Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

9:00 sáng.

Cả đêm qua Jeongyeon không tài nào chợp mắt được. Nghĩ tới tối nay tận mắt thấy người nó thương cất bước vào lễ đường với một người khác, nó lại không đành lòng. Tâm trí nó rối bời, chẳng biết làm gì ngoài tham dự như đúng lời hứa nó nói với em ấy. Jeongyeon đến giây phút này nó vẫn không buông bỏ được, có điều gì đó thôi thúc nó phải gặp Momo lần cuối. Vậy, nó có nên hay không? Tối nay lễ cưới sẽ được cử hành, nó có tư cách gì để gặp em ấy đây? Chẳng phải rất tồi tệ hay sao khi nó vẫn muốn đến bên Momo lúc này? Em ấy sắp lấy chồng rồi mà...

" Chị sao vậy? Lại nhớ tới cô ta?"- Mina đang trả lời comment của các fan trên Instagram, vội dừng tay khi nhìn vẻ mặt sầu đời của Jeongyeon.

" Không, chị đang nghĩ về bài hát mới mà."- Jeongyeon né tránh, cười trừ.

" Nói dối không biết chớp mắt!"- Mina cảm thấy buồn cười khi biết Jeongyeon giấu điều cô biết thừa chị ta đang nghĩ tới.

" Thế em biết rồi sao còn hỏi? Định chọc tức chị sao?"- Jeongyeon bĩu môi tỏ vẻ giận dỗi.

Mina vô tư ngồi trên cái ghế xoay, tiếp tục dán mắt vào màn hình.

" Em nói cho chị biết, Hirai Momo của chị không tốt lành như chị nghĩ đâu, nên đừng đâm đầu vào thích cô ta làm gì. Có thích thì đi thích em này. Chẳng phải tốt hơn sao?"- Mina tự kiêu tự đại nghênh mặt phán câu làm Jeongyeon cũng thấy rùng mình.

" Em thôi đi. Người như em có cho tôi cũng không thèm lấy. Momo của tôi vừa là một bác sĩ giỏi, ngoài mặt lạnh lùng là như thế nhưng bên trong  lại vô cùng ấm áp!"- Chỉ cần nghĩ đến cô ta, Jeongyeon liền mỉm cười hạnh phúc.

" Chị lo mà sửa soạn đẹp một chút để gặp lại người cũ của chị nhé! Suốt ngày chỉ biết tâng bốc cô ta thôi."

Mina không bàn cãi với Jeongyeon nữa. Cô mở tủ lựa chọn cho mình một chiếc váy thật đẹp để dự lễ. Cô muốn tối nay cô phải thật gợi cảm, thật lộng lẫy khi sánh bước cùng Jeongyeon. Quan trọng hơn, cô muốn cho cô ta biết, cô ta đã sai lầm khi rời xa kẻ đại ngốc này.

" Em đi ra ngoài làm tóc và trang điểm trước, Stylist của em nghỉ phép rồi, có gì tối nay hẹn ở ngoài đại sảnh lúc 18:00 giờ. Chị nhớ đó!"- Mina cầm vội chìa khóa xe phóng như bay ra cửa.

Jeongyeon chỉ biết lắc đầu, chị nhìn tấm thiệp đặt ngay ngắn trên bàn trong lòng lại nặng trĩu. Chị không muốn đi tới đó chút nào... sẽ rất mất mặt nếu chị khóc ở đám cưới của Momo vì không nỡ rời xa em ấy.

" Hay là không đi?"- Jeongyeon mắt ngước lên trần nhà, thở dài.

15:00 giờ

Tại phòng riêng ở nhà hàng nơi Hirai Momo tự nhốt mình. Đến bây giờ, sự đấu tranh giữa yêu và mong ước một gia đình hạnh phúc cứ dằn vặt trong cô. Cô không thể không thú nhận rằng cô yêu Jeongyeon, yêu vì chị ấy yêu cô đến mức mù quáng, yêu vì chị ấy đã hi sinh quá nhiều cho cô. Tình yêu này vẫn chưa đủ lớn khiến cô bất chấp mọi thứ để đến với Jeongyeon. Cô là một bác sĩ tâm lý, cô thừa biết mình là một bác sĩ giỏi trong việc chữa tâm bệnh cho người khác nhưng thật buồn cười nếu cô nói rằng đối với Jeongyeon, cô không cách nào chữa khỏi. Cô biết Jeongyeon bị đa nhân cách ngắn hạn qua những biểu hiện và có lẽ, khi bị một cú sốc tâm lý nào đó nữa thì e rằng Jeongyeon sẽ bị tâm thần không chừng. Cô rất sợ điều đó sẽ xảy ra...

Nhưng cô thà chọn cách ích kỉ.

Mời Jeongyeon đến dự lễ cưới của mình.

Cô muốn trước khi lập gia đình có thể thấy người cô yêu lần cuối.

" Yoo Jeongyeon, dù có chuyện gì đi nữa chị nhất định phải đến!"- Momo lau đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt của mình, cô bước ra, đi tới phòng thay đồ cưới.

Ngày hôm nay em sẽ là cô dâu đẹp nhất...

Nhưng đáng tiếc người sánh bước cùng em không phải là tôi mà là một người khác...

Yoo Jeongyeon đứng trước gương ngắm nghía mình một hồi lâu. Ánh mắt đượm buồn đã mau chóng biến mất mà thay vào đó là một ánh mắt lạc quan, yêu đời. Chẳng ai biết điều gì đã khiến chị ta thay đổi một cách chóng mặt như thế.

18:00 !!!

Lần lượt từng tốp xe hạng sang thay phiên nhau đỗ ở trước nhà hàng danh tiếng Padora. Myoui Mina chỉ vừa bước xuống xe, tất cả ánh mắt đều dồn về phía cô.

Có thể nói vẻ đẹp của Myoui Mina chưa phải là nghiêng nước nghiêng thành nhưng đủ để làm người đối diện nghẹt thở, ngay cả Hirai Momo cũng phần nào ganh tị với cô.

18: 30

Mọi người tụ họp ở đại sảnh chỉ có Jeongyeon vẫn chưa đến. Mina bắt đầu sốt ruột, cô bắt đầu gọi cho Jeongyeon nhưng chị ta vẫn không bắt máy.

" Bị kẹt xe, xin lỗi em!"- Jeongyeon gấp rút chạy tới, chống hai tay lên đầu gối thở hồng hộc.

Mina sững người, cô chết lặng khi nhìn thấy Jeongyeon.

" Chúng ta vào đi, sao em đứng ngây người ra đó làm gì?"

Mina tròn mắt.

" Chị đẹp thật."

Jeongyeon khẽ cười vì lời khen ngợi Mina dành cho mình. Chị e dè đưa tay về phía cô, mong chờ điều gì đó.

" Chúng ta đi thôi!"- Mina lịch sự đặt tay cô lên bàn tay mềm mại ấy, trong lòng chợt có bướm quay xung quanh.

Tiếng lòng Myoui Mina :" Tối nay chị không thoát khỏi tay em."

Ở đại sảnh những kẻ lắm tiền đang truyền tai nhau về hai mỹ nhân nổi bật đang ngồi ở chiếc bàn bên trái. Vài người trẻ tuổi gan dạ chạy đến xin chữ kí và chụp hình chung.

Giờ lành đã tới. Ai nấy đều hướng mắt về sân khấu ngắm nhìn đôi trai tài gái sắc. Chú rể điển trai bước ra trước, chừng ít phút, một cô gái trẻ trung mặc lên mình bộ đồ cô dâu thuần khiết uyển chuyển bước ra sân khấu. Ai cũng có thể nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của cô.

" Sao, có thấy tim đau không?"- Mina thì thầm làm Jeongyeon chột dạ.

" Một chút đó."

" Có bớt đau không?"- Mina ân cần đặt bàn tay mềm mại vào ngực trái của Jeongyeon, ánh mắt dịu dàng khiến người khác nhìn thấy liền xiêu lòng.

" Không! Nhưng như vậy có chút thoải mái."

Jeongyeon thầm cảm kích Mina. Chị tiếp tục hướng mắt về phía Momo.

Buổi lễ diễn ra đang suông sẻ đột ngột vài người lạ lực lưỡng mặc áo đen xông vào.

Đùng! Đùng! Đùng.

Tiếng nổ lớn làm tất cả mọi người có mặt tại khán đài hồn phách bay tứ tung. Họ hoảng sợ ngồi gục xuống đất bịt chặt hai tai lại run lên cầm cập. Jeongyeon biết có điều không hay liền ôm gọn lấy Mina nhưng không quên quan sát tình hình bên Momo.

" Hirai Momo! Em ở đâu?"- Jeongyeon mất bình tĩnh buông lõng tay, chạy về phía sân khấu khi không thấy ai ở đó. Chị nghe tiếng khóc nức nở, máu loang từ bàn để bánh cưới. Chị dồn hết can đảm kéo tấm màn dưới bàn.

" Cô ấy ở đâu?"- Jeongyeon chỉ thấy một người đàn ông nép mình ở đó, chị gằng lên giận dữ, người đàn ông tâm trí vẫn còn rối loạn, nói lắp bắp

" Tôi... Không biết... Momo... cô ấy bị... bọn người kia bắt đi rồi."

" Đám người đó là ai? Tại sao lại bắt Momo?"

" Bọn chúng... là người... của gia tộc Minatozaki... chắc... Có lẽ... vì tôi đắc tội... với ông ta nên mới như vậy!"

Đầu óc trống rỗng, Jeongyeon chỉ biết lao đi tìm Hirai Momo. Chị mặc kệ cả người con gái đang nhìn chị chăm chăm. Trong lòng cô gái ấy như có trăm vạn kim đâm vào ngực. Và ngay từ giây phút chị bước khỏi cánh cửa, cô gái ấy đã hiểu ra một điều gì đó mà cô luôn cố chấp phủ nhận.

Mất khá lâu để tìm ra vị trí của căn nhà đó vì nằm ngoài vùng ngoại ô thành phố. Một căn nhà bao bọc bên ngoài là cả vườn hoa hồng. Chứng tỏ chủ nhân nó là một phái đẹp, có lẽ vậy. Jeongyeon bình tĩnh bước tới ngó nghiêng một lúc để kiểm tra độ an ninh ở đây. Bỗng nhiên một cô gái ăn mặt gợi cảm từ đâu tiến về phía chị, phản xạ tự nhiên làm Jeongyeon lùi vài bước.

" Tôi là Minatozaki Sana, không biết chị đến đây có việc gì?"- Cô gái bước đến gần, đôi tay thon dài lướt qua hõm cổ làm Jeongyeon khẽ rùng mình. 

" Tìm người."- Jeongyeon thẳng thắn.

" Tìm ai? Chẳng lẽ là tôi?"- Sana cười quyến rũ, bộ dạng lẳng lơ này làm Jeongyeon phát nghẹn.

" Tôi tìm ngài Tozaki, có phải ông ta là cha cô?"

" Đúng thì sao mà không đúng thì sao?"

" Tôi không hơi đâu đùa giỡn với cô, tôi cần gặp ông ta ngay bây giờ."- Jeongyeon không đủ kiên nhẫn trước người phụ nữ này, giận dữ đẩy cô ta sang một bên.

" Đi được rồi tính!"

Vừa nói dứt Jeongyeon gục xuống đất không rõ nguyên do còn cô ta nở nụ cười nham hiểm.

Kim Heechul

Minatozaki Sana 

P/s: Bell đã thực hiện lời hứa.... Mọi người có đọc ghé ngang cho Bell 1 vote nhé... Sanake xuất hiện dòi đey...Chương sau T.T 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro