Chương 31: Đừng Cắn Chị Sẽ Đau Lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


          
                                                 

Hầu kết của Trí Tú lăn lộn, giọng nói khàn khàn.

"bỏ tay ra!"

Trân Ni lắc đầu, làm sao nàng ấy có thể đồng ý được? Đứng trần truồng trước mặt Trí Tú như vậy, để cô chỉ ngắm nghía ư?

Sự phản kháng của nàng chắc chắn đã khơi dậy ham muốn chinh phục của người đàn ông trong cơ thể phụ nữ của Trí Tú. Đôi mắt cô đỏ ngầu, cô tiến đến trước mặt nàng ,Trí Tú dùng bàn tay to khoa lấy cằm nàng, buộc nàng phải nhìn cô.

"Ni Ni nhìn chị đi, chị là chồng em! Chị có thể nhìn cơ thể em."

Trân Ni vẫn lắc đầu, nàng có chút sợ hãi nhìn Trí Tú, đôi mắt nàng ngập đầy sương mù.

Trí Tú đang đứng trước mặt lúc này có chút xa lạ, cô lúc này và cô của hai ngày trước cứ như hai người khác nhau vậy. Ngay cả ở đêm tân hôn, cô cũng không bức bách nàng như vậy.

"Tại sao? Chị đã làm gì để khiến em ghét chị như vậy?"

Khi Trí Tú cưới nàng, cô cho rằng nàng cùng lắm sẽ không thích cô mà thôi, lại không ngờ rằng nàng sẽ ghét cô.

Trân Ni chỉ biết lắc đầu, nước mắt trong mắt nàng cuối cùng cũng không thể kìm nén được mà trào ra, biến thành những hàng nước mắt, lăn xuống, lạc chắc rơi trên mu bàn tay của Trí Tú.

Những giọt nước mắt nóng hổi đáo thiêu đốt mủ bàn tay cô, trong lòng Trí Tú run lên, hai tay bắt lấy cánh tay nàng, cúi đầu tựa vào trán nàng, khàn khàn nói.

"Chị phải làm sao mới có thể khiến em tiếp nhận chị bây giờ?"

Từ đầu đến cuối Trân Ni chỉ biết lắc đầu, nước mắt lăn dài trên khuân mặt thanh thuần của nàng. Trân Ni  không biết Trí Tú đang nói gì nữa, cũng không biết cô muốn làm gì .

Trí Tú chỉ cảm thấy nàng lắc đầu chính là cự tuyệt, nàng không tiếp nhận được những thứ thuộc về cô, nàng không thể như một con thỏ đang sợ hãi, để mặc cho cô khống chế nàng.

Trí Tú chà đạp đôi môi mềm mại của Trân Ni mà chẳng chút bận tâm suy nghĩ của nàng. Lòng bàn tay to lớn của cô lướt trên vòng eo thon thả mềm mại của nàng, làn da nơi đó bị bàn tay thô ráp của cô làm cho ửng đỏ. Thân thể mềm mại của nàng luôn có thể dễ dàng khơi dậy dục vọng ác ý của cô.

Trí Tú cố đè nén dục vọng thú tính trong người, dùng lòng bàn tay xoa nắn đầu vú của nàng. Bầu vú của Trân Ni hồng hào lại sừng sững, tràn đầy sức đàn hồi của thiếu nữ, trước giờ cô chưa từng biết đôi vú mà phụ nữ dùng để cho con bú lại quyến rũ đến vậy.

Trí Tú hơi dùng sức xoa nắn đôi vú của nàng, khiến Trân Nj đău đến rên rỉ ra tiếng.

Trí Tú cuối cùng cũng chịu buông môi nàng ra, cái miệng đào nhỏ nhắn đã bị cô mút đến sưng đỏ lên, trái lại mang theo một cảm giác gợi cảm khác.

"Vú của em thật đẹp, thẳng tắp, lại vừa đủ để niết trong tay chị."

Trí Tú si mê xoa nắn đôi vú của nàng khiến nàng cắn môi nhíu mày. Đôi môi vốn hồng nhuận bị nàng cắn đến trắng bệnh .

                                         

             
                   

"Đừng cắn, chị sẽ đau lòng..."

Trí Tú nhìn nàng dù đau đớn vẫn cố chịu đựng chứ không chịu phát ra âm thanh thì trong lòng cô cảm thấy buồn bã. Chẳng lẽ nàng chưa từng cảm thấy những cảm giác mà cô mang lại cho nàng là vui sướng sao?

Trân Ni cố quay đầu sau bên cạnh, không nhìn cô, hôm nay nàng mới nhìn rõ bộ mặt thật của Trí Tú!

Hành động từ chối rõ ràng và ghét bỏ ra mặt của Trân Ni như nhát dao chọc sâu vào trái tim cô.

Trí Tú hôn lên mặt nàng, từ từ hôn xuống lướt qua chiếc cổ trắng ngần, rồi đến bộ ngực kêu hãnh, lại trượt xuống dưới vùng bụng phẳng lì của nàng, ánh mắt cô tối sầm lại. Cô muốn nơi này dựng dục một sinh mệnh nhỏ chỉ thuộc về hai người.

Nghĩ tới đây, ánh sáng trong ánh mắt Trí Tú trở nên ảm đạm xuống.

Cô muốn giữ nàng bên mình mãi mãi,nhưng nàng là Phượng hoàng bay lượn trên chín tầng mây, cuối cùng cũng có ngày phải bay đi. Cô muốn giữ lại cũng giữ không được.

Trí Tú hai tay siết lấy eo nàng, một đường hôn dần xuống dưới, đến tận nơi giữa hai chân nàng.

Âm hộ thưa thớt chứ không dày dậm giống như ngọn đồi mới nhú, nằm ngậm giữa hai chân nàng, cất giấu phong cảnh đẹp nhất thế gian. Chỉ cần nàng tách hai chân ra, môi âm hộ hồng nộm sẽ mấp máy đóng mở, giống như một con bướm nhỏ đang vỗ cánh, đáp xuống dòng suối nhỏ chảy róc rách, đẹp đến rung động lòng người.

Chỉ có cô mới biết nó đẹp như thế nào, bởi vì chỉ có cô mới được nhìn thấy nó.

Trí Tú vùi đầu vào chân nàng, vươn đầu lưỡi, liếm liếm âm hộ của nàng.

"Trí Tú.. Đừng..."

Trân Ni vươn tay che lại, cho dù đây đã không phải là lần đầu tiên cô làm thế, nhưng nàng vẫn cảm thấy rất xấu hổ.

Nơi đó, sao cô có thể nói liếm là liếm chứ...

Trí Tú cọ vào mu bàn tay nàng, hơi thở nóng rực của cô phả lên đó.

"Để chị liếm cho em, lát nữa có thể sẽ đau một chút."

Hôm nay, cô không có ý định dễ dàng buông tha cho có như những lần trước...

Trân Ni không chịu, như vậy quá xấu hổ, chẳng lẽ để cho nàng tự nguyện dang hai chân để cho cô liếm chỗ đó sao...

Trí Tú không thể quản được nhiều chuyện như này, cô gỡ tay nàng ra, hé miệng, ngậm lấy toàn bộ âm hộ của nàng mà mút mạnh.

"A..."

Nơi vốn yếu ớt nhạy cảm kia bị người phụ nữ một ngụm ngậm lấy, dùng sức mút vào, khiến Trân Ni kêu lên một tiếng.

Trí Tú dùng đầu lưỡi dày rộng của mình khiến cho tất cả nơi đó của nàng đều lây dính nước miếng của cô. Trí Tú đẩy ra môi âm hộ rồi áp đầu lưỡi của mình vào âm vật nhô ra để trêu chọc nàng.

"A ha... Đừng..."

Trân Ni bị cô trêu chọc khiến toàn thân tê dại, hai chân trong nháy mắt mềm nhũn, nếu không phải là hai tay của Trí Tú đang đỡ lấy eo nàng thì nàng đã sớm xụi lơ trên mặt đất rồi

Cô đối với nàng mà nói quả nhiên rất đáng sợ, lại dễ dàng có thể phá vỡ phòng tuyến của nàng tới vậy .

"Đừng? Chị thấy em thích lắm mà."

Trí Tú cố ý nhướng mắt, thè đầu lưỡi kích thích âm hạch của nàng, để nàng tận mắt chứng kiến cô trêu chọc thân thể mình đến ra nước là như thế nào.

Đầu lưỡi hung ác của Trí Tú đẩy ra một lỗ nhỏ trên cửa huyệt, rồi cứ quanh quẩn mà đùa giỡn nơi đó của nàng.

Huyệt thịt nhịn không được mà co rút lại, ngay sau đó, một dòng nước trong suốt chảy ra từ cửa huyệt, thấm ướt đầu lưỡi cô.

Cô chẳng chút lãng phí mà liếm hết toàn bộ, nuốt chửng tất cả. Trân Ni nhìn mà đỏ bừng cả mặt, cảm giác thẹn thùng trong lòng nàng cuối cùng đều đã bị cô giẫm nát hết trên mặt đất. Nàng cứ như vậy nhìn cô thèm khát cơ thể dâm đãng của mình.

Trí Tú càng ngày càng quá mức, đầu lưỡi thăm dò vào trong huyệt nhỏ của nàng, đầu lưỡi vừa mềm mại lại cứng rắn cứ thế vùi vào cửa huyệt, liếm láp vách thịt nhạy cảm mềm mại. Trân Ni bị khiêu khích đến nổi khẽ run lên.

"A ha... Không, em thật sự chịu không nổi, Trí Tú..."

Nàng gần như cầu xin cô, hi vọng Trí Tú dừng lại, đừng nhục nhã nàng như vậy nữa. Trước mặt cô, nàng hầu như đã mất hết tôn nghiêm rồi

Lưỡi của Trí Tú bắt chước côn thịt, cứ thế đâm rút trong âm hộ của nàng. Huyệt nhỏ bị cô kích thích, nước dâm cứ thế mà liên tục trào ra từ trong huyệt, giống như đập chứa nước vừa mở toang vậy, dù có làm thế nào cũng chẳng thể ngăn được.

Trí Tú thật vừa lòng khi thấy huyệt nhỏ của nàng chảy ra nhiều nước dâm như như vậy để đút cho mình uống. Cô còn không quên cố ý trêu chọc nàng.

"Âm hộ của em chảy ra nhiều nước dâm thật đấy. Thật ngọt, chị rất thích, lại chảy thêm một ít nữa nào."

Trân Ni nghe cô nói thì vừa gấp vừa bực! Sao nàng lại không thể tự kiểm soát bản thân mình cơ chứ?

           

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro