[jieduo] muốn xù lông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời tác giả: Đôi tình nhân Iceland quá ngọt ngào, còn sử dụng id đôi
Author: Bạch Ngọc Kinh (Hữu duyên tương ngộ)

Hình như do suốt ngày bị gọi là hồ ly với cáo, Lý Nhuế Xán cũng có ngày thật sự mọc ra tai và đuôi cáo.

Triệu Lễ Kiệt phát hiện chuyện này còn sớm hơn cả chủ nhân. Lúc ấy Lý Nhuế Xán vẫn đang ngủ, với cái đuôi lông dài, mềm mại quấn trên eo Triệu Lễ Kiệt, đầu đuôi nhẹ nhàng ngoe nguẩy, như thể sượt ngang qua trái tim cậu và câu nó đi mất.

Triệu Lễ Kiệt to gan lớn mật thử giật cái đuôi bông xù xuống, ngay lập tức bị đá rớt xuống giường.

Lý Nhuế Xán phụng phịu ngồi trên giường, Triệu Lễ Kiệt nhìn lỗ tai dựng thẳng của anh trai đến ngẩn người, thật đáng yêu quá đi, muốn sờ sờ.

Lỗ tai cáo lay động theo tâm trạng của chủ nhân, cụp xuống rồi lại dựng thẳng lên, chỉ cần một chút động tĩnh nhỏ cũng khiến hai tai run rẩy.

Triệu Lễ Kiệt đè cái tay muốn ngo ngoe của mình xuống, nhịn nhịn nhịn.

"Cái này là chuyện quái quỷ gì vậy!"

Lý Nhuế Xán suy nghĩ mãi cũng không có cách nào khác, cuối cùng chỉ cam chịu vùi trong chăn nức nở thành tiếng như chú cáo con, Triệu Lễ Kiệt thừa cơ rời khỏi phòng ngủ, mắt không thấy tay không động đậy.

Kế hoạch ra ngoài chơi của họ buộc phải huỷ bỏ, hai người chỉ có thể ở nhà chờ thời gian trôi.

Lý Nhuế Xán nằm dài trên giường lướt điện thoại, còn Triệu Lễ Kiệt ngồi học trên bàn, lâu lâu lại lén nhìn anh.

Cái đuôi cáo bởi vì tâm trạng bực bội mà phe phẩy qua lại, hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của Triệu Lễ Kiệt, Triệu Lễ Kiệt chuẩn bị động tay động chân, Triệu Lễ Kiệt cảm nhận được ánh mắt nguy hiểm của Lý Nhuế Xán, Triệu Lễ Kiệt khuất phục, thu lại ý chí chơi liều của mình.

Có lẽ do đọc được gì đó thú vị, tốc độ đuôi lông xù ngoe nguẩy chậm lại, chóp đuôi sượt qua giữa hai bắp đùi, tai dựng thẳng lên hơi rung rung, hình như Lý Nhuế Xán còn không ý thức được mình đang rên hừ hừ phát ra mấy âm thanh khó hiểu.

Triệu Lễ Kiệt cảm thấy nếu mình chết, chắc chắn là do Lý Nhuế Xán đáng yêu muốn chết.

Cậu không nhịn được nữa, A một tiếng rồi đứng lên.

Lỗ tai lông xù dựng thẳng đứng dưới lòng bàn tay ấm áp đang bao trùm lấy nó, Triệu Lễ Kiệt sợ làm đau anh trai, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve.

Lý Nhuế Xán định hung dữ đấm Lễ Kiệt một cái nhưng ý thức tan rã trước sự vuốt ve của cậu, Nhuế Xán mềm nhũn như vũng nướ. Triệu Lễ Kiệt nhẹ ôm anh vào lòng, khi nhìn thấy Nhuế Xán không có sức lực cầm cả điện thoại, toàn thân như muốn ngã xuống đất.

"Đừng sờ nữa mà."

Đuôi bông xù rất thành thật, tự quấn lấy cánh tay của Triệu Lễ Kiệt. Triệu Lễ Kiệt nghe lời dừng tay, dù trong lòng dậy sóng vẫn bình tĩnh từ chóp đuôi bông xù nhìn tới khuôn mặt ửng đỏ của Lý Nhuế Xán.

À biết rồi, nắm thóp anh rồi nhé.

"Anh không muốn thật à?"

Lý Nhuế Xán ảo não nhìn cậu, bực bội kéo tay của Triệu Lễ Kiệt đặt lên tai cáo bông của mình, "Sờ nhanh!"

Triệu Lễ Kiệt lén cười nên bị Lý Nhuế Xán nhéo tay, tủi thân nói, "Không được hung dữ như vậy nha, không phải anh muốn em sờ sao?"

"Cho em sờ lỗ tai anh rồi mà còn cười cợt anh sao?"

Sờ sờ lỗ tai xong, Triệu Lễ Kiệt lặng lẽ meo meo tìm kiếm cái đuôi bông, Lý Nhuế Xán ôm chặt cái đuôi của mình, gay gắt nhìn cậu chằm chằm, ánh mắt tràn đầy sự uy hiếp.

"Cho em sờ một chút đi mà." Triệu Lễ Kiệt sáp vào, Lý Nhuế Xán đẩy cậu ra. Cuối cùng thoả thuận thất bại, vò đã mẻ không sợ vỡ, Lễ Kiệt trực tiếp nắm vào gốc đuôi, Lý Nhuế Xán giật mình sợ hãi muốn chạy trốn, lại bị cậu ôm ghì trong lòng, đem cái đuôi lông đang cuộn tròn trốn tránh của Lý Nhuế Xán ra bên ngoài thuận tiện vuốt lông.

Cái đuôi đột nhiên biến mất tiêu, nhìn lại người trong lòng, Lý Nhuế Xán dùng ánh mắt chết người nhìn chằm chằm vào cậu, Triệu Lễ Kiệt nới lỏng vòng tay, quay lưng chạy trốn liền bị anh đánh thật đau.

"Sờ rất đã đúng không??"

Chưa đã ghiền, lần sau còn dám nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro