Will you still love me?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Note!

Author: syoojjang
Translator: -sourtd
___

Kim Jisoo, một học sinh mọt sách của trường trung học YG chưa từng có kinh nghiệm yêu đương. Có nghĩa là cô thực sự không bao giờ có bất kỳ loại mối quan hệ nào. Nhưng mọi học sinh của trường trung học YG đều  nghĩ rằng ít nhất cô đã có một lần trải nghiệm.

Sự thật là Jisoo không bao giờ muốn có những trải nghiệm như thế này. Dựa vào gia đình, cô không bao giờ tin tưởng mẹ mình. Vì mẹ cô mà bố cô trở nên lạc lõng. Vì mẹ cô mà bố cô không bao giờ ra ngoài và tự nhốt mình trong nhà. Bố cô yêu mẹ cô rất nhiều nhưng bà đã phản bội ông và đi theo người đàn ông khác.

Mẹ cô đã kết hôn với người đàn ông đó, ông ta cũng đã có một cô con gái với vợ cũ của ông ta. Thật là một bi kịch cho cả cô và đứa con gái đó.

Jisoo ghét mẹ mình đến mức đôi khi nghĩ muốn xé xác bà ra. Nhưng Jisoo quá tốt bụng. Cô là người thuần khiết nhất trong gia đình. Nhưng lớn lên lại là con một, khiến cô cảm thấy cô đơn như địa ngục. Thật may mắn cho cô, cô có Chaeyoung, bạn thân của cô từ nhỏ. Cho đến bây giờ họ học cùng một trường mỗi năm. Chỉ Chaeyoung biết vấn đề gia đình của cô. Không còn ai.

"Jisoo, chị có muốn cùng em và Lisa đi ăn tối không?"

Cô nhíu mày khi nghe Chaeyoung nói.

"Chae, đó là ngày của em. Tại sao lại  mời chị? Chị không muốn trở thành người thứ ba đâu."

"Aw không unnie, không phải như vậy. Chị không phải là người thứ ba, Lisa cũng đưa bạn của cậu ấy đi cùng."

"Vậy thì em sẽ chiêu đãi chị chứ?"

"Tất nhiên rồi, unnie. Em là bạn thân nhất của chị mà."

***

Jisoo và Chaeyoung cùng nhau đến nhà hàng, nhưng vẫn chưa có bóng dáng của Lisa và bạn của cô ấy.

"Cậu ấy vừa nhắn tin cho em, họ sẽ đến muộn một chút."

Sau 15 phút, cuối cùng Lisa và bạn của cô ấy cũng đến.

"Mình xin lỗi vì đã tới trễ. Giao thông ở góc đường đông đúc quá!"

Chaeyoung mỉm cười, chu môi nhìn Lisa.

"Không, không sao. Chỉ muộn 15 phút vẫn còn sớm. Ngồi đi, mình và chị Jisoo đã gọi món rồi nên cứ đợi nhân viên đem ra."

"Cảm ơn Chaeng. Đây là chị Jennie. Người bạn tốt nhất của mình trên thế giới!"

"Gosh, Lisa. Em có cần phải lớn tiếng như vậy không? Chào, Chaeyoung. Cuối cùng chúng ta cũng có thể gặp nhau. Chị không thể tin rằng em có thể chịu đựng được sự điên cuồng của Lisa." Cô gái tên Jennie giới thiệu bản thân trong khi bắt tay với Chaeyoung.

"Nhưng cậu ấy lãng mạn đến điên cuồng khi ở bên em."

Thật thú vị làm sao khi Lisa có thể lãng mạn đến điên cuồng khi nghe Chaeyoung nói. Vì Jennie là bạn thân nhất của Lisa nên nàng biết Lisa quá rõ. Và rất mừng cho Lisa rằng cô ấy đang hạnh phúc.

"Ồ đúng rồi, mình cũng có người bạn thân nhất trên thế giới này."

Jisoo vẫn im lặng ngồi bên cạnh Chaeyoung với nụ cười nhẹ trên môi.

"Chị ấy là Jisoo. Người bạn thân nhất và duy nhất của mình."

Sau bữa tối, Lisa định đưa Chaeyoung đi đâu đó để hẹn hò thì chỉ còn lại Jisoo và Jennie.

"Vậy uhm, có lẽ chúng ta nên về nhà? Bố chị có thể sẽ tìm chị nếu ra ngoài quá lâu."

Jennie cười trước khi đưa điện thoại cho cô. Jisoo nhíu mày nhìn Jennie.

"Số điện thoại của em. Vì vậy, thật dễ dàng khi em liên hệ với chị."

"Cảm ơn vì số điện thoại. Em chắc chắn sẽ liên lạc với chị, sớm thôi."

Đó là lần đầu tiên Jisoo nhìn thấy thứ gì đó quý giá. Nụ cười của Jennie. Nụ cười bất chợt khiến cả thế giới phải dừng lại. Đây có phải là những gì họ gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên?

"Jisoo?"

Cô không nhận ra rằng mình đang nhìn chằm chằm Jennie, cho đến khi giọng của nàng được nghe thấy.

"À?"

"Hẹn gặp lại chị ở trường. Chị cũng học ở trường trung học YG với Chaeyoung, phải không?"

"Uh đúng rồi. Xin lỗi, Jennie. Chị thực sự không biết em cũng học ở YG."

"Không sao, Jisoo. Em đã từng thấy chị trong lớp rất tập trung vào mọi môn học. Một Kim Jisoo mọt sách, đó là những gì họ gọi chị." Jisoo có thể nghe thấy một tiếng cười khúc khích nhẹ bên tai.

"Chị thật dễ thương. Hẹn gặp lại vào ngày mai, Jisoo."

"Em ấy nói mình dễ thương?!"

***

Một ngày học khác. Đối với Jisoo, trường học thật nhàm chán ngay cả khi cô là một con mọt sách. Cô nghĩ rằng trường học chỉ là một lý do khác để mọi người làm việc hiệu quả. Nhưng bắt đầu từ hôm nay, một ngày của cô sẽ không nhàm chán nữa vì cô  sẽ gặp Jennie. Ít nhất, đó là những gì cô nghĩ.

Đó là trong giờ ăn trưa, Jisoo đến căng tin để ăn trưa với Chaeyoung. Cô thấy Chaeyoung đã ngồi cùng Lisa và Jennie. Jisoo không nhận ra rằng mình đang cười khi nhìn thấy Jennie ở bàn. Đang định ngồi cạnh Jennie thì bất ngờ có người giật ghế.

"Này, đó là chỗ ngồi của tôi."

"Ồ, tôi xin lỗi vì đây là chỗ ngồi của cậu? Tôi không thấy tên của cậu trên đó."

"Nhưng tôi đã ở đây trước, Jisoo. Tại sao cậu không đi và thưởng thức bản thân với một số cuốn sách."

Cô định nói gì đó thì bỗng nhiên Jennie lên tiếng.

"Thật sao, Hyori? Chị có phải thô lỗ như vậy không? Jisoo là bạn của tôi nên chị hãy lùi ra khỏi ghế này."

Không chỉ Jennie mà Chaeyoung và Lisa cũng đuổi Hyori đi.

"Chúa ơi, tại sao các người lại có thể kết bạn với Jisoo chứ?" Cô ấy nói với vẻ khó chịu và rời đi.

"Xin lỗi về điều đó, unnie. Chị ấy thật thô lỗ."

"Không, không sao đâu Chae. Chúng ta hãy ăn trưa nhé?"

"Ừm. Hãy cùng nhau thưởng thức bữa trưa và bỏ qua loại người như vậy." Lisa đồng ý.

***

Đã 5 tháng họ dành thời gian cho nhau sau khi trở thành bạn bè. Jennie được Jisoo rủ đi chơi cùng nhau, cho dù có chuyện gì thì nàng cũng luôn đồng ý. Trong 5 tháng qua, Jisoo đã suy nghĩ rất nhiều. Giống như về cảm xúc của cô đối với Jennie. Nhưng cô sợ rằng Jennie có thể không giống cô.

Hôm đó là thứ Bảy mà Jisoo hiện đang dành thời gian cho bố cô. Cô nhận ra mình không dành thời gian cho bố nhiều, nên cô nghĩ có lẽ hôm nay cô muốn ở bên ông.

"Bố ổn chứ?"

Bố cô mỉm cười và gật đầu.

"Bố ổn, Sooyah. Con thì sao? Bố thấy con đã đi chơi rất nhiều với người bạn mới của mình? Tên con bé là gì? Con chưa giới thiệu với bố."

Ông tinh nghịch làm ra vẻ mặt buồn bã chỉ để trêu đùa với đứa con gái duy nhất của mình. Jisoo cảm thấy nhẹ nhàng khi ông cười.

"Vâng, chúng con đã đi chơi với nhau rất nhiều. Cô ấy tên là Jennie."

Bố cô gật đầu thừa nhận điều đó.

"Con có thích Jennie không?"

"Ừm, con thích cô ấy. Nếu không làm sao chúng con có thể trở thành bạn của nhau."

Ông mỉm cười trước khi nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.

"Không phải kiểu như vậy đâu, Sooyah. Con biết bố muốn nói gì mà. Hơn cả bạn bè?"

Jisoo mới nhận ra bố cô hỏi về điều gì. Cô không bao giờ nói về cảm xúc của mình với bất kỳ ai trước đây. Ngay cả với bố cô và đây là lần đầu tiên bố cô hỏi.

"Đúng vậy, con thực sự có tình cảm với cô ấy. Nhưng con không biết. Điều gì sẽ xảy ra nếu cô ấy chỉ coi con là bạn chứ không hơn thế nữa?"

"Con sẽ không biết trừ khi con cố gắng và bày tỏ với Jennie. Bố sẽ ủng hộ con cho dù có thế nào, Sooyah."

Jisoo cảm thấy như có thứ gì đó nặng nề nhấc lên khỏi vai. Bố cô luôn ủng hộ cô dù có chuyện gì đi chăng nữa. Cô nên biết điều đó ngay từ đầu.

"Con sẽ làm được. Cảm ơn sự ủng hộ của bố."

***

"Chị có kế hoạch gì cho ngày hôm nay không?"

"Chị dự định đi chơi cùng với Jennie. Em có chuyện gì nhờ chị sao?"

"À không. Em và Lisa thực sự rất vui vì chị và Jennie thường xuyên đi chơi cùng nhau."

"Cảm ơn, Chaeng"

"Lisa đến rồi. Hẹn gặp chị ở trường."

Jennie hỏi Jisoo rằng liệu cô có thể đón nàng ở nhà mình không. Sau khi nhận được địa chỉ từ Jennie, cô bắt đầu lái xe đến địa điểm chính xác. Ngay sau khi cô đến, cô đã cảm thấy như mình đã từng ở đây.

Jennie: Em xin lỗi, chị có thể đợi em được không? Em vẫn chưa xong.

Jisoo: Tất nhiên, vậy chị chào bố mẹ em trước.

Jennie: Vâng! :D

Sau khi trả lời, cô tắt máy, đi đến trước nhà của Jennie và gõ cửa.

"Xin chào..."

Chủ nhân của giọng nói đã bị sốc khi họ nhìn thấy Jisoo ở cửa trước cửa. Không chỉ họ, mà còn cả Jisoo. Cả hai đều sững sờ, đặc biệt người phụ nữ đó là mẹ của Jennie.

"Jisoo, chị đợi em có..."

"Jisoo?"

Jennie còn chưa nói hết lời thì bị mẹ nàng bất ngờ cắt lời. Mặt khác, biểu cảm của Jisoo là điều mà không ai có thể đọc được. Sự tức giận? Sự thất vọng? Hoặc có thể là cả hai?

"Em yêu, anh về rồi."

Đó là người đàn ông mà mẹ cô đã kết hôn cùng. Với một cậu bé ngoài ông ta. Jisoo mới nhận ra rằng cô biết ngôi nhà này. Đó là nhà của mẹ cô với người chồng mới sau khi bà lừa dối bố cô.

Cuối cùng thì Jisoo cũng nhìn mẹ của Jennie hoặc có lẽ cũng là mẹ của cô.

"Tôi không thể tin rằng sẽ gặp lại bà sau khi bà lừa dối bố tôi." Giọng cô quá nhỏ nhưng họ vẫn có thể nghe thấy.

"Bà không bao giờ giải thích cho bố tôi lý do tại sao lừa dối ông ấy, ông ấy đã tự nhốt mình trong thời gian dài chỉ có Chúa mới biết. Và tôi là người duy nhất đối với ông ấy mà không có bà ở bên."

Jennie mới nhận ra mẹ của Jisoo chính là mẹ kế của mình. Và nàng biết đây sẽ không phải là một điều tốt. Vì vậy, Jennie nhanh chóng kêu gọi bố mình đưa em trai vào nhà trước khi cậu em trai có thể nghe thấy bất cứ điều gì không hay.

"Jisoo, để ta giải thích."

"Không, đừng giải thích với tôi. Người bà cần giải thích là bố tôi kìa."

Jisoo không để Jennie ngăn cản, cô nhanh chóng vào trong xe rời đi, trốn khỏi ánh mắt của nàng.

***

Jisoo phớt lờ tất cả các cuộc gọi và tin nhắn từ Jennie khi cô về đến nhà. Cô đã quá luống cuống để nhận ra rằng bố cô đang ở trong phòng khách.

"Sooyah, có chuyện gì đó đã xảy ra? Nó không kết thúc tốt đẹp sao?"

Đó là tiếng thở dài sâu thẳm thoát ra khỏi môi cô. Cô ngồi trên chiếc ghế sofa bên cạnh bố.

"Bố, con cảm thấy mình thật tồi tệ. Con đã bỏ ngoài tai tất cả các cuộc gọi và tin nhắn từ Jennie."

"Chính xác thì chuyện gì đã xảy ra vậy, Sooyah?"

Cô nhắm mắt trước khi nhìn vào mắt bố mình.

"Con đã thấy mẹ. Giờ bà ấy là mẹ của Jennie. Hoặc có lẽ là mẹ kế của Jennie."

Trái tim của Jisoo không thể chiếm lấy nó. Cô thực sự ghét mẹ mình sau những gì bà đã làm với bố cô. Nhưng cô không thể ghét mẹ mãi được và trái tim cô như muốn khóc khi nhìn thấy mặt bà ấy lần nữa.

Jisoo nghĩ có lẽ cô sẽ không ghét mẹ mình, nếu bà không lừa dối bố cô hoặc giải thích lý do tại sao bà ấy làm như vậy. Cô cảm thấy bố nhẹ nhàng kéo cô vào một cái ôm ấm áp cố gắng xoa dịu cô.

"Không sao đâu Sooyah. Bà ấy vẫn là mẹ của con. Dù đã ly hôn nhưng bà ấy vẫn luôn là mẹ của con và xứng đáng được con yêu thương hết lòng, cho dù bà ấy đã có gia đình mới. Tại sao con lại ghét bà ấy chứ? "

Bố cô hỏi với một giọng nhẹ nhàng, cô biết rằng ông sẽ suy sụp. Họ chưa bao giờ nói về bà ấy trước đây cả. Dù chỉ một lần.

"Bà ấy đã làm tổn thương bố. Bà ấy đã lừa dối con và bố, bố đã trải qua những gì mà bà ấy không bao giờ biết. Nhưng bây giờ con lại yêu con gái của bà ấy. Bố, con phải làm gì đây?"

"Con không thể làm bất cứ điều gì với cảm xúc của mình, Sooyah. Cảm xúc là thứ tự nó đến. Hãy giải thích cho Jennie vào ngày mai. Đừng phớt lờ con bé mãi. Con bé không xứng đáng với điều này, Sooyah."

***

Cả đêm qua cô không thể sau những gì đã xảy ra. Bố cô đã đúng, Jennie không đáng phải nhận điều này. Cô không thể phớt lờ nàng mãi mãi. Và ngoài ra cô vẫn còn tình cảm với Jennie.

Cả hai đều đã hứa sẽ gặp nhau trên sân thượng. Nơi duy nhất sẽ không có ai ở đó trong giờ này. Jisoo đang hồi hộp chờ đợi Jennie, thậm chí cô có thể nhảy khỏi tòa nhà vì quá lo lắng.

"Chị không sao chứ?"

Jisoo thề rằng cô có thể nghe thấy nhịp tim đập quá nhanh của chính mình. Giọng của Jennie thực sự khiến cô lo lắng như chết đi sống lại. Cô quay lại đối mặt với Jennie, nhưng cô  đã bị sốc khi nhìn thấy khuôn mặt của nàng, một khuôn mặt buồn. Jisoo không biết là nàng đang lo lắng cho mẹ mình hay điều gì khác.

"Jisoo, tại sao hôm qua chị lại bỏ trốn khỏi em?"

Giọng nàng quá nhẹ nhàng đến nỗi có cảm giác như nàng sẽ khóc bất cứ lúc nào. Cô ghét nhìn thấy Jennie buồn và mong manh. Cô cảm thấy như đây là tất cả lỗi của mình vì đã bỏ trốn khỏi nàng.

Với một bước nhẹ nhàng, cô đứng gần Jennie hơn. Cẩn thận ôm lấy hai má của nàng trên tay.

"Chị xin lỗi vì đã bỏ trốn khỏi em ngày hôm qua. Chị không biết mẹ..."

"Em biết, đó là mẹ kế của em, mẹ đã nói với em mọi thứ trong đêm qua. Xin đừng ghét mẹ. Mẹ nhớ chị rất nhiều."

Cô nhắm mắt lại một lúc trước khi nhìn lại đôi mắt xinh đẹp của Jennie.

"Jen, thực ra có lý do tại sao chị muốn đi chơi với em ngày hôm qua."

Jisoo thề rằng cô có thể nghe thấy nhịp tim của mình và Jennie có thể nghe rõ.

"Ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau, đó là lần đầu tiên chị yêu. Chị không bao giờ tin những gì người ta nói trước đây như yêu từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng bây giờ chị tin điều đó. Chị đã yêu em ngay từ lần đầu tiên." Cô nói nhẹ nhàng và cẩn thận quan sát phản ứng của Jennie.

"Và khi em nói rằng chị dễ thương, đó là lần đầu tiên tim chị đập nhanh như vậy. Chị không bao giờ muốn có bất kỳ mối quan hệ nào trước đây vì những gì đã xảy ra với bố mẹ. Mà giờ đây khi biết rằng bà ấy đã trở thành mẹ kế của em..."

Jisoo khẽ thở dài.

"Chị đã lớn lên mà không có tình thương của mẹ bên cạnh. Chị sẽ rất trẻ con nếu ghét em chỉ vì mẹ chị bây giờ là mẹ của em."

Cô hít một hơi thật sâu trước khi thú nhận tình cảm của mình.

"Jennie, chị yêu em. Và chị ước gì có thể nói với em sớm hơn và muốn em làm bạn gái của mình nhưng..."

"Tất nhiên là em rất thích được làm bạn gái của chị, Jisoo."

"Jen, chị biết em vẫn chưa nói đồng ý nhưng...

"Em đồng ý!"

"Em vừa nói gì vậy?"

Và đó cũng chính là nụ cười mà Jisoo đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

"Em đã nói đồng ý. Em rất thích được làm bạn gái của chị."

"Cho dù là chị kế của em, em vẫn sẽ yêu chị chứ?"

Jennie gật đầu trả lời câu hỏi của cô với một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt. Chúa ơi, Jisoo yêu Jennie rất nhiều.

Cô nhanh chóng kéo nàng vào một nụ hôn nhẹ nhàng, tay luồn qua eo cho nụ hôn thêm sâu.

"Đối với một người chưa từng có bất kỳ mối quan hệ nào trước đây. Chị thực sự là một người hôn rất giỏi."

Ai mà biết được, người chưa từng có kinh nghiệm yêu đương nào lại thực sự rất giỏi về việc hôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro