Chapter 15: Confession 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã một tháng rồi .. một tháng thật dài kể từ khi tôi và Jin hyung gặp nhau. Tôi không thể ngăn mình luôn lo lắng về anh ấy. Liệu anh ấy ăn và ngủ có tốt, liệu anh ấy có ổn không, hay anh ấy vẫn giận tôi. Không có gì thay đổi giữa Rapmon hyung và Jin hyung, họ vẫn bên nhau. Suga hyung đang tránh Rapmon hyung và điều đó làm tôi hạnh phúc, một là bởi vì tôi biết rằng bây giờ không còn kẻ thứ ba trong mối quan hệ của họ nữa và hai là vì Suga hyung đang cố gắng để gần gũi hơn với Jimin hyung, và cố gắng can đảm để thú nhận với anh ấy. Có gì đó làm tôi thực sự hy vọng rằng một ngày nào đó tôi có thể làm điều này với Jin hyung.

"Em ổn chứ, Jungkook?" J-Hope hyung vỗ vai tôi.

"Yeah, em trông thực sự chán nản suốt những ngày qua ..." V hyung hỏi tôi với nụ cười dễ thương của anh ấy.

'Jungkook ah, em biết anh coi em như em trai của anh, phải không? Vì vậy, đừng sợ nói với anh, bởi vì anh sẽ cố gắng ở đó bất cứ khi nào em cần anh. "J-Hope vỗ vai tôi vài lần và siết chặt tôi, chỉ để đưa cho tôi sự khích lệ.

"yeah, nếu Hoppie của anh thích em, thì anh cũng thích em, vì vậy đừng lo lắng en cũng có thể tin tưởng vào anh." Thật kỳ lạ khi nghe V hyung ủng hộ tôi khi chúng tôi không thực sự biết về nhau và điều duy nhất chúng tôi có chung là J-Hope hyung.

Tôi im lặng một lúc, biết đôi này đang cư xử như mẹ và bố trước mặt tôi, như một đứa con trai sắp thú nhận với bố mẹ rằng mình không thẳng.

Tôi gãi đầu và nhắm mắt lại, cố gắng xử lý tình huống. Cố gắng tìm những từ chính xác để nói với họ rằng tôi đang yêu nhưng điều đó bị cấm.

"Nếu em nói với các anh rằng em thích ai đó ... thì sao?"

Hai ''vợ chồng'' mở to mắt và nở một nụ cười rạng rỡ.

" Em nghiêm túc chứ?!" Jhope hét lên làm cho tất cả mọi người trong tiệm ăn nhìn chằm chằm vào chúng tôi. "Ai là người may mắn vậy?"

"Thì ..." Tôi nhìn xuống, gãi đầu và chơi với những chiếc nhẫn mà Jin hyung đã tặng cho tôi. "Nó hơi phức tạp ... và .." Rồi V hyung đột nhiên đứng dậy và vẫy tay chào ai đó, và Jhope hyung cũng vậy.

Không đứng dậy, tôi nhìn quay lại nhìn ra sau lưng.

Trái tim tôi bắt đầu đập rất nhanh khi nhìn thấy người mà tôi luôn muốn gặp trong suốt những ngày này. Tôi đứng dậy và nở một nụ cười. Tôi biết anh đã lúng túng khi nhìn thấy tôi, nụ cười của anh biến mất khi thấy tôi.

"Seokjin hyung!, Ngồi đây với bọn em!" V hyung hét lên.

Tôi rất vui khi V hyung thuyết phục Jin hyung ngồi bên cạnh tôi. Tôi không thể ngừng liếc nhìn anh trong khi ăn. Tôi nhận thấy rằng anh đã cắt tóc ngắn một chút và nó sáng hơn. Tôi có thể thấy đường quai hàm hoàn hảo của anh ấy. Và tôi cũng thấy anh ấy gầy đi.

"Rapmon hyung đâu, Seokjin hyung?" V hyung đặt câu hỏi "Sao anh lại ở đây một mình?"

"Anh muốn ăn..và Rapmon đang bận nên ... anh đã tự mình đi."

"Vậy là anh đang ở một mình? .... được rồi, Anh giúp em được không? Anh có thể cho Jungkook ngồi lại cùng không, trong khi em và Hopie của em đi và dành thời gian cho nhau? Jin hyung nhìn chằm chằm vào tôi

"Ah ... đó không phải là ý kiến ​​hay và ..."

V hyung lôi J Hope hyung ra khỏi quán. Tôi không biết nhưng tôi nghĩ anh ấy vừa nháy mắt với tôi trước khi rời đi ... nhưng tại sao?

Im lặng ... giữa tôi và Jin hyung.

"Chà, anh ăn xong rồi, anh nên đi thôi, tạm biệt" Tay tôi tự động nắm lấy tay áo anh. Jin hyung cố gắng gỡ tay tôi ra, nhưng tôi không thể để anh ấy đi như thế này.

"Xin hyung" Tôi nói " xin hãy ở lại với em .."

"Được." anh chỉ tay " nhưng bỏ anh ra ..."

Tôi mỉm cười với anh.

"Jin hyung"

"Gì?"

"Làm ơn đừng phớt lờ em." Tôi nói trong khi nắm lấy bàn tay mềm mại của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro