5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có hai trái tim ngày hôm nay cứ loạn nhịp không thể kiểm soát. Trái tim lớn không phải trong lúc tập luyện thì sẽ nghĩ về trái tim nhỏ. Trái tim nhỏ ngồi trong lớp học văn chỉ nghĩ về môn toán chiều nay... Nhưng đó chỉ đến khi chiều muộn tới.

Lại giống như hôm qua, 6 giờ chiều gia sư Jeon đến nhà em. Hôm nay không phải giỏ quà, không phải balo to tướng mà là cả một xấp tài liệu dày cộp trên tay. Chaeyoung nhìn thấy là biết chắc em sắp đi tong rồi.

Ngồi ngay ngắn bên cạnh anh, hôm nay hình như tâm trạng Jungkook không được tốt lắm, hai lông mày cứ cau lại. Anh còn nhìn em bằng đôi mắt diều hậu sắc lạnh. Từ lúc vào đây anh chưa nói năng câu gì hết làm em phải sợ hãi hỏi nhỏ, ngón tay chọt chọt vào cánh tay anh:

"Mình học được chưa ạ?"

"Anh chấm bài toán của em rồi, bây giờ trả bài cho em."

Cầm tờ đề trên tay, khắp trang giấy tràn đầy vết bút đỏ rực. Không phải dấu tròn mà là dấu X báo hiệu sai loè loẹt. Đây là đề cơ bản nhất thậm chí còn có cả phép tính "chống liệt". Em được 10 điểm. 10 điểm trên thang điểm 100.

"Bài thi có 20 câu mà em làm đúng 2 câu."

Jungkook nghiêm nghị nói. Tay ôm khuôn mặt đang cúi sắp gần sát đất lên nhìn thẳng vào mắt anh.

"Phép tính 3 mũ 2 học từ lớp 6. Nhưng em dám khoanh đáp án là 6. Đứa ngốc này! Kiến thức toán của em dừng lại ở lớp 6 à. Em học lớp 11 rồi đấy."

"Không phải đâu, là do em tính nhầm
thôi. Ai chẳng có lúc nghĩ 3 mũ 2 là 6 chứ."

"Hình tròn có góc phần tư thứ III là bao nhiêu em còn khoanh sai. Cả năm lớp 10 em học bằng đầu gối à? Còn dám cãi hả?" Nói xong anh còn kí vào đầu em một cái nữa chứ.

Thế là đôi mắt của Chaeyoung ngập đầy nước, em có phải muốn mình học dốt toán đâu? Kì lạ là môn gì em cũng học được kể cả lí, hoá mà có mỗi cái thứ chết bầm này là đầu không ngấm nổi mà đến cả anh trai em cũng phải bó tay. Anh mắng em nặng lời như thế mà em cũng chẳng dám cãi lại. Vì anh nói đúng mà. Nhưng thử nghĩ mà xem, bị gia sư kiêm crush mắng thì sẽ vừa xấu hổ vừa tủi thân cho mà xem. Anh kí đầu em nhẹ như chỉ chạm vào trán thôi. Nhưng tại mặt anh nghiêm khắc quá nên em sợ chứ không phải em xúc động vì anh đẹp trai quá đâu.

"Ơ sao em lại khóc? Anh không phải đang bắt nạt em đâu. Anh chỉ nói với em thôi mà. Đừng khóc nữa. Hay em kí lại đầu anh đi."

Anh Jungkook vừa nói vừa hoảng hốt lau nước mắt rồi xoa xoa cái má của em. Anh có làm đau em đâu mà em khóc dữ thế trông đáng thương chết đi được. Con gái thật là khó hiểu. Nhưng mà em khóc cũng có chút đáng yêu, trông cứ mèo con vậy.

Mãi em không chịu nín, Jungkook đành cầm tay em đánh túi bụi vào ngực mình. Thấy thế em ngẩn ra, ngưng khóc. Nhưng mà ngực anh cứng quá làm tay em đau ơi là đau, nước mắt lại ra.

"Anh ơi anh đừng đánh nữa. Hic"

"Sao thế? Chae chae sợ anh đau à? Anh không đau đâu. Em đừng khóc nữa."

"Huhu không phải. Em đau tay..."

Jungkook cứ kêu em là ngốc nhưng anh mới là đại ngốc thì có. Nghe thấy em bảo xong anh lại ôm tay thổi phù phù, mãi anh mới chịu thôi.
làm tay em đau ơi là đau, nước mắt lại rơi ra.

"Em mất gốc khá nhiều đấy. Anh có chuẩn bị tài liệu ở kia mà anh nghĩ nếu học được hết thì điểm của em sẽ được trên 60. Bước đầu như thế đã nhé! Một tuần nữa đấu tứ kết rồi nên trong thời gian này anh tập trung giảng kiến thức cho em. Tới khi anh thi không đến nhà được thì em chịu khó tự luyện bài tập trên cơ sở kiến thức nền nhé. Nếu không hiểu ở đâu thì nhắn tin cho anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro