Cá biệt.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Cân nhắc trước khi xem! Bài có nội dung 🔞]

Lần đầu tiên mình viết đoản văn mà nó dài tận hơn 5 nghìn chữ mọi người ạ, sợ hãi thật sự :)))

Đoản văn được viết theo hướng học đường: Sukuna học sinh cá biệt x Yuuji hội trưởng hội học sinh (Khổ nỗi mình không giỏi mấy cái này cho lắm nên viết có khi khá lang mang mong mọi người thông cảm)

Đoản văn này có nhiều phân cảnh và từ ngữ trưởng thành nên các bạn cân nhắc kĩ trước khi đọc nhé.(。□°)

À ngoài ra, mình và bạn mình cũng có lập một Page để đăng truyện trên Facebook nếu các cậu thích thì có thể ủng hộ, không thì upvote truyện ở đây cũng được. (• ▽ •;)
Link Page: https://www.facebook.com/soul382902

Xin lỗi vì ra truyện trễ do tớ đang bận ôn thi cuối kì, nên mong các cậu hiểu cho tớ (●´⌓'●)
ーーーーーーーーーーーーーーー
Artist: Rodysanp
Author: Vuazing
ーーーーーーーーーーーーーーー
Vào một buổi lờ mờ như bao ngày, chỉ có tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo..., Mọi cảnh vật như đang dần hiện lên rõ hơn, đẹp hơn bởi những tia sáng đầu tiên đang dần dần xuất hiện.

Nhìn sang căn phòng của một căn nhà đang mở toang cửa sổ kia, có một cậu thanh niên với mái tóc hồng đào đang ngủ gục trên bàn cùng với đống sách vở được chất đống xung quanh. Có vẻ như cậu đã có một đêm vất vả cùng với những thứ được giao mà cậu chưa hoàn thành trước đó.

Bỗng, tiếng chông điện thoại reng lên, cái âm thanh mà ai cũng không thích vào mỗi buổi sáng kể cả cậu cũng vậy:

- Oáp ~~ - Cái âm thanh mà mỗi buổi sương mai khi mặt trời vừa lên gọi những tia nắng đầu tiên lẻ loi xen vào cửa sổ mà ai cũng đều phát ra, chỉ khác ở chỗ đây là âm thanh của một người đã làm công việc đến nỗi mất sức mà ngủ li bì đến bây giờ mới có thể thức dậy.

Tiếp theo đó là âm thanh rắc rắc của xương, khi nghe vừa có cảm giác lạ như xem ASMR nhưng khi nghĩ lại thì cảm giác thật đau, rồi sau đó lại có những âm thanh than thở:

"Hây... Biết hôm nay sẽ như thế này thì mình đã không làm việc đến nỗi mất sức rồi." - Cậu hối hận mà nghĩ trong lòng, trong thân tâm cậu như đang gào thét vì sự ngu ngốc của mình.

- Hmmm... 5 giờ à? Có vẻ như mình dậy sớm hơn mọi ngày một chút nhỉ, cũng vui đấy. Cơ mà thôi dậy vệ sinh cá nhân sau đó ăn sáng, tiếp đến là tập thể dục một tí rồi chuẩn bị vào trường là kịp lúc rồi. - Vừa độc thoại, cậu vừa lên kế hoạch ngày hôm nay cho bản thân mình.

- Được rồi, quyết định vậy đi. - Câu nói khẳng định mọi thứ đã được chỉnh chu cho ngày hôm nay.

Bóng dáng cậu ta đang dần mờ đi khỏi căn phòng thường ngày, mà đang di chuyển đến nhà vệ sinh bên cạnh nhằm để vệ sinh cá nhân để trong thật tươi tắn và thực hiện lịch trình mà cậu đề ra.
ーーーーーーーーーーーーーーー
- Cuối cùng cũng xong, không ngờ có hôm mình lại đến đến lớp sớm hơn mọi ngày như thế này. Hôm nay lại có buổi họp của hội học sinh nữa, với tư cách là hội trưởng mình nghĩ mình có thể tự khen mình về việc này. - Yuuji đắc ý.

- Ngậm cái mồm của mày lại đi thằng hội trưởng hội học sinh. - Một giọng nói với thái độ không mấy thiện cảm vang lên cắt ngang lời độc thoại của cậu.

Nghe cái chất giọng trầm nhưng lại cay nghiệt đó, Yuuji đã có thể đoán được kẻ phát ngôn là ai, cậu quay người lại về phía cửa phòng.

- Ô, chào Sukuna người cùng cha khác ông nội của tôi. Hôm nay cậu đến sớm thế? Thường các thành viên trong hội học sinh "tuyên dương" cậu vì thành tích đáng nể mà nhỉ. Hôm nay có vẻ sẽ không có việc đó rồi. - Cậu từ tốn nói với kẻ đang đứng trước cửa phòng.

- Tao thế nào là chuyện của tao, đéo phải chuyện mà mày có thể xía mũi vào. Thay vì nói những điều đó thì hãy lo cái mạng của mày trước đi. - Sukuna, tên có ngoại hình tựa như Yuuji nhưng tính cách trái ngược có vẻ tức giận vì những lời mà Yuuji phát ra.

- Mày biết tao là ai mà đúng chứ? Mày nên nhớ tao có thể làm bất cứ thứ gì trong cái ngôi trường này, ví dụ như tao có thể biến mày thành một thằng điếm nếu tao muốn. - Từ tức giận chuyển sang mỉa mai, đe dọa. Hắn vừa châm điêu thuốc của mình vừa nói.

Yuuji nghe vậy thì như một luồng điện bắn qua người, cậu run rẩy trong tích tắc vì kẻ thốt ra câu đó không phải là một học sinh bình thường như bao người khác. Sukuna là một học sinh cá biệt, chính xác hơn là trùm cá biệt, à thật ra chẳng có từ nào miêu tả chính xác về hắn cả, chỉ biết những "thành tích" mà hắn có được chẳng tốt đẹp là bao.

Với cả tuy là cá biệt hay côn đồ thì Sukuna vẫn là một kẻ có tri thức rất cao, dù có gây sự hay đánh nhau, tóm lại là bất cứ việc gì vượt quá giới hạn thì bằng cái đầu của mình hắn có thể giải quyết một cách êm đềm. Và hơn thế hắn còn có một đội quân hùng hậu phía sau sẵn sàng làm theo lời hắn bất cứ khi nào hắn ra lệnh.

- Ai cho phép cậu hút thuốc trong trường như thế? Việc đó là phạm luật của trường và tôi nghĩ tôi có thể đưa việc này lên giám hiệu. - Cậu lảng tránh sang vấn đề khác, để không phải đáp lời câu trước của Sukuna.

- Chà chà, bẻ lái luôn cơ à? Mà kệ đi, tao cũng không quan tâm lắm về mấy cái vụ giám hiệu đâu. - Nhả làn khói độc, hắn nhìn thẳng kẻ đang đứng trước mặt tỏ vẻ thảng nhiên nói.

- Chắc mày vẫn nhớ việc mà tao từng đánh cả giáo viên mà nhỉ? - Hắn nở nụ cười khiến Yuuji toát cả mồ hôi gáy.

- Sao- Sao cũng được, tôi chỉ hi vọng cậu không vi phạm thêm việc gì, đó cũng là cách tốt để cậu không bị người khác chỉ chỏ mà thôi. - Cậu ấp úng trả lời.

- Tốt đấy, nếu mày nói thế từ đầu thì tao cũng chẳng việc gì mà nói những thứ rác thải này với mày rồi. Giờ thì cút sang một bên để tao đi.

- Được- được rồi.

- "Haiz... Học chung lớp với một tên như thế này làm mình cảm thấy trầm cảm thật. Không vì chuyện này thì cũng vì gã ta mà có khi mình lại xông máu thôi. Nhưng đối với hội trưởng hội học sinh như mình thì có thể mình vẫn chịu được."

- "Để xem nào hôm nay học tận 2 buổi cơ à, có vẻ khá mệt đây. Nhưng mà không sao, cứ cố gắng thôi nào!"
ーーーーーーーーーーーーーーー
*Reng x3,14*

- "Hây da... Cuối cùng cũng kết thúc thêm một ngày ở trường rồi. Họp hội học sinh cũng đã xong từ trưa, bây giờ mình nghĩ nên kiểm tra một số tài liệu ở phòng họp nữa là được."

Bỗng Yuuji bất giác quay lại nhìn nơi Sukuna ngồi trong lớp học, cậu cảm thấy nơi đó luôn tỏa ra một ám khí đến độ người cho là mạnh nhất ở ngôi trường này cũng phải e dè. Nơi đó trống không, có lẽ Sukuna đã về trước rồi. Cậu thực sự khó hiểu về hành động vừa nãy của mình, có cảm giác như ai đó luôn nhìn chầm chầm vào gáy cậu, làm cậu phản xạ mà quay lại nhìn.

- Có vẻ như mình bị ảo giác nhỉ. Thôi dọn dẹp đồ một tí rồi lên phòng họp vậy. - Nói xong, Yuuji tiến hành vào công việc của mình.

- Mình nghĩ mình cũng nên tìm hiểu lý lịch của Sukuna rõ hơn. Không hiểu tại sao nhưng mình nghĩ cậu ta cũng khá "đáng yêu" nhưng có vẻ không hẳn là thế. Mà kệ đi lên đó kiểm tra sớm thì về sớm không trường lại đóng cửa nữa thì khổ. - Cậu bắt đầu di chuyển rời khỏi lớp học.

Từng bước, từng bước một, cậu chậm rãi vừa đi vừa ngân nga bài hát mà cậu yêu thích mấy ngày nay. Bài hát vừa mang đến sự ngọt ngào như kẹo nhưng cũng mang đến vị đắng của cà phê, quả thật nó rất phù hợp với những người có tâm trạng rối bời và đầy suy tư như cậu, hoặc đơn giản chỉ là để thư giản giảm căng thẳng.

Khi giai điệu bài hát vừa dứt, Yuuji cũng đã đến phòng họp, cậu mở cửa và tiến vào bên trong bắt đầu thực hiện công việc của mình.

- Để xem nào, hmmm... Số văn bản ở đây cũng không nhiều lắm chắc tầm 15 phút là xong chứ gì. Được rồi, tiến lên!

Vừa nói dứt câu, Yuuji lại vô tình làm rơi một tập hồ sơ khỏi vị trí ban đầu của nó. Cậu vội vã nhặt lại và bỏ lại vào hộp, bỗng có một số giấy tờ làm cậu phải chủ ý đến.

- Cái gì đây nhỉ? Để xem nào. - Cậu vừa nói vừa lật từng trang xem.

- Sukuna Ryomen? - Cậu nhìn tên của người được ghi trên trang tài liệu một cách khó hiểu.

- Sao lại trùng hợp thế nhỉ? Mình cũng đang dự định tìm hiểu về Sukuna. Chắc ngồi xem sơ qua về cậu ta nhỉ. - Nói đoạn, cậu lật từng trang ra xem thông tin.

- Để xem, Sukuna Ryomen là học sinh đặc biệt lưu tâm của trường và hội đồng,...v.v Một đống thông tin không mấy đẹp đẽ lắm nhỉ.

- Có kèm cả hình ảnh này...

Từng tấm từng tấm một, cậu xem đều có cảm giác không mấy thiện cảm với người tên Sukuna này cho lắm. Đánh nhau, gây rối,...v.v Có vẻ như mọi cái xấu đều nằm ở Sukuna còn cái đẹp lại nằm ở cậu, như âm với dương vậy, hai thái cực khác nhau.

- Có duy nhất tấm ảnh trong đây có vẻ ổn áp nhất, tấm này mình công nhận cái tên Sukuna này có sự cuốn hút đặc biệt, nào là gương mặt điển trai, các hình xăm vô cùng quyến rũ, à đặc biệt là cái thân hình này. Rất chi là- Đang nói cậu chợt nhận ra gì đó sai sai.

- Mình đến đây là vì công việc chứ không phải đi đánh giá người khác đặc biệt là tên Sukuna này. Thôi nào Yuuji, mày nên tập trung vào công việc tí xem nào. - Cậu thở dài, cất tệp tài liệu về lại vị trí mà nó vốn đã ở đó.

- Rồi, bây giờ bắt tay vào công việc thôi nào! - Cậu tiến hành làm những việc mà cậu đề ra từ ban đầu.
ーーーーーーーーーーーーーーー
*A few moment later*

- Cuối cùng cũng hoàn thành xong công việc rồi, đúng là cũng không mất thời gian, trong tầm kiểm soát cả rồi.

- Công việc cũng đã xong, mình có thể về nhà đánh một giấc rồi~~ Được rồi, vậy đi.

Yuuji nhẹ nhàng đóng cửa phòng họp sau đó bắt đầu di chuyển với từng bước nhẹ nhàng rời khỏi vị trí của mình. Đi qua các dãy hành lang dài, gió bên ngoài vẫn cứ thổi phấp phới lên mái tóc hồng đào của cậu, lúc này trông cậu thật mĩ miều có khi cả là con trai thì cũng phải xiêu lòng vì vẻ đẹp này ngất ngay này.

Cậu chuẩn bị bước xuống lầu thì dường như có gì đó đã cản bước cậu lại, một âm thanh kì lạ? À không, chính xác là tiếng rên thì phải? Cậu ngơ người, khó hiểu vì giờ này vẫn có người ở trường sao? Và hơn thế họ đang làm việc đấy ở ngay môi trường học tập như thế ư? Cậu run run, chầm chầm từng bước tìm nơi phát ra âm thanh không nên có đó.

Và trời không phụ lòng người, cậu đã tìm ra nơi đấy, chẳng gì khác ngoài nhà vệ sinh nam. Cậu khe khẽ bước vào trong và đi đến căn phòng vệ sinh bên cạnh kế một căn đã khóa trái cửa kia. Cậu bắt nuốt nước bọt và cố gắng nghe những âm thanh do căn phòng đó phát ra.

Hơi thở thổn hểnh, tiếng va chạm giữa hai cơ thể với nhau giữa người nam và người nữ,tiếng rên rỉ dâm dục, ướt át, và hàng tá âm thanh đầy dục vọng khác. Nghe những thứ này cũng đã làm kích thích một người dù chưa bao giờ trải qua, và Yuuji cũng không phải ngoại lệ. Bỗng giọng nói của người nam cất lên làm cho cậu trở lại thực tại, cái giọng nói trầm và cay nghiệt đó không ai khác chỉ có thể là Sukuna. Cậu khó hiểu tại sao hắn lại có thể làm việc đó ngay tại trường như thế này được. Dù hắn có thể cục súc nhưng những việc như thế thì cậu nghĩ là không thể, hắn luôn làm việc kín đáo và sẽ chẳng bao giờ làm một cách lỗ liễu như thế này. Chẳng lẽ những gì mà cậu tìm hiểu đều là sai sự thật? Cậu hoang mang, chính điều đó đã khiến cho cậu từ một người luôn cẩn thận trong công việc lại trở thành một kẻ hậu đậu, chạng vạng làm rơi đồ đặt trong căn phòng đó.

Âm thanh bất ngờ dường như đã làm cho người ở căn phòng bên cạnh giật mình mà dừng đi mọi hoạt động. Cậu nín thở, và cố gắng không phát ra những âm thanh dư thừa để tránh bị để ý. Mọi thứ im lặng một hồi lâu, rồi lại trở lại như lúc đầu, vẫn là những âm thanh đó, cậu rón rén mở cửa phòng lặng lẽ mà rời đi, bây giờ cậu có thể thở phào nhẹ nhõm rồi. Nhưng niềm vui chưa được bao lâu, thì cậu lại bị giật thót tim vì giọng nói ở phía sau.

- Mày nghe lén như vậy chắc sướng lắm nhỉ? Hội trưởng hội học sinh?

- Tao không ngờ mày cũng dâm đãng như vậy. Nhìn cậu em của mày kìa, nó đã cương cứng rồi nhỉ? - Hắn nhếch mép.

- Tôi- tôi không có, cậu hiểu nhầm rồi, chỉ là tôi mắc quá nên mới vô đây giải quyết nỗi buồn thôi chứ tôi không biết cậu đang làm việc đó ở đây.

- Nhưng nếu đó là sự thật thì tôi sẽ là người giải quyết hành vi này của cậu. Và cô gái, người đối tác của cậu đâu rồi, tôi yêu cầu hai người chỉnh đốn lại trang phục sau đó nhanh chóng rời khỏi đây, nếu không thì đừng có trách tôi không cảnh báo trước.

- Chà chà, vẫn cố chứng minh mình trong sạch cơ đấy?

- Với cả, tao không có làm chuyện đấy với con ả nào ở đây cả. Chỉ là phát lại video khiến tao kích thích nhất thôi, tao làm điều đấy đều có lý do. - Hắn lắc đầu.

- Ý cậu là... Nhưng thế quái nào cậu lại mở âm lượng to như vậy không sợ người khác lại tò mò mà vào trong này giống như tôi- Cậu ngừng lại, lúc này cậu mới nhận ra tất cả mọi thứ, trong trường hiện tại không có ai ở lại, cậu là người duy nhất nếu không tính thêm gã trước mặt. Cậu... đã mắc bẫy rồi.

- Chà chà, nhận ra rồi à? Không ngờ có ngày mày lại dễ dụ như vậy nhỉ? - Vừa nói hắn vừa tiến lại gần Yuuji.

- Này, này, cậu làm gì vậy tránh xa tôi ra tên biến thái chó chết. - Lúc này cậu mới hoàn hồn nhưng mọi thứ có vẻ đã trễ một bước, Sukuna đã đứng trước mặt cậu, hắn không nói một lời mà xoay người ném cậu vào phòng vệ sinh.

- Ui... Cậu... Cậu muốn cái gì...? - Yuuji thoi thóp mà hỏi gã quái vật đang chuẩn bị như ăn tươi nuốt sống cậu.

- Mày sẽ không muốn ra ngoài với bộ dạng thảm hại như thế này đâu nhỉ? Vì vậy ngoan ngoãn mà nghe lời tao đi.

- Tôi, tôi không muốn, tránh xa tôi ra gã đê tiện, tôi chỉ muốn làm việc này với người tôi yêu và họ là con gái chứ không phải tên con trai như cậu, thả tôi ra, mau lên.

Câu nói đó của Yuuji làm cho gã như phát điên, hắn vung hẳn một cú đấm chí mạng vào bụng cậu làm cậu ho sặc sụa, đau đớn đến nỗi nước mắt tèm lem hết cả khuôn mặt thanh tú rạng ngời.

- Ý mày là tao không phải người mày yêu? Ý mày là tao không xứng? Vậy mày nhất thiết phải tìm hiểu thông tin của tao để làm gì hả? - Gã hậm hực mà quát vào mặt cậu.

- Cậu... Cậu yêu tôi sao... Sao lại... Có thể như vậy... Su...ku...na...? - Cậu thở khó nhọc sau cú đấm trời giáng.

- Không vì mày thì tao cũng chẳng thế này rồi, tao cũng không phải rơi vào cái được gọi là lưới tình, tao cũng không cần phải đi gây sự với bọn thích thầm mày như tao.

- Từ khi gặp mày tao đã có cảm giác khác lạ rồi, tao từng muốn hành hạ mày như một món đồ vứt đi như bao kẻ mà tao đã từng làm, nhưng mày đặc biệt hơn thế và đây là lần đầu tiên tao biết thế nào là yêu một người. Vẻ đẹp, nụ cười, cả linh hồn và thể xác của mày, tao phải có được nó bằng bất cứ giá nào. - Hắn gượng gạo nói những gì mà hắn đã giấu bấy lâu nay.

- Và bây giờ, tao sẽ làm điều đó ngay tại đây để biến mày thành của tao, làm cho mày chết mê chết mệt vì tao mà không có thể nào dứt bỏ. - Hắn tiến lại gần, bóp miệng cậu.

- Làm ơn... Tha cho tôi... - Yuuji cố gắng phát ra những lời cầu xin, nhưng việc đó lại dường như kích thích gã quái vật hơn, hắn lại vung đòn đấm vào bụng cậu, và tặng thêm vài cú tát vào khuôn mặt khiến hai bên má cậu đỏ âu. Sau đó Sukuna lấy một thứ gì đó từ trong túi quần và nhét thẳng vào miệng của Yuuji.

Thứ đó liền chóng tan khi ở trong miệng cậu, Yuuji cảm nhận như cơ thể cậu đang nóng lên, cậu đổ mồ hôi liên tục, người cậu run rẩy, đầu óc cậu quay cuồng, sự dũng mãnh cuối cùng của cậu dưỡng như đã biến mất. Yuuji lúc này chẳng khác gì một món đồ chơi rẻ tiền không còn một chút phẩm giá nào.

- Nếu mày không muốn thì tao đi nhé, tao cũng không phải kiểu người thúc ép người khác đến vậy đâu. Chúc mày vui vẻ và bộ dạng xấu hổ đáng yêu này nhé. Tao không biết khi đám rác rưởi vào trường thấy người mà chúng nó thần tượng lại trong tình trạng như thế này thì không biết sẽ như thế nào nhỉ? Cơ mà đó không phải chuyện của tao, nên là đi đây. Chào nhé. - Hắn cười đắc ý mà quay đầu chuẩn bị rời đi để lại Yuuji một mình.

- Đừng... Đừng mà... Tôi muốn cậu, làm ơn hãy cho tôi thứ đó của cậu, thỏa mãn tôi đi, xin cậu.... - Yuuji lúc này đã dường như mất nhận thức mà phát ra những câu nói gợi tình đó.

- Chà, nếu mày đã nói như vậy thì tao cũng không thể từ chối được nhỉ? - Cuối cùng thì con mồi béo bở mà hắn luôn nhắm đến cuối cùng cũng chấp nhận buông bỏ mà cho hắn chinh phục. Sukuna bước vào căn phòng rồi sau đó chốt cửa lại, lột toàn bộ những thứ còn sót lại trên cơ thể trần trụi của cậu.

Gã từ từ kéo khóa quần ra để lộ cậu em đã cương cứng từ lâu và đang rỉ đầy dịch nhờn, hắn kéo đầu Yuuji lại để cậu chiêm ngưỡng cái mà hắn luôn tự hào. Yuuji ngước lên nhìn cái thứ to lớn, hùng vĩ trước mặt, cậu nhỏ của Sukuna vô cùng đậm mùi đàn ông, dù cậu có là con trai đi chăng nữa thì thứ đó của gã vẫn làm Yuuji cảm thấy run cả lên.

- Được rồi, làm đi. - Hắn ra lệnh

Yuuji ban đầu chần chừ không muốn làm nhưng thứ thuốc đó dường như đang làm cậu hứng tình hơn, cậu cầm lấy cây côn thịt đó mà bắt đầu mút liếm. Vừa làm vừa kết hợp với dùng lưỡi, cậu liếm từ thân gậy lên đỉnh đầu. Lúc mơn trớn đầu gậy, lúc lại mút hết, rồi lại ngậm sâu cho đến hết cây gậy thịt.

- Đây có phải là lần đầu tiên mày làm chuyện đấy không vậy? Sao tao lại cảm thấy như mày đã có kinh nghiệm trước đó rồi? - Sukuna bất ngờ vì những hành động của Yuuji lúc này.

Yuuji vẫn im lặng mà tiếp tục công việc đang dở dang. Có vẻ như làm một hồi mỏi cậu cũng bắt đầu mỏi, cậu bắt đầu dùng tay mà cầm cậu nhỏ của Sukuna lên mà vuốt lên vuốt xuống, vừa vuốt vừa kết hợp với miệng. Kết hợp những thứ này lại như tạo một tia điện kích thích hạ bộ của Sukuna, cậu em của gã bắt đầu chảy đầy dịch nhờn làm cho không khí lại càng dâm dục hơn.

Cơn sung sướng càng lúc càng tăng cấp độ, khi lưỡi của Yuuji dẫn xuống phía dưới nơi hai quả bóng đang được giấu kín trong khóa quần nay lại được mang ra mà kích thích, cậu mút liếm ngày càng nhanh như đang cố vắt kiệt sinh lực của gã.

Sukuna như điên lên vì việc mà Yuuji đem đến cho gã, gã không cần biết lý do tại sao mà cậu có thể làm được như thế nữa rồi. Lần đầu tiên trong đời gã thấy khoái cảm như vậy, gã không chịu được nữa mà đẩy đầu Yuuji vào để cậu ngậm lút cán cây gậy của mình, gã gầm gừ mà bắn từng đợt tinh nóng hổi vào sâu bên trong họng cậu. Yuuji cũng vì hành động này mà bất ngờ, cố gắng đẩy tên trước mặt ra nhưng không thành, kết quả cậu nhận hết những gì mà Sukuna bắn ra vào bên trong cậu.

- Aghhh sướng thật đấy, mày nuốt hết cho tao, còn không thì tao sẽ để mày lại như thế này.

Yuuji vì tác dụng thuốc quá mạnh mà như một chú cún con ngoãn nghe lời làm theo điều mà gã yêu cầu. Nhìn Yuuji lúc này càng khiến cho hắn hứng tình hơn, cậu bé vừa bắn lúc nãy bây giờ lại như tràn trề sinh lực sẵn sàng cho đợt tiếp theo. Sukuna bế Yuuji đặt lên bồn cầu và giữ cố định vị trí của cậu, bây giờ là lượt của gã.

Sukuna đẩy hai chân cậu ra hai bên để lộ ra nơi mà chưa ai nhìn thấyở cậu. Gã sung sướng mừng thầm vì hôm nay chính là ngày mà gã có thể khai phá được nó. Yuuji xấu hổ chỉ có thể che mặt lại, gã ngước lên nhìn cậu mà tỏ vẻ đắc ý sau đó lại ngước xuống mà chuẩn bị hành động.

- Đừng mà... Sukuna... Chỗ đó không được đâu... - Yuuji rên rỉ.

Nhưng những lời ấy đều nằm ngoài tai của Sukuna, lúc này thứ hắn quan tâm đó là làm cho cậu sướng đến chết mê chết mệt vì gã mà thôi. Gã bắt đầu đưa lưỡi của mình vào mà khám phá, sau khi nơi đó đã hớ rộng chút ít, hắn đưa từng ngón tay vào. Các ngón tay thô ráp di chuyển trong lỗ hậu làm cho Yuuji không kiềm được mà phát ra những âm thanh rên rỉ kích dục, lại càng làm cho gã hưng phấn hơn.

Kết thúc màn dạo đầu, hắn đã sẵn sàng đút cây gậy thịt của mình vào bên trong cậu, chẳng nói chẳng rành dùng cây gậy của mình trêu trọc cậu lại càng làm cho cậu rỉ nước nhiều hơn.

- Mày có muốn tao vào trong không? - Dù hỏi nhưng hắn đã biết rõ câu trả lời.

- Có... hãy làm tôi sướng đi. - Cậu cầu xin.

- Chà, muốn xin cái gì thì phải chân thành hơn đấy.

- Làm ơn, anh hãy làm em sướng đi, xin anh... - Lí chí cuối cùng của Yuuji vụt tắt

Hắn nở nụ cười dâm dãng mà đút thẳng cây gậy thịt của mình vào bên trong Yuuji. Cậu như muốn hét lên vì đau đớn nhưng đã bị Sukuna dùng môi chặn họng, hai cái lưỡi cuốn vào nhau như chẳng muốn tách rời, nước dãi chảy lả chả càng làm không khí dâm dục trong căn phòng ngày càng tăng hơn. Sukuna hôn như muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy, gã khuấy lưỡi sâu vào trong rồi mút cả lưỡi cậu qua miệng gã. Lúc này Sukuna trông thật điệu nghệ làm sao. Từ đau đớn dần trở thành sung sướng, cậu cũng vô thức mà đáp lại nụ hôn nồng nàn của gã.

Ở trên thì hôn nhau đắm đuối, nhưng ở dưới cây gậy thịt của gã cứ như cái chày mà giã liên tiếp với tốc độ kinh hoàng vào bên trong cậu. Kết thúc nụ hôn hắn lại dùng lưỡi của mình mà tiếp tục công việc, lưỡi của hắn như có điện vậy, rê tới đâu là cậu đê mê tới đó. Gã bắt đầu dày vò 2 đầu nhũ hoa của cậu như chơi với hai quả bóng. Thân hình của cậu khá săn chắc do có đi tập gym điều đó lại làm cho gã thích thú hơn, gã sờ lắn một bên, bên kia dùng răng và lưỡi vừa cắn vừa ray. Không dừng lại ở đó, gã liếm lên cổ, rồi liếm vào lỗ tai cậu. Những hành động này đều khiến cậu rỉ nước nhiều hơn không lẽ người cậu chỗ nào cũng có điểm G? Gã lúc này lại dùng lưỡi ngoáy trong tai cậu, cậu lại càng thêm kích thích khiến cho cậu nhỏ bất giác mà bắn tinh. Gã cũng chẳng nói gì chỉ dùng tay quẹt thứ chất đục màu trắng lên mà liếm, rồi lại trao cậu nụ hôn vừa ngọt ngào lại vừa dâm dục.

- Mày có yêu tao không? - Một câu hỏi ngọt ngào nhưng lại sai thời điểm, Sukuna là thế chẳng bao giờ biết nên phải thế nào trong chuyện tình yêu.

Yuuji cũng ngơ người vì lúc như thế này mà gã lại hỏi câu đó, nhưng trong thân tâm cậu lúc này dường như cũng đã chấp nhận gã dù không chính đáng mà nói.

- Có, tôi yêu anh. - Câu nói như lời chấp nhận thứ tình cảm của gã.

- Được.

Sukuna thúc vào cậu càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh, từng nhịp lên xuống, căng phồng và nóng bừng, hai cơ thể vẫn quấn chặt nhau, hôn nhau say đắm như người tình.

Cậu gần lên đỉnh rồi, gã dập liên hồi không thương tiếc vào trong cậu, cậu không ngừng rên la.

- Nữa nữa đi, tôi sắp ra rồi, ahhh.

- Tao xuất vào bên trong mày nhé, chuẩn bị nhận lấy này.

- Được... Được... Ra cùng nhau nào... Aghhh

Gã giật liên hồi, từng đợt tinh được xuất ra đổ đầy vào cơ thể cậu, cậu nhỏ của cậu cũng ra liên hồi.

- Đcm… sướng mất thôi... - Gã thổn hểnh.

Cậu vẫn rên lên sung sướng như quên hết mọi thứ xung quanh. Người cậu như lên cơn co giật, gã vẫn không buông tha mà vẫn không ngừng dập vào cậu. Từng cơn yếu dần và co quắp. Gã mân mê người phía dưới mình, gã lại trao nụ hôn cho cậu, lưỡi cả hai đều vẫn xoắn vào nhau, mút máp nhau đắm đuối…

Cậu dần thả lỏng cơ thể, im lịm dưới người gã, lúc này thuốc cũng hết tác dụng. Cậu lại trở về là cậu hội trưởng hội học sinh ngày nào, nhưng lúc này cậu lại bất giác che mặt khuôn mặt đang đỏ bừng tránh đi ánh nhìn của Sukuna. Gã cùng cười phì mà kéo tay cậu xuống lại tặng cho cậu một nụ hôn trán đầy chân thành.

- Em đã nói yêu tôi, bây giờ chúng ta là người yêu của nhau rồi nhé?

- Đồ... Đồ ngốc, tôi hiểu rồi mà. Bây giờ chúng ta có thể về nhà được chưa...? Tôi muốn sang nhà anh một đêm...

- Gì? Em muốn nữa sao, được rồi chiều theo ý em hết nhé, em là là nhất rồi - Gã cười trong niềm vui.

- Thôi nào, đừng có như vậy chứ nhưng mà lần sau đừng có tặng tôi mấy cú đấm với tát nữa nhé, tôi vẫn sẽ ghim anh vụ này đấy ( ಠ ಠ )

- Rồi rồi tôi xin lỗi mà, để tôi đền bù cho em bằng vài trận xuyên đêm nhé? - Gã cười nham hiểm

- Cái đù má!!????
ーーーーーーーーーーーーーーー
- Này Yuuji, em đang nghĩ gì vậy? Nhìn em như bị mất hồn về phương trời nào rồi ấy.

- À không có gì đâu, tôi chỉ nhớ lại vài chuyện cũ năm học cao trung thôi ấy mà.

- Hmmm... Cái lúc mà tôi mới tỏ tình em bằng cách ứ hự với em trong nhà vệ sinh ấy hả?

- Thôi nào Sukuna!!! Anh đâu cần phải nói toẹt ra như thế đâu.

- Thế bây giờ chàng hội trưởng hội học sinh muốn ra ngoài ăn kỉ niệm thời gian chúng ta yêu nhau và đã về chung một nhà hay là "ăn ngay" tại đây nhỉ? - Gã choàng tay qua vai cậu.

- Anh lại hư nữa rồi đấy.

- Xin lỗi, xin lỗi, nhưng mà anh muốn nói một điều.

- Anh cứ nói?

- Cảm ơn em vì đã xuất hiện trong đời anh.

- *Phì cười* Tôi còn tưởng chuyện gì căng lắm, tôi cũng vậy mà, cảm ơn anh đã xuất hiện trong đời em. - Cậu quay người trao tặng cho người mình yêu một nụ hôn.

Cảm ơn vì cuối cùng ta cũng đã có thể ở bên nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro