Chương 12: Trung học và câu lạc bộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày một tháng tư năm 2015.

Ba năm vốn không dài, huống chi trẻ nhỏ lớn nhanh.

Dù Gojou đang tuổi thanh niên, hắn cũng phải cảm thán tốc độ trưởng thành của bọn trẻ, rõ ràng hôm qua mới quen nhau, kỳ thật đã ở chung rất nhiều năm.

Cảm giác này như có như không trong lòng Gojou, đến khi Megumi và Sasuke lên cấp hai, đạt tới đỉnh núi.

Hắn nhìn Sasuke mở cửa phòng kêu hắn ăn sáng, rồi ngó qua bộ đồng phục mới tinh trên người cậu trai, mê mang:

...... Sasuke lên cấp hai?

Rõ ràng cậu nhóc vẫn còn bé xíu, thường giận dỗi với mình, sau đó chỉ biết lén khen mình kia mà......?

Sự thật chứng minh, kính lọc của Gojou cực dày.

Mười hai tuổi Fushiguro Sasuke, vẫn tái nhợt gầy yếu, thoạt nhìn không quá khỏe mạnh, nhưng cuối cùng đã cao bằng bạn cùng lứa, khi đứng, tinh tế lại thanh tuấn, ngoại trừ ống tay áo rỗng tuếch, mặt mày đủ sức nức tiếng trong trường.

"Ngày đầu vào trường, anh đòi dẫn bọn em đi còn gì? Đừng để đến trễ." Sasuke nhìn Gojou tóc tai lộn xộn, nhíu mày, không nhịn được nhắc nhở người giám hộ.

Người giám hộ vẫn ngơ ngác nằm liệt tại chỗ, lẩm bẩm: "Bé con của anh, chưa chụp được bao nhiêu tấm, sao lớn nhanh vậy......"

Sasuke:......? Chưa tỉnh ngủ?

Chờ ba người họ chải chuốt đâu ra đấy, đã là nửa giờ sau, Gojou mỗi tay dắt một người, ấn họ vào xe.

Hắn ngó hai cậu trai từ trên kính chiếu hậu, đều đã là thanh thiếu niên, ngoại trừ hai cái má vẫn có chút phúng phính, nét mềm mại ngọt ngào hồi nhỏ mất sạch.

Gojou u buồn: Quá đả kích!!! Hắn chưa chơi đủ đã trưởng thành, chuẩn bị phản nghịch, sau nay không gọi là "bé con" được nữa ——

Phỏng chừng là tỏ vẻ quá rõ ràng, Megumi cảm giác được, hết chỗ nói, thở dài: "Gojou-san, đừng nghĩ linh tinh, tập trung nhìn đường."

"Chắc lại nghĩ mấy thứ vặt vãnh ảnh iếc linh tinh, Megumi, cứ kệ anh ấy."

Quả nhiên là phản nghịch kỳ đi?!!!

Bởi vì Megumi và Sasuke chuyển đến Tokyo, Tsumiki ở lại huyện Saitama, chị em ba người không vào chung trường, năm ngoái Tsumiki nhập học trường Tousaku, mà Megumi và Sasuke chuẩn bị đến trường "Kirisaki".

Kirisaki, từ nhà trẻ đến cao trung đầy đủ mọi thứ, không chỉ nổi danh với tỷ lệ đỗ đại học cực cao, truyền thống câu lạc bộ còn nổi tiếng khắp cả Tokyo.

Thời còn tiểu học, Gojou lựa cho hai cậu trai một trường rất nhiều câu lạc bộ, học sinh các năm đều được quảng cáo gia nhập.

Sasuke ôm tâm lý "xem ở đây dùng kiếm sao" vào câu lạc bộ kiếm đạo, Megumi càng tùy ý, xuất phát từ tâm thái "Câu lạc bộ cung đạo gần sân tập với bên kiếm đạo", gia nhập cung đạo.

Rõ ràng tùy tiện như thế, Megumi lại cực có thiên phú, được huấn luyện viên đề cử tham gia các loại thi đấu lớn lớn bé bé, cầm một đống cúp, Gojou còn đặc biệt dựng một quầy trưng bày cho cậu nhóc.

Kirisaki là một trong những gia giáo nổi danh câu lạc bộ nhất Tokyo, cung đạo đi đầu, Megumi trực tiếp được huấn luyện viên trường tiểu học đề cử.

Sasuke cũng có thể đánh thắng toàn bộ bạn cùng lứa trong câu lạc bộ kiếm đạo, nhưng vì lười tham gia thi đấu, cùng với tần suất đến câu lạc bộ ít ỏi - Megumi sợ hắn xảy ra chuyện, cuối cùng không được đề cử, chỉ có thể nỗ lực vào năm cuối tiểu học, may mắn thi đậu Kirisaki trứ danh "Khó vào".

Tạm biệt Gojou day dứt liên miên, Sasuke dạo quanh một vòng dưới sân trường xán lạn hoa anh đào, ngồi nghe khai giảng, sau đó trở lại phòng học, kết quả, chưa kịp ấm ghế đã bị đưa đơn điền câu lạc bộ.

Sasuke:......

Nhìn bảng biểu trên tay, hắn đau đầu.

Vẫn tham gia kiếm đạo? Megumi chắc chắn sẽ lải nhải, thật không hiểu cậu anh đang lo lắng gì nữa.

Không tham gia? Sẽ bị giáo viên gọi đi uống trà, phiền chết đi được.

Câu lạc bộ văn thơ? Quá nhàm chán, thà vào đội điền kinh còn hơn.

Nghĩ tới nghĩ lui, ôm theo một chút chờ mong cuối cùng với kiếm đạo hào môn, Sasuke quyết định xem nhẹ anh mình, dứt khoát viết tên câu lạc bộ kiếm đạo.

Một phòng học khác, Megumi không chút do dự viết "Cung đạo", chữ viết đoan chính thanh tú, gia giáo tốt đẹp.

Nhưng nhìn hắn chẳng vui gì cả.

Toàn bộ tiểu học, tuy có chuyển trường, nhưng Megumi và Sasuke lúc nào cũng chung lớp, hắn có thể thời khắc chăm sóc Sasuke.

Lên cấp hai, biết mình và Sasuke không cùng lớp, Megumi khó chịu.

Megumi không phải dạng cố chấp quấn lấy người thân, nhưng Sasuke là đặc biệt, thiếu niên không chỉ là em trai duy nhất, trạng huống thân thể còn bất ổn, từ nhỏ uống thuốc đến bây giờ, thường thường đột phát suyễn, trưa hè oi bức mặt mày vẫn tái nhợt.

Sasuke lại chẳng để ý thân thể, tiểu học nhất định muốn vào kiếm đạo, hiện tại không chung lớp, Megumi lo âu.

Nhưng cũng chả làm được gì, Megumi thở dài, chuẩn bị đến cung đạo tham quan, tùy tay nhắn tin hỏi Sasuke ở đâu.

Cung đạo Kirisaki.

Đồng cỏ mềm mại thẳng tắp, tràng đạo sạch sẽ sáng sủa, các công cụ mới cóng.

Megumi thay khố phục, cần cung, đi vào liền yên lặng cảm khái hào môn, sau đó bị huấn luyện viên tìm tới.

"Fushiguro-kun?"

"Thầy Hojo." Megumi khom lưng, chính thức chào hỏi.

Hojo Shuu, một trong những giáo viên chỉ đạo, cũng là hắn liên hệ trường tiểu học tranh thủ xuất đề cử cho Megumi.

Hắn thoạt nhìn rất nghiêm túc, nhìn Megumi gật gật đầu: "Em tới rất sớm, thử đi."

Megumi yên lặng đáp, bắt đầu cuốn găng tay, mắt lục nhu hòa giấu dưới lông mi, giao hòa với ngày xuân tháng tư.

Hắn đứng thẳng, tìm vị trí bắn, nghiêng đầu nhìn bia ngắm, chậm rãi kéo cung, ánh mắt trầm tĩnh, một chốc sau, dây cung bắn ra.

Megumi buông tay.

Mũi tên lấy tư thái lưu lệ, mẫu mực xẹt qua không trung, cắm thẳng vào hồng tâm.

Dứt khoát, lưu loát, mũi tên xinh đẹp thẳng tắp, lóa mắt như thiếu niên.

Không đợi Hojo mở miệng, đã có tiếng vỗ tay truyền đến, một thiếu niên mặc khố phục đi ra từ phía sau Megumi, có một đôi mắt tím lan.

"Lợi hại."

Megumi rũ tay, quay đầu nhìn người vỗ tay, Hojo đến gần giới thiệu giúp hai người: "Đây là Fujiwara Shuu, cũng là tân sinh năm nay," hắn vui vẻ nói: "Fujiwara-kun, đây là Fushiguro-kun thầy nói lúc trước, hôm nay tận mắt nhìn thấy, quả nhiên phi thường! Năm nay có hai đứa, được mùa."

Fujiwara nhàn nhạt cười, ánh mắt u buồn mà an bình, gương mặt hắn anh tuấn, thân hình cao gầy, cao hơn Megumi không ít.

Chờ hai người chào hỏi nhau, những thành viên khác cũng bắt đầu vào cung đạo, dần dần náo nhiệt.

Kirisaki làm cung đạo danh môn, phần lớn thành viên đều có kinh nghiệm, chỉ lác đác mấy tay mới, Hojo cũng chỉ qua loa giới thiệu công tác dọn dẹp và lịch trình mỗi ngày, sau đó bắt đầu hoạt động.

Mà Megumi và Fujiwara đều có thành tựu trong thi đấu, Hojo không kiểm tra họ.

Hai người ăn không ngồi rồi trong góc cực kì nổi bật.

Megumi lẳng lặng ngồi đằng trước, nghe người phía sau tự cho là nhỏ giọng - thực tế vang vọng bốn phía - nghị luận.

"Kia là Fushiguro Megumi?"

"Fushiguro Megumi?! Cái cậu đạt đầu bảng liền hai lần trong đợt thi đấu trước sao?"

"So với thành tích, hai lần thi đấu đều trúng hết hồng tâm mới đáng sợ, rõ ràng mới năm nhất, quái vật sao?"

"Bên cạnh cũng rất có danh, nhà Fujiwara đi."

"Nghe nói thầy cậu ta rất lợi hại, là Fujiwara Shuu?"

Megumi:......

Hắn nhìn thiếu niên hơi rũ đầu, Fujiwara tựa hồ có thể tự lọc tạp âm, giống như bốn phía không tồn tại, an tĩnh cuộn mình trong thế giới riêng.

Đại khái là cảm giác được tầm mắt Megumi, Fujiwara quay đầu cười cười, nói: "Bao giờ rảnh, luyện chung không?"

Không đợi Megumi trả lời, màn hình di động sáng lên, Megumi liếc qua, thót tim.

Người nhắn [ Sasuke ]: "Em ở bên kiếm đạo."

Không đợi được kiểm tra kết thúc, Megumi trực tiếp xin nghỉ, chạy như điên quanh trường.

Thậm chí chưa kịp cài hết nút áo đồng phục, hai cái trên cùng bung ra, để lộ một mảnh xương quai xanh trắng nõn.

Sasuke hứng thú kiếm đạo, Megumi biết, tuy không hiểu tại sao Sasuke chỉ đến đạo tràng một hai lần, nhưng với một niềm tin vững chắc - em trai rất yếu ớt, hắn theo bản năng cho rằng:

Nhất định là Sasuke phát hiện một tay không theo được kiếm đạo, làm công vô dụng sau đó đau lòng từ bỏ.

Megumi tự cho là săn sóc không đi hỏi tình huống, sẽ chỉ yên lặng kháng cự khi có người tìm Sasuke hoạt động câu lạc bộ hoặc là Sasuke tâm huyết dâng trào, tận đến khi Sasuke từ bỏ mới thôi.

Bởi vậy, Sasuke tham gia kiếm đạo suốt ba năm, Megumi chưa từng tận mắt chứng kiến Sasuke cầm kiếm, chưa một lần nào.

Nhưng Sasuke bị suyễn, chỉ có một tay, đúng theo logic, căn bản không hợp với mấy câu lạc bộ thể thao, có lẽ nên khuyên cậu em vào nhóm thư viện.....

Megumi vừa vọt vào kiếm tràng vừa lo lắng nghĩ.

Hình ảnh đạo tràng xuất hiện, Megumi gia tốc lao tới, mặc kệ cổ họng phì phò, đột nhiên kéo cửa.

Nếu có người dám bắt nạt Sasuke, mình sẽ dạy cho hắn một bài học ——

A?

Tình huống trong sân xác thật thảm thiết, nhưng không như Megumi nghĩ.

Thiếu niên một tay cầm đao trúc, mặt nạ bảo hộ đặt ở một bên, tóc đen hơi hơi nhếch lên, vài sợi dán ở sau cổ trắng nõn, lộ ra gương mặt thanh tú.

Hắn chỉ có tay phải, tư thế cầm kiếm thanh tuyển, người mặc đạo phục mảnh khảnh, giống như trúc thẳng trong sân, nhìn qua cửa, ánh mắt bình tĩnh hơi lạnh, khi phát hiện Megumi, có vẻ có một tia hoang mang.

Nếu xem nhẹ một mảnh người nằm rên rỉ chung quanh hắn, thật sự đủ tiêu chuẩn mang đi làm triển lãm nhiếp ảnh.

Nhìn đống người bị Sasuke đánh bại, Megumi ngơ ngác đứng ngoài cửa.

Hắn rõ đầu rõ đuôi mà mê mang.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro