6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

__________

Ánh sáng vàng nhạt trải nhẹ trên khuôn mặt trắng hồng làm Jungkook tỉnh giấc. Chút kí ức mập mờ tối qua trước khi hoàn toàn chìm vào sự ấm áp vô tận cho biết Park Jimin đã về và ôm cậu vào lòng như ngày hôm đó. Cậu cự quậy thoát ra khỏi người anh. Điều đó làm Jimin khó chịu tỉnh giấc.

Nhìn vào mặt cậu, anh lười biếng hỏi qua loa.

"Làm gì vậy? Để cho người khác ngủ nữa chứ?"

Cậu càng vùng vẫy, cuối cùng cũng thoát ra được con lợn to xác kia.

"Ngủ cái củ chuối. Anh không mau giải thích chuyện này đi"

"Giải thích chuyện gì cơ?"

"Tôi với anh có là gì của nhau đâu mà ôm ôm ấp ấp thế này? Lại còn trong cái tư thế đen tối này?"

Jungkook nghiêm túc nhìn anh.

Trả lời đi Park Jimin, anh có thích tôi không?

Nhưng câu trả lời không được như mong đợi của cậu lắm.

"Chẳng phải cậu cần gối ôm sao? Gối ôm Park Jimin là hàng độc quyền thế giới chỉ có một cái. Gối ôm biết ôm cậu, biết dẫn cậu đi ăn bánh gạo rồi biết kinh doanh các thứ. Ôi trời nếu tôi mà là cậu thì chắc tôi đổ tôi luôn quá "

Anh khẽ hất ngược mái tóc ánh xanh ra sau. Hiếm khi thấy được bản mặt cà phởn này của Park Tổng lắm đấy, tận hưởng đi.

Jungkook nhếch mép.

"Vậy chẳng hay giá cả thế nào?"

"Thì ở nhà quét nhà, nấu cơm, giặt giũ, lau chùi và làm một người v-"

Bình tĩnh Park Jimin.

"Làm gì cơ?"

Tai Jungkook hơi đỏ lên.

"Ờ...kh-không có gì đâu"

Jimin gãi đầu.

"Ý anh là người ở đó hả?"

Anh chặn ngang cánh môi hồng của cậu lại bằng đầu ngón trỏ.

"Cao cấp"

"Sao cũng được. Và quan trọng là vì cãi nhau với tên điên như anh mà tôi nhận ra mình đã lãng phí quá nhiều thời gian ở đây và quên mất việc phải đến trường đấy"

Cậu hốt hoảng lao vào phòng tắm. Kì cọ tấm thân cho thật kĩ. Jungkook hát vu vơ đôi ba câu vô nghĩa. Khi đã tắt vòi sen, cậu tự vỗ vào mặt mình một cái rõ đau.

KHÔNG CÓ QUẦN ÁO ĐỂ THAY.

Vâng. Chính là vậy đấy.

Jungkook gần như chôn chân tại chỗ và nếu như có một chiếc dép bên cạnh, cậu sẽ tình nguyện vỗ nó vào mặt mình n cái.

Cậu nghe được tiếng ho khan và tiếng sốt sắng của người kia từ bên ngoài vọng vào. Có lẽ cậu vừa nhận ra mình đã đứng hình quá lâu và việc đi học đúng giờ ngay thời điểm này thật xa tầm với.

Cậu chỉ ước gì thầy Kim tuổi trung niên với cặp kính cận dày cộm sẽ đột ngột thông báo về đám cưới của mình, và rồi tất cả giảng viên của trường đại học sẽ kéo nhau đến xem rốt cuộc vợ thầy là ai mà xấu số thế. Chỉ như thế Jungkook mới có thể kịp giờ để đặt mông vào cái ghế khó ưa chết tiệt của cậu ở trường.

Nhưng đó chỉ đơn giản là ước, việc thầy Kim có vợ còn bất khả thi hơn cả việc Park Jimin tự nhận mình là trai thẳng 100%.

Cuối cùng thì Jungkook vẫn là người phải hạ giọng.

"Jimin ssi, ờm...anh có thể nào tốt bụng lấy cho tôi một bộ quần áo đàng hoàng không?"

Cậu nghe được tiếng khúc khích giễu cợt và cả tiếng vỗ đùi phành phạch của anh ở bên ngoài.

"Cậu nghĩ mình có thể xin xỏ người khác bằng giọng điệu cau có đó à?"

Cậu hít một hơi giữ bình tĩnh trước khi có ý định đạp tung cửa và vồ lấy anh ta.

"Làm ơn"

Jungkook lí nhí bằng giọng mũi, cái thứ luôn khiến người ta phải mềm lòng. Còn đối với Park Jimin thì nó tan chảy luôn rồi chứ chẳng mềm con mẹ gì nữa.

*cạch*

Cánh cửa bật mở và Jimin bước vào với cái hoodie vàng chanh và quần jean bó, thứ duy nhất có trong cái vali lòe loẹt nhìn phát mệt của cậu.

Tưởng như anh sẽ nhận được chất giọng cảm kích của cậu, hay hơn thế là một cái bobo vào má.

Nhưng không.

Nhìn xem, tất cả những gì anh có ở đây là một cục xà phòng, thảm chùi chân và hàng tá thứ khác bỗng chốc biết bay và cứ thế kéo nhau bay đến mặt anh mà đáp xuống.

Jimin thở phào ra một hơi nhẹ nhõm khi anh chắc chắn rằng Jungkook không còn bất cứ thứ gì để ném được nữa.

Em sẽ bị phạt NẶNG vì trò này đấy, Jungkook.

Jungkook cuống cuồng không biết nên che trên hay che dưới, cứ thế mà mặt càng ngày càng nóng ran khi Jimin thật sự không có ý định dời cái ánh mắt nóng bỏng đó ra chỗ khác.

Anh bước đến gần, đặt quần áo sang một bên. Jimin vòng ra sau cậu và đưa ngón trỏ lướt một đường dọc sống lưng và dừng lại nơi cặp mông căng tròn đó, Jungkook còn cảm nhận được anh đã có ý định luồn ngón tay vào khe mông cậu.

"A-anh làm gì vậy?"

Jimin vẫn ra sức nắn lấy cặp mông tròn của người kia, một tay vòng qua eo cậu xoa xoa.

"Cậu định để tôi tắm cho luôn à?"

Anh vẫn dùng cái thanh âm trầm khàn đó mà thì thầm vào tai cậu. Jungkook lắc đầu nguẩy nguậy nhưng cơ thể dường như phản ứng ngược lại khiến Jimin bật cười.

"Cậu đúng là không thành thật gì cả"

Anh vẫn giữ nguyên tư thế, với tay lấy sữa tắm trên kệ, bóp ra tay một lượng vừa đủ. Jimin xoa xoa tay rồi áp lên phần ngực hồng của cậu, cứ thế mà chơi đùa. Anh xoa nắn đủ kiểu, thi thoảng còn khẽ gãy gãy vào đầu nhủ non hồng khiến Jungkook rên rỉ.

Anh xoa dần xuống bụng, miết một đường tròn quanh lỗ rốn, chọt chọt ngón giữa vào bên trong rồi khúc khích hài lòng khi nhận được cái nhíu mày của người kia.

Và bây giờ mới là lúc bắt đầu thật sự.

Anh đưa tay xuống hạ bộ người kia và cầm lấy dương vật non mềm của cậu mà vuốt ve khiến Jungkook hốt hoảng, nhưng miệng vẫn cứ đê mê rên rỉ.

"Ưm...đ-đừng...ha"

Anh không quan tâm những gì cậu nói, cứ thế vuốt ve lên xuống kịch liệt và vài phút sau đó, dương vật cậu giật nảy kịch liệt và rồi phóng thích ra thứ dịch trắng đục.

Jungkook mệt mỏi chống tay vào tường, khuôn mặt cứ thế nóng hơn.

"Đúng là hư hỏng"

Jimin xoa nắn cặp mông tròn của cậu và rồi nhéo mạnh một cái. Anh cứ thế mơn trớn đùi non của cậu và rồi lướt lên đến rãnh mông.

Dù không thấy gì phía sau nhưng cậu khá chắc rằng anh thật sự đã nhào nặn cánh mông mình đến đỏ tấy.

Tất cả những gì anh làm chỉ là miết nhẹ lên khe mông bằng ngón giữa và điều đó lại khiến Jungkook cảm thấy khát tình hơn bao giờ hết.

Ngay cái khoảng khắc mà cậu gần như sẽ bắn ra nếu anh làm thế một lần nữa thì anh chỉ cười và rồi vặn nước vòi sen.

"Xong rồi, cậu rửa lại cho sạch sẽ đi. Tôi ra ngoài trước"

Jungkook đang cảm thấy hụt hẫng hơn bao giờ hết, cậu nắm lấy góc áo anh và nhìn vào đôi mắt phượng đó bằng hai mắt ngấn nước của mình.

"N-nhưng mà..."

Nhưng những gì cậu nhận lại không phải là ngón tay hay gì khác mà chỉ là một nụ cười và chất giọng nghiêm túc của anh trước khi bước ra khỏi phòng cùng cái áo phông ướt đẫm.

"Cậu có thể sẽ trễ giờ học nếu cứ chậm chạp như vậy đấy"

Tiếng đóng sầm cửa như dội một gáo nước lạnh vào mặt Jungkook, và những gì cậu làm tiếp theo thì có lẽ ai cũng biết, hoặc không?

Sau khoảng mười phút, Jungkook bước ra khỏi phòng tắm với bộ quần áo anh chuẩn bị. Anh liếc nhìn gương mặt phiếm hồng và hơi thở vẫn còn nặng trịch, điều đó cho anh biết cậu vừa thủ dâm ngay trong phòng tắm.

Jimin nhếch mép nhìn con người kia, hẳn là vẫn đang giận dỗi vụ ban nãy.

"Cậu nên thôi cái giọng điệu giận dỗi đó nếu muốn tôi chở đi học"

Jungkook bực tức vác balo lên vai đóng sầm cửa và bước ra ngoài. Dù vậy cậu vẫn ngoan ngoãn ngồi vào chiếc xe mui trần màu xám bạc trong nụ cười ngạo mạn đáng ghét của người kia.
_______

Chiếc xe dừng bánh trước cửa trường đại học. Jungkook vẫn chẳng thèm liếc nhìn anh lấy một cái mà bước ra ngoài.

"Tan học tôi đón cậu"

Cậu chỉ quay mặt lại xua xua tay bảo anh về đi rồi bước vào.

Vừa đến cổng đã có một cậu con trai với mái tóc đỏ cháy chạy đến vòng tay qua cổ cậu dụi dụi hai mái đầu vào nhau.

Jungkook hơi bất ngờ liếc ra sau thì thấy anh vẫn đang ngồi trong xe chứng kiến tất cả, đôi lông mày hơi nhíu lại khiến cậu nhếch môi cười đắc thắng.

"Hoseok, cho mình hôn vào má cậu được không?"

Cậu con trai tóc đỏ hơi khó hiểu.

"Tại sao ph-"

Chưa nói hết cậu đã hôn vào má Hoseok một cái chốc, sau đó cười thật tươi để lộ răng thỏ đáng yêu.

"Không có gì. Cảm ơn cậu"

Nói rồi hai người cứ thế khoác vai nhau bước vào trường. Chẳng ai ngó ngàng gì tới chiếc siêu xe tới giờ vẫn còn đậu ngay đó.

Jimin bực tức đập tay vào vô lăng rồi phóng xe đi như gió trên đường quốc lộ.

Em được lắm, Jeon Jungkook!

"Quân lưu manh"

Một cụ già suýt bị xe anh tông trúng chia sẻ.
__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro