tt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-Căn phòng này, em có thích không??

Hắn hỏi nó, nó mỉm cười nói:

-Đẹp lắm, em rất thích, ai thiết kế ra nó vậy?? Em sẽ nhờ người đó thiết kế nhà cho em.

-Ừm, phải xem em có đủ tiền thuê thiếu chủ của B&W không đã. –Hắn

-Không lẽ là anh?? –Nó ngạc nhiên.

-Đúng vậy. –Hắn khẳng định

-Thật không ngờ luôn đó. –Nó

-Thực ra là căn nhà này mới xây dựng trong vòng 3 năm gần đây, hồi đó anh đã tự tay yêu cầu người ta lắm, hi vọng có thể gặp lại cô bé Angel ngày nào và sẽ mời cô ấy đến đây. Giờ thì căn phòng này đã tìm được chủ nhân của nó rồi. –Hắn cười

-Anh luôn chờ em sau cần ấy năm ư?? –Nó ngạc nhiên

-Ừ, anh ngốc nhỉ??

Hắn cười, chợt nó ôm lấy hắn nói:

-Anh đừng bao giờ chờ em nữa nha, dù có chuyện gì đi chăng nữa.

Hắn ngạc nhiên, rồi chợt mỉm cười, xoa đầu nó nói:

-Em ở đây rồi, sao anh phải chờ em nữa chứ??

Bỗng chuông điện thoại nó vang lên phá tan bầu không khí hạnh phúc, nó lấy điên thoại ra xem rồi hăn mặt khó chịu, hắn lo lắng hỏi:

-Có chuyện gì vậy??

-Không có gì, Anna giận dỗi chút thôi, em sẽ đi nói chuyện với nó.

Nó giơ điện thoại lên và nói, hắn gật đầu, nó đi xuống dưới

Tại phòng Anna, là căn phòng số 3 nhìn ra phía thị trấn, màu chủ đạo là màu hồng phần, căn phòng chống không, chỉ có mấy túi đồ vứt trêи ghế sofa dài màu hồng sen. Chủ nhân của căn phòng này ở ban công, nhìn ra phía thị trấn mọi người đang đi lại tấp nập, ai ai cũng vui vẻ, cô buồn chán thở dài:

-Haizz….

-Mày làm gì mà buồn thế, không vui vì được đi đến Thụy Điển-nhà của Kelvin à??

Nó nói rồi bước ra, ngồi bên cạnh Anna, Anna quay sang ngạc nhiên:

-Sao mày lại ở đây??

-Để xem cái đứa tự ái vì bị mắng sắp tự tử chưa?? –Nó nhìn ra phía thị trấn

-Sắp rồi đó. –Anna

Cả hai đều im lặng, một lúc sau, nó nói:

-Tao xin lỗi.

-…. –Anna quay sang ngạc nhiên nhìn nó

-Tao không nên nói với mày như vậy, phải có thời gian để quay trở lại chứ? Đừng có nghĩ mình là đồ vô dụng nữa, không có mày chuyến đi không vui đâu, như oan hồn bám theo vậy.. –Nó cười

-… -Anna ngạc nhiên

-Tao nói thế thôi, ngày mai trượt tuyết, mày cứ giữ cái mặt đó thì không thắng nổi Mary đâu, lần này có thêm cả Bảo Ngọc và Layla nữa, đừng để mày luôn luôn xếp cuối chứ. –Nó

-Cứ đợi đó, nhất định lần này tao sẽ đứng đầu, cả mày nữa Sarah, tao sẽ đánh bại mày. –Anna nói, xung quanh tỏa ra lửa ngùn ngụt.

-Thế thì mày còn phải tập luyện nhiều nữa

Nó cười đểu, Anna tức giận, đầu bốc khói. Chợt Anna nói:

-Sao hôm nay mày lại để ý đến tao vậy?? Lạ à nha!!

-Tao cũng không để ý đến mày đâu, nhưng nhờ Layla nhắn cho tao.

Nó giơ ra chiếc điện thoại hiển thị tin nhắn của Layla “Trông Anna có vẻ buồn lắm, có lẽ là chuyện hồi sáng, mày đi xem nó thế nào đi!!”. Anna nhìn tin nhắn, mỉm cười:

-Cô ấy chu đáo thật đấy, không như ai đó….

Nó gật đầu.

………….

Ngày hôm sau

-Núi tuyết ở đây đẹp thật đó, tuyết mềm quá.

Bảo Ngọc đứng trêи đỉnh núi nhìn xuống, Mary chen vào:

-Tuyết thế này tha hồ ngã nha, Anna.

-Lần này nhất định tao sẽ thắng bọn mày, cứ chờ đó. –Anna tức giận

-Ghê chưa, lần này còn muốn thắng cả Sarah cơ đấy!! –Mary

-Thi không?? –Anna

-Tất nhiên rồi. –Nó

-Lần này Layla và Bảo Ngọc cũng tham gia nha!! –Mary

-Ok. –Layla và Bảo Ngọc đồng thanh

Sau khi chuẩn bí sắn sang, Ken hô to ra lệnh:

-Chuẩn bị… 1…2…3..

Vừa dứt lời, 5 người trượt xuống với tốc độ chóng mặt, đi đầu là nó, tiếp theo là Bảo Ngọc, Mary, Anna, Layla.

5 phút sau

Kết quả trận đấu là nó về đầu, tiếp theo là Anna, Layla, Mary và Bảo Ngọc đồng hạng. Nó nhìn Anna cười:

-Khá lắm, nhưng chưa đủ để vượt qua tao đâu.

-Mày hãy đợi đấy, sẽ có ngày tao vượt qua được mày. HÃY ĐỢI ĐẤY

-HA…HA…HA…AAA….

Mọi người cười lớn.

……………….

8 ngày sau

Trong 8 ngày đó, mấy người bọn nó đi thăm rất nhiều nơi ở Thụy Sĩ. Hiện tại, tất cả mọi người đang ăn sáng ở dưới phòng ăn, nó bước vào, mọi người ngạc nhiên, Ken hỏi:

-Em đi đâu vậy??

-Mọi người chuẩn bị đi, chúng ta sẽ đến hồ Geneve. –Nó

-Yeahh!! Nice!!

Anna vui mừng reo lên, chợt nó nói:

-Thu dọn hết đồ đạc, chúng ta sẽ đến đó rồi đến thẳng sân bay và về luôn. –Nó

-Hả?? –Anna, Layla, Mary, Kelvin, Bảo Ngọc và Ken đồng thanh.

-Có phải về sớm vậy không?? –Kin

-Đúng đó, đúng đó, hay ở thêm một ngày nữa nha.

-Máy bay trực thăng sẽ cất cánh trong 30 phút nữa, mọi người không nhanh thì có thể ở lại bao lâu tùy ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro