Chương 1: Ngày nhập học.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một buổi sáng trong thành phố Seoul tấp nập người. Trong một con hẻm nhỏ, người người chen chút nhau, tiếng trẻ em nô đùa, tiếng xe chạy, tiếng cãi nhau của han xóm. Ở một căn trọ trong con hẻm đó, có một người con gái vì những tiếng ồn đó làm cho thức giấc.

Tôi ngồi dậy, tay gãy đầu, mắt nheo lại. Vừa mới ngồi dậy là tôi liền nằm xuống ngủ tiếp. Vì sao ư? Vì tối hôm qua tôi đã chơi game đến khuya cùng với người bạn thân.

Tôi chưa chợp mắt được bao lâu là có tiếng gõ cửa, tôi lờ nó đi, nhưng người gõ cửa vẫn nhây, tôi ngồi dậy, khuôn mặt tôi bơ phờ. Với cái tính nhây này là tôi đã biết của ai, tôi đứng dậy, đi ra, mở cửa. Đột nhiên người gõ cửa ôm chặt lấy tôi. Khiến cho tôi phải ngạt thở.

"Nhớ mày quá đi!"

Người con gái này chính là Lisa, người bạn thân nhất của tôi. Chúng tôi sống gần nhau, cậu ấy ở phòng kế bên tôi. Lí do tôi và cậu ấy không sống cùng, là hai đứa không hợp. Tôi là người thích yên tĩnh, nhưng cậu ấy là người thích ồn ào. Mỗi lần có Drama của xóm tôi, cậu ấy là người đầu tiên ra hóng.

"Đừng ôm chặt như thế, tao không thở được."

Cuối cùng cậu ấy cũng chịu thả ra. Tôi đi vào phòng tắm và vệ sinh cá nhân, còn Lisa thì đang lục lọi đồ ăn trong tủ lạnh của tôi. Lần nào cũng như lần nấy, tôi cũng không thấy phiền, vì cậu ấy sẽ nấu đồ ăn cho tôi. À mà khoan.... Khi nghe thấy tiếng lục lọi tủ lạnh, tôi liền chạy ra khỏi phòng tắm với quần áo còn mặc dang dở trên người.

"Đừng Lisa, đừng nấu gì hết!"

Lisa liền ném cho tôi cái chảo vào mặt.

"Mặc đồ đàng hoàng vào đi."

Tôi lật đật mặc quần áo vào, rồi cản Lisa lại.

"Chúng ta ra ngoài ăn đi! Đừng nấu, tao xin mày đó!"

Ánh mắt tôi lấp lánh đầy sao, chiếu vào mặt Lisa. Lisa lấy tay che mặt mình lại.

"Đừng nhìn tao bằng ánh mắt đó, nhìn thấy ớn quá đi!"

Tôi liền lên gối vào mặt cậu ấy. Thế là Lisa lại bất tỉnh, tôi đã quá quen với tình huống hiện giờ. Nói thật chứ, tôi là cậu ấy đã đánh nhau bất tỉnh như cơm bữa. Bây giờ mới có 6:00, còn sớm chán, tôi để Lisa nằm như thế và đi mua đồ ăn.

Một lúc sau, tôi về đến, thì không thấy cậu ấy đâu, tôi liền đi tìm khắp phòng và chạy qua phòng cậu ấy, nhưng vẫn không thấy Lisa. Tôi chạy khắp xóm để tìm, thì thấy cậu ấy đang xem cãi lộn của bà bán cá và bà bán thịt. "Bất lực", đó là từ tôi dành cho Lisa. Tôi quá mệt mỏi với cái độ nhiều chuyện của cậu ấy, tôi lôi đầu cậu ấy về phòng.

"Để tao nấu là đâu có tốn tiền mua đồ ăn đâu!"

Tôi liếc Lisa, cậu ấy im lặng, không nói một lời gì cả, tôi cứ thế mà ăn thôi! Nhưng chưa bình yên được bao lâu là có tiếng ồn ở xóm dưới, rồi tiếp theo đó là tiếng bể kính của nhà đối diện do bọn trẻ đá banh, rồi tiếng nhạc hip hop của phòng kế bên. Đó là một buổi sáng của tôi.

Khoảng 6:40 là chúng tôi đã xong xuôi mọi thứ, rồi tôi lên xe của Lisa, cậu ấy sẽ chở tôi đi học. Trên đường đi tôi và cậu ấy nói rất nhiều chuyện, mém nữa là sẽ có tờ báo: "Hai học sinh trường Hắc Hường, do quá mải mê tám chuyện, không để ý xung quanh, đã đụng phải xe tải, xe tải lết bánh chạy thẳng xuống sông. Thế là bác tài xế chết, hai học sinh L và J phải ngồi tù."

"Tao tin tưởng mày được không?"

Tôi nói ra những lời đó với khuôn mặt xanh lè, Lisa một tay vỗ ngực, một tay cầm tay lái.

"Không tin tao, thì mày tin ai."

Thế là tôi phải chấp tay cầu nguyện. Amen, chúa độ con, Amen, chúa độ con, Amen, chúa độ con. Không biết vì sao tôi lại có thể sống nhăn răng sau những lần chở, cậu ấy chạy lạng lách, đánh võng, bóc đầu. Cuộc đời.... Mỗi lần cậu ấy chở tôi là tôi lại tuột máu mấy lần.

Tôi đã hồn siêu phết lạc, thì Lisa đã chở tới trường, tôi mừng rớt nước mắt, tôi bước xuống xe. Chưa kịp mừng bao nhiêu, thì có một chiếc xe Mercedes Benz chạy với tốc độ dường như tối đa. Nó chạy thẳng tới tôi và Lisa, vì nó rất nhanh nên chúng tôi không thể né nó đi. (Két) Tiếng thắng xe, chỉ còn vài cen - ti - mét nữa là đụng phải tôi, tôi té lại đằng sau.

Một người con gái với mái tóc vàng hoe bước ra, rồi đi tới hỏi thăm tôi. Cô gái ấy chưa kịp mở lời là Lisa lại xen vào.

"Này cô kia! Cô biết lái xe không vậy hả? Mém nữa là xảy ra án mạng rồi đó!"

Cô gái ấy với vẻ mặt đầy tức giận nhìn Lisa rồi nói:

"Chưa đụng mà làm gì quá đáng vậy hả?" - Cô ấy quát.

"Nhưng cô không biết lời xin lỗi sao?" - Lisa quát lại.

"Tôi đang định nói thì có ai đó chén cái mỏ vào!" - Cô gái ấy nói với giọng thách thức.

Tôi tính kêu Lisa thôi đi. Thì một cô gái nữa bước ra từ trong xe, mái tóc đen huyền, cùng với đôi mắt tròn xoe, làn da trắng mịn, nhưng cái tôi chú ý nhất là hai cái mandoo của cô ấy.

"Em xin lỗi vì đã xíu nữa là đụng phải chị. Chị có sao không?"

"Tôi không sao, em đừng lo, với lại em hãy phụ tôi kêu hai người họ dừng lại đi. Chúng ta đang ở trước cổng trường đó."

Cô gái ấy nhìn xung quanh và đỏ mặt, sau đó kéo cô gái đang cãi lộn với Lisa lại.

"Mày làm gì vậy Jennie, mau thả tao ra! Tao phải cho chị ấy biết tay." - Cô gái vùng vẫy.

" Thôi nào Chaeyoung! Chúng ta đang ở trước cổng trường đó!"

Chaeyoung nhìn qua nhìn lại, thì bắt đầu ngượng ngùng, vì có rất nhiều người nhìn. Lisa bay tới, tính cãi lộn với Chaeyoung nữa, thì tôi đã kéo cậu ấy lại.

"Bình tĩnh Lisa, không thấy rất nhiều người nhìn sao?"

"Nhìn gì mà nhìn hả? Hôm nay tao mà không cãi lại với nhỏ này tao không phải là Lisa" - Lisa quát.

Lisa vùng vẫy rất nhiều, tôi đành phải đánh thật mạnh vào gáy của Lisa, khiến cậu ấy ngất đi. Jennie tỏ vẻ mặt lo lắng.

"Chuyện cơm bữa mà em, không sao đâu!"

Thế là tôi lại phải lôi cậu ấy vào trường. Còn hai cô gái kia thì vẫn còn hơi ngượng ngùng, đứng ở ngoài cổng.

"Tao mà gặp lại cô ta là tao sẽ giết cô ta." - Ánh mắt của Chaeyoung nảy lửa.

" Thôi thôi được rồi! Hôm nay là ngày chúng ta tụ trường đó! Năm học đầu tiên." - Jennie nói.

Jennie cùng Chaeyoung lái xe vào trường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro