Chap 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu không về công ty sao?" -TaeYeon thắc mắc hỏi. 

"Tớ về nhà."

 "Vậy sao ? Phải rồi mậu dây chuyền vừa nãy , tại sao cậu lại cần mẫu thử đó. "

 "Tôi tặng Tiffany."

 "ồ vậy sao ? Mà cậu biết mục đích của ông ta chứ ?" 

"Tất nhiên , ông ta muốn dùng con gái mình làm mồi đó mà. Việc này tôi giao cho cậu." - Jessica nhếch miệng cười khinh miệt.

 "Giao cho tôi cái gì."

 "Victoria Song"

"Được thôi . Dù sao tôi cũng không có hứng thú lắm. Nhưng cũng đành phải đồng ý vậy." - TaeYeon cười khẩy nói. Coi bộ họ đụng sai người rồi , mới giám giở trò đó. 

---

 -- Jung gia......

 "Woa ! Tuyết rơi rồi , rơi rồi." - Những bông tuyết trắng từ từ rơi xuống , Tiffany thích thú chạy ra ngoài , cô dang hai tay ra hứng những bông tuyết bé nhỏ. 

"Phu nhân , ngài nên mặc thêm áo , lỡ bị cảm thì không hay ạ." - Một nữ giúp việc chạy lại đưa áo cho cô. 

"Cảm ơn !" - Cô mĩm cười gật đầu , khoác cái áo len rộng thùng thình vô cùng ấm cúng ấy. 

Từ đằng sau Jessica đã nhìn thấy cô . Cô xinh đẹp tuyệt trần đứng giữa bầu trời tuyết , dang hai tay ra đón những bông tuyết . Khuôn mặt ửng hồng dịu dàng ,cái miệng nhỏ xinh nở nụ cười hạnh phúc. Cậu nhếch miệng cười bước xuống xe. , từ đằng sau cậu vòng tay ôm lấy cô. Thanh âm dịu dàng phát ra từ bên tai của Tiffany "Em không thấy lạnh sao ?"

 "Jessie ! Jessie về rồi sao ? Sao hôm nay về sớm vậy ?" - Nghe được giọng nói của cậu , Tiffany quay đầu lại tươi tắn nói. 

"Nhớ em nên về nhà xem thử bào bối có biết nghe lời không ?" - Jessica tươi tắn trả lời.

 "Hửm ,Jessie đang mỉa mai em đó hả ?" - Tiffany chu môi bất mãn nói. Cậu vừa về đã chọc ghẹo cô rồi sao. Thấy hành động đáng yêu ấy , Jessica bật cười , sau đó liền đặt môi mình lên môi cô . Tặng cô một nụ hôn ban trưa giữa không gian đầy tuyết. Tiffany bị Jessica hôn đến nỗi thở cũng không được đặt phải gục đầu trên vai cậu. "vào nhà thôi." - Jessica vui vẻ ôm eo cô đi vào nhà. 

"Em tưởng Jessie sẽ không về ăn trưa nên đã ăn từ sớm rồi !"

 "Không sao . em ngồi nhìn Jessie ăn cũng được." - Jessie ngồi trong phòng ăn nhoẻn miệng cười , đưa tay nhéo nhẹ cái má phúng phính của cô "Nhưng mà bây giờ ăn thêm cũng được , không phải em có bao tử "không đáy" sao ?" 

"Gì chứ ? em có bao tử "không đáy" hồi nào ? Jessie thật là quá đáng ." - Tiffany đỏ mặt thụi nhẹ vào lồng ngực của cậu , bất mãn nói.

 "Haha....không phải sao ?" - Jessica thích thú cười . 

"Không phải."

 "Vậy bây giờ nghe lời Jessie , ăn thêm đi." - Jessica phẩy tay ra lệnh cho đầu bếp đưa thêm một cái chén và một đôi đũa nữa cho cô. Tiffany cũng nghe lời cậu ,cầm lấy đũa mà ăn cơm. "Thật là biết nghe lời." 

 "Tất nhiên rồi , em rất ngoan đó." - Tiffany tươi tắn nói.

 "Phải rồi , có ăn nên mới ngoan như vậy."

 "Jessie...." - Tiffany bị cậu châm chọc , hai gò má chợt ửng đỏ lên , tức đếnnghẹn họng . 

"được rồi...ăn đi , không chọc em nữa..." - Jessica gắp cho cô miếng trứng đặt vào trong bát tươi cười nói. Cô hậm hực cầm lấy chén cơm , tức tối ăn. Jessica thì đắc thắng cười tươi . Quả nhiên về nhà ăn cơm cùng cô sẽ thú vị hơn là ăn cùng hai tên kia.....  

Ăn cơm trưa xong Tiffany cứ mè nheo với cậu. Cô muốn ra ban công trước nhà ngắm tuyết rơi. Phía bên phải trước nhà có một ban công , có mái hiên che phủ , nơi đó cũng được trồng rất nhiều hoa. Sau một hồi đeo bám cậu cuối cùng cô cũng được ra ngắm tuyết rơi. Jessica mặc chiếc áo khoác to đứng đằng sau bao bọc lấy cô .Tiffany đưa tay hứng những bông tuyết nhỏ. "Hết kì nghỉ đông em sẽ đi học lại."

 "Học ?" 

"Phải , em đang học năm hai đại học ! Vì ba mẹ muốn em giúp họ nên em phải nhảy lớp...Ừm...nhưng mà em học rất giỏi đó nha..." - Tiffany cười khổ . Cô không giống những đứa trẻ khác , lúc nào cũng cố gắng hết sức , lúc nào cũng phải làm theo lời Hwang Sang Woo...  

"Không cần , em sợ Jessie không thể nuôi nổi em sao ?" - Cậu siết chặt cô hơn , đặt cằm lên vai của Tiffany , dịu dàng nói. 

"Không phải ! Em không muốn quá phụ thuộc vào Jessie . " 

"Vậy sao. Em học ngành gì." 

"Kế toán." 

"Jessie chọn cho em trường khác trong vòng kiểm soát của Jessie !" 

"Hả ?"

 "Ở đó sẽ không ai dám khinh thường hay bắt nạt em." Tiffany có chút ngỡ ngàng , cô im lặng một chút , thì ra cậu quan tâm cô đến như vậy sao . Khóe mắt cô bỗng ngấn nước . 

"Chỉ cần em sống vui vẻ , đừng buồn bã nữa" - Jessica khẽ cười , cậu dựa mặt vào má cô, cưng chiều nói."Em phải luôn nhớ , trên thế giới rộng lớn này không phải chỉ có một mình em...mà còn có Jessie ! Vì vậy đừng bao giờ tự gây tổn thương cho chính mình."

 "Cảm ơn jessie !" - Cô mỉm cười , đôi mắt đỏ hoe , nhưng nụ cười vẫn được giữ nguyên trên khuôn mặt nhỏ xinh. "Không cần phải cảm ơn.  

"Em yêu Jessie !" - Tiffany nghiêng đầu nhìn Jessica , thì thào nói.Jessica ngây người nhìn cô, sau đó liền hôn Tiffany , nhẹ nhàng từ từ chiếm lấy vị ngọt đôi môi đỏ mọng ấy , cậu dùng lưỡi tách răng cô ra , quấn lưỡi cái lưỡi thơm tho của Tiffany .Càng lúc càng thô bạo ,Tiffany bị cậu làm cho đầu óc choáng váng tay cũng không tự chủ mà leo lên cổ cậu. Lưỡi quấn lưỡi , bí mật mang theo nước miếng của hai người . "Jessie yêu em , Tiffany." - Lời ngọt ngào biến mất trên đôi môi mỏng đầykhiêu gợi của Jessica. Tiffany ôm lấy cậu , trong lòng tràn ngập hạnh phúc .*Tin tin...*"Nè , hai người đang ôm nhau kia !" - Tiếng còi xe hơi phát ra trong sânnhà cậu . Jessica cau mày ngước mặt lên ,Tiffany cũng vì thế buông cậu ra quay đầu lạinhìn. 

Chiếc siêu xe Reventon dừng ngay trước cửa của tòa nha phương Tây cao lớn. Đó làchiếc xe đua mạnh nhất và đắt nhất mà Lamborghini từng sản xuất và nó đứng thứ 3trong danh sách dòng xe Lamborghini. Từ trong xe bước ra là một người thanh niênngũ quan tinh tế , mái tóc high light đỏ đen , đeo một cái kính mát gọng vàng khoáctrên mình áo sơmi Arrow đen chỉ cài hờ 3 nút dưới , cùng chiếc quần Jean lịch lãm .Người đàn ông này thật tuấn tú , trên khuôn mặt ấy nở một nụ cười thân thiện "Jessi...Tôi đến thăm cậu đây !" - Đó chính là Ricky. 

"Để xe ở chỗ khác !" - Nụ cười trên khuôn mặt Jessica lúc nãy tắt lịm ngay cả thanh âm cũng trở nên lạnh lẽo hơn. 

"Gì ?"- Ricky há hốc miệng nói.  

"Mau !" 

 Ricky bĩu môi quay vào trong xe , lái chiếc xe ra chỗ khác , sau đó bực tức bước đếnchỗ của Jessica , nhoẻn miệng cười tươi "Xin chào , anh là Choi Jong Huyn, bạn của Jessica. Tên tiếng anh là Ricky. "  

"Chào anh , em là Tiffany." - Cô vui vẻ trẻ lời.

 "Oh... Thật là một mỹ nhân nhỏ-có ai nói em như vậy chưa ?" - Ricky cười toe toét xoa nhẹ đầu cô. 

"Hả..." - Tiffany khó hiểu nhìn anh. 

"Đi vào nhà , ngoài này lạnh lắm !" -Jessica đanh mặt liếc Ricky một cái rồi ôm ngang eocô đi vào nhà , để lại Ricky đang ngớ người đứng nhìn."Này , cái đồ nhỏ mọn." - Anh hét lên sau đó cũng sải bước đi vào nhà. 

Tiffany ngồi ăn trái cây kế bên Jessica , lâu lâu cậu lại đút cho cô ăn ,Ricky ngồi đối diện thấy một màn như vậy trong lòng đầy cảm thán . Trời ạ , cái tên máu lạnh này mà cũng có lúc dịu dàng sao ? Thật là hiếm có.

 "Cậu đến đây làm gì ?" - Jessica lạnh nhạt hỏi.

 "Thì đến thăm cậu . Cậu đó hôm qua gặp tôi chỉ quăng một chữ "chào" rồi bỏ đi .Sao cậu phũ quá vậy ?" - Ricky thở dài ai oán nói."Chắc không phải vội về nhà với vợ chứ ?" - Anh cười gian nhìn chằm chằm vào cô , khuôn mặt trắng nõn bỗng chốc ửng  đỏ . Ricky thấy vậy càng thích thú trêu ghẹo "Haha...thật vậy sao ? Hèn gì ngay cảcâu hỏi thăm cũng không có . Tiffany à ,hôm qua cậu ta về trễ em có làm gì cậu ta không vậy ?" 

"Đủ rồi đấy !" - Jessica gằn giọng nói. 

"Xì..." - Ricky bĩu môi .

 "Anh cũng là bạn của  Tae và Soo sao ?" -Tiffany chợt hỏi.

 "Phải , là bạn rất thân đấy. Phải rồi Jessie hôm nay cho tôi ăn cơm ké ở đây nhé . Soo và Tae đi "vui vẻ" với nhau rồi...chậc..." - Ricky thở dài nói , vừa nói vừa tặc lưỡi.

"Vui vẻ là sao ?" - Tiffany ngây ngô hỏi .

 "Thì là..." 

"Nếu cậu còn nói nữa thì tôi sẽ đá cậu ra khỏi đây ngay lập tức." - Jessica lên tiếng cắtngang lời của Ricky . Cậu không cho phép bất cứ ai làm "vấy bẩn" bảo bối của anh. 

"Vậy...thì thôi." - Ricky liền im bặt , còn Tiffany thì nhíu mày khó hiểu."Jessie , haai người đivui vẻ là sao ??" - Cô quay sang kéo tay cậu hỏi. Jessica nhìn cô vợ nhỏ , trong lòng đầy cảm , cậu trừng mắt nhìn Ricky như muốn ăn tươi nuốt sống khiến cho cậu ta sợ đến phát run. "Tức là hai cậu ta đi chơi với nhau. Và dẫn theo bạn gái."  

" Hai người ấy có bạn gái rồi sao ?" 

"SooYoung thì chưa có . Nhưng TaeYeon thì lại có rất nhiều , 1 ngày cậu ta có thễ cặp1 lúc 2 cô đấy." - Ricky xen ngang.

 "Vậy cậu ấy là một người rất lăng nhăng."

 "Bingo ! Rất chính xác."Jessica nhìn cô thở dài , cái tên chết tiệt kia không biết qua đây để làm gì nữa . Cứ ngồi đó nói nhảm. 

"Ricky , cậu bớt nói nhảm đi." -Jessica nhìn Ricky nhàn nhạt nói. 

"Chậc...người gì mà khó tính vậy ?" - Ricky tặc lưỡi nói. 

"Cậu chủ , đã đến giờ ăn cơm ạ." - Quản gia nhìn đồng hồ đã gần 7 giờ , nên bước đến cúi đầu nói. 

"Được , vậy cứ dọn ra trước đi !" - Jessica phân phó , sau đó kéo Tiffany đứng dậy , cậu mĩm cười

 "Đi ăn cơm." 

"Ừm..." - Cô híp mắt trả lời. Sau đó quay sang Ricky , cậu cũng vào ăn cơm đi." 

"Được." - Ricky cười vui vẻ , tự nhiên đi trước tới phòng ăn ngồi xuống bàn. Jessica nhíumày đi tới .  

"Ai da...tôi chỉ ở đây ăn thôi sau đó về nhà ngay mà . Cậu không cần phải cau có vậy chứ." - Ricky vừa ăn vừa nói. 

"Fany , ăn đi." - Cậu chẳng thèm để ý lời nói của cậu ta , dùng đũa gắp thức ăn choTiffany.

 "Cảm ơn Jessie ." - Cô cười tươi nói. 

"Sau này cứ đem cơm đến cho Jessie , cứ đi thang máy dành riêng cho chủ tịch làđược."

 "Vâng."Ricky vừa ăn vừa nhìn cặp vợ chồng kia , người này gắp thức ăn cho người kia, vôcùng hạnh phúc , giờ thì anh đã hiểu cảm giác của SooYoung và TaeYeon khi ngồi ăn cơm chung với họ . Nhưng mà vậy cũng tốt , dù sao Jessica cũng dần dần trở lại là con người. Anh cảm thấy đúng thật cô gái tên Tiffany này rất thú vị.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro