C68

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày hôm sau

-Anna!! Nhanh lên đi!! Mày định mang hết đống đồ của mày đi à?? –Mary từ dưới nhà gọi lên

-10 phút nữa thôi!! –Anna

-Không, 1 phút.

Nó nói khiến Anna bất giác sợ hãi, Anna nói to:

-Làm sao đủ chứ??

-40s.

Nó nói vẫn nhìn cái đồng hồ, Anna vội vã thu dọn đồ rồi chạy xuống dưới, nơi mọi người đang đợi. Đến nơi thì mặt nó biến sắc, nó nói khiến Anna lạnh xương sống:

-Mày chậm hơn trước rồi đó, chấn chỉnh lại đi.

-Tao xin lỗi, tao biết rồi!!

Anna cúi đầu hối lỗi, mấy người K4 cùng với Bảo Ngọc ngạc nhiên, nó nói:

-Đi thôi, chuyến bay sẽ cất cánh sau 30 phút nữa.

Nó nói rồi đi trước, mọi người lẽo đẽo theo phía sau, Anna ghé tai Mary nói:

-Tao chậm bao lâu vậy??

-30s, tao cũng nghĩ mày nên chấn chỉnh lại đi, như trước kia trước Sarah phạt mày luôn rồi đó.

Mary nói, Anna gật đầu.

Tại sân bay ở Thụy Sĩ

-Wow!! Thụy Sĩ đây rồi. –Bảo Ngọc reo lên.

-Mà lạnh thật đó!! Đang là bao nhiêu độ vậy??

Kelvin run người, Kin lấy điện thoại ra xem rồi nói:

– -5°C. Mày ở Thụy Điển mà cũng biết lạnh à, bây giờ ở đó chắc lạnh hơn ở đây nhiều chứ??

-Tao có ở đây nhiều đâu, tao đi du học từ nhỏ mà. –Kelvin

-Không mang theo áo mặc thi đừng có mà kêu. Bảo Ngọc, em có lạnh không?? –Ken

-…. –Bảo Ngọc lắc đầu.

-Người ta mình đồng da sắt, không cần màu phải quan tâm đâu, cho tao mượn áo đi. –Kelvin cướp lấy áo khoác của Ken

-Nghỉ đi, không đến lượt mày đâu. –Ken cướp lại áo.

-Sarah, chúng ta sẽ ở đâu vậy?? Ở đây cho người ta ngắm à??

Mary hỏi rồi nhìn xung quanh, bao nhiều ánh mắt của mọi người ở sân bay đều tập chung vào bọn nó, nó nhìn xung quanh rồi nói:

-Không biết.

“SẦM”

Mọi người ngã hết xuống, Kin trách:

-Thế sao em lại muốn đến đây??

-Em thích. –Nó

-Đi thôi, đến biệt thự của tôi, ở thị trấn Zermatt.

Hắn nói, mọi người ngạc nhiên, nhưng Anna chợt phản đối:

-Nhưng em muốn đến lâu đài Chillon và cả hồ Geneve cơ.

-Được rồi, giờ cứ đi đến Zermatt trước đã, anh lạnh quá rồi nè. –Kelvin

………..

1 giờ sau

-Wow~~, không ngờ anh lại kiếm được căn biệt thư đẹp như thế này, tầm nhìn cũng đẹp nữa, có thể nhìn thấy toàn bộ thị trấn luôn. –Layla

-Quả là một nơi tuyệt vời!! –Bảo Ngọc

-Anh đấu giá mãi mới mua được vị trí này đấy, biệt thự là do tự xây, anh không thích kiểu nhà ở đây. –Hắn

-Vào trong đi, lạnh.

Nó nói, mọi người đồng loạt quay lại nhìn nó, ngạc nhiên, Mary nói:

-Mày cũng biết lạnh à??

Nó giơ ra chiếc điện thoại, mọi người ngạc nhiên, nhiệt độ hiện giờ là -10°C, càng lên cao trời càng lạnh. Hắn cởi áo khoác ra và khoác cho nó, nói:

-Mặc vào đi.

Nó không nói gì, chỉ nhìn hắn, hắn mở cửa nhà ra và nói:

-Vào đi, ở đây chỉ có 2 người giúp việc và 5 bảo vệ thôi.

Mọi người đi vào trong, tất cả mọi người đều bàng hoàng trước cảnh tượng trước mắt, Mary nói:

-Nhìn như làm bằng gỗ vậy, đẹp thật đó.

Từ bên trong 2 người phụ nữ bước ra, nhìn thấy bọn nó thì đồng loạt cúi trào:

-Chào mừng các cô cậu đã đến.

-Được rồi. –Hắn

-Cậu chủ, lâu lắm rồi cậu mới đến đây, lúc tôi nhận được cuộc điện thoại của cậu, tôi vui lắm. –Một người phụ nữa lớn tuổi nói.

-Người dân cũng như khách đến đây đều thắc mắc tại sao biệt thự lớn nhất ở đây lại không mấy khi có người đến, họ còn tưởng đây là nhà của chúng tôi đây. –Người khác

-Tôi không có thời gian, chẳng phải bây giờ cũng đến rồi sao?? Cô Carolina, phiền cô đưa bạn tôi lên phòng đi, còn cô Vida, cô hãy chuẩn bị cơm tối đi, chúng tôi muốn ăn mấy món ở đây. –Hắn

-Vâng. –Hai người giúp việc đồng thanh

-Mọi người có thể chọn phòng tùy ý, ở đây chỉ có 14 phòng ngủ thôi. –Hắn quay sang phía bọn nó

-Thế phòng mày ở đâu, tao còn biết chỗ tránh. –Kelvin

-Tầng cao nhất, chỉ có hai phòng, bể bơi ngoài trời và sân thượng. –Hắn

-Bà xã à, em ở chung phòng với anh nha!! Trời lạnh lắm, ôm anh ngủ cho ấm.

Kelvin quay sang khoác vai Anna, Anna đỏ mặt, hắn nói:

-Ở đây có đủ lò sưởi nhà, nếu máy vẫn lạnh, tao sẽ cho lắp thêm cho mày.

-Mày biết phá hoại chuyện của ngươi khác quá đấy!! –Kelvin bực bội

-Thôi được rồi, lên phòng đi, Sarah, em đi theo anh nha!! Đưa đồ anh xách cho!!

Hắn quay sang nó, nó gật đầu, hắn kéo nó đi, tay kia cầm cả đồ của hắn và đồ của nó. Cô người hầu tên Vida nhìn thắc mắc rồi quay sang hỏi:

-Tiểu thư Sarah là bạn gái của cậu chủ King à??

-Sao cô biết?? –Ken

-Vì chưa bao giờ cậu chủ cho ai ngủ ở căn phòng thứ hai trêи đó, căn phòng đó do chính tay cậu chủ yêu cầu đặc biệt mà, còn dặn chúng tôi là phải dọn dẹp thật cẩn thận. –Vida

-Cái tên này, bạn bè bao nhiêu năm mày không cho ở, đúng là tên vì tình bỏ bạn mà.

Kelvin nhìn theo cằn nhằn, nhìn xung quanh đã thấy mọi người đã đi lên hết, anh Kelvin vội vã chạy theo.

Kelvin, Anna, Layla, Mary, Kin, Ken, Bảo Ngọc lần lượt chọn các phòng số 2, 3, 4, 9, 10, 11, 12, các phòng 2, 3, 4 ở tầng 2 và 9,10,11, 12 ở tầng 3. Tất cả các phòng đều có ban công nhìn ra ban ngoài theo các hướng khác nhau.

Mary ra ban công phòng mình và ngắm nhìn phong cảnh, cô cầm điện thoại gọi cho Bảo Ngọc:

-Chỗ mày nhìn ra đâu??

-Núi thuyết, trắng xóa, có cả vùng trượt tuyết nữa.

-Mày có thấy lạ không?? Anna từ sáng đến giờ, có không nói gì hết, bình thường phải nói nhiều lắm chứ??

-Chắc do hồi sáng Sarah nói như vậy, nó thấy buồn thôi, chỉ cần ngày mai cho nó đi chơi, nó sẽ vui thôi.

-Chắc thế!!

……..

Tại chỗ nó và hắn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro