Always Beside You

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại sân bay Incheon, Jisoo bước đi vội vàng, cô đang muốn về nhà nhanh nhất có thể. Bây giờ, cô đang tức đến phát điên đây, thế quái nào mà họ có thể làm vậy với em ấy chứ. Cục cưng của cô, cô còn không nỡ khiến em ấy rơi một giọt nước mắt, nước mắt hạnh phúc cô còn không nỡ. Thế mà...

Jisoo phải cố gắng kiềm chế bản thân, khuôn mặt bình tĩnh hết sức để không làm ra vẻ mặt khó chịu với đám phóng viên đã đặt những câu hỏi làm tổn thương bạn nhỏ nhà mình.

Ngày "định mệnh" ấy, Jisoo kẹt lịch trình không thể bay về cùng em, nếu không đám đó biết tay cô. Jisoo lúc ấy cũng đã gọi cho em rất nhiều lần để an ủi nhưng chỉ nhận lời được những lời nói dối.

Em bảo " Em ổn" , em bảo " Em không sao", em vẫn cười, em vẫn nói.

Nhưng em ơi, tôi thấy được mắt em đã đỏ hoe, sưng tấy từ bao giờ. Tôi thấy giọng em khàn hơn hẳn, và tôi thấy...sự mệt mõi, bất lực trong mắt em.

Chờ một chút, Jisoo về bên em.

-" Anh, lái nhanh một chút" - Lên được xe, Jisoo hối thúc quản lý

-" Chúng ta đang đi rất nhanh rồi đó Jisoo. Nhanh nữa là bị bắn tốc độ đấy. Anh biết em lo cho Jennie nhưng mà anh cũng đang cố đây." - Quản lý giải thích, aizz con nhóc này lo cho cục cưng nó bộ anh không lo chắc. Dù gì anh cũng xem mấy đứa nhóc như mấy đứa em trong nhà, tụi nó gặp chuyện anh cũng nóng hết cả ruột gan.

Jisoo định nói gì đó thêm nhưng chỉ ậm ừ cho qua.

-" Anh, tới công ty đi. Em giải quyết chuyện này trước." - Sau một hồi vân vân Jisoo quyết định đi giải quyết cái công ty chết tiệt kia trước rồi về với em bé của cô sau.

Nghe cô đã lên tiếng nói vậy, anh quản lý cũng đành đánh xe chạy hướng về công ty.

Anh quản lý liếc chiếc gương trên xe nhìn  Jisoo. Giờ cô đang nhìn chăm chăm về phía trước, tay nắm chặt, nghiến răng, rích rào vài tiếng chửi bới gì đó. Thú thật rằng anh chưa bao giờ anh thấy Jisoo tức giận như bây giờ, dù cho là lúc Jennie bị chỉ trích khi mới debut hay là đầu năm 2019.

Sau một hồi thì cuối cùng cũng tới công ty, không nói không rành Jisoo mở cửa xuống xe, đi nhanh về phía tầng cao nhất của công ty.

Lúc nãy trên xe, cô đã suy nghĩ rất nhiều. Suy nghĩ rằng mình phải bình tĩnh, phải lịch sự, phải này phải kia. Cơn giận cũng bớt phần nào.

Nhưng thế quái nào đối diện với cái công ty chết tiệt này cơn giận lại bốc lên, cô chả còn tí lý trí nào đẩy mạnh cửa, xong thẳng vào phòng chủ tịch.

Bởi vì lý trí cô nằm ở Kim Jennie, con tim cô cũng nằm ở chỗ Kim Jennie. Họ đụng vào Jennie khác nào đang khiêu khích cô, khiêu khích giới hạn cuối cùng của Jisoo này.

-" Chết tiệt, ông đang làm cái quái gì vậy hả? TẠI SAO KHÔNG CHO CÔNG TY LÊN TIẾNG?" - Jisoo tiến thẳng lại bàn của chủ tịch, chống tay lên bàn lớn tiếng hỏi.

-"Ji....Jisoo cô bình tĩnh. Cô đợi thêm vài ngày nữa là..."- Chủ tịch lắp bắp trả lời nhưng chưa nói hết thì Jisoo đã ngắt lời.

-" Đợi ? Ông kêu tôi đợi, vậy đợi đến bao giờ ? Đợi đến khi đám ngoài kia chửi bới em ấy bằng những lời lẽ hết sức thô tục, dơ bẩn đó hả? Đợi đến khi đời tư của chúng tôi, tư cách em ấy bị xâm phạm hả? Hay là phải đợi đến khi em ấy kiệt sức sao ? CÁC NGƯỜI NÓI ĐI!"

Đây là lần đầu tiên Jisoo tức giận đến vậy, cô giận công ty, giận đám ngậm máu phun người ngoài kia 1 nhưng cô giận mình tới 10. Giận mình không bên em lúc em kiệt sức, giận mình không bảo vệ được em trước sóng gió ngoài kia.

-" Kh-không phải. Nhưng mà chúng tôi cũng đang cố hết sức đây"

-" Hết sức của các người là im lặng hả? Tôi nói rồi đấy, tôi không cần biết các người đang cố hết sức hay không hết sức. Nhanh chóng giải quyết vụ này cho tôi. Nếu không ông coi chừng "cái ghế" này của ông đó. Kim Jisoo dám nói dám làm!" - Nói xong liền nhanh chóng quay lưng bước đi.

Vội vã bước ra xe, lần này là xe của cô được gửi ở công ty. Jisoo muốn tự lái đến ngôi nhà nhỏ của mình và em.

Cắm tai nghe bluetooth vào điện thoại đang đổ chuông, bắt máy đi nào cục cưng.

Nhưng mà chuông reo cả ngàn lần mà Jennie vẫn không bắt máy. Lòng cô cũng theo đó như lửa đốt rồi đây.

Chạy nhanh hết sức để có thể về nhà sớm nhất xem cục cưng, lúc nãy Chaeyoung mới nhắn cô em ấy và Lisa đã qua thăm Jennie rồi, Jennie vẫn cười nói như mọi khi nhưng mắt em sưng lên hết rồi, nhìn cũng hốc hác hơn.

Em bé của cô vẫn cố tỏ ra kiên cường như vậy.

Chạy xe về nhà với những suy nghĩ rối bời cùng với sự bồn chồn lo lắng. Bấm mật khẩu nhà mà tay Jisoo còn rung rung.

Ra chào đón cô không phải bạn nhỏ của cô như mọi khi mà là Kuma với Dalgome, hai đứa nhóc vẫy đuôi chồm lên người cô đòi bế. Cô chỉ cuối xuống xoa đầu hai đứa rồi cởi giày đi vào phòng.

*Cốc cốc* - gõ nhẹ hai tiếng lên cửa rồi mới mở cửa đi vào.

Jisoo thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy Jennie đang vùi mình trong lớp chăn dày để nghỉ ngơi.

Cô đi nhẹ nhàng lại chỗ em, kéo nhẹ tấm chăn ra để có đủ chỗ cho mình chui vào ôm lấy cơ thể nhỏ bé của em.

-" Ừm...Soo?" - Jennie lờ mờ tỉnh dậy, dụi mắt để xem người phía trước là thật hay do mình lại tự ảo tưởng.

-" Soo đây. Soo làm em thức sao ?" - Jisoo khẽ trả lời rồi ôm chặt lấy em hơn.
.
.
.
.
.
.
Đợi một hồi vẫn chưa thấy em trả lời thay vào đó là tiếng sụt sùi nho nhỏ phát ra từ em, Jisoo liền hoảng hốt nâng mặt bạn nhỏ lên mới tá hỏa khi nước mắt của em đã lưng tròng từ bao giờ.

-" Em bé ngoan, đừng khóc mà. Soo thương em nhiều." - Vừa xoa lưng, vừa hôn nhẹ lên mắt em.

-" Hic...hic Nini nhớ Soo. Người ta sợ, rõ ràng...hic...rõ ràng người ta có làm gì đâu, thế mà lại bị nói này, nói kia. Đáng ghét hic..."- Jennie nắm chặt áo Jisoo, vùi mặt vào người chị khóc hết nước mắt, nói ra sự uất ức trong lòng mình.

Thấy Jennie oà khóc vậy Jisoo xót chết nhưng mà bạn nhỏ còn khóc được, còn "tố cáo" được với cô còn đỡ hơn chỉ ôm trong lòng một mình chịu thiệc.

-"Nini ngoan, chúng ta không quan tâm lời nói của những kẻ đáng ghét đó được không nào? Em xem ngoài những người đó thì còn rất nhiều người yêu thương em luôn. Có 2 đứa nhóc Chaeyoung, Lisa nếu em buồn chị sẽ kêu 2 đứa nhóc làm trò con bò cho em xem này, có Blinks sẵn sáng đứng lên bảo vệ em nè. Có ba mẹ chúng ta ở bên động viên, ủng hộ nè.
Và đặc biệt nhất cũng như quan trọng nhất là Nini có Soo bên cạnh này. Chị sẽ luôn ở bên làm chỗ dựa vững chải cho em, sẽ ôm em mỗi khi em buồn, sẽ hôn em mỗi khi em khóc, sẽ yêu em từng giờ, từng phút, từng giây trong cuộc sống.
Nói chung là Soo yêu em, yêu rất nhiều." - Jisoo ôn tồn, nhẹ nhàng dỗ dành em.

-" Hic...hic, Nini cũng...Nini cũng yêu Soo." - Nức nở đáp lại lời của Jisoo còn không quên cảm ơn cô bằng những nụ hôn vụn vặt.

-" Được rồi, nói yêu tui mà cô khóc là sao cô Jennie Kim. Vậy là có yêu hông ??? Hay là cô xạo dới tui đúng hông. Tui biết mà...tui biết cô có thương yêu gì tui âu ( ≧Д≦)" - Đúng là diễn viên mới nổi, Jisoo diễn thấy ghê luôn á.

Nhưng mà diễn khùng diễn điên mà đổi lấy nụ cười của "mỹ nhân" cũng đáng.

Thấy Jisoo diễn quá diễn, Jennie cũng phải bật cười khúc khích.

-" YAHH, nói gì đó Kim Jisoo. Người ta thương chị còn không hết." - Jennie với tay lại nhéo hai má của Jisoo. Hết buồn cái "bắt nạt" chị người yêu liền thấy không.

-" en ie , a o ị. Ị iết ai òi." ( Jennie tha cho chị. Chị biết sai rồi )

- " Hứ biết sai là tốt. Bổn cung có lòng tốt tha cho ngươi. Hihi" - Jennie buông tay khỏi má chị người yêu, liền biến thành Jendeukie đu hết lên người chị.

-" Tạ ơn công chúa tha mạng." - Jisoo cũng hùa theo trò đùa của bạn nhỏ nhà mình. Hùa thì thôi đi còn lợi dụng hôn cái chốc vào mỏ người ta.

-" Ai cho người to gan hôn bổn cung hả?" - Jennie liền quánh cho mấy phát nhớ đời.

-" Huhu, thần bị oan. Chỉ trách công chúa quá đáng yêu, quá xinh đẹp đi." - Jisoo giơ hai tay lên, tỏ vẻ bị oan.

-" Không đứng đắn. Chém " - Jennie vừa nói vừa đưa tay ngang cổ ra dấu "xẹt"

-" Đừng chém thần, thần có thể làm ấm giường cho công chúa mà." - Nói còn đưa tay ôm chặt công chúa nhỏ, mặt cạ cạ vào má em.

-" Hứ, ai cần." - Chảnh, giả bộ nói vậy thôi chứ tay vẫn ôm lấy người ta nha.

-" Hồi nãy không phải Nini đang ngủ sao. Ngoan, ngủ thêm miếng nữa." - Đặt Jennie nhẹ nhàng nằm xuống rồi mình mới nằm xuống theo. Cô cũng buồn ngủ rồi.

-" Soo ngủ ngon." - Nini ngoãn ngoãn bobo rồi chúc chị người yêu ngủ ngon.

-" Nini ngủ ngoan. Yêu em." - Jisoo choàng tay ôm em vào lòng, vỗ nhẹ lưng từng cái một cho em dễ ngủ.

Cuối cùng Jisoo cũng nhẹ lòng hơn rồi, bạn nhỏ của cô không còn khó chịu trong lòng nữa rồi. Giờ thì cả hai có thể bình yên ôm nhau ngủ.

Mong rằng cho dù sau này có xẩy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn thì chỉ cần đôi ta vẫn còn có thể an nhiên ôm nhau ngủ sau những mệt mỗi bủa vây.

End

----------------------
Lâu rồi mới viết lại mấy đoản nhỏ này, chỉ là muốn có gì đó an ủi bản thân, an ủi mọi người qua những ngày sóng to gió lớn này.

Cũng như :

Happy Jensoo Day (140905 - 220905)

Yêu Jennie, Yêu Jisoo cho dù có chuyện gì đi nữa em vẫn mong hai người hạnh phúc theo một cách nào đó.

Dù không phải là người yêu nhưng là tri kỉ, là bạn tâm giao, là gia đình với nhau cũng khiến trái tim em bớt thổn thức.

Hỏi mình có đau lòng không thì trả lời không là nói dối rồi. Nhưng quyết định của hai người, cuộc sống của hai người mà, ủng hộ là điều duy nhất mình có thể làm.

Ê nhưng mà deep vậy thôi chứ một lòng với OTP, với Jensoo nha mấy má. Nào bẻ thuyền tui, tui bẻ cổ đó. Thân Yêu ( ◜‿◝ )♡.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro