Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh hoàng hôn chiếu xuống con đường vắng người. Mưa đã ngừng nhưng cầu vồng không xuất hiện. Erza cựa mình, mí mắt mắt như có tảng đá đè lên, khó nhọc mở mắt.

Đôi mắt nhìn xung quanh

Căn phòng này thật quen thuộc

Là phòng Jellal

Những hình ảnh đầy đau khổ tràn về trong trí óc

Không, cô không muốn ở đây, cô càng không muốn nhìn thấy mặt anh

Dùng tay chống giường để nâng người dậy, nhưng đôi chân như không còn tí sức lực nào, cả người cô mất thăng bằng, loạng choạng ngã về phía trước, nhưng nhanh chóng được một cánh tay rắn chắc đỡ lẫy tay. Cả người cô nằm gọn trong người đối diện

Đôi mắt cà phê hướng lên

Là anh 

Erza dùng chút sức còn lại để đẩy anh ra, cúi mặt xuống

" Erza...."

Giọng anh trầm nhẹ vang lên trong căn phòng vắng

Cô không đáp

" Em đã nhìn thấy cảnh đó đúng chứ ? " Anh đặt tay lên vai Erza kéo cô lại gần

Nhưng cô chỉ ngoái mặt đi

" Làm ơn đi Erza, hãy nghe anh nói, đây hoàn toàn là hiểu lầm " Anh bắt đầu trở nên mất bình tĩnh

" Anh dám nói với tôi những chữ này khi tôi đã thấy tận mắt cảnh anh hôn cô gái ấy như một món bảo vật sao! " Erza gào lên, mái tóc đỏ rũ xuống che mất nửa khuôn mặt, những giọt nước mắt bắt đầu rơi

" Chuyện này hoàn toàn khác so với những gì em nghĩ " 

Giọng anh như hụt hơi

" Làm ơn đi, hãy nghe anh giải thích, một lần thôi " Anh đưa trán mình chạm với trán cô, 2 khuôn mặt gần nhau đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của người đối diện phà vào mặt mình

Liệu em có thể nghe anh giải thích? Hay anh lại tiếp tục lừa dối em 

Nhưng rồi cô quyết định chọn sự kiên nhẫn làm bạn ngay lúc này

" Em sẽ nghe anh.." Tiếng cô thật nhỏ, đủ cho anh nghe thấy

Ánh mắt nâu của anh nhìn cô, trong lòng rất vui mừng. 

Cả 2 ngồi trên ghế sofa dưới nhà, cô đã sẵn sàng để nghe và thấu hiểu

" Khi em bị bán sang Trung Quốc, cô ta đã đã trần thuật lại với anh một câu chuyện đi xa với thực tế "

Mặt trăng đã lên cao, ánh trăng chiếu vào căn phòng, trông thật huyền ảo

" Cho em biết tên cô ta "

" Ultear "

Cô có hơi bàng hoàng, Ultear là bạn hồi cấp 3 của cô, nhưng sao lại đối xử với cô như vậy

" Cô ta nói anh phải làm bạn trai cô ta trong 1 khoảng thời gian, vì em đang nằm trong tay cô ta và nếu không làm như vậy em sẽ....."

Nói đến đây, khuôn mặt anh tối sầm đi, các mạch máu ở cổ nổi lên

Erza không nói gì, cũng chẳng nói từ nào, đầu óc không biết có nghĩ gì không mà chỉ nhẹ nhàng đặt đầu mình lên vai anh, thở phào. Cô đã quá mệt mỏi với những ngày tháng qua, cô mong chờ giây phút này lâu lắm rồi. Anh lấy tay, vuốt ve mái tóc óng mượt của cô. Anh cũng đã đến giới hạn rồi. 

Thật yên bình

Cả 2 đều muốn thời gian ngừng lại



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro