Chap 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau , Chamin cùng 7 ám vệ đến Jung gia , quản gia đưa họ lên thư phòng.Jessica đã đứng chờ ở đó .

 "Chủ tử." - 7 ám vệ cùng Chamin cúi đầu chào.

 "Chủ tử , đây là những ám vệ xuất sắc nhất và hai sát thủ cấp bậc A." 

Jessica quay mặt lại. Thanh âm lạnh lẽo phát ra."Nhiệm vụ của các ngươi là phải bảo vệ phu nhân. Hãy núp trong tối chỉ khi cô ấy gặp nguy hiểm thì xuất hiện. Nên nhớ , nếu phu nhân bị mất một cọng tóc ta sẽ chôn sống các ngươi."

 "Thuộc hạ tuân lệnh." - 7 ám vệ đồng loạt trả lời  

"Lui xuống đi. Chamin hãy chọn cho ta một nữ ám vệ xuất sắc nhất ở Hắc Nguyệtđem đến đây." 

Chamin cúi đầu vâng lệnh , sau đó đi khỏi phòng , rời khỏi Jung gia. Jessica lúc này mới đi sang phòng của cô , cánh cửa khẽ mở ra , mắt thấy cô vẫn còn ngủ nên đóngcửa lại đi xuống sảnh , dặn dò quản gia "Khi nào phu nhân dậy thì hẵng chuẩn bị thức ăn . Nói với cô ấy là trưa nay tôi có hẹn với đối tác nên không cần mang cơm đến công ti." 

"Vâng !" - Quản gia cung kính đáp . Jessica đi vào xe sau đó từ từ rời khỏi tòa biệt thựsang trọng.... 

Một lúc sau , Tiffany mơ màng tỉnh dậy , cô vươn vai một cái rồi bước xuống giừơng đi vệ sinh cá nhân. vài phút sau cô bước ra , hôm nay trời rất trong xanh , Tiffany lấy bình tưới nước đi ra cái bàn ghỗ đặt gần cửa sổ sát đất tưới nước cho chậu hoa lavender. Cô vui vẻ bước xuống , thấy quản gia đang lau tủ , cô chạy xuống , mỉm cười nói "Chào buổi sáng , bác quản gia." 

"Chào phu nhân . À...để tôi sai người dọn bữa sáng cho cô." - Quản gia cũng vui vẻ chào đón cô , ông cảm thấy càng ngày ông càng yêu quý cô phu nhân nhỏ này tuy có hơi chút cứng đầu nhưng vẫn rất thân thiện.

 "Cảm ơn bác." - Cô tươi cười cảm ơn. Sau đó đi vào bàn ăn ngồi xuống.

 Người giúp việc trong nhà dọn bữa sáng cho cô. "Cảm ơn chị." 

"Mời phu nhân dùng . Chúc phu nhân ăn ngon miệng." - Người giúp việc mỉm cười cung kính nói.  

"Cảm ơn."

 Cô vui vẻ thưởng thức bữa sáng thơm ngon . Tuy ăn một mình có chút buồn nhưng cô vẫn ăn hết bữa sáng. Ăn xong cô ra vườn , cô ngồi cạnh vườn hoa lavender ủ rủ nói "Bao giờ mới nở đây ??" 

"Phu nhân !" - Tiếng của quản gia vọng lại từ phía sau. Tiffany đứng dậy "Có chuyện gì ạ."

 "Cậu chủ dặn , trưa nay cô không cần đến công ty vì cậu chủ có hẹn với đối tác."

 "Vậy sao . Cháu biết rồi." 

Quản gia cúi đầu chào cô rồi đi vào nhà. Tiffany thong thả đi lung tung trong nhà.Chắc có lẽ trưa nay cô lại phải ăn một mình rồi....

 Trung tâm Seoul... tại "Jung thị"....

 "Cô mang mẫu vẽ này đến bộ phận thiết kế kêu họ phải hoàn thành ngay cho tôi." - Jessica đưa mẫu vẽ cho Hara. 

"Vâng !" - Hara cầm lấy , sau đó đi ra ngoài. Cậu ngồi dựa lưng vào ghế , lấy điện thoại gọi cho cô

"Jessie..." - Giọng cô trong trẻo vang trong điện thoại. 

"Đã ăn sáng chưa." 

"Em ăn rồi." 

"Trưa nay không cần phải đến công ty."

 "Vâng , em biết rồi." 

"Chiều Jessie sẽ về sớm. Không được đi ra ngoài đó."

 "Ừm..."

 "Vậy nhé . Trưa nhớ ăn cơm đấy." 

"Vâng . Jessie làm việc cẩn thận. Tạm biệt."

 "Tạm biệt." 

Trên khuôn mặt lạnh lùng của Jessica chợt xuất hiện một nụ cười. Nghe nói hôm nay sẽ có tuyết rơi. Coi bộ tuyết cũng sẽ rơi thường xuyên rồi . Cậu phải chuẩn bị mua cho cô thêm vài cái áo len thôi.

 *Cộc cộc...  

"Có quấy rầy cậu không ?" - SooYoung đứng ở cửa tươi cười nói.

 "Việc gì ?" - Khuôn mặt cậu lại trở nên lạnh lùng. 

"Bản thiết kế vừa nãy là sao ?"

 "Tôi làm cho Fany !" - Jessica đi đến chiếc bàn đặt gần cửa sổ sát đất ngồi xuống. 

"Hửm ?" - SooYoung cũng ngồi xuống. 

"Dù sao cũng nên đề phòng . Chiếc lắc tay đó được gắn máy theo dõi và máy phát tín hiệu chỉ cần ai đó gây nguy hiểm cho Fany , tớ sẽ nhận được thông báo ngay ,thiết bị ấy rất khó để phát hiện. Như vậy nếu xảy ra chuyện gì cũng sẽ nhanh chóng tìm được. " - Jessica lạnh nhạt trả lời.

 "Cậu lo cô ấy sẽ bị Siwon làm hại sao ?" 

"Phòng ngừa trước sẽ tốt hơn."

 "Nói cũng phải." 

"Ricky đang ở nhà cậu sao ?  

"Ừ , ông của cậu ta vẫn chưa biết rằng hắn đã trở về. Chậc...mà tên đó hiện tại đang đi ngao du ở đâu đó rồi."

 "Vậy sao ?"

 "Phải rồi , trưa tay cậu có hẹn với công ti Song thị sao ?"

 "Ừ , ông ta muốn tôi hợp tác với đề án lần này . Cậu thông báo cho TaeYeon đi với tớ. Còn cậu xử lý đống hồ sơ này đi." - Cậu quăng cho SooYoung đống hồ sơ , nhàn nhã nói. 

"Tớ còn chưa xử lý xong cái đống hồ sơ hôm qua nữa , bây giờ cậu còn đưa cho tớ thêm đống này nữa." - SooYoung bất mãn nói

 "Mau mau xử lý đi."

 "Cái tên chết tiệt này." - SooYoung ôm lấy đống hồ sơ đi ra ngoài .

 Gần trưa Jessica và TaeYeon đi ra ngoài , họ đi đến nhà hàng Pasta để gặp đối tác. Hai người bước vào nhà hàng mọi con mắt đều hướng đến , có một người đàn ông ngồi cùng 1 cô gái trẻ ở bàn phía dơ tay lên , ý muốn gọi họ lại . 

TaeYeon hất mặt về phía bàn bên ấy rồi cả hai cùng bước đến chỉ cúi đầu một cái , nhưng ngay cả nhìn cậu cũng không thèm nhìn cô. "À , đây là bản kế hoạch của tôi , muốn hợp tác với ngài về sản phẩm lần này , đây là một sợi dây chuyền làm từ pha lê , mặt dây chuyền có gắn đá sapphire xanh .  

"Ông muốn hợp tác với chúng tôi vì công ti Song thị đang có chút khó khăn." –TaeYeon lên tiếng , cậu đưa bản thiết kế cho Jessica.

 "À...thật ra đó chỉ là một phần ,còn phần còn lại chính là tôi muốn hợp tác với công ty lớn của Jung tổng đây." 

"Thiết kế rất tốt , đây là bảng thiết kế do ông vẽ ?" – Sau khi xem xong Jessica lên tiếng . 

"Đó là do con gái tôi thiết kế."

 "Đây là đá sapphire xanh rất quý , được gọt giũa thành hình mặt trăng , cái này tôicũng có thiết kế theo cặp gồm 1 dây chuyền -1 chiếc nhẫn ."–Victoria Song mỉm cười lên tiếng  

"Rất tốt ! Tôi sẽ hợp tác với các người . Tôi muốn có một cặp mẫu ngay . Khoảng 2 ngày sau hãy đem đến công ty cho tôi." 

 "Hai ngày sao ?" – Người con gái tên Victoria nhíu mày hỏi , một sợi dây chuyền vừa quý vừa tinh xảo như thế vậy mà chỉ cho thời gian hai ngày sao ???

 "Phải . nếu muốn hợp tác với công ty chúng tôi , các người cần phải có năng lực và hiệu suất làm việc cao . Nếu sau hai ngày mẫu sản phẩm chưa được đem đến Jung thị thì việc hợp tác này sẽ hủy." – TaeYeon cười khẩy nói , sau đó cả hai người cùng đứng dậy đi về. Bỏ lại ông Song và Victoria vừa ngỡ ngàng vừa khó chịu kia. 

"Ba à , ba xem cậu ta có quá đáng không . Ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn con một cái. Còn nói chuyện kiểu đó nữa chứ ???" – Victoria nũng nịu nói. 

"Được rồi được rồi , con cố gắng làm đi , còn nữa phải thường xuyên đến tập đoànJung thị để gặp Jessica hiểu chưa ? Chỉ cần cậu ta mê mệt con thì chúng ta sẽ dễ dàng có được tập đoàn của Jessica Jung" –Ông Song cười khoái trá nói . Kế hoạch của ôngchỉ có vậy . Dù sao con gái của ông ta cũng rất được , từ trên xuống dưới không thể nào chê đươc. 

"Con biết rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro