Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng suy nghĩ của Lưu Trí Mẫn cũng không thực hiện được, bởi vì Kim Mẫn Đình cảm thấy xấu hổ.

Nàng vội vàng vùi đầu vào công việc, khôi phục dáng vẻ chuyên nghiệp thường ngày, sắp xếp mọi thứ rất gọn gàng, lúc này Kim Mẫn Đình cũng không kém hơn bình thường.

Chỉ có thái độ của Lưu Trí Mẫn là khác biệt.

Lưu Trí Mẫn không thể tỉnh táo nhìn thư ký Kim xinh đẹp của mình, mỗi lần nhìn nàng trong mắt cô đều sẽ mang theo ngọn lửa dục vọng.

"Những thứ này cần ký tên." Kim Mẫn Đình tức giận đẩy đống hồ sơ lên bàn cô, liếc cô một cái rồi xoay người gửi tin nhắn cho cô: [Chị còn nhìn em như vậy, em sẽ rời đi.]

Lưu Trí Mẫn nói xin lỗi rất nhanh: [Chị sai rồi, cục cưng, đừng tức giận.]

Nhưng nàng có thể nhìn ra được cô không có ý thay đổi.

Kim Mẫn Đình đành phải kích thích cô: [Em vẫn thích dáng vẻ nghiêm túc làm việc của chị, bởi vì lúc đó chị rất xinh đẹp, nếu như chị còn tiếp tục không tập trung làm việc, có lẽ em sẽ không thích chị nữa đâu.]

Quả nhiên lời này làm cho Lưu Trí Mẫn lập tức tỉnh táo.

Cô không nhìn bạn gái mình nữa, mà bắt đầu bình ổn tâm trạng nghiêm túc làm việc.

Kim Mẫn Đình nhìn bộ dạng vùi đầu vào công việc của cô, không khỏi cong môi.

Thật ra không cần biết là Lưu Trí Mẫn như thế nào, cô đều xinh đẹp đến mức làm cho nàng không thể dời mắt.

Nhưng nếu Lưu Trí Mẫn cứ tiếp tục dùng ánh mắt trần trụi nhìn nàng, nàng sẽ nhịn không được.

Tiểu huyệt đã hơi ẩm ướt, nàng không thể bảo đảm mình sẽ không kéo khóa quần chủ động ngồi lên cầu xin Lưu Trí Mẫn thao nàng.

"Phù."

Kim Mẫn Đình thở phào một hơi, nàng cũng loại bỏ tạp niệm, bắt đầu làm việc.

Buổi tối, bọn họ đi thăm mẹ Lưu Trí Mẫn, mẹ Lưu cũng đã tốt hơn nhiều, nhưng vẻ mặt vẫn luôn lạnh nhạt, mãi cho đến khi nghe thấy tin bọn họ đang yêu nhau, bà mới lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Không ngờ Tiểu Mẫn lại có bạn gái, còn là yêu đương trong văn phòng?"

Lưu Trí Mẫn tỏ vẻ sẽ không ảnh hưởng đến công việc, cô khuyên bà cứ yên tâm.

Kim Mẫn Đình nghe vậy thì trong lòng nàng cảm thấy hơi chột dạ.

Mẹ Lưu cũng không quá quan tâm, sau khi ăn xong cơm bà vẫy tay kêu bọn họ đi về, nhìn không ra là bà đang vui hay giận.

"Có phải. . . Mẹ chị không thích em không?" Kim Mẫn Đình hơi lo lắng.

Lưu Trí Mẫn nắm lấy tay nàng, kêu nàng yên tâm: "Mẹ chị vẫn luôn như vậy, em cũng không phải không biết, nếu như bà ấy không đồng ý sẽ nói thẳng ra, thái độ này chính là đồng ý rồi, hơn nữa chị thích ai, muốn cưới ai cũng là chuyện của chị, không ai có thể ngăn cản chúng ta yêu nhau."

Kim Mẫn Đình cũng nắm lấy tay Lưu Trí Mẫn, nàng cười nói: "Em biết rồi."

Vốn dĩ nàng đã rất đẹp, lúc cười tươi lại càng đẹp động lòng người, Lưu Trí Mẫn dứt khoát muốn làm nàng trong xe.

Nhưng Kim Mẫn Đình không đồng ý.

Nhưng nàng càng không đồng ý Lưu Trí Mẫn càng khó chịu, ngày thứ hai ở văn phòng sau khi bị từ chối làm tình, Lưu Trí Mẫn đã không nhịn được đè Kim Mẫn Đình ở ghế sau.

"Chị thao em không sướng hả?" Lưu Trí Mẫn hỏi.

"Sướng." Giọng nói Kim Mẫn Đình trở nên mềm mại.

Lưu Trí Mẫn cách hai lớp vải xoa lên bầu ngực của nàng, nhìn từ trên cao xuống: "Vậy tại sao không cho chị thao em?"

"Không thể làm chuyện đó trong văn phòng. . ."

"Bây giờ không phải ở trong văn phòng mà là ở trong xe." Lưu Trí Mẫn đè lên người nàng rồi hôn lên vành tai nàng, bàn tay cô chui vào trong váy, sờ đến tiểu huyệt mềm mại của nàng.

Vẻ mặt cô hơi thay đổi, giọng nói trở nên nặng nề: "Tiểu huyệt dâm đãng này của em vừa sờ đã ướt, em còn giả vờ gì chứ?"

Kim Mẫn Đình vừa xấu hổ vừa tức giận, nàng mở hai chân ra, nói với Lưu Trí Mẫn: "Vậy chị tới làm đi."

Vốn dĩ nàng không muốn tỏ ra dâm đãng trước mặt Lưu Trí Mẫn, nhưng Lưu Trí Mẫn sờ huyệt và liếm huyệt cho nàng, cởi hết nửa thân dưới của nàng, không ngừng kích thích tiểu huyệt mềm mại của nàng.

Kim Mẫn Đình nhanh chóng chảy nước ra, rên rỉ không ngừng.

"Ưm~ A. . . Lỡ như bị người nhìn thấy thì phải làm sao?" Kim Mẫn Đình nắm lấy cánh tay của cô, nũng nịu hỏi.

"Đừng sợ, có dán kính một chiều rồi."

Lưu Trí Mẫn nói xong lập tức cởi dây lưng ra, để cho côn thịt vốn đã cương cứng nhảy ra, cô nắm lấy quy đầu cắm thẳng vào trong tiểu huyệt ẩm ướt.

"Chật quá. . ." Quy đầu của cô vừa mới tiến vào đã bị vách thịt bên trong chèn ép thật chặt, cô hỏi nàng: "Tại sao chỉ không làm có một buổi, tiểu huyệt của em lại chật như huyệt xử nữ vậy?"

"Ưm~"

Thấy Kim Mẫn Đình cắn ngón tay, không dám rên ra tiếng, Lưu Trí Mẫn gác hai chân nàng lên vai mình, làm cho côn thịt đẩy mở mép thịt quyến rũ, cắm thẳng vào chỗ ngứa nhất của nàng.

"A a a!" Kim Mẫn Đình rên rỉ to hơn, tiểu huyệt càng cắn chặt côn thịt thô to của cô.

"Sướng không?" Lưu Trí Mẫn nắm chặt bờ mông trắng nõn mềm mại của nàng, sau khi xoa nhẹ vài cái, tốc độ di chuyển của phần hông lại không ngừng cắm sâu hơn.

Cắm đến Kim Mẫn Đình rên rỉ không ngừng, Lưu Trí Mẫn ác ý nói: "Rên dâm một chút, Đình Đình, chị thích nhìn dáng vẻ dâm đãng của em."

"A, a~ Có thật không?"

Lưu Trí Mẫn lại không gấp, bởi vì cô nhìn thấy vẻ mặt vừa xinh đẹp vừa mềm mại của nàng, cô liền hung hăng dùng sức cắm mạnh côn thịt vào trong tiểu huyệt của nàng không ngừng, quy đầu to lớn liên tục đâm vào cửa tử cung của nàng.

"Ưm~ Sướng quá. . . Sướng quá, a~ A a!"

Bởi vì Lưu Trí Mẫn nói thích cho nên Kim Mẫn Đình không kiềm chế nữa, nàng từ từ trở nên không kiêng nể: "Cắm mạnh một chút. . . Cắm thêm vào chỗ đó đi, a~ Lão công, Trí Mẫn. . . Ưm~ A! Chậm một chút. . . Tiểu huyệt của Đình Đình sắp bị côn thịt của lão công đâm thủng rồi. . . Ha~ A!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro