật trong trái tim của Lisa.

"Thôi nín đi cháu yêu. Chú sẽ giúp cháu. Cháu cần gì cứ nói, chú sẽ cố gắng giúp hết mình."

Kim Jason ôm nàng vào lòng và an ủi vỗ vỗ lên đầu đứa cháu gái nhỏ. Jennie cái gì cũng tốt số, chỉ có đường tình duyên là bị trắc trở, cứ cố tình yêu thương phải người mà mình nên yêu thương nên mới phải khổ như vậy. Kim Jason buồn lòng suy nghĩ.

"Cháu muốn chú giúp thêm một chuyện."

Nàng nói trong lòng chú của mình, với đầu óc của một thương nhân, nhanh chóng vạch ra một kế hoạch siêu cấp hoàn hảo.

"Giúp chuyện gì?"

"Chú mua cho cháu căn nhà gần nhất với nhà Lisa. Điều tra cho cháu thời gian của Lisa một ngày làm những gì và bây giờ đang quen những ai."

Nàng từ trong lòng chú mình rời ra, nói những điều nàng cần. Đến vế cuối cùng mặt nàng đã đỏ lên bởi những suy nghĩ ghen tuông đổ ập vào trong đầu. Quấn quýt trên giường, hôn nhau quyến luyến, Jennie nghiến răng ken két không ngại Kim Jason ngồi bên cạnh đã nghe được.

"Cháu ở đây ghen thì Lisa cũng không thấy đâu."

Lần đầu tiên nhìn thấy Jennie ghen, Kim Jason cũng phải phì cười. Ngay cả người tu tâm dưỡng tính tốt như Jennie mà cũng phải vì tình yêu mà ghen đến bốc hỏa, đúng là tình yêu có một sức mạnh rất mãnh liệt.

"Cháu không có ghen. Những người Lisa lên giường căn bản không ai bằng cháu. Ghen như vậy rất mất giá trị."

Jennie bắt chéo chân, nói dối lòng một câu. Kim Jason nghe xong cười thầm, con bé này còn muốn giữ thể diện hay sao?

"Được rồi, bây giờ cứ như vậy đi. Một tháng sau con sẽ gặp Lisa. Hiện tại có phải đi thay đổi bản thân đã."

Nàng đứng lên, kéo tay chú của mình đứng dậy rồi hỏi.

"Chú xem nhuộm màu gì thì sẽ trông khác nhất?"

Chú nàng nhìn từ trên xuống dưới. Jennie từ nhỏ tới lớn là một bộ dạng như nhau, không kiểu cách, không chưng diện, không cầu kì, thoạt nhìn rất đơn giản nhưng nếu nhìn kĩ thì sẽ trầm luân rất khó thoát bởi thế gian ngoài kia cầu kì thì nhiều, nhưng đơn giản lôi cuốn thoát tục như vậy thì khó kiếm lắm.

"Màu đỏ .. thử màu đỏ xem."

Ông gợi ý, Jennie là đứa con gái đơn giản, không biết khi nhuộm thành màu đỏ thì sắc đẹp thanh tao kia có biến thành câu dẫn yêu mị được hay không.

"Tại sao lại là màu đỏ chứ?"

Jennie nhăn nhó, nàng không thích màu đỏ cho lắm. Nó có vẻ quá nổi bật, không hợp với tính cách của nàng.

Kim Jason suy nghĩ hồi, đột nhiên nhớ tới xấp tài liệu kia nên bèn đi tới cầm lên rồi lật ra đưa tới cho Jennie và nói.

"Bởi người yêu cháu có sở thích lạ lùng lắm mà, thích những cô gái nổi bật và câu dẫn, toàn lựa tóc xanh đỏ vàng tím để lên giường."

Jennie cầm xấp tài liệu coi bằng nửa con mắt, nửa con mắt còn lại chính là muốn đốt cháy cả xấp giấy mất nết trong tay mình. Lật qua lật lại, coi chán, vứt thẳng tay vào sọt rác rồi kết luận một câu.

"Thích gái tóc xanh đỏ vàng tím, màu mè hoa lá. Còn thích xem hentai phim sex... biến thái thật."

Nàng ôm đầu.

"Cháu nghĩ cháu nên học một khóa câu dẫn nữa mới mong dụ được trái tim của Lisa."

"Nhọc công quá nhỉ Nini."

Ông cười, quàng tay của mình lên vai cháu khi hai chú cháu bước xuống nhà bếp.

"Cháu nghĩ Lisa sẽ nhận ra được cháu chứ?"

"Cháu không biết bởi cháu sẽ nói dối tuổi của mình, coi như là được ăn cả ngã về không."

Jennie nói, mặt trầm buồn. Đây là lần đánh cược lớn nhất của cuộc đời nàng, nếu có, nàng sẽ giàu có nhất, nhưng nếu không, nàng cũng chẳng nghèo đi.

Chẳng qua, nàng chỉ mất đi trái tim của chính mình.

....

Tobe cont....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro