03-04

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

03. Vợ, em muốn hôn vợ.

Ngoại trừ lúc làm tình, không được hôn môi là Chenle đề nghị.

Có lẽ tôi thật sự coi Chenle là vợ tôi, cho dù không có bất kì lý do gì, tôi vẫn muốn hôn anh.

Sau khi lại kéo anh vào phòng vệ sinh để hôn nhau, Chenle đẩy tôi ra, hung dữ ngẩng đầu cắn chặt răng nói: "Park Jisung... em thử hôn lần nữa xem!"

Cũng không biết lúc ấy tôi làm sao có lá gan đó, thật sự lại hôn đôi môi mềm của anh một cái.

"Park Jisung, chúng ta tính là cái gì?" Giọng nói của anh nghe có vẻ mệt mỏi. Chúng tôi đang rất gần nhau, vì vậy tôi nghe rõ sự run rẩy trong giọng nói của anh.

Phá vỡ điều cấm kỵ, mỗi nụ hôn tăng lên là mỗi lần làm thần kinh chúng tôi căng thẳng, tôi biết một ngày nào đó chuyện này sẽ bị phá vỡ. Tôi lún sâu vào, Chenle tìm lại lý trí. Vì vậy chúng tôi đã đồng ý, không hôn, dù đây có thể chỉ là trò đùa để che đậy.

Giống như lúc trước rõ ràng đã thống nhất quên đi, tại sao lại lặp đi lặp lại lần nữa?

Tôi hầu như chưa từng nghe Chenle nói "nhớ". Nhưng một ngày nào đó vào một đêm khuya yên tĩnh, tôi nhận được cuộc gọi từ Chenle.

Giọng nói của anh mang theo nức nở, nhỏ giọng nói: "Park Jisung, anh nhớ em...". Đột nhiên anh ý thức được điều gì đó, lập tức cúp điện thoại, tôi còn chưa kịp hỏi đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng thật ra tôi biết. Khoảng thời gian đó chúng tôi không có việc làm, Chenle cũng không thể về nhà, cũng không thể về thăm ông ngoại lần cuối, một mình cô đơn ở nước ngoài, khoảng thời gian đó anh luôn mất ngủ.

Hai giờ sáng, tôi cũng không ngủ được, nhận được điện thoại của đồng đội, ngay lập tức đến căn hộ của anh.

Khi mở cửa cho tôi, có lẽ anh vừa khóc xong, mắt đỏ hồng, chóp mũi, má cũng vậy. Chenle ngạc nhiên vì tôi chạy đến căn hộ của anh vào lúc này, miệng khẽ mở, mắt mở to nhìn tôi chằm chằm, "Sao em lại đến đây?"

"Uh... Em không ngủ được." Tôi không biết giải thích thế nào.

Anh không để ý đến lý do què quặt của tôi, kéo tôi vào nhà, rót cho tôi ly nước, ngáp dài "Anh muốn ngủ."

Gạt người, rõ ràng là đang mất ngủ, rõ ràng là đang khóc, còn muốn giả bộ kiên cường.

Tôi không chọc thủng anh, nhếch khoé miệng trêu chọc anh, "Em nhớ vợ em nên em đến." Tôi biết tôi không nên đùa giỡn như vậy, đặc biệt là trong mối quan hệ hỗn loạn của chúng tôi, nhưng tôi không thể không tiếp tục nói với anh, "Vợ, em muốn hôn anh."

Chenle im lặng, tôi tới gần anh, sau lần quan hệ tình dục đầu tiên, cuối cùng tôi lại hôn anh. Chenle không cự tuyệt, tuỳ ý để tôi ôm anh lên bàn. Cơ thể tôi kẹt giữa hai chân anh, không cho anh khép lại, một tay giữ chặt đầu anh, một tay sờ soạng bên eo anh.

Tôi cứng rất nhanh, bởi vì đối phương là Chenle. Bàn tay của anh sờ tới lui lung tung trên người tôi, từ cơ bụng đi xuống, sờ đến phía dưới cứng rắn phát đau của tôi, tôi kêu lên một tiếng thoả mãn.

Tôi ngay lập tức bế anh đi vào phòng ngủ.

Chúng tôi không chuẩn bị bất kỳ dụng cụ nào, ngay cả chất bôi trơn cũng là tinh dầu đặt bên giường của anh.

Lúc tiến vào Chenle, anh cau mày hai tay vòng qua cổ tôi, miệng không quên mắng tôi: "Park Jisung, đau chết rồi!"

Dã thú trong cơ thể tôi lại bị đánh thức, nhịn không được muốn tăng tốc độ đâm vào, nhưng lại sợ anh đau hơn, cho nên vẫn là nhẹ nhàng.

Theo nhịp đưa đẩy, anh khẽ rên lên, như một con mèo nhỏ. Tôi đẩy vào, anh rên rỉ. Không có biện pháp, tôi không cự tuyệt được giọng hát chính của chúng tôi phát ra loại âm thanh này, tốc độ đẩy eo không tự chủ được tăng nhanh, càng lúc càng nhanh, da thịt va chạm tạo nên vết đỏ trên thân thể Chenle.

Đầu trước của anh cọ xát cơ bụng tôi, để lại chất lỏng ướt trên cơ thể tôi. Tôi cầm dương vật đẹp đẽ của anh kết nối cùng gân xanh trên tay tôi, tiếng kêu của anh liền thay đổi, thân thể mẫn cảm chủ động tiến lên đâm vào rút ra trong tay tôi. Bình thường Chenle là một người vô tư, nhưng trong chuyện này anh đặc biệt xấu hổ. Hai cánh tay trắng che đi gò má, chỉ để lộ đôi môi vì tôi thở dốc.

Tôi cảm giác muốn bắn, bên trong Chenle quá thoải mái. Tiếng kêu của anh càng lúc càng lớn, trong miệng còn vỡ vụn bảo tôi chậm lại một chút, gần khi xuất tinh, tôi cũng nhịn không được thở dốc. Tiếng thở dốc trầm thấp cùng tiếng rên cao ngất của Chenle xoay quanh đầu tôi, tôi mơ hồ nghĩ, trong những bài hát Chenle từng hát, tôi thích nhất bài mà anh cùng tôi vừa hoàn thành.

Giây cuối cùng, tôi vội rút ra bắn vào thắt lưng anh, nơi có một nốt ruồi nhỏ.





04. Bắt đầu mối quan hệ giả tạo vì bị trói buộc.

Sau ngày làm tình với Park Jisung, tôi thật sự tức giận và phớt lờ cậu ấy. Tôi bỏ qua bữa sáng cậu ấy mang cho tôi trong mấy ngày qua. Nhìn cái đầu rũ xuống của cậu ấy, tôi rất sảng khoái.

Thấy chưa, cậu ấy quan tâm đến tôi.

Hôm nay lúc luyện tập, Lee Haechan đến tìm tôi ăn bữa tối, anh ấy hỏi: "Em và Jisung sao vậy, lần này lại là vì chuyện gì?"

Tôi im lặng, tôi không thể nói tôi tức giận vì cậu ấy muốn giết tôi trên giường.

"Người bạn như Park Jisung quá mạnh với em, em rất đau." Dù sao cũng thật là đã quá dùng sức với tôi.

"...Làm ơn đối xử tốt hơn với chồng em đi!" Lee Haechan lại bắt đầu.

Tôi không trả lời anh ấy, tôi lựa chọn bỏ qua. Từ "chồng" đối với tôi rất kỳ lạ, đặc biệt là khi tôi có mối quan hệ đó với Park Jisung.

Bạn tình, có lẽ có thể gọi như vậy. Hai chúng tôi làm tình dù không yêu nhau, không phải bạn tình thì là gì?

Giữa tôi và Park Jisung chưa từng nói về chủ đề yêu đương, tình yêu trong đội, tình yêu đồng tính, mỗi tin tức đều có thể làm chấn động Kpop, chúng tôi không hy vọng trở thành tâm điểm bàn tán của người khác, cũng rất khó gánh chịu hậu quả.

Hơn nữa Park Jisung có thích tôi không? Tôi không chắc.

Chúng tôi ở bên nhau quá lâu, chúng tôi bị trói buộc quá lâu, lâu đến nỗi tôi không biết liệu đây là những gì cậu ấy muốn làm với tôi, hay chỉ là một màn kịch. Tôi thậm chí còn nghĩ rằng chúng tôi quan hệ tình dục chỉ là sự an ủi lẫn nhau giữa hai người nhạy cảm và thiếu tình yêu.

Đại khái chính là tình yêu ràng buộc, chúng tôi bởi vì công ty, mập mờ không rõ bắt đầu một tình yêu giả được hàng triệu người chú ý.

Lee Haechan bắt kịp tôi, ôm lấy bả vai tôi "Nhưng gần đây em và ông xã Jaemin của em quan hệ thật tốt, mỗi ngày đều cùng nhau chơi game."

Tôi nhếch mép trả lời anh ấy "Lee Haechan, có tiền đồ nha, mấy ngày không gặp đã thành người ở trên rồi, ông xã của Renjun?"

Gần đây chúng tôi đang chuẩn bị cho chuyến lưu diễn Dream Show, cho nên anh quản lý cũng đến tìm chúng tôi nói chuyện , ngoại trừ chuyện phát triển của nhóm, còn nói với chúng tôi ngoại trừ "đối tác cũ" thì có thể tương tác nhiều hơn với các thành viên khác.

Năm nay tôi và Na Jaemin liên lạc với nhau nhiều hơn vì cùng chơi CSGO, anh quản lý đề nghị chúng tôi tương tác nhiều hơn một chút, Lee Haechan sau khi biết được liền bắt đầu công khai gọi Na Jaemin là chồng mới của tôi. Không biết có phải là ảo tưởng của tôi hay không, anh ấy luôn thích nói về tôi và Na Jaemin trước mặt Park Jisung, chỉ có thể nói Lee Haechan con người này, đặc biệt biết nhìn ánh mắt nhưng lại đặc biệt thích chọc phá người khác.

Nhưng Park Jisung không có phản ứng gì.

Sau khi Dream Show ở Jamsil kết thúc, chúng tôi có một kì nghỉ ngắn ngủi, những ngày đó tôi đều ở nhà. Na Jaemin lại tới tìm tôi, nhưng không phải để chơi game, chỉ đến sờ Daegal, tôi hỏi anh ấy đến làm gì, anh ấy chỉ cười không nói gì.

Bất quá Na Jaemin muốn ở lại chỗ tôi cũng đều tốt, có người cùng tôi nói chuyện phiếm cũng rất tốt. Đợi gần một ngày, Na Jaemin trò chuyện với tôi về rất nhiều điều thú vị trong ký túc xá, nhưng lại không hề đề cập đến Park Jisung. Tôi hỏi anh ấy khi nào trở về, anh ấy liền đến gần tôi và mỉm cười thần bí, "Có tin một lát nữa Park Jisung sẽ đến không?"

Tôi sửng sốt một giây "Làm sao vậy, mấy người..."

Sau đó chuông cửa vang lên, là Park Jisung.

Na Jaemin mở cửa, huýt sáo với Park Jisung rồi rời đi.

Tôi không hiểu "Hai người làm gì ?"

Park Jisung đứng ở huyền quan quét qua toàn thân tôi, lắc đầu "Em thấy anh Jaemin ở lại nhà anh cả ngày, nhất định là có chuyện gì thú vị, em qua xem..."

"Quỷ mới tin." Tôi trợn mắt, lười để ý đến hắn, quay đầu đi cho Daegal ăn. Giống như ở với Park Jisung, tất cả phép xã giao tiếp khách của tôi đều biến mất.

Park Jisung đi theo sau tôi, "Anh đã làm gì hôm nay? Chơi game? Chơi cả ngày?"

Tại sao hình ảnh của Park Jisung lại là một con chuột, nó phải là con chó mới đúng. Tôi xoay người nhìn cậu ấy, cậu mặc một bộ quần áo thể thao bình thường, rất nam tính rất đẹp trai, nhưng — "Em là ai? Quản nhiều vậy."

Park Jisung không nói gì, nhưng lại kéo tôi rời khỏi tổ Daegal vào phòng ngủ, để lại Daegal bối rối.

"Em làm gì!" Tôi cố gắng thoát khỏi cậu ấy, đáng tiếc gần đây cậu tập gym rất có hiệu quả, cánh tay đều to hơn tôi một vòng, tôi dùng sức thế nào cũng không thoát ra được.

Vừa vào phòng ngủ, cậu liền đè tôi lên cửa hôn, đầu lưỡi liếm khoé miệng tôi, tôi giãy dụa muốn đẩy cậu ra, "Park Jisung, em lên cơn à?"

Kỳ thật cậu chỉ dùng lực trên tay, miệng hôn rất nhẹ nhàng. Cậu rời khỏi môi tôi, cúi đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào tôi, "Em là ai, em không biết, dù sao ở trên giường em vẫn là chồng anh."

......

Càng tức giận hơn là, ngày đó không hiểu sao Park Jisung lại làm tôi một trận, tôi quyết định kéo dài thời gian không để ý đến hắn, ngay cả sân khấu Candy cũng không muốn nắm tay cậu ta! Tôi sẽ nắm tay Lee Mark!

Kết quả là bỏ qua cậu ấy qua cả năm mới. Tôi không nói với cậu ấy, cũng không nói với các thành viên, lặng lẽ ngồi trên chuyến bay trở về nhà.

Sau ba năm trở về quê hương, cháu trai tôi đã có thể nói chuyện. Tôi hỏi cháu trai có nhớ anh trai đến thăm cháu ba năm trước không, nó lắc đầu. Tôi mở điện thoại bật ra bức ảnh đó cho nó xem, "Cháu là người được ôm trên tay, bên cạnh chính là anh trai kia."

"Wow! Tại sao cháu lại nhỏ như vậy!" Điểm chú ý của đứa bé ở chỗ khác, sau đó tôi không tiếp tục nói chuyện với nó về Park Jisung nữa, cũng không nghĩ tới cậu ấy, lặng lẽ cùng người nhà đón năm mới.

Cho đến khi cậu ấy nhìn thấy challenge của tôi và cháu trai, tôi thấy hình ảnh của cậu ở Nhật Bản, khi đó chúng tôi mới biết cả hai đã rời khỏi Hàn Quốc.

Chỉ cần nói rằng giữa chúng tôi là tình yêu giả tạo.

/

Park Jisung ở ngoài nhìn nam tính thật nha. Mình đi concert nhìn cự ly gần, lúc Park Jisung đi qua trong lòng mình thật sự thốt lên men vãi á, khuôn mặt nam tính lắm lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro