Chương 18. Say rượu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người ai cũng đều ăn uống một cách vui vẻ, còn bày ra đủ thứ trò để uống rượu.

"Y/n, uống một ly đi!"

Choi Soobin tiến đến rót cho cô một ly đầy ắp - "công của cô là nhiều nhất!"

"Không có gì!"

Y/n nhận lấy ly rượu của Choi Soobin nhưng Jeon Jungkook đã cản lại.

"Sao thế?"- Y/n nhướn mày nhìn anh.

"Không uống được thì đừng có uống!"

"Ai bảo anh là tôi uống không được?"

Y/n huých vai anh, lòng tự tôn của Kang Y/n này cũng rất cao đó nha, trước đây sau khi tốt nghiệp đại học, cô đã đi ăn chơi cùng bạn bè đến thâu đêm, còn được mệnh danh là cô gái ngàn chén không say.

Y/n một hơi uống hết cả ly trước mặt anh như để khoe chiến tích.

"Nhìn này! Tôi uống giỏi lắm đó!"

"..."

Nhìn thấy vẻ mặt khó tin của Jeon Jungkook, Y/n bật cười như muốn ngã ngửa, cô đang suy nghĩ, chẳng lẽ Jeon Jungkook lại không biết uống rượu hay sao? Nếu vậy thì trò này chắc chắn là cô hơn anh rồi.

Nhưng chỉ vài phút sau...

Kang Y/n đã nằm vật vã trên bàn ăn.

"Này Kang Y/n."

Jeon Jungkook khẽ lay vai cô - "chúng ta đi về thôi!"

Dù sao bữa tiệc cũng đã ăn xong, mọi người cũng có vẻ ngà ngà say hết rồi, vẫn còn một vài người là trụ được, nhưng họ bất đắc dĩ phải gọi người nhà và bắt taxi đón về.

"Không về đâu!"

Y/n lúc này khuôn mặt đỏ ửng, giọng trông giống như là đang ngái ngủ, cô giãy giãy tay thoát khỏi Jeon Jungkook.

"Tôi... chưa dự sinh nhật xong mà."

"Chưa dự xong cái gì? Tàn tiệc rồi!"

"Hông mà!"

Y/n đánh lên tay Jeon Jungkook một cái, Jeon Jungkook vô cùng bàng hoàng, lần đầu tiên có người đánh anh như vậy.

Anh thầm chê tửu lượng của Y/n ở trong lòng, vừa nãy chỉ mới uống một ly từ Choi Soobin thôi, cô đã đi đứng loạng choạng như thế rồi, khuôn mặt lì đòn đó nhìn anh như thể đang phán xét tửu lượng của anh vậy, bây giờ thì sao, ai tửu lượng kém hơn ai, một ly đã nằm vật vờ trên bàn, đã vậy còn không chịu về.

Jeon Jungkook thở dài, anh vẫn tiếp tục kéo tay cô ngồi dậy.

"Đi về!"

"Hông về!"

"Cô không về, tôi gọi cho cô chú Kang đến đón về."

"Đừng méc ba mẹ tôi mà! Anh chơi xấu!"

Kang Y/n nghe đến ba mẹ mình, cô vội bật dậy ôm cánh tay của Jeon Jungkook khiến anh điếng người.

"Mau buông tay!"

"Đừng méc ba mẹ mà!"

Choi Soobin là người duy nhất tỉnh táo trong nhóm đó, thấy Jeon Jungkook khó khăn kéo người kia ra, cậu ta nhẹ nhàng tiến đến chỉ bảo anh.

"Anh đối với con gái như vậy người ta sẽ không chịu đâu."

Jeon Jungkook nhướn mày - "vậy phải làm thế nào với cô nhóc lì đòn này?"

"Để em!"- Choi Soobin hất áo khoác của mình ra mà thể hiện.

Cậu ta đỡ Kang Y/n đứng dậy mà dịu dàng - "Y/n này, nếu cô chưa dự tiệc sinh nhật xong thì về nhà rồi mình dự tiếp ha, ở đây hết đồ ăn rồi, về đi thì anh Jungkook sẽ không méc ba mẹ."

Y/n nghe Choi Soobin nói thế, cô bỗng nhiên ngoan ngoãn mà đứng dậy, tay vẫn bám chặt Jeon Jungkook.

"Vậy thì... đi về dự tiếp!"

"Đúng rồi! Về nhà mà dự sinh nhật tiếp!"

Choi Soobin nói chuyện như dỗ trẻ con, cậu ta nhướn nhướn mày với Jeon Jungkook - "đối với con gái đang say, anh phải hết sức nhẹ nhàng và chiều theo cô ấy, anh hiểu không?"

"Không!"

Jeon Jungkook mặt lạnh tanh nhìn Choi Soobin, anh vội kéo Y/n đi, để lại Choi Soobin vẫn đang ngơ ra với đám sâu rượu kia.

•••

Ra đến bãi xe, Jeon Jungkook mở cửa, anh đẩy nhẹ Y/n vào xe, cô có vẻ không còn chống đối nữa, nhưng cả người cứ như con bạch tuộc không xương, cứ ngã tới ngã lui khiến anh không tài nào thắt dây an toàn cho cô được.

"Ngồi yên coi!"

Vừa ra lệnh xong, Y/n bỗng nhiên chớp chớp mắt nhìn anh.

Không hiểu sao lúc này, khoảng cách giữa hai người lại gần nhau đến vậy.

Jeon Jungkook cài dây an toàn cho Y/n xong, anh định nhắc nhở gì đó, đột nhiên Y/n lại đưa tay sờ lên mặt anh.

Jeon Jungkook: ...

"Da mặt anh sao lại đẹp vậy?"

"Sờ lên trông đã ghê!"

"Sao lại không vui vậy? Cười lên cái coi!"

Y/n bực mình, cô đưa tay véo mặt Jeon Jungkook sang hai bên, tay di chuyển sang hai bên khoé miệng của anh mà kéo thành một đường cong.

"Vậy mới được nè, đi ăn sinh nhật thì phải vui vẻ lên như này mới đúng, happy birthday to you, happy birthday to you..."

Jeon Jungkook gạt tay Y/n ra, tập trung cố định lại dây an toàn cho cô, sau đó đóng cửa, vòng sang bên kia ngồi vào tay lái của mình.

Bên này cô vẫn còn đang say sưa hát bài chúc mừng sinh nhật cho Jeon Jungkook.

Jeon Jungkook thầm rủa trong lòng, chỉ tại Choi Soobin kia rót rượu cho cô.

"Hát xong rồi thì phải có quà!"

Kang Y/n như chợt nhớ ra, cô quay trái quay phải, sau đó còn nhoài người ra phía sau xe để lấy túi xách, Jeon Jungkook không kịp trở tay, anh không dám cho xe chạy, chỉ kịp đưa tay đỡ cô.

Y/n móc được túi xách của mình, cô lục lọi trong đó, rồi lấy ra một gói quà, cười hề hề đưa cho anh.

"Tặng anh, sinh nhật vui vẻ!"

Jeon Jungkook ngây người - "tặng tôi à?"

Kang Y/n mỉm cười gật đầu, còn chẳng đợi Jeon Jungkook phản ứng, cô tiếp tục đưa gói quà vào tay anh, hào hứng vỗ tay - "mở quà đi!"

Jeon Jungkook có chút bối rối, lần đầu tiên anh được con gái tặng quà thế này, không biết nên nói gì mới phải.

Chỉ có thể thốt lên 2 từ "cảm ơn", còn Kang Y/n thì vẫn say bí tỉ cười với anh.

Jeon Jungkook nhẹ nhàng mở gói quà, một cái mặt con khỉ nhăn nhó bỗng xuất hiện.

Jeon Jungkook: ???

"Sao hả? Có dễ thương không?"

Y/n vui vẻ nhìn món quà đó chính tay cô lựa chọn, phải nói rằng cô cực kì tự hào về món quà này lắm đó.

Jeon Jungkook lôi con thú bông hình con khỉ ra, nhìn khuôn mặt nhăn nhó của nó, thầm đánh giá trong lòng, ai lại đi sản xuất ra con khỉ xấu xí như này.

Nhưng nhìn biểu hiện lúc này của Kang Y/n, Jeon Jungkook chỉ có thể phì cười.

"Thật sự tặng tôi à?"

Nghe Jeon Jungkook hỏi, Y/n liền thật thà gật đầu.

"Tại sao lại tặng tôi vậy? Ý là... sao cô tốt với tôi thế, từ việc cùng Soobin tổ chức sinh nhật cho tôi, còn mua quà nữa."

"Tại anh dễ thương, giống nó."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro