Chap 6: Anh em họ Lee

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại một ngày mới cuộc sống đơn độc vẫn đeo bám lấy cô, thân ảnh nhỏ bé lầm lũi tự làm mọi việc một mình, sau giờ học cô xuống căn-tin trường ăn giữa giờ, ngồi lặng lẽ một mình chăm chỉ ăn hết phần của mình, cũng không dám ngước lên nhìn ai một cái, rồi lại lặng lẽ như người vô hình quay về lớp.

- Đứng lại đó !!??... – Một tên nhóc lớp trên chặn ngay giữa đường hành lang cô đang đi

- ... - Cô khựng người dừng lại nhìn thẳng mặt nó

- Ngày hôm qua mày đã lừa tụi tao và kéo con nhỏ đó bỏ chạy, hôm tay tao phải cho mày biết tay vì cái tội dám làm mất tiền của tao !... – Tên nhóc bự con phùng mang trợn má dọa nạt cô

- Tiền gì? Tôi không biết, các người ỷ đông hiếp yếu còn bắt nạt con gái để trấn tiền, chẳng khác gì ăn cướp mà còn tự cho mình là hay sao ?... – Cô bình tĩnh nói chuyện với tên nhóc ánh mắt khinh thường nhìn tên nhóc đó

- Thì sao ? ở cái trường này tao là đại ca, tao muốn làm gì thì làm không đến lượt mày nói !!... hôm nay là ngày chết của mày !!... ra đi tụi bay !!!... – Tên nhóc trợn mắt nhìn cô. Và nó vẫy tay gọi thêm một đám 4,5 tên đồng bọn đã núp sẵn cùng nhào ra chặn cô lại, để phòng cô bỏ chạy như lần trước

- Các người muốn làm gì ?... – Cô đứng yên một chỗ bị bao vây xung quanh, trong lòng sợ hãi tim đập như trống bỏi

- Muốn gì hả ? biết sợ rồi sao ? vậy lúc nãy mày còn cứng miệng với tao lắm mà !!... tụi bay cho nó trận cho tao !!!... – Thằng nhóc phẩy tay và cả đám 4,5 tên cùng nhào lên để đánh cô

- Đứa nào dám ?... – Một tiếng rống giận giữ phát ra từ đằng sau lưng cô khi mà đám nhóc kia chưa kịp làm tổn thương cô

- Mày là đứa nào dám đến phá đám ông làm việc hả ?... – Tên cầm đầu hét lên, cô quay lại nhìn là một cậu bé cao to học lớp trên, đằng sau lưng cậu là cô bé hôm bữa bị đám nhóc kia bắt nạt

- Choo Jang Soo lớp 5B !!... chính mày hôm qua đã đánh em gái tao phải không ?... – Cậu nhóc đi lại chỗ tên cầm đầu ánh mắt giận giữ, tay cậu siết chặt cổ áo của tên cầm đầu nghiến răng mà hỏi

- Tao !!... tao !!... thả tao.... – Tên cầm đầu bị cậu nhóc ghì chặt tay đến khó thở lắp bắp hô lên

- Còn tụi mày, đứa nào hôm qua đã đánh em tao ?... – Cậu bấu chặt cổ áo tên cầm đầu ánh mắt nguy hiểm lướt sang đám nhóc đang đứng bần thần nhìn kẻ cầm đầu bị nhấc lên như con chuột nãy giờ

- Tụi em không có làm gì hết ah, tất cả là do Jang Soo sai tụi em làm, tụi em không biết gì hết !!!... – Một tên run lẩy bẩy, đứng ra khóc lóc ỉ ôi cầu xin, khi hắn vừa phát hiện ra cậu là ai

- Không biết gì hết ? em gái nói oppa biết ngoài thằng này còn đứa nào nữa ?... – Cậu nhóc quay sang hỏi cô bé đứng cạnh mình nãy giờ, Sun Young vẫn còn ngạc nhiên trước sự can thiệp mới này và nhìn tên cầm đầu đang bị túm cổ đưa lên đong đưa qua lại như con chuột

- Tất cả !!... và tiền của em nữa oppa !!... – Cô chun cái mỏ nho nhỏ của mình lên nói, ánh mắt giận giữ nhìn về phía đám nhóc kia

- Vậy hả ? ....

Bốp !!.. binh !! bốp !!... bụp !!!...

Sau nụ cười nhếch mép của cậu nhóc, tên cầu đầu ngay lập tức bị cậu cho ăn một cú chới với ngay giữ mặt sau đó là một màn tẩm quất oanh liệt, đám nhóc kia chưa kịp chạy thì đã bị cậu một đá hạ nằm chỏng vó, từng tên một bị cậu đánh cho như là bao cát, sau màn luyện chân tay đặc biệt mà cậu dành cho đám nhóc, là một nụ cười vui vẻ nhìn về phía hai bé gái đang đứng cạnh mình

- Xong rồi !!. mấy con chuột ăn vụng cắn phá này oppa diệt xong rồi, em gái thấy oppa có giỏi không ?... – Cậu nhìn cô bé hỏi

- Dae back !!... – Cô nhóc giơ ngón cái ra hiệu với cậu, Sun Young cũng vô cùng ngạc nhiên với cô bé này, vì cô nói chuyện rất tự nhiên với cậu nhóc này chứ không e dè khép nép với cô như ngày hôm qua

- Đứng lại !!!... – Đám nhóc bị tẩm quất, lui cui đứng dậy ôm cái thân bầm dập chuẩn bị chạy đi trốn thì bị cậu gọi lại

- Dạ !!!... em biết sai rồi, hội trưởng tha cho em, lần sau em không dám tái phạm nữa đâu ah !!!... – Tên đầu đàn thành khẩn cầu xin cậu

- ... - Sun Young lúc này mới nhìn sang cậu nhóc nghĩ " người này là hội trưởng trường sao?... thật đáng sợ"

- Uhm !!!... biết lỗi là tốt, có thể dạy được !!!... – Cậu nhóc gật gù vỗ vai tên cầm đầu đang khép nép một chỗ

- Dạ !!.. em cám ơn hội trưởng !!... chào hội trưởng em đi !!!...

- Đứng lại !! tôi đã nói xong đâu ?...

- Dạ ?... – Tên cầm đầu ngớ người, Sun Young đứng đó chứng kiến cùng với cô bé kia cũng thấy lạ với hành động của cậu

- Về lớp thu dọn sách vở nghỉ học đi, từ giờ tụi bay khỏi phải tới trường nữa... đi đi !!... – Cậu khua khua tay nói

- Hội trưởng !!!... không được !!!...

- Ah... quên !!!... đưa hết tiền của tụi mày đang có cho tao mau lên !!... – cậu nhóc thong thả búng tay ngoắc ngoắc

- ... hội trưởng !!!...

- ...

Đám nhóc bị cậu dọa cho phát khiếp sau trận đòn và lầm lủi đưa toàn bộ tiền cho cậu sau đó lủi thủi bỏ đi, cậu nhếch mép cười và quay lại nhìn cô bé kia...

- Của em nè, cầm đi, sau này đừng để tụi nó ăn hiếp, có gì nhớ nói oppa nghe, oppa sẽ xử tụi nó cho em !!!... – Cậu cầm xấp tiền vừa lấy được đưa cho cô bé

- Cám ơn oppa ~... nhưng của em đâu có nhiều như vậy !??... – Cô bé cầm xấp tiền xem rồi ngước đôi mắt long lanh lên hỏi

- Đó là tụi nó đền cho em, cứ giữ đi, rồi mua cái gì ăn !!!

- Ah... em là Sun Young dũng cảm hôm qua đã cứu được Ji Hyun phải không ?... – Cậu nở nụ cười như ánh ban mai, đôi mắt hí nhìn cô thân thiện

- ... - Cô im lặng gật đầu

- Em làm tốt lắm, cho em nè, sau này có chuyện gì thì cứ nói với oppa, oppa sẽ giúp em !!!... – Cậu nhóc lấy một cây kẹo trong túi áo đưa cho cô

- Cám ơn oppa... mà oppa tên gì ?... – Cô nhận cây kẹo và hỏi

- Oppa là Lee Joon Hội Trưởng Hội học sinh của trường, em có chuyện gì cứ nói với oppa, oppa sẽ giúp em !!!...

- ...

- Còn mình là Lee Ji Hyun rất vui gặp bạn, xin lỗi hôm qua tại mình mà... - Cô bé bẽn lẽn nhìn cô nói

- Ah... không sao đâu, mình hết đau rồi !!.. – Sun Young thật thà nói

- Vậy chúng ta là bạn nha ??!!... – Cô bé kia nói, vẻ mặt có chút hồng hồng

- Tất nhiên rồi !!.. bạn Ji Hyun !!!... – Cô vui vẻ đáp lại ngay mà không cần suy nghĩ, sự vui mừng như được mở cờ, lần đầu tiên trong trường học xa lạ của quý tộc cô đã có bạn, Sun Young mừng rỡ đến nỗi nụ cười trực trào trên môi

- Hi hi vậy thì tốt quá, cứ gọi mình là Qri được rồi, oppa Lee Joon là anh trai của mình, Sun Young bị ai bắt nạt cứ nói oppa sẽ giúp Sun Young giải quyết, đừng ngại !!!... – Cô bé kia cũng cười lại với cô, đôi má ửng hồng khi thấy nụ cười thánh thiện của cô

- Uhm !!!... em chào Lee Joon oppa !!... – Cô vui vẻ chào cậu nhóc sau khi nghe Ji Hyun giới thiệu

- Uh !!... chào em, mà thôi oppa có việc rồi hai đứa ở lại vui vẻ nhé !!

- Dae !!... – Cả hai cô nhóc đồng thanh trong khi bóng dáng cậu nhóc kia chạy mất hút

- Cũng tới giờ rồi, mình về lớp đây, tạm biệt Sun Young nhé !!!... – Cô bé vẫy tay tạm biệt với cô

- Uhm !!!... bye !!.... – Cô nhìn theo cười cầm trên tay cây kẹo vẫy vẫy với Ji Hyun

- ...

Cũng không tệ, cuối cùng cô cũng tìm được một người bạn cho mình, mặc dù trước đó đã xảy ra chút rắc rối nhỏ, nhưng sự việc cũng đã qua đi, cuộc sống thường nhật vẫn cứ tiếp diễn, cô tung tăng cầm cây kẹo đi về lớp học cúi đầu đi về bàn học mình ngồi, nhưng ánh mắt chán ghét kia đột nhiên lại nhìn theo cô, nó đã nhìn thấy nụ cười của cô sau một năm sống chung dưới một mái nhà, nụ cười ngây ngô chân thật không giả tạo, nhưng lòng nó vẫn ẩn chứa sự khó chịu nó không thích điều đó chút nào

- Chép bài cho tôi !! tôi lên phòng y tế !!.. – Nó ném cuốn tập trước mặt cô và ra lệnh

- Ji Yeon em bị ốm hả ?... – Cô cầm cuốn tập, đưa ánh mắt lo lắng hướng về nó

- Đi ngủ !!... – Nó để lại một câu cụt ngủn vả bỏ đi

- ...

Cô ngồi nhìn cuốn tập nó đưa, lòng có chút hạnh phúc, lần đầu tiên nó nhờ cô chép bài cho nó, lần đầu tiên cô thấy nét chữ và những con điểm cao ngất ngưỡng của nó trong vở, điều đó làm cô vô cùng ngưỡng mộ, cô tự nhủ mình cũng sẽ cố gắng học thật tốt giống như là Ji Yeon vậy, lần đầu tiên cô đươc phép viết vào vở của nó mặc dù môn học tiếp theo là môn văn học chủ yếu chép liên tục không nghỉ tay, rất ít ỏi thời gian để chép hai cuốn vở cùng lúc vì nó rất dài và lâu...

Nó đi thẳng ra ngoài cửa, lòng có chút kì lạ khi nhìn thấy nụ cười của cô khi đang cầm cuốn vở của nó trong tay, nhìn ánh mắt sáng rực và đôi bàn tay cô nâng niu cuốn vở của nó, khiến nó có chút nhộn nhạo và tự mãn trong lòng...

Khi nhìn thấy cô cùng với cô bé kia nói chuyện trong lúc nó vừa từ WC ra lúc nãy thì nó đã cảm thấy khó chịu, đó là một điều nó không thích khi mà cô cứ nhìn theo và cười với người khác, nó muốn dập tắt nụ cười đó mãi hoặc chỉ là nụ cười đó nó không muốn kẻ khác nhìn thấy ngoài nó, đối với nó cô là một thứ gì nó nắm chặt thì vô dụng nhưng thả ra thì lại khác, chính nó cũng không hiểu nổi muốn trừng phạt cô mỗi ngày thì mới cảm thấy yên tâm...

===== -ooo_ooo- =====

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro