Chương 84: Kim Gia Chủ! Nằm Dưới Nhé [H]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Màn đêm buông xuống rất nhanh, chớp mắt mà bên ngoài trời đã không còn những ánh sáng rực rỡ, thay vào đó lại là bóng đêm lạnh lẽo cùng tiếng sóng biển vỗ vào bờ.

Tại phòng khách.

Nữ nhân ngồi trên ghế sofa đối diện dung mạo xán lạn như nắng chiều, mặt mày mang theo chút hồng nhuận, cánh môi sưng mọng đỏ tươi, ánh mắt Jisoo dán vào khóe môi Jennie, nghĩ đến là bản thân tạo thành, chỉ cảm thấy tâm tình vui vẻ nhộn nhạo, ánh mắt không khỏi nóng lên, đáy mắt có sóng ngầm bắt đầu khởi động, dường như có nồng đậm dục hỏa.

"Jennie, tôi...."

Jennie đang khép hờ mí mắt, nghe âm thanh khàn khàn không hề che giấu dục vọng kia, chợt bối rối xoay người lại, giọng nói có mấy phần tức giận: "Kim gia chủ, vẫn là quên cái ý nghĩ đó đi. Chị đang bị thương."

Jisoo bật cười, giọng nói ôn nhuận hơi trầm mang chút ý tứ xâu xa: "Tôi bị thương một tay, vẫn còn một tay mà." Lời nói ái muội hơi dừng một chút, đôi mắt nâu sẫm di chuyển hướng tới vùng cần cổ trắng nõn đang hơi hở ra kia, cười càng yêu dị tà tứ: "Tôi thuận cả hai tay, không dùng được tay phải, thì vẫn còn tay trái, nếu cả hai đều không thể dùng..."

"Chị có im đi không?"

Jennie cắt ngang lời Jisoo định nói, đôi mắt hổ phách mở to, khuôn mặt hiện lên rặng mây đỏ vô cùng bắt mắt. Cảm nhận được phản ứng của bản thân  lập tức xoay đầu không nhìn Jisoo nữa.

Jennie vừa quay đi, phía đối diện liền đứng dậy, cô có thể rõ ràng nghe thấy cước bộ nhẹ nhàng của nữ nhân ấy sau lưng mình, tim Jennie đập loạn lên, bước chân phía sau chậm rãi khiến cô đột nhiên có loại cảm giác yên lòng, giống như chỉ cần quay đầu lại, là có thể thấy nữ nhân ấy, cảm giác kỳ diệu khó mà hình dung được.

Jisoo cười khẽ tới gần cô, tay đưa ra nắm lấy cằm Jennie xoay lại đối diện mình.

Jennie ngước mắt lên, chỉ thấy dung nhan nữ nhân thanh lệ thoát tục, mặt mày mỹ lệ đến kinh tâm động phách, trái tim cô rung động mãnh liệt. Jisoo cúi đầu xuống hôn môi cô. Hơi thở đều đều mát lạnh lại mềm mại, thanh nhã không nói nên lời.

"Soo, dừng lại đi..."

Giọng cô mềm nhũn, không nghe ra chút ý tứ phản kháng nào. Jisoo cong khoé môi cười khẽ, chẳng những không dừng, ngược lại càng thêm cuồng nhiệt, hai cánh môi không ngừng ngậm lấy, mút mát lại tham luyến chen đầu lưỡi cạy mở răng môi cô, chiếc lưỡi ấm áp lại ẩm ướt đảo khắp khoang miệng, càn quấy lại bừa bãi, cuốn lấy hút sạch hương vị ngọt ngào trong miệng cô. Cánh tay như ngọc vòng ra sau lưng, không tiếng động chạm vào lưng váy kéo khoá xuống, bàn tay trắng nõn mềm mại len lỏi vào mỗi một tấc da thịt trên lưng trần mềm mại, ngón tay nhẹ nhàng cong lên.

Jennie chỉ nghe được 'tách' một cái, khoá áo bra phía sau lập tức bung mở, bầu ngực thít chặt giống như được giải phóng bật ra ngoài. Jennie hít sâu một hơi, đôi mắt mở to nhìn khuôn mặt nữ nhân khuyến đại đang cuồng nhiệt hôn cô. Chiếc váy làm bằng chất liệu tơ tằm nên rất trơn trượt, tay Jisoo vừa kéo ra, một mảng lớn da thịt của cô liền bại lộ, ngay cả bra trên người cũng bị giật ra, thân thể Jennie bị lạnh mà run lên, trong nháy mắt kéo thần trí cô thanh tỉnh lại.

"Chị nháo cái gì thế? Bỏ em ra." Sắc mặt Jennie tối đen, thở hổn hển thấp giọng.

Jisoo lại xem như không nghe thấy, khom thấp người, tay dùng sức bế bổng Jennie lên, xoay người bước vào phòng ngủ. Thân thể cô gái mềm mại nhẹ nhàng như một cây bông, chỉ cần ôm Jennie thế này, Jisoo cũng sẽ cảm thấy vô cùng thỏa mãn, giống hệt như trong lòng bỗng nhiên chứa một thế giới có phong cảnh lộng lẫy nhiều màu sắc, rực rỡ lại vô cùng xinh đẹp.

"Kim Jisoo! Chị muốn chết có phải không?"

Jennie gầm lên giận dữ. Nữ nhân này lột sạch cô ra rồi bế vào phòng ngủ thế này, rõ ràng là chết cũng không muốn từ bỏ chuyện làm cô. Cố chấp đến mức Jennie không biết phải nói gì nữa.

Jisoo đặt cơ thể nhỏ nhắn mềm mại xuống giường, giọng nói khàn khàn thấp đến không thể thấp hơn: "Tôi sẽ 'làm' em chết ở trên giường trước."

Jennie trợn tròn mắt, tay vươn tới nắm lấy chăn bông kéo lại che khắp người mình, răng cắn nhẹ môi mọng đỏ, ánh mắt hổ phách nhìn chằm chằm Jisoo toàn thân chỉnh tề, ôn ôn nhuận nhuận, đột nhiên bật cười thành tiếng, thấp giọng nói: "Vậy chị cởi đồ ra đi đã."

Jisoo thần sắc hơi động, đôi mắt nâu sẫm chăm chú nhìn cô một lúc, sau đó lùi về sau, ngồi trên giường chậm chạp cởi quần áo. Jennie an tĩnh lẳng lặng nhìn, trong đôi mắt thoáng qua một tia kiên quyết cùng chấp nhất, chỉ là Jisoo cởi quần áo, không nhìn thấy.

Dần dần trên người Jisoo không còn lại mảnh vải nào, bên bàn tay băng lại một mảng trắng muốt khiến nữ nhân này phá lệ thêm một chút yếu ớt. Jennie liếc mắt nhìn khuôn mặt nữ nhân đối diện, dung nhan thanh lệ tuyệt mỹ, tóc dài buông xoã bao phủ khắp người, ba nghìn sợi tóc đen như mực. Thân thể mảnh khảnh lung linh như mỹ ngọc hảo hạng, dưới ánh đèn nhàn nhạt trong phòng phản chiếu ánh sáng long lanh lại mờ ảo. Làn da trắng nõn, cần cổ thon thả mềm mại, tóc đen rời rạc phủ xuống bờ vai, ẩn hiện mảnh xương quai xanh tinh xảo, hai bầu ngực cân xứng, điểm xuyết chút hồng nhuận của nụ hoa trên đó càng tăng thêm vẻ đẹp cho da thịt trắng trẻo non mịn, eo nhỏ không xương, vùng cơ bụng săn chắc cân đối.

Jennie nhìn cảnh đẹp này, tia chăm chú trong ánh mắt bỗng nhiên đột phá hơi nước nồng đậm, trở nên cực kỳ ấm áp. Đây thật sự chính là một mỹ nữ tuyệt sắc, lãnh đạm lại thanh cao đến cực điểm.

Jennie bật cười, ánh mắt hơi sẫm lại, tay đang giữ chăn bông che chắn trên người liền buông ra, lộ ra một cảnh xuân vô hạn, bàn tay nhỏ nhắn hồng hào hướng về phía Jisoo đang thản nhiên nhìn cô, giọng quyến rũ câu người:

"Kim gia chủ! Nằm dưới nhé."

Tiếng cười khe khẽ vang lên trong phòng, cực kỳ thanh nhuận vui vẻ.

"Em biết nắm bắt cơ hội nhỉ?"

Jennie vứt chăn sang một bên, cơ thể nữ nhân uyển chuyển chậm rãi chồm tới đè ngã Jisoo xuống giường.

"Là chị tự đưa mình lên tới cửa, em chỉ thuận thế mà làm thôi." Dứt lời liền cười đến yêu dị mị hoặc, thấp giọng bổ sung: "Ngoan nào! Đừng phản kháng, chị biết hiện giờ sức của chị không chống lại nổi em mà."

Jisoo lông mi dài chớp một cái, sắc mặt vô tội xen lẫn chút ý cười: "Tôi có thể lột sạch em ra rồi đem vào đây. Jennie! Em nói xem nổi không?"

Jennie hừ lạnh, hai tay chống lên giường vây chặt Jisoo dưới thân, mái tóc nâu dài giống như thác nước bao phủ khắp toàn thân hai người, rũ lác đác xuống giường trắng mềm mại.

"Jennie! Em muốn 'đè' tôi sao?" Jisoo mở miệng lần nữa, giọng nói ôn hòa trước sau như một, nghe không ra bất kỳ ý tứ hàm xúc gì.

Jennie mở to hai mắt, bởi vì khoảng cách gần cô có thể nhìn rõ sắc mặt trong suốt trắng nõn của Jisoo cùng với tia máu rất nhỏ trong mắt. Thời gian qua rốt cuộc là nữ nhân này đã giày vò chính mình như thế nào chứ?

Jennie hít sâu một hơi, kiên quyết mở miệng: "Đúng vậy! Giờ chị chỉ có hai lựa chọn, một hai chúng ta dừng lại, hai em 'làm' chị. Chọn đi!"

Jisoo bật cười, tiếng cười thanh thoát trong trẻo như tiếng chuông bạc, giọng nói ẩn chứa một loại ôn nhu triền miên.

"Cái thứ hai đi. Tôi để em làm."

Jennie hơi sửng sốt, ánh mắt mở to, một lúc sau mới bừng tỉnh, hơi run giọng nói:

"Thế em 'làm' nha."

Jisoo nhìn Jennie, dùng chất giọng dụ dỗ.

"Ừ! Mời em."

Jennie chớp nhẹ mí mắt, hạ môi xuống che lại môi Jisoo. Môi của cô thì ấm áp, môi của Jisoo thì mát lạnh, một nóng một lạnh chạm vào nhau, thân thể hai người đồng thời run lên. Cô hôn rất nhẹ nhàng, dịu dàng lại trằn trọc liếm mút hai cánh môi mỏng gợi cảm đó, Jisoo vô cùng hợp tác hé mở để đầu lưỡi cô chui vào, đảo khắp khoang miệng. Tay Jisoo chậm rãi đưa lên chạm vào eo cô, bàn tay lạnh như ngọc ôn nhu lướt ở trên da thịt, kích thích tầng tầng cảm xúc của cô. Jennie run rẩy, không nhịn được rên khẽ một tiếng.

"Ưm..."

Âm thanh nhu mì mềm nhũn vừa phát ra, Jisoo lập tức trở nên cuồng nhiệt hơn, chiếc lưỡi cuốn lấy lưỡi cô kéo vào sâu trong khoang miệng, tiếng mút ái muội vang lên, kích thích đến tận tâm can. Jennie thở dồn dập, đầu lưỡi rút về kéo theo sợi chỉ bạc ướt át mị hoặc.

Jisoo hé mở đôi mắt nâu sẫm, đôi mắt ấy không còn tĩnh lặng trong veo như bình thường, mà là như lửa như nước lại như mây mù che phủ. Chân thon dài trắng nõn nâng lên, chạm vào giữa hai chân Jennie, cách một lớp quần lót mỏng manh mà ma sát. Jennie nghe thấy rõ tiếng động phóng đãng phát ra từ bên dưới. Jisoo chậm rãi lướt nhẹ đầu ngón tay lên vòng eo thon thả của cô, giọng nói ma mị quyến rũ đến cực hạn: "Nếu em muốn làm chủ cuộc 'mây mưa', em phải học cách kích thích trước đã. Bảo Bối!"

Khuôn mặt Jennie lúc này nhiễm một tầng mây đỏ rực, ngượng ngùng đến nỗi không thể nào phản bác.

"Em ướt lắm rồi. Muốn tôi thoả mãn em trước không?" Jisoo vẻ mặt hiện lên ý cười khàn giọng hỏi. Trong đáy mắt ấm áp nhiễm đầy dục vọng, khiến cho đôi mắt đó trở nên mờ ảo, chỉ còn lại tình dục cùng ham muốn.

Jennie lắc đầu, vô cùng quả quyết: "Trước tiên dưỡng cho tốt cái thân thể hư nhược của chị đi rồi hãy nói! Còn bây giờ mọi thứ để em lo." Dứt lời liền cúi đầu hôn xuống cần cổ Jisoo, vừa hôn vừa gặm. Nụ hôn rải rác khắp cơ thể Jisoo, mỗi chỗ đi qua đều để lại muôn vàn dấu vết phấn hồng nở rộ.

Ánh mắt dần dần trở nên mất đi bình thản, một lúc sau, Jisoo chậm rãi nhắm mắt lại. Jennie nâng chân Jisoo lên, nụ hôn nhỏ vụn rơi xuống đùi non mịn màng tinh tế, môi lưỡi liếm mút di chuyển đến vùng chân tâm. Giống như biết Jennie sắp làm gì, Jisoo vô cùng phối hợp mở rộng hai chân, một tay hơi chống người, tựa lưng lên thành giường, mái tóc đen dài xoã lung tung dưới gối dựa mềm mại sau lưng.

Jisoo thở dốc nhìn Jennie, giọng ôn nhu dụ dỗ.

"Nhanh một chút, Bảo Bối." Lời vừa dứt, đầu lưỡi Jennie liền liếm tới hai cánh hoa mẫn cảm, rồi lại mút mát di chuyển lưỡi bên ngoài huyệt động, quét qua một mảng mật dịch trong suốt đang rỉ ra từ bên trong.

"Há..." Jisoo cắn chặt môi, ánh mắt nâu sẫm nhìn Jennie đang chôn đầu giữa chân lấy lòng mình, hơi thở tán loạn vội vã. Trong khoảng khắc Jennie chọc lưỡi vào bên trong huyệt nhỏ ẩm ướt, ý thức của Jisoo liền bị đánh cho tan nát.

"Ah... Bảo Bối..."

Jisoo rên khẽ, thanh âm khàn khàn đè nén yêu dị lại câu người. Jennie bị tiếng rên thích thú ấy kích thích, đầu lưỡi chọc ngoáy vào trong càng sâu hơn, mật dịch bên trong tuôn ra đều bị cô không tiếng động liếm hết, chiếc mũi nhỏ nhắn vì áp quá sát vào chân tâm Jisoo, mà không ngừng cọ cọ hoa hạch mẫn cảm đang sưng lên, lại càng kích thích Jisoo mạnh mẽ hơn, thân thể thơm mềm quyến rũ trần trụi, huyệt nhỏ hồng hào giữa hai chân chảy càng nhiều nước.

"Bảo Bối... hah... em.."

Jisoo rên rỉ, ánh mắt nâu sẫm nhìn chuyển động của Jennie lên lên xuống xuống, đầu lưỡi đỏ hồng liếm láp khoáy đảo liên tục bên trong, đôi mắt hé mở dường như đang muốn nhìn biểu tình của cô, Jisoo thấp giọng cười một tiếng, khàn giọng mở miệng khuyến khích: "Tiếp đi. Tôi thích lắm..."

Jennie rũ nhẹ mắt, ngay lập tức càng liếm láp cẩn thận hơn, không bỏ sót chỗ nào, hút sạch toàn bộ mật dịch bên trong huyệt nhỏ đang rỉ ra.

Lời nói ngắt quãng bởi hô hấp không ổn định và rên nhẹ, thanh âm dồn dập:

"Hah... nữa đi.. Bảo Bối... đừng dừng lại."

Jennie lại đâm lưỡi vào bên trong, chọc ngoáy làm Jisoo cong người lên, dường như cảm thấy dùng lưỡi thôi chưa đủ, Jennie dùng ngón trỏ chạm vào cửa huyệt mẫn cảm, vuốt ve bên ngoài khiến ngón tay ướt nhẹp, sau đó rút lưỡi ra, từ từ đâm ngón tay ấy vào bên trong Jisoo.

"Ah... Em... sâu nữa."

Giọng nói khàn khàn cùng nhịp thở quyến rũ đến mức Jennie nóng bừng cả người. Ngay lập tức động ngón tay, đâm vào mạnh một cái, cảm nhận được ngón tay vừa xuyên qua tấm màng mỏng, Jennie hiểu nó là gì liền đưa tầm mắt có chút lo lắng nhìn Jisoo. Chỉ thấy nữ nhân ấy nhíu chặt mày, thân thể hơi run rẩy. Jennie vội dừng động tác tiếp tục nhìn chằm chằm sắc mặt của Jisoo.

Không lâu sau, gương mặt nữ nhân phía dưới đã trở lại vẻ bình thản như trước. Jennie bắt đầu cử động đưa vào rồi rút ra, môi lưỡi ở bên ngoài liếm mút hoa hạch đang sưng đỏ, trong huyệt nhỏ theo cử động của ngón tay bên trong mà tràn ra tiếng róc rách ướt át mị hoặc.

"Hah... Đừng dừng lại... Bảo bối... nhanh nữa..."

Từng tiếng rên rỉ trầm ấm đó như bắt lấy trọn linh hồn Jennie, cô không thể kiềm chế được, thân thể run lên từng hồi, ngón tay động càng nhanh, môi lưỡi liếm mút càng gấp gáp vội vã.

"Nữa... ah..."

Jennie chen thêm một ngón tay vào, lập tức gia tăng tốc độ ra ra vào vào cắm sâu bên trong huyệt nhỏ, đầu lưỡi liên tục liếm hoa hạch kích thích nó phải sưng đỏ cương cứng lên.

"A ... ahhh ..."

Jisoo cong người lên, há miệng thở dốc. Dòng mật dịch ấm nóng tuôn trào ra, Jennie lập tức vươn đầu lưỡi liếm sạch, tay vẫn không dừng ra vào, muốn kéo dài khoái cảm cao trào vừa ập tới. Cô dường như hiểu được lý do tại sao Jisoo lại mê luyến cố chấp với chuyện làm cô lên đỉnh đến như vậy, bởi vì khi Jisoo đang run rẩy nở rộ dưới tay cô, nhìn từng biểu cảm cùng tiếng rên rỉ yêu kiều không thể kiềm nén đó, chính cô cũng có cảm giác mình muốn lên đỉnh ngay lập tức. Cô bị kích thích đến nỗi ướt đẫm cả đáy quần lót, ướt đến khó nhịn, giờ phút này chỉ sợ Jisoo chạm nhẹ vào, cô cũng có thể lên đỉnh vô cùng dễ dàng.

Jisoo quá mức mị hoặc lại câu người, khoái lạc nhân gian chỉ hội tụ ngay vào thời khắc nữ nhân ấy điên cuồng gọi tên mình trong khát khao dục vọng.

Jennie chậm rãi rút hai ngón tay ra, đưa nó lên miệng liếm. Thanh âm ái muội lại quyến rũ mê người, Jisoo liếc mắt nhìn thấy, cười khẽ một tiếng rồi chống người ngồi dậy.

"Ngon quá."

Jennie mê mẩn liếm sạch ngón tay, còn đưa cả vào trong miệng mút không ngừng. Jisoo đưa tay không bị thương ra bắt lấy tay cô kéo mạnh, khiến Jennie ngã nhào lên người mình, Jisoo nắm lấy hai ngón tay Jennie, rút nó ra khỏi miệng cô rồi đưa vào trong miệng.

"Ừ! Đúng là rất ngon..."

Ánh mắt mờ ảo lướt tới bờ môi mọng đỏ, ngay lập tức áp sát tới, nụ hôn cuồng nhiệt không báo trước mang đầy dục niệm cuốn lấy Jennie, lúc này cô rất mẫn cảm, nụ hôn kích tình như vậy gần như muốn bức Jennie phải cao trào ngay lập tức.

"Bảo Bối, giữ lại đi. Để tôi."

Giọng nói khàn khàn ma mị vang lên, mang theo ý cười nồng đậm dục hoả. Jisoo đưa tay xuống kéo quần lót Jennie ra, đáy quần lót ướt đến nỗi mật dịch trong suốt ấy kéo thành sợi đứt đoạn. Chiếc quần lót bị ném xuống sàn một cách tàn nhẫn. Jisoo lao tới đè Jennie xuống giường.

"Soo..."

Jennie lúc này thật sự quá khó chịu, khắc chế cũng không thể khắc chế nổi, huyệt nhỏ bên trong ngứa chưa từng thấy, từng đợt từng đợt nối tiếp nhau, chỗ sâu trong huyệt thịt kích động tuôn trào mật dịch nóng bỏng.

"Soo ah...

Jennie nhìn Jisoo đang di chuyển xuống giữa hai chân mình, từng sợi tóc đen dài chậm rãi quét nhẹ nhàng trên cơ thể mẫn cảm của cô, không nhịn được thấp giọng nỉ non.

"Soo..."

Jisoo tách hai chân Jennie ra, chậm rãi cúi đầu xuống.

"Nào! Tiếp tục gọi..."

Dứt lời liền vươn đầu lưỡi liếm lên chân tâm ướt đến lầy lội một mảng.

"Soo ah..."

Jennie run khẽ, cái lưỡi sắc tình ấm nóng đó vừa chạm vào huyệt động non mềm mẫn cảm, cơ thể Jennie liền kích động vì khoái cảm điên cuồng ập tới.

"Giữ lại! Ngoan nào..."

Jisoo vươn đầu lưỡi chọc ngoáy bên ngoài cửa huyệt đang run rẩy co rút, môi lưỡi lơ đãng lướt qua liếm mút hai cánh hoa ẩm ướt, hơi thở nóng bừng phả lên, hai chân Jennie run đến lợi hại.

"Không được... em.. em muốn ra rồi..."

Jennie cắn môi, đôi mắt ngập nước vì kiềm nén dục vọng, giọng nói vô hạn yêu kiều kèm theo tiếng thở vội vã. Jisoo liếm sạch mật dịch óng ánh đang rỉ ra từ bên trong, tiếng nuốt cùng tiếng thở dốc giữa hai chân mình vang lên khiến Jennie toàn thân run rẩy.

"Soo..."

Jennie gấp muốn bật khóc, tiếng rên tràn ra.

"Ra đi. Bảo bối... Tôi sẽ nuốt hết." Giọng Jisoo cực hạn đè nén, thấp đến nỗi nhẹ bẫng như không khí, chỉ là không khí đó ái muội lại nóng như lửa. Lời vừa dứt, lưỡi liền chọc ngoáy vào bên trong huyệt động, điên cuồng ra ra vào vào.

Jennie cong người lên run rẩy, không kiềm giữ được nữa liền tuôn trào mật dịch trong suốt nóng hổi.

"Ah... Soo thôi đi... mà."

Giọng nói mềm nhũn còn có chút tiếng khóc nỉ non vô cùng chọc người thương tiếc. Jisoo bị Jennie 'ra' đến ướt hết cả mặt, vẫn còn chôn đầu vào liếm láp từng chút mật dịch còn sót lại. Jennie đỏ mặt, hai má ửng hồng, lông mi dài run rẩy, đôi mắt mờ mịt hơi nước dần mở ra.

"Tôi ôm em ngủ. Bảo Bối."

Jisoo đưa tay kéo Jennie vào ngực, vòng tay ôm lấy cô, bàn tay mềm mại nhẹ nhàng chậm rãi vuốt ve sau lưng cô, dịu dàng lại ôn nhu tinh tế, giống như đang ôm trong lòng một bảo vật trân quý. Jennie ngẩng đầu lên, môi đỏ mọng hôn lên môi Jisoo một cái, cười ngọt ngào vòng tay ôm lấy eo Jisoo, nằm gọn trong lòng nhắm mắt lại.

"Ngủ ngon. Tôi yêu em."

Giọng nói trầm khàn nhu tình đánh mạnh vào lòng Jennie, trái tim nhỏ bé đong đầy cảm giác hạnh phúc cùng thoã mãn.

"Em cũng yêu chị. Ngủ ngon."

Căn phòng trong chốc lát truyền ra tiếng hít thở đều đều, nhẹ nhàng nhợt nhạt, phảng phất tựa như lông mao chọc vào lòng người. Ngón tay Jisoo ở sau lưng Jennie bất chợt cử động, quấn lấy một lọn tóc nâu dài đang xoã tung trên giường, ánh mắt không rời khỏi khuôn mặt Jennie, giọng thì thào cực thấp:

"Tôi sẽ không để em rời khỏi tôi thêm lần nào nữa. Nhất định."

___________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro