51-52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

51

Cuối tháng 9 năm 2021, sau khi trải qua chuyến bay dài, EDG đã tới Iceland.

Lý Nhuế Xán có nhiều kinh nghiệm về jet lag hơn Triệu Lễ Kiệt, mà Triệu Lễ Kiệt rõ ràng đã bắt đầu không quen với khí hậu, trở về liền nằm xuống ngủ mê man.

Lý Nhuế Xán nhờ Kim Tinh Vũ hỗ trợ mang hành lý về, bản thân thì đi đến phòng Triệu Lễ Kiệt.

Triệu Lễ Kiệt cứ nằm lì trên giường, quần áo cũng chưa thay, cả người đều là dáng vẻ không tỉnh táo.

Lý Nhuế Xán đi qua, ngồi bên cạnh hắn, vỗ nhẹ đầu hắn :"Thay quần áo xong ngủ tiếp."

Nghe thấy giọng của Lý Nhuế Xán, Triệu Lễ Kiệt mới miễn cưỡng mở mắt ra, lẩm bẩm kêu một tiếng: "Anh trai...."

Lý Nhuế Xán sờ bộ tóc xù của hắn, nói: "Thay quần áo rồi ngủ tiếp, nếu không sẽ bị cảm."

Triệu Lễ Kiệt kéo cánh tay của anh lại, nhẹ nói: "Muốn anh trai giúp cơ."

Lý Nhuế Xán tặc lưỡi: "Bây giờ đang ở bên ngoài, cậu đừng làm loạn."

Triệu Lễ Kiệt dụi mắt ngồi dậy, sau đó nhào người qua ôm eo Lý Nhuế Xán, vùi mặt vào bụng Lý Nhuế Xán, khe khẽ bắt đầu chơi xấu: "Em khó chịu."

"Khó chịu chỗ nào?"

"Chỗ nào cũng khó chịu," Mặt Triệu Lễ Kiệt cọ qua cọ lại, "Đầu em đau, còn choáng nữa, muốn ói, nhịp tim rất nhanh, chính là do vừa rồi trên máy bay không được ngồi cùng anh, nhớ anh nhớ đến mức toàn thân đều khó chịu."

Sắc mặt Lý Nhuế Xán có chút đỏ lên, đầu ngón tay lướt qua tai Triệu Lễ Kiệt, nhẹ giọng nói: "Được, tôi ở đây, ngủ đi."

Triệu Lễ Kiệt ôm eo của anh, lại điều chỉnh vị trí một chút, cuối cùng vẫn là nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

Mà Lý Nhuế Xán cũng ngồi ở đó, lướt điên thoại, không lâu sau cũng có chút buồn ngủ, anh ôm đầu Triệu Lễ Kiệt, dưới tình huống không muốn đánh thức đối phương nên anh cũng nằm trên giường, hai người chui chung một chỗ, tại Iceland ôm nhau nghênh đón giấc ngủ đầu tiên của bọn họ.

Sau đó jet lag và huấn luyện cùng nhau song hành, vài người cũng đang thích ứng với sinh hoạt ở Bắc Âu, vì thế bọn họ còn có chút hâm mộ RNG sát vách, đội kia đã là lần thứ hai đi đến Iceland, bất kể là địa điểm hay là khí hậu đều nhanh thích ứng hơn một chút, rất nhanh đã tiến vào trạng thái.

Lý Nhuế Xán hôm đó quay xong video đã quay lại khách sạn, đúng lúc đấy gặp Sử Sầm Minh*, hai người đùa giỡn nhau về vấn đề này, Sử Sầm Minh cũng chỉ hi hi ha ha cười, nói cái này vẫn là phải hâm mộ LNG a, người ta có chuyên môn thuê biệt thự, tôi nghe nói hôm nay chuyên gia vật lý trị liệu cũng đã bay đến đây.

(*Ming)

Vẻ mặt Lý Nhuế Xán khẽ giật mình, trong đầu bỗng nhiên nhớ tới hình ảnh lễ xuất quân ngày hôm đó, Lý Thừa Dũng trở tay ôm chầm Tạ Thiên Vũ, hình ảnh kia khiến anh có chút khó chịu, thế nên sắc mặt cũng có chút khó coi.

Sử Sầm Minh đã nhận ra chút biến đổi trên mặt anh, nhưng không nói ra, chỉ nói: "Sao vậy, hâm mộ đến mức khiến cậu hoàn toàn thay đổi?"

Lý Nhuế Xán cùng y nói vài câu, tùy ý cho qua chủ đề này, bên kia Phác Đáo Hiền và Điền Dã đang thảo luận gì đó, đi từ phòng huấn luyện ra, Lý Nhuế Xán nhìn thấy Phác Đáo Hiền, không khỏi né tránh ánh mắt, đưa mắt chuyển đến nơi khác, lại không ngờ rằng một bên khác của hành lang, Tạ Thiên Vũ đang khoác một chiếc áo rất rộng, thản nhiên đi tới.

Mấy người không thế tránh khỏi lại gặp nhau ở chỗ này, vừa đến gần một chút, Lý Nhuế Xán đã ngửi thấy trên người Tạ Thiên Vũ nồng nặc tin tức tố mùi bạc hà kết hợp với mùi rượu, Tạ Thiên Vũ khoanh tay, ung dung nhìn anh, nhíu mày.

Ở đây những người khác đều là B, mấy người này cộng lại cũng không thể tạo ra được một cái mũi có thể ngửi được mùi hương này, Lý Nhuế Xán mím chặt môi, anh biết đây là một loại im lặng thị uy của Tạ Thiên Vũ, nhưng lại làm vậy trước mặt Phác Đáo Hiền hoàn toàn không biết gì cả, bộ dạng khoa trương này khiến anh có chút khó chịu.

Vì vậy anh quay đầu muốn đi trước, lại bị Tạ Thiên Vũ gọi lại.

"Ây, Scout," Thanh âm trầm thấp từ tính kia gọi anh lại, "Không vội chứ, đi hút thuốc với tôi a."

Lý Nhuế Xán quay đầu lại muốn từ chối, lại đối mặt với ánh mắt có phần tìm tòi nghiên cứu của Sử Sầm Minh và Điền Dã.

Anh không muốn bị nhìn ra cái gì, vẫn là đi cùng với Tạ Thiên Vũ.

Men theo thang máy, bọn họ đi đến nơi cao nhất của khách sạn, nơi này không có người nào đến, chỉ có hai cái bình nóng lạnh chứa nước cực lớn, Tạ Thiên Vũ đưa tay sờ lên, cười nói: "Lão tử còn tưởng rằng là nóng, không ngờ lại lạnh như vậy.

Nói xong y phối hợp tựa trên bình nóng lạnh, đốt một điếu thuốc, bắt đầu hút rất nhàn nhã.

Lý Nhuế Xán nhếch môi nhìn y: "Cậu muốn nói gì?"

Tạ Thiên Vũ nhả một ngụm khói: "Cậu rất ghét tôi à, chúng ta quen biết lâu như vậy, cậu từ lúc nào bắt đầu chán ghét tôi thế?"

"Nếu cậu chỉ muốn nói những lời nhàm chán này, vậy thì xin phép tôi còn phải đấu xếp hạng," Lý Nhuế Xán nhìn y, "Tôi sẽ cho cậu ba phút."

Tạ Thiên Vũ cười haha hai tiếng, phủi vụn thuốc lá.

"Thật sự rất vô tình," Y chậc chậc hai tiếng, "Cũng không biết Triệu Chí Minh vì cái gì lại thích cậu như vậy."

Lý Nhuế Xán bỗng nhiên híp mắt lại: "Cậu đang nói cái gì?"

Tạ Thiên Vũ huýt sáo với anh: "Đáng sợ nha Lý Nhuế Xán, tôi dường như đã hiểu vì sao cậu ta lại thích cậu."

Nói xong lại cười: "Nhưng mà đừng lo lắng a, tôi biết cậu và Triệu Lễ Kiệt hiện tại đang ở bên nhau, chuyện giữa cậu và Triệu Chí Minh cũng đừng kích động, hiện tại bác sĩ đang tiến hành trị liệu cho hắn là bạn thân từ nhỏ của bố tôi, nên biết thôi, cậu yên tâm, tôi không có nói với người khác, đây là chuyện của cậu, tôi quá lắm cũng chỉ đem ra chê cười cậu, nhưng cũng không đến mức cùng với người khác đi chê cười cậu."

Lý Nhuế Xán không có biểu cảm gì: "Vậy cậu có thể tiếp tục tự mình cười, tôi đi."

"Đừng đi đừng đi," Tạ Thiên Vũ gọi anh, "Tôi lần trước nói cái đó, cậu có nghĩ tới không?"

Đuôi lông mày bên phải của anh hơi nhướn lên, cả ánh mắt như là một bầu trời sương mù tươi đẹp ngông cuồng: "Cậu thật sự có ý định biến thành O à?"

52

Đầu tiên Lý Nhuế Xán hơi ngơ ngác một chút, sau đó khoanh tay, nhìn về phía Tạ Thiên Vũ.

"Tôi không biết cậu nói với tôi điều này có mục đích gì," Ngữ khí của anh rất bình tĩnh lạnh lùng, "Nhưng cậu cũng biết, đây chính là chuyện của tôi, tôi không cần cậu nói thêm cái gì."

"Đừng khẩn trương, đừng khẩn trương," Tạ Thiên Vũ lại nhìn anh cười, "Bạn học Scout, tôi nói rõ trước, tôi đối với cậu và Triệu Lễ Kiệt đều không có hứng thú gì, tôi tìm cậu đơn giản là vì, tôi biết một ví dụ rất giống cậu."

Lý Nhuế Xán nhíu mày, nhìn y.

"Là thế này," Tạ Thiên Vũ hút một hơi thuốc, giọng nói cũng chậm lại, "Bố mẹ tôi có làm kinh doanh, chuyện trong cái vòng đó rất...phức tạp, khi tôi còn bé, ở trong công ty mẹ tôi có một người trợ thủ đặc biệt, một người rất lợi hại, tôi đã từng gặp qua, dáp dấp cũng đẹp mắt, là A, kết quả hắn thích một A khác, tuổi tác so với hắn lớn hơn không ít, mẹ tôi vẫn cho rằng hai người bọn họ chỉ là tùy tiện yêu đương, ai mà ngờ có thể kéo dài tận hai năm, cái người trợ thủ đặc biệt kia từ chức, sau khi nghe ngóng mới biết được là do hắn sinh con. Mẹ tôi rất sốc, tìm người hỏi, nói người mà người trợ thủ đặc biệt kia thích không phải là A, mà là E, enigma."

Thời điểm nghe đến từ enigma, Lý Nhuế Xán cũng không khống chế nối mà ngước mắt lên, nhìn về phía Tạ Thiên Vũ.

Tạ Thiên Vũ cũng không bán nút thắt *, mà nói tiếp: "Lúc đầu EA ở cùng nhau cũng không phải chuyện gì trời cao khó dung thứ, nhưng vấn đề lại ở chỗ, sau khi người trợ thủ kia sinh con, người E mà hắn thích kia không ở bên cạnh hắn, chia tay với hắn."

(*Gốc 卖关子 : ý chỉ việc đang kể chuyện đến đoạn cao trào, nút thắt của câu chuyện xong dừng lại không kể nữa)

Gió trên sân thượng chợt nổi lên, mang theo cái lạnh khắp trời, Lý Nhuế Xán sau khi nghe câu chuyện này, có phần cau mày.

"Chuyện sau đó cậu không thể nào tưởng tượng được, E kia mỗi tháng đều gửi tiền cho hắn, anh ta là người có tiền, ra tay cũng không hẹp hòi, nhưng lại không nhận hắn và đứa trẻ kia, kết quả người trợ thủ kia không qua mấy năm đã chết, một giả thuyết cho rằng hắn chết do uất ức, một giả thuyết khác là----hắn bởi vì là A bị đánh dấu đặc biệt bởi E, cho nên một khi mất đi người E này, hắn cùng với những ABO khác bất luận là loại giới tính nào ở bên nhau, đều không thể đạt được đầy đủ lượng tin tức tố an ủi, dần dà, cũng bởi vì mất cân bằng tin tức tố, lại không trị liệu kịp thời, liền đi."

Lý Nhuế Xán mấp máy môi.

Tạ Thiên Vũ nhìn biểu cảm của anh, tiếp tục chầm chậm nói.

"Đương nhiên, A chết rồi, E kia cũng không có kết quả gì tốt, sau khi người đặc trợ kia qua đời, anh ta giống như bị rút đi một nửa tinh thần, hiện tại chắc là cũng còn sống đi, nhưng sống thành cái dạng gì, tôi cũng không biết."

Tạ Thiên Vũ hút một hơi cuối cùng, dùng tay dập tắt điếu thuốc, nói với Lý Nhuế Xán: "Tôi nói với cậu chuyện này, cũng không phải hù dọa cậu, chỉ là rất kinh ngạc, bên cạnh tôi lại còn có thể gặp được một ví dụ về EA ở bên nhau, những người tôi quen biết không có ai là E, không ngờ tới lại có thể tìm thấy một người trong đội hình các cậu."

Lý Nhuế Xán im lặng thở dài một hơi: "Cậu không thể chứng minh được hai người cậu kể kia là vì rời bỏ lẫn nhau mà gây ra bi kịch hiện tại."

"Đúng," Tạ Thiên Vũ gật đầu, "Cho nên tôi chỉ nhắc nhở cậu, không còn cách nào, tôi vẫn là một người có lòng tốt mà thôi."

Lý Nhuế Xán không nói gì khác, chỉ nói: "Vậy cảm ơn, còn lại đều là chuyện của tôi và Triệu Lễ Kiệt."

Anh quay lưng muốn rời đi, Tạ Thiên Vũ ở phía sau lại cười một tiếng.

"Cậu có phải cảm thấy tôi vô cùng buồn nôn hay không?"

Lý Nhuế Xán nhíu chặt lông mày, nhìn về phía y.

Tạ Thiên Vũ từ trong túi lại lấy ra một điếu thuốc châm lửa, hít sâu một cái: "Tôi biết cậu chán ghét tôi là bởi vì tôi cùng với Lý Thừa Dũng có quan hệ."

Y nhả ra một làn khói, mang theo ý cười nhìn Lý Nhuế Xán, nhẹ giọng hỏi: "Vậy chuyện này, Phác Đáo Hiền biết không?"

Lý Nhuế Xán nhìn chằm chằm y, hỏi ngược lại: "Chuyện giữa cậu và Lý Thừa Dũng bắt đầu từ lúc nào?"

"Rất lâu," Tạ Thừa Vũ nói rất thoải mái, không có nửa điểm khó chịu, "Hai chúng tôi trong buổi gặp mặt lần đầu tiên của năm nay đã ngủ, mãi cho đến hôm qua hai chúng tôi còn..."

Sắc mặt Lý Nhuế Xán có chút khó coi: "Tôi không muốn nghe những thứ này."

"Aiza, đừng nóng giận nha," Ánh mắt Tạ Thiên Vũ vẫn rực rỡ, "Nếu như cậu thực sự tức giận cũng đừng tức giận đối với tôi, là Lý Thừa Dũng đụ tôi, không thì cậu chặt hắn mấy cái cho bớt giận?"

Lý Nhuế Xán cắn chặt răng: "Cậu là muốn thông qua tôi để Đáo Hiền biết đúng không?"

"Tôi chưa từng nghĩ như vậy, cậu cũng sẽ không nói cho cậu ta, cậu không phải người như thế," Tạ Thiến Vũ lắc đầu, "Nếu như tôi muốn cho cậu ta biết, tôi sẽ trực tiếp tìm tới cậu ta, không cần thông qua bất kì kẻ nào, nhưng đáng tiếc, Lý Thừa Dũng không cho, hắn nói tôi mãi mãi không được xuất hiện trước mặt Phác Đáo Hiền ngoại trừ lúc ở trên sân đấu, càng không thế nói cho cậu ta biết tất cả những chuyện này."

Lý Nhuế Xán nói: "Hai người đều thật buồn cười."

"Đúng," Tạ Thiên Vũ rất tán thành, "Hắn cùng với tôi, rõ ràng đều đã lên giường vô cùng thoải mái, vẫn còn muốn bận tâm đến chút tình cảm chân thành thời niên thiếu, hắn và Phác Đáo Hiền beta kia ở cùng nhau một trăm năm nữa cũng không nếm ra được tư vị gì, lại nhất định phải giữ thế giới tinh thần của Plato* không sụp đổ, cho nên tiếp tục say no với tôi, hắn không bỏ được ánh trăng sáng của hắn, lại hưởng thụ đóa hoa hồng đỏ đầy gai là tôi, mà tôi, rõ ràng cái gì cũng có, lại nhất định phải tình nguyện thua kém người khác, chủ động mang cái danh chen chân vào tình cảm người khác trên lưng, hai chúng tôi thực sự đều có bệnh."

(*Này chắc ai học triết cũng biết, không học triết thì cứ tra gg nhé chứ mình cũng quên hết rồi nên không giải thích âu)

"Đây là chuyện của các cậu, tôi sẽ không nói thẳng ra," Lý Nhuế Xán thấp giọng nói, "Nhưng cậu tốt nhất đừng tiếp tục xuất hiện trước mặt chúng tôi, tôi cũng sẽ thấy khó chịu."

"Cậu thật nghiêm túc," Tạ Thiên Vũ cúi đầu cười: "Scout, cậu cảm thấy hai chúng tôi có bệnh, vậy còn cậu?"

Lý Nhuế Xán khẽ giật mình: "Cái gì?"

"Cậu đối với Triệu Chí Minh không có chút nào thẹn với lương tâm sao?" Nốt ruồi dưới mắt Tạ Thiên Vũ dường như lóe ra ánh sáng rực rỡ, "Thời điểm Triệu Lễ Kiệt theo đuổi cậu, cậu còn chưa cắt đứt với Triệu Chí Minh, khi đó cậu đang nghĩ cái gì, cứ coi như cậu ấy đơn phương thầm mến cậu, cậu cũng không có phân rõ giới hạn a? Lại lùi một vạn bước, không đề cập tới Triệu Chí Minh, chỉ nói Triệu Lễ Kiệt---Hắn là E, cậu là A, giữa các cậu nếu như thành rồi vậy thì nhất định cả một đời này đều dây dưa không rõ, cho dù tách ra cũng sẽ gắn kết với đối phương cả đời, hiện tại Triệu Lễ Kiệt vẫn theo đuổi cậu khen ngợi cậu, vậy về sau hắn trưởng thành rồi liệu có theo đuổi người khác khen ngợi người khác hay không, cậu đối với Triệu Lễ Kiệt, hoàn toàn không lo lắng sao?"

Quá nhiều thông tin ập đến khiến đầu não của Lý Nhuế Xán có chút choáng váng, anh mím chặt môi, ngước mắt: "Đây không phải vấn đề tôi cần cân nhắc."

"Là cậu không cần, hay là cậu cũng không dám nghĩ?"

Tạ Thiên Vũ dò xét anh, "Lý Nhuế Xán, tôi không có ác ý gì với cậu, chỉ là tôi cũng rất tò mò, cậu và Triệu Lễ Kiệt, có thể đi đến bước nào?"

"Vậy chúng ta có thể thử một chút," Lý Nhuế Xán khép lại áo khoác bên ngoài, ấn nút thang máy, "Cậu tò mò tôi và Triệu Lễ Kiệt, tôi cũng tò mò, loại quan hệ trên giường được tạo dựng trong bóng tối giữa cậu và Lý Thừa Dũng, có thể duy trì bao lâu."

Ngữ khí nói chuyện của anh lại khôi phục vẻ lạnh nhạt, đuôi lông mày và khóe mắt đều mang ý lạnh, Tạ Thiên Vũ lại không thèm để ý chút nào, cắn đầu mẩu thuốc lá mỉm cười.

"Tôi thật ra cũng không để ý ba người a, tôi còn chưa từng ngủ với B, vì Lý Thừa Dũng hầu hạ nhiều thêm một người cũng chẳng có gì to tát, đáng tiếc, Lý Thừa Dũng không đồng ý," Ngữ khí của y có chút châm chọc, không biết là đang châm chọc ai hay là tự giễu chính mình, "Chúng tôi đúng là có bệnh, khiến hắn thoải mái là tôi, có thể khiến hắn để ở trong lòng, không dám vấy bẩn dù chỉ một chút vĩnh viễn là Phác Đáo Hiền."

Lý Nhuế Xán quay đầu lại, trong gió Iceland, anh cảm giác bóng dáng Tạ Thiên Vũ trở nên tối tăm mờ mịt, khiến cho người ta nhất thời không thể thấy rõ biểu cảm của y.

Thang máy đúng lúc đi đến, mở cửa ra.

Lý Nhuế Xán tiến bước đi vào thang máy, ấn nút đóng cửa, cửa thang máy đóng lại kèm theo âm thanh rỉ sét rất nhỏ, Tạ Thiên Vũ dường như vẫn là biểu cảm ra vẻ ngả ngớn kia, đưa mắt nhìn anh rời đi.

--- Hắn là E, cậu là A, giữa các cậu nếu như thành rồi vậy thì nhất định cả một đời này đều dây dưa không rõ, cho dù tách ra cũng sẽ gắn kết với đối phương cả đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro