Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Mẫn Đình bị cô thao rất sướng.

Nàng phóng túng gọi lão công, bị chơi đến chảy nước bọt, dâm dịch bay tứ tung, ngoại trừ hưởng thụ cảm giác bị côn thịt cắm đến sung sướng, nàng cũng không nhớ nổi những thứ khác nữa.

Côn thịt thô to còn đang cắm vào trong tiểu huyệt của nàng, tiếng va chạm 'bạch bạch bạch' vang lên trong không gian nhỏ hẹp, vừa rõ ràng lại vô cùng dâm đãng.

Lưu Trí Mẫn khẽ hỏi nàng: "Nghe thấy không? Tiểu huyệt dâm đãng của em bị chị cắm đến kêu ra tiếng, còn kêu dâm hơn em."

"A~ A. . ."

Tại sao có thể như vậy?

Kim Mẫn Đình cảm thấy mình kêu rất dễ nghe, không thua kém gì tiểu huyệt bên dưới.

"Em cũng biết kêu mà, lão công~ Lão công~ A, ô. . . Em rất thích côn thịt của lão công, rất thích bị lão công cắm vào~ A a a!"

Quả nhiên nàng kêu càng dâm đãng hơn.

Mỗi câu lão công đều làm cho Lưu Trí Mẫn nhịn không được, sau khi cắm sướng rồi, cô bắn tinh dịch vào trong tử cung nàng.

Khi cô đang bắn tinh, Kim Mẫn Đình cũng lên đỉnh.

Sau khi làm tình, hai người đều đổ mồ hôi đầm đìa, Lưu Trí Mẫn lấy khăn giấy lau côn thịt rồi kéo khóa quần lên, sau đó mặc váy ôm cho Kim Mẫn Đình.

"Không mặc quần lót có được không?"

"Ừm." Kim Mẫn Đình lười biếng nói: "Đương nhiên là nghe Lưu tổng rồi."

Nghe thấy lời này, Lưu Trí Mẫn nhịn không được dùng hai ngón tay nhét vào tiểu huyệt còn đang chảy tinh dịch của nàng.

"Ưm~ Đừng chạm vào đó. . ."

"Thao em sướng thì gọi lão công, rút côn thịt ra thì lại gọi Lưu tổng, Đình Đình em thành thật như vậy sao?"

"Chị nhanh chóng lái xe đi." Kim Mẫn Đình đẩy cánh tay của cô, nàng làm nũng nói: "Khắp người đều là mồ hôi, em muốn nhanh chóng về nhà tắm rửa."

Lưu Trí Mẫn nói điều kiện với nàng: "Về nhà làm thêm lần nữa."

Kim Mẫn Đình trách cô: "Chị không sợ thận yếu hả?"

Lưu Trí Mẫn dùng ngón tay cái sờ hoa hạch của nàng, cô cười nói: "Cơ thể chị rất tốt, lúc nào cũng có thể thỏa mãn em."

Cuối cùng Kim Mẫn Đình vẫn dựa vào người cô.

Dù sao nàng cũng rất sướng.

Tất nhiên hai người ở cùng nhau, Lưu Trí Mẫn về nhà giúp nàng thu dọn hành lý, sau đó còn dẻo mồm gạt nàng về nhà mình, hầu như tần suất làm tình đều là một ngày một lần, nhưng Lưu Trí Mẫn vẫn cảm thấy không đủ.

"Chị chưa sướng đủ hả?" Ngày hôm nay lúc Lưu Trí Mẫn lại ham muốn trong văn phòng, Kim Mẫn Đình buồn bực nói.

Lưu Trí Mẫn táo bạo ôm nàng vào lòng, giọng nói hơi khàn: "Có lẽ đối với em vĩnh viễn đều không đủ."

"Sẽ bị nhìn thấy, chị đừng làm bậy."

"Làm tình có được không? Chị muốn cắm côn thịt vào tiểu huyệt của em, muốn cắm thủng tiểu huyệt dâm đãng của em."

Cô chỉ nói thôi mà Kim Mẫn Đình đã muốn chảy dâm dịch ra rồi, nhưng hai người không thể cứ tiếp tục làm chuyện bậy bạ trong văn phòng được, Kim Mẫn Đình tìm lại lý trí, nàng bắt đầu dụ dỗ Lưu Trí Mẫn: "Chị buông tay trước, đợi về nhà em và chị chơi vài trò chơi có được không?"

Lưu Trí Mẫn dây dưa không bỏ: "Trò chơi gì?"

Kim Mẫn Đình chỉ gợi ý nhưng không nói rõ, nàng chỉ nói chị chắc chắn sẽ rất thích.

Bởi vì lời nói của nàng, Lưu Trí Mẫn vô cùng mong chờ đến buổi tối.

Sau khi kết thúc tiệc xã giao, hai người cùng nhau về nhà, sau đó chia ra tắm rửa ở hai phòng tắm khác nhau, Lưu Trí Mẫn tắm xong trước Kim Mẫn Đình, cô tựa người vào cửa chờ nàng.

Lúc cửa vừa mở ra, hơi thở của Lưu Trí Mẫn lập tức trở nên nặng nề, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Thao, Kim Mẫn Đình vậy mà lại mặc đồ hóa trang thành con thỏ!

Váy ren trắng ôm sát người phác họa dáng người lồi lõm vô cùng xinh đẹp, nửa bộ ngực nàng đều lộ ra ngoài, nhìn một cái là thấy hết, bên trong cũng không mặc áo lót, bởi vì không có áo lót nên hai quả anh đào màu đỏ cũng nhô ra ngoài, Lưu Trí Mẫn như có thể nhìn xuyên qua lớp vải thấy được hai quả anh đào kia.

Càng tuyệt hơn là phía dưới nàng mang vớ đen.

Vớ đen mê người bọc lấy đôi chân nhỏ nhắn thẳng tắp của nàng, lộ rõ vẻ gợi cảm quyến rũ, rất dễ dàng khiến người nhìn thấy trở nên kích động.

"Có thích không, Lưu tổng?" Kim Mẫn Đình nhìn cô, lắc lư đôi tai thỏ màu hồng trắng ở trên đầu.

Màu trắng đại biểu cho sự thuần khiết, đôi tai thỏ này vừa đáng yêu lại vô tội, nhưng vớ đen lại vô cùng mị hoặc, Kim Mẫn Đình ăn mặc như vậy chính là muốn kết hợp giữa sự thuần khiết và gợi tình.

"Thích." Lưu Trí Mẫn kéo khăn tắm đang buộc trên người, ném sang một bên, ánh mắt đánh giá cả cơ thể Kim Mẫn Đình, cô liếm môi khẽ nói: "Chị hận không thể lập tức thao chết em."

"Vậy chị tới đây."

Kim Mẫn Đình chống tay lên tường, nàng chủ động vểnh cao mông, kéo váy ngắn lên để lộ cái đuôi thỏ tròn vo bị bao bọc bởi khe mông gợi cảm.

"Con thỏ nhỏ muốn ăn cà rốt của Lưu tổng."

"Đình Đình, em đúng là thèm bị thao chết mà."

Lưu Trí Mẫn bước nhanh tới, đưa tay bóp lấy bờ mông to tròn của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro