45.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jennie cũng vừa xem được bài viết của Jisoo. Em không hiểu, tại sao chị vừa làm tổn thương em lại có thể dễ dàng làm như không có chuyện gì rồi vui vẻ với người khác.

Nghĩ đến đây em có chút chạnh lòng, sao đột nhiên lại buồn và thất vọng đến thế nhỉ.

Em ghét cái cảm giác này, cảm xúc của em thật kì lạ, em chẳng thể hiểu nổi.

Em cứ nghĩ mãi về chuyện đó mà vô thức bước đi. Những bước chân em vô hồn và chết lặng, bỗng em nghe thấy tiếng ai đó gọi.

"Nini, Nini nhìn bên này." Là Chaeng, cô bạn sóc chuột của em. Cạnh đó còn có cả Irene, Lisa, và Seulgi.

"Sao đi như người vô hồn thế. Thất tình à? Nhớ cậu và Taeyoung tình chàng ý thiếp lắm mà."

Lisa vội chạy ra dìu em vào trong.

"Chắc là cậu đã đọc được bài viết của Jisoo rồi."

"Đừng buồn Jisoo nhé. Cậu ấy....."

Mọi người nhìn em bằng ánh mắt ái ngại, dáng vẻ hồn nhiên của em đã biến mất, còn gì có thể đau lòng hơn thế?

Em chìm trầm mặc một lúc lâu rồi mới lên tiếng.

"Em không buồn, cũng không còn muốn liên quan gì đến chị ấy cả. Đừng nhắc tới cái tên Jisoo trước mặt em."

Bởi vì trong mắt em, người tên Kim Jisoo đã chết.

"Có chuyện gì giữa hai người vậy?"

"Em sao thế Jennie? Tên Kim đó bắt nạt em sao?

Trước sự quan tâm ân cần của mọi người, em bật khóc thật to. Trong những tiếng nấc, em kể lại hết mọi chuyện đêm hôm đó.

"Nín nào, ngoan ngoan."

"Tớ sẽ xử cậu ta cho cậu."

Tất cả đều không nghĩ là Jisoo sẽ làm trò như thế. Không ngờ có ngày Jisoo lại làm Jennie tổn thương.

Trong tâm trí mọi người, Jisoo vẫn sẽ ở bên Jennie và lẽ dĩ nhiên, Jisoo sẽ là người bảo vệ Jennie, dù cho có là chuyện gì đi nữa.

"Cậu ta quá đáng thật. Thế cậu có nói với Taeyong không?"

"Tớ không dám."

Mặt Irene căng lại, dù là bạn bè lâu năm nhưng chị vẫn không thể chấp nhận được loại chuyện này.

"Ngoan nào, chị sẽ đưa Nini về nhà. Cũng sẽ không nhắc tên họ Kim đó trước mặt em."
Cuối cùng họ cũng vỗ về được cô bé này.
_________________

Jisoo ngả ngớn đi về phía trước, chị xoay xoay cái chìa khóa xe ô tô, miệng huýt sáo một giai điệu không tên.

Bất giác chị giật mình nhận ra, giai điệu này không phải là không tên. Ai đã viết ra nó chứ? Và kể từ lúc nào nó đã gieo sâu vào trong đầu chị đến nỗi.....chị nhớ đến nó trong vô thức.

Mà thôi kệ đi.

Chị lại tiếp tục bước đi, mắt chị ánh lên tia sáng long lanh khi nhìn lên cổ tay mình. Che đi những vết sẹo nhạt màu, một chiếc vòng đỏ thẫm treo lửng lơ trên cái cổ tay trắng nõn.

Là vòng cầu an mà Suzu tặng chị. Chị ngẩn ngơ ngắm chiếc vòng một lát, bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên.

"Alo? Kim Jisoo đây."

"Em đây Jiyoon unnie, gọi em có việc gì."

"Mày mau về nhà đi. Đưa chị sang nhà Taeyeon. Họ vừa hẹn chị và em đấy."

Giọng Jiyoon có phần gấp gáp, nàng liên tục hối thúc. Jisoo cũng không muốn chậm trễ giây phút nào mà vội gác máy đi đến nhà Taeyeon.

"Này Jisoo, chị nghe thử xem bản nhạc em mới viết này."

"Nghe hay lắm, chị sẽ đem những giai điệu này cất vào trong tim."

"Chị sao cứ đùa em mãi."

Tình chớm nở dịu dàng vào mùa hoa, thế mà hoa chưa tàn thì tình đã nát tan.

Hoa nở hoa tàn vốn đã vội, nào ngờ người trong lòng còn vội hơn hoa.

___

Sau khi tốt nghiệp ai cũng có công việc riêng, họ ngày càng bận. Nhóm bạn cũng ít khi tụ tập gặp nhau, nhưng hôm nay nghe tin mọi người đang đợi mình, lại còn có cả người chị gái lâu năm không găp. Tâm trạng của chị trở nên tốt hơn hẳn.

"Con mẹ nó Kim Jisoo."
"Mày còn có thể cười vui vẻ như thế được à?"

Chị còn chưa kịp bước vào thì Taeyeon đã xông ra đáp vào mặt chị một cú đấm.

Máu từ khoé miệng dần chảy, cảm giác đau nhói ngay lập tức truyền đến miệng. Chị không hiểu gì, ngơ ngác hỏi.

"Chị điên hả? Sao đột nhiên lại đánh em."

"Mày còn hỏi được hả? Đồ chó chết." Taeyeon gào lên.

Mọi người chạy ra can ngăn cả hai nhưng Taeyeon đã liếc tất cả một cái.

Vẻ mặt lạnh lẽo của cô khiến mọi người đành lùi lại

Jiyoon xót em nên chị đứng trước chắn cho Jisoo.

"Taeyeon, có gì từ từ nói. Tớ và em ấy vẫn chưa hiểu gì."

Tiffanny bước từ nhà ra chầm chậm cất giọng.
"Cô em gái đáng kính của cậu, vừa cưỡng hôn Jennie xong hôm sau lại đi tán tỉnh Suzu đấy."

Jiyoon rất bất ngờ, cô vội quay sang nhìn Jisoo. Lúc này Jisoo cũng chẳng thèm biện luận gì cho bản thân nữa mà gật đầu.

Jiyoon như bất động, cô không tin vào mắt mình.

Cảm giác trong cô bây giờ thật khó tả. Cô chỉ muốn lao lên đấm vào mặt Jisoo.

Đứa em gái mà cô yêu quý.....lại làm ra chuyện như vậy sao?

Đột nhiên Jiyoon cảm thấy rằng, dường như một phần nào đó trong cô không muốn Suzu bị tổn thương, Jiyoon lùi lại, bước đi lảo đảo như sắp ngã.

Chát!

"Bố mẹ mày đã dạy mày để mày trở thành người như thế này à?"

Sau câu nói ngắn ngủi thì mọi người đều bỏ vào trong, bỏ lại chị một mình cùng với những nỗi đau.

"Hình như là mình có chút đau lòng." Jisoo cảm thấy khó thở quá, chị không thể khóc nổi, chị đã vì tình yêu mà đánh mất bản thân mình rồi.

Nghĩ đến đây Jisoo lại cười, chị nở nụ cười chua chát, miệng chị đầy vị ngọt tanh của máu.

"Cũng....rất đáng." Nói rồi Jisoo lại bước lững thững vào trong.

"Mọi chuyện là thế nào?" Taeyeon dùng giọng điệu chán ghét mà hỏi.

"Em, em không muốn tổn thương Jennie. Nhưng hôm đó trong người em có chút cồn. Em đã không thể kiểm soát bản thân mình."

"Thì sao? Có nghĩa là mày được quyền làm thế với Jennie sao?" Irene lúc này chỉ muốn lao vào cắn Jisoo mấy phát cho hả dạ.

"Baechu, đ-đừng nặng lời mà." Seulgi dù rất muốn bênh nhưng không thể, lần này là Jisoo rõ ràng sai, với cả có Irene đang nói chuyện nên cô nàng ấy cũng chả dám phản đối.

"Sao, em muốn bênh bạn em lắm à?"
"Thế thì qua nhà cậu ta mà ngủ đi, đừng về nhà ngủ với tôi."

"Nhưng mà em còn chưa nói gì mà." Seulgi trong lòng đang gào thét, rõ ràng là cô đã nói gì đâu chứ.

"Hai người muốn tình tứ với nhau thì về nhà đi." Lisa ngứa mắt, chị lên tiếng cho hai người họ biết là ở đây đang là nơi công cộng.

Họ vẫn còn chuyện chính để làm mà.

"Tại sao lại làm thế với Suzu?"

"..."

"Mày không biết nói chuyện à?" Jiyoon bây giờ là người tức giận hơn hết.

"Tình yêu dành cho Jennie của em cạn kiệt rồi, vừa hay Suzu lại đến."

"Suzu là kẻ thay thế của mày à?"

"Em buộc phải yêu một người không yêu em suốt đời sao? Bây giờ em với Suzu đang hẹn hò, chúng em rất hạnh phúc."

"Và em tuyệt đối sẽ tránh xa Jennie."
Jisoo là một kẻ hèn mọn, chị không dám đối diện với sự thật nên chỉ đành nói ra những lời dối lòng như thế.

"Jisoo, chị biết đó. Bọn em không thể nào chấp nhận việc chị cưỡng hôn Jennie."

"Nhưng nếu bây giờ chị thật sự đã dành tình cảm cho Suzu thì bọn em chắc sẽ nhắm mắt cho qua."
"Chắc thế."

Cô luật sư hụt của Lisa cuối cùng cũng chịu lên tiếng sau hơn ba mươi phút ngồi ăn xoài xem mấy chị của mình cãi vả với nhau.

"Em đã buông bỏ được Jennie rồi."

Kim Jisoo không biết mình đã "tập nói" bao nhiêu lần mới dám thốt ra.

Câu nói này, chị đã nhủ thầm với mình trước gương không biết bao nhiêu lần. Từng câu từng chữ như ngàn mũi tên tẩm độc cực mạnh, xuyên qua trái tim của chị.

Có lẽ chị nên buông thật.

"Và, hãy gửi cái này cho Jennie hộ em." Nói rồi Jisoo quay bước đi. Thứ mà chị để lại trên bàn một lá bùa may mắn, có lẽ vì chị muốn nó thay chị, bảo vệ cho em.

Mãi mãi.

Chỉ Jiyoon để ý, từ đầu câu chuyện đến giờ. Jisoo chỉ nói đến việc mình đã buông bỏ Jennie,chứ chưa có câu nào bảo yêu Suzu.

Lá bùa này là Jisoo đã cùng Suzu lên một ngôi chùa ở quê để thỉnh. Suzu không ngại đường xa, cô ấy vất vả lắm mới thỉnh được về tặng cho Jisoo.

Jisoo đã bỏ ra ngoài mà tự thì thầm với bản thân.
"Câu trước không phải vừa bảo buông sao, còn tặng quà cho em nữa, tôi thật ghét bản thân mình. Chắc em cũng ghét tôi lắm đúng không? Kim Jennie."

Jisoo tự an ủi mình rằng đây sẽ là món quà cuối cùng mà chị dành tặng cho em.
Chị bước về nhà cùng với một mớ hỗn độn trong lòng.

Jisoo vẫn không biết rằng. Jennie vẫn luôn lắng nghe mọi thứ từ đầu đến cuối bỏ hết chỉ nghe khúc giữa, em đã khóc nhiều đến mức không ra tiếng rồi.

Khoảnh khắc chị ấy bảo cả hai đang hẹn hò khiến tim em như muốn chết đi, em cũng không biết tại sao mình muốn như thế. Chỉ là em nghe theo trái tim mách bảo, và nó bảo rằng nó không muốn sống.

Thà chết còn hơn là sống mà thiếu chị. Một giọng nói vang trong đầu nói với em như vậy.

Em nhìn cây dao găm trên bàn, đầu em đau như búa bổ. Hàng vạn suy nghĩ xoay vòng quanh trong đầu.

Em thấy thật bối rối quá làm sao. Em yêu Taeyong, nhưng lại không muốn mất Jisoo. Rốt cuộc là em phải làm sao?

_____

Đang cố kết nối 2 bạn chẻ lại với nhau.

Beta: Rồi kết nối dữ chưa??????

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro