Right where we are

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Note!

Author: sparkling-sun
Translator: -sourtd
___

Bên ngoài tuyết đang rơi, khiến thành phố trở nên lạnh hơn so với trước đây. Mọi người tránh tụ tập đông người trên đường phố để bảo vệ bản thân khỏi cái lạnh, tận hưởng sự thoải mái trong chính ngôi nhà của họ. Tuy nhiên, đâu đó ở nơi xinh đẹp mang tên Seoul này, có một ngôi nhà dường như tràn ngập hơi ấm bên trong.

"Thật hoàn hảo!"

Một người phụ nữ khoảng ngoài 30 tuổi nói khi thắp lên ngọn nến cuối cùng trong căn phòng. Cô sửa lại mái tóc đen dài của mình để ngăn ngọn lửa đốt cháy nó, rồi đứng dậy khỏi những thanh nến để kiểm tra lại căn phòng lần cuối. Bây giờ xung quanh cô là một nửa bóng tối, vì lúc đó ánh sáng từ những ngọn nến đã cùng nhau tỏa sáng rực rỡ. Cô ngửi một chút mùi thơm từ thanh nến đang cháy. Quay đầu về phía bàn ăn, đảm bảo rằng các món ăn và thức uống đều được dọn đầy đủ. Vâng, thực đơn yêu thích của vợ và của cô đã ở đó. Đến lúc đó, cô mới nhận ra rằng áo và quần của mình đã bị ướt mồ hôi một chút.

"Thực sự là mình không còn khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng nữa."

Cô lấy lòng bàn tay lau khô khuôn mặt đẫm mồ hôi của mình. Đúng là khi già đi, cô dễ mệt mỏi hơn, không giống như khi cô vẫn còn ở độ tuổi ngoài 20. Cô không phải là một Kim Jisoo trẻ trung, tươi tắn chạy khắp sân khấu và hát hết mình. Tuy nhiên, cô không hối hận vì những gì mình đã chuẩn bị cho tối nay, bởi phòng ăn trông rất lãng mạn và cô chắc chắn rằng vợ mình sẽ thích. Tuy nhiên, khi nghĩ đến vợ, cô tự hỏi liệu người phụ nữ đáng yêu của mình đã sửa soạn xong xuôi trong phòng ngủ của họ chưa? Cô mỉm cười với căn phòng lần cuối trước khi đi sang phía bên kia của ngôi nhà.

Khi đến trước cánh cửa gỗ, cô quyết định gõ cửa trước. Thông thường, nếu đây là một ngày bình thường khác, cô sẽ xông vào để xem người bạn đời của mình đang làm gì bên trong, nhưng hôm nay là một ngày đặc biệt nên cô quyết định đợi cho đến khi người phụ nữ sẵn sàng hoàn toàn.

Trong khi đó, người phụ nữ trẻ hơn đang cố gắng sửa lại chiếc váy của mình. Chiếc váy sơ mi trắng thực sự vừa vặn với nàng, nhưng không hiểu sao nàng lại cảm thấy như nó không mang lại cho mình cảm giác lộng lẫy nữa. Nàng thở dài nhớ ra mình đã không còn là Kim Jennie sexy của Blackpink, người mang danh hiệu rapper dữ dội giữa các thành viên nữa. Nàng cố sửa lại dải ruy băng nằm ngay dưới ngực, với hy vọng rằng đường cong có thể nổi bật hơn một chút.

"Em yêu, xong chưa?" Tiếng gõ cửa và giọng nói nhẹ nhàng của Jisoo làm nàng hơi giật mình.

"Ừ, ừm... cho em vài phút nữa thôi!" Nàng trả lời trong khi tay vẫn bận rộn thắt dải ruy băng chỗ này chỗ kia. 

Không đạt được kết quả mỹ mãn hơn, cuối cùng nàng đành bỏ cuộc, chỉ biết xịt nước hoa từ đầu đến chân trước khi ngập ngừng bước ra cửa. Nàng từ từ xoay nắm cửa và thò đầu ra ngoài, thấy vợ mình vẫn kiên nhẫn đợi bên ngoài.

"Jichu, em xong rồi." Jennie thì thầm, không để đối phương nhìn thấy toàn cảnh cơ thể mình.

"Nào, ra đây cùng chị." Jisoo nhẹ nhàng kéo tay nàng ra, cô mỉm cười khi có thể nhìn thấy toàn bộ hình ảnh của vợ mình.

"Hãy bắt đầu."

Jennie để Jisoo dẫn đường đến địa điểm đã định. Vừa bước vào, nàng không giấu được niềm vui khi nhìn thấy ánh đèn và mùi hương thơm ngào ngạt. Nàng dừng bước một lúc.

"Unnie, cái này đẹp quá!" Nàng cười toe toét một cách ngây thơ, khiến Jisoo không thể không mỉm cười trước nụ cười toe toét đó. Cô đặt tay lên đôi má bầu bĩnh của nàng và xoa nhẹ.

"Em biết không, khi em cười vui vẻ như thế này và gọi chị là unnie, nó đã làm chị nhớ lại những ngày chúng ta còn hẹn hò." Cô khiến Jennie đỏ mặt vì câu nói đó.

Không đợi Jennie trả lời, Jisoo bước đến góc phòng đặt máy nghe nhạc và loa rồi nhấn nút play. Tiếp theo là một bản nhạc nhẹ nhàng, lãng mạn có thể khiến mọi người ngoài kia quên đi cái lạnh bắt đầu vang lên và lấp đầy căn phòng vốn đã ấm áp. Jisoo quay lại với vợ, cô đan những ngón tay của họ vào nhau.

"Em có muốn ăn tối trước không?" Cô vuốt ve những ngón tay đó.

"... Hay là nhảy với chị trước?"

"Đợi đã." Jennie quay đầu về hướng cửa.

"Con gái chúng ta đã ngủ chưa?"

"Rồi. Chị đã yêu cầu con bé ngủ sớm với lý do là ngày mai còn có bài kiểm tra."

"Bây giờ, trả lời chị."

Cái nhìn chằm chằm của Jisoo khiến Jennie quay lại nhìn cô.

"Chúng ta ăn tối trước đi, bụng em đã kêu rồi đây."

"Được rồi." Jisoo dẫn đường nàng lần nữa, lần này là đến bàn ăn tối.

"Chị đã tự mình chuẩn bị mọi thứ. Ít nhất thì tất cả những năm em dành để dạy chị nấu ăn không trở nên lãng phí."

"Thật sao? Chị còn nhớ những món ăn yêu thích của em chứ?"

"Tất nhiên là chị nhớ. Chị nhớ mọi thứ, Jendeuk, mọi thứ về em sau ngần ấy năm." Jisoo kéo ghế cho nàng.

"Nào, người đẹp mời ngồi."

"Em biết gì không?"

"Đôi khi những việc như thế này cũng làm chị nhớ đến những ngày chị đưa em đến nhà hàng, kéo ghế cho em ngồi, gọi món em yêu thích. Những ngày chị đưa em về nhà, hôn chúc em ngủ ngon."

"Và em sẽ nhìn chằm chằm vào chiếc xe của chị, cho đến khi nó hoàn toàn khuất khỏi tầm mắt của em, sau đó em sẽ bước vào trong." Jisoo tiếp tục ký ức của họ, khi tay cô đang bận rộn dọn thức ăn vào đĩa.

"Cả những cuộc cãi vã ngớ ngẩn mà chúng ta đã có..." Jennie bắt đầu nhai thức ăn.

"Đến bây giờ chúng ta có mà." Jisoo cắt miếng thịt đưa lên miệng.

"Thật không? Chà... em không thực sự coi đó là cãi nhau nữa."

"Chị cũng không, nhưng chị coi đó là một cách để hiểu em hơn."

"Hiểu em nhiều hơn?" Nàng nhíu mày.

"Có gì để hiểu thêm về em?"

"Vô số." Jisoo lần này mỉm cười với nàng.

"Kết hôn cùng em, già cùng em cũng không thể ngăn được chị tìm hiểu em."

Jennie không trả lời mà tiếp tục nhai món ăn yêu thích của mình. Tuy nhiên, trong thâm tâm nàng đang cân nhắc lời nói của Jisoo. Nàng không biết mình đã làm đủ cho Jisoo suốt thời gian qua chưa, nhưng cô luôn làm quá đủ cho nàng. Thậm chí sau ngần ấy năm, cô vẫn không ngừng yêu thương, chăm sóc nàng và gia đình, khiến trái tim nàng rung động. Jisoo vẫn là Jisoo mà nàng biết lần đầu tiên hơn 30 năm trước.

Với những suy nghĩ đó trong đầu, Jennie nốc cạn đến giọt rượu cuối cùng, không hiểu sao trái tim bắt đầu phát tín hiệu khiến mắt nàng rơi lệ. Nàng liếc nhanh người đối diện, kiểm tra xem cô có còn bận uống cạn ly của mình không. Nàng không muốn làm hỏng ngày hôm nay, lẽ ra đó phải là một ngày vui vẻ để nhớ lại những kỷ niệm của họ và củng cố mối quan hệ của họ cho tương lai, nhưng những cảm xúc xung quanh nàng quá mạnh mẽ. Nàng cúi thấp đầu không để Jisoo nhìn thấy những giọt nước mắt đó, nhưng người bạn đời của nàng đã hiểu quá sâu về nàng rồi.

"Em choáng ngợp mọi thứ quá sao?" Như thể đã biết hết mọi chuyện, Jisoo chỉ đoán già đoán non và Jennie gật đầu.

"Ăn xong rồi nhảy cùng chị nhé?"

Jennie gật đầu lần nữa và Jisoo ngồi xuống ghế, nắm lấy tay nàng trước khi vòng tay quanh eo mà cô đã luôn ôm. Họ đợi vài giây để bài hát tiếp theo bắt đầu. Khi đó, Jisoo đã nắm lấy tay phải của Jennie và giữ chặt eo nàng bằng cánh tay trái. Cô bắt đầu di chuyển với những bước đi nhẹ nhàng, cùng với nhịp điệu của bài hát, khiến Jennie cũng phải theo nhịp của cô.

When your legs don't work like they used to before
(Đến một ngày đôi chân chị run rẩy)
And I can't sweep you off of your feet
(Và chị chẳng thể nào nhấc bổng em lên)
Will your mouth still remember the taste of my love?
(Liệu đôi môi em vẫn nhớ đến hương vị tình yêu của chị?)
Will your eyes still smile from your cheeks?
(Liệu đôi mắt kia vẫn còn mỉm cười trên má em?)

"Chị biết em đang nghĩ gì."

"Và em biết đấy, chị cũng không còn là một Jisoo như trước nữa."

Jennie cuối cùng cũng nhìn lên với đôi má vẫn còn ướt.

"Ý chị là?"

Jisoo thở dài một hơi.

"Hãy nhìn vào mái tóc của chị. Chúng không còn là mái tóc dài lộng lẫy mà người hâm mộ từng gọi là mái tóc quyến rũ nữa. Chị đã mọc một vài sợi tóc bạc mặc dù nó không nhiều và chị lại nhổ chúng ra mỗi khi nhìn thấy. Cơ thể của chị... không còn mạnh mẽ, đến mức không thể nhấc bổng em lên dễ dàng như ngày xưa nữa."

Jisoo đặt tay lên đầu Jennie, xoa mái tóc khi cô mỉm cười.

"Và giọng hát của chị không còn hay để hát cho em nghe nữa."

"Chị đang nói về cái gì vậy?" Jennie lấy tay cô khỏi đầu mình và đặt một nụ hôn lên đó.

"Chị vẫn là Jichu mà em yêu. Chị vẫn là Jichu lãng mạn, sến sẩm, người làm những điều như thế này vào những ngày đặc biệt. Chị vẫn là Jichu người đưa em vào giấc ngủ mỗi đêm. Em không quan tâm giọng hát của chị như thế nào. Ngay cả khi giọng chị khàn đi, em vẫn muốn nghe chị hát cho em và chỉ mình em, dù thế nào đi nữa nó vẫn sẽ nghe thật hay. Chị vẫn là Jichu, vợ của Jendeuk."

"Em vẫn là Jendeuk, vợ của Kim Jisoo." Cô lại chạm vào má Jennie một lần nữa.

"Chị biết em lo lắng như thế nào với thân hình của mình những ngày nay. Vì vậy, chị muốn em biết rằng, ngay cả khi em nghĩ rằng mình có thân hình của một người phụ nữ trung niên, thì em vẫn là Jendeuk quyến rũ mà chị luôn yêu."

Darling I will be lovin' you till we're seventy
(Em yêu à, chị sẽ mãi yêu em cho đến khi chúng ta ở tuổi bảy mươi)
Baby my heart could still fall as heart at twenty-three
(Em yêu à, con tim chị vẫn mãi yêu em mãnh liệt ở tuổi hai ba)
I'm thinking about how people fall in love in mysterious ways
(Chị đang nghĩ về chuyện người ta rơi vào lưới tình theo những cách huyền bí)
Maybe just the touch of a hand
(Có thể chỉ cần một cái chạm tay)
Well me, I fall in love with you every single day
(Chị sa vào tình yêu với em mỗi ngày)
I just want to tell you I am
(Đó là điều chị muốn nói với em lúc này đây)

"Chúc mừng kỷ niệm, Jichu!"

"Chúc mừng kỷ niệm, Jendeuk!"

Họ đã chia sẻ một ánh nhìn ngắn ngủi, nhưng đầy ý nghĩa với hàng ngàn cảm xúc được truyền đạt chỉ trong vài giây. Sau đó, giống như những gì cô luôn làm từ khi họ hẹn hò, cho đến khi họ mới kết hôn và đến thời điểm này, Jisoo cúi xuống chiếm lấy đôi môi của Jennie. Không mất nhiều thời gian để nàng đáp lại. Cả hai đều đúng, thậm chí cho đến khi họ bảy mươi, đây là đôi môi mà họ sẽ nếm thử và nó vẫn sẽ có cùng một hương vị từ chính lần đầu tiên họ hôn nhau.

Khi chưa biết nên dứt nụ hôn ra sao, Jisoo đã tự kéo mình ra mặc dù ánh mắt vẫn dán vào mắt đối phương và ngược lại.

"Chị quên mất một điều."

"Hửm?"

"Chị sẽ nói với em trên giường." Dứt câu nói, cô tăng cường cơ bắp của mình, nâng Jennie lên tay để bế nàng theo phong cách cô dâu lãng mạn.

Có vẻ như Kim Jisoo sẽ luôn đủ mạnh mẽ cho một Jendeuk.

"Chúng ta sẽ làm gì..."

"Im lặng và để chị trở thành Jisoo, người đã hái quả anh đào của em." Cô bế Jennie lên tay, bước nhanh về phía phòng ngủ.

So, honey, now
(Thế nên, em yêu hỡi, ngay lúc này đây)
Take me into your loving arms
(Hãy ôm chị trong vòng tay yêu thương của em)
Kiss me under the light of a thousand stars
(Hãy hôn chị dưới ánh sáng của ngàn vì sao)
Place your head on my beating heart
(Tựa đầu em lên con tim đang thổn thức của chị)
I'm thinking out loud
(Chị đang thổ lộ nỗi lòng của mình)
Maybe we found love right where we are
(Rằng có lẽ chúng ta đã tìm thấy tình yêu ngay chính nơi chúng ta đứng)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro