Chap 1: Tớ vẫn đợi cậu về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi gấp những trang cuối cùng của cuốn truyện Conan tập mới nhất lại. Đôi mắt mỏi mệt cụp xuống ngay lập tức vì thức khuya chỉ để đọc những cuốn truyện tranh ấy.

Thực ra, tôi đã đủ lớn để không bị hút vào những vụ án li kì đến không tưởng ấy. Tôi chỉ đọc nó vì tình yêu với các nhân vật trong truyện đã gắn bó với tuổi thơ của tôi và mong chờ một cái kết đẹp cho câu chuyện. Chỉ thế thôi...

Jungkook: Chứ không phải chị đọc Conan vì trong truyện có chuyện tình giống chị à?

Nhóc Jungkook-em trai kém tôi 4 tuổi. Nó luôn hỏi vặn lại tôi sau khi tôi trả lời câu hỏi của nó.

Jungkook: chị lớn rồi sao còn giành đọc truyện tranh với em?

Ami: Chị mày ế chẳng có ai yêu thì có chuyện tình nào hả?

Jungkook: Thế cái anh Jimin đang du học đó thì sao? Chẳng phải chị vẫn luôn chờ anh ấy trở về như Ran chờ Shinichi đó hả?

Ami: Làm...làm gì có!

Tôi đỏ mặt lắp bắp. Thằng quỷ đó chỉ biết suy đoán linh tinh thôi.

Jungkook: Hehe...Bị em đoán trúng tim đen rồi nhá!

Nó cười khoái chí, rồi bỗng dưng chống cằm tỏ vẻ suy nghĩ

Jungkook: Mà không biết khi nào anh ấy về nhỉ, 3 năm rồi còn gì?

Tôi lắc đầu thở dài. Bao giờ Jimin về, làm sao tôi biết, có thể là 2 tháng nữa khi cậu ấy kết thúc 3 năm du học của mình, hoặc có thể lâu hơn nếu cậu ấy quyết định ở lại làm việc bên đó, hoặc là...

Tôi để trống 2 chữ "hoặc là" rồi khoongmuoons nghĩ tiếp nữa. Tôi ngước nhìn ra phía ngoài cửa sổ, cây cẩm tú cầu Jimin trồng cho tôi vẫn ở đó xanh tốt chỉ có người trồng là không thấy đâu.

Năm ấy

Jimin: Tớ ngắt một cành từ cây cẩm tú cầu nhà tớ đấy. Cậu phải chăm sóc nó cho cẩn thận nghe chưa.

Ami: Biết rồi, khổ lắm, nói mãi hà..!

Jimin: Tất nhiên rồi, tớ sẽ về vào ngày mà cây cẩm tú cầu này nở hoa, đừng để nó chết héo đấy nhé.

Ami: Sao cậu về kịp được! Mấy tháng nữa là nó nở hoa rồi.

Jimin: Tớ đâu có nói là sẽ về vào ngày đầu tiên nó nở hoa đâu, tớ chỉ nói là sẽ về vào một ngày mà nó nở hoa thôi mà.

Cậu nháy mắt tỏ vẻ tinh nghịch

Gần 3 năm rồi tôi vẫn cho rằng lời nói của cậu là 1 lời hứa, rằng cậu sẽ về vào một ngày mà cây cẩm tú cầu nở hoa nhưng cậu chưa một lần về thăm.

Tôi tự an ủi mình rằng Jimin bận rộn với việc học bên đó, rằng đi du học đâu phải muốn về là về được và tin rằng kết thúc 3 năm du học cậu ấy sẽ trở về...

Trong Conan, nhân vật nữ chính Ran luôn chờ đợi người cô thích Shinichi sẽ trở về vào một ngày nào đó dù chẳng biết là bao lâu.

Có lẽ Jungkook đã đúng, tôi đọc truyện vì thấy đồng cảm với câu chuyện tình gian nan ấy. Nó cho tôi hy vọng...

Cậu ấy chưa bao giờ nói thích tôi mà chỉ nói tôi là một người đặc biệt của cậu ấy. Tôi chưa bao giờ nói thích cậu ấy mà chỉ nói rằng sẽ không yêu ai khác cho đến khi cậu ấy trở về.

Không ai hiểu được ý nghĩa mập mờ sau câu nói của chúng tôi. Lại càng không thể khẳng định điều gì khi chúng tôi chưa thành 1 đôi.

Ami: Dạo này cậu thế nào, bên đó có lạnh không?

Jimin: Ừ tớ ổn, cậu vẫn khỏe chứ Ami?

Ami: Tớ vẫn khỏe

Tôi nhắn tin với cậu ấy trên Facebook.

Rồi Jimin kể cho tôi nghe về cuộc sống du học, về trường mới, lớp mới, những cô bạn, cậu bạn mới. Cậu ấy không nói về tương lai, không hỏi về cây cẩm tú, và tôi cũng quên nói với cậu ấy rằng nó ra hoa màu xanh lam-màu cậu ấy thích.

Những đoạn hội thoại ngày càng ngắn, nó chẳng có gì ngoài những câu hỏi thăm nhàm chán quen thuộc. Và tôi chợt nhận ra những câu chuyện ít ỏi mà Jimin kể với tôi, có cái gì đó rất khác, dường như cậu ấy yêu cuộc sống hơn khi không có tôi bên cạnh.

Lisa: Chúng mình chia tay rồi

Lisa cô bạn thân của tôi. Cô ấy nói với tôi bằng giọng buồn rầu và đôi mắt ảm đạm. Và rồi cô ấy bật khóc, tựa đầu vào vai tôi. Cô ấy đã chia tay người bạn trai đang du học bên Pháp.

Hai đứa chúng nó đẹp đôi, hợp gu, khối đứa hồi cấp 3 ghen tị với chúng nó. Tôi đã từng nghĩ chẳng có gì có thể chia cách dược họ vậy mà tôi đã lầm, khoảng cách địa lí khiến trái tim người ta xa nhau đến vậy sao?

Cô bạn nghẹn ngào khóc. Tôi cũng buồn theo. Sẽ day dứt, sẽ đau đớn lắm, khi vẫn còn yêu thương mà phải quyết định rời bỏ nhau như một định mệnh.

Đợi chờ không về hạnh phúc khi mà cuối con đường người ta đợi lại không thể đi cùng với ta trên chính con đường ấy.

"Tớ không sợ phải chờ, vì nếu chờ đợi càng lâu thì khi gặp lại tớ sẽ càng hạnh phúc". Ran đã nói thế nhưng đó chỉ là trong truyện thôi. Mà trong truyện thì bao giờ cũng đẹp, cũng màu hồng, còn thực tế thì...chẳng thể nói trước được

---------------------------------------

Hết chap đầu tiên. Huhu mình viết truyện chưa được hay nên mọi người thấy chỗ nào chưa được hay, chưa được hợp lý thì góp ý cho mình nha

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jimin