Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là một ngày không mấy trong lành, trời mưa từ lúc sáng làm cho Itadori Yuuji buồn chán không thôi.

Hắn đứng ở dưới mái hiên của ngôi nhà mà mình vừa mới tìm được để trú mưa, hắn thở dài khi chính mình quên đem theo cây dù với mưa vẫn chưa có xu hướng giảm.

Thì có một cái tiếng động nhỏ thu hút Itadori, hắn tò mò nên nhìn về phía tiếng động thì thấy một cái gì đó màu nâu lúc nhúc trong bụi cây gần đó, Itadori đi lại, hắn dạt ra bụi cây thì thấy một cái tiểu động vật ướt sũng đang nằm ở trong.

Itadori hốt hoảng đem tiểu động vật ôm lên, đi vào mái hiên Itadori lấy áo khoác lau khô tiểu động vật.

"Khô ráo nên thỏa mái rồi đúng không?" Itadori Yuuji xoa xoa tiểu động vật đầu.

"Ngao ô!" Tiểu động vật liếm liếm Itadori Yuuji ngón tay, khiến cho Itadori vui vẻ bế lên hỏi.

"Ngươi là nhà của ai hài tử?" Itadori Yuuji nghiêng đầu nhìn tiểu động vật, tiểu động vật cũng nghiêng đầu theo hắn.

"Oa thật đáng yêu! Ngươi là không có người nuôi sao? Có muốn hay không ở cùng ta?" Itadori mỉm cười hỏi.

"Ngao ô!!!" Tiểu động vật kêu lên phấn khích như đồng ý.

Itadori Yuuji cười càng tươi hơn, hắn nhìn lên bầu trời thì mưa cũng đã bớt đi, nên lấy áo khoác quấn tiểu động vật để giữ ấm, khiến cho tiểu động vật ngủ thiếp đi.

"Được rồi về thôi!" Itadori ôm lấy tiểu động vật đi về nhà.

Mất một lúc thì Itadori mới về được nhà vì từ chỗ trú mưa nó gần ở bệnh viện, còn đối với nhà thì ngược lại, hắn bước vào nhà như thói quen hắn cất tiếng nói "Ta về rồi" dù biết không ai trả lời.

"Ngao ô?" Tiểu động vật ở trong lòng đã tỉnh từ bao giờ mơ màng nhìn Itadori.

"Thực có lỗi. Là ta đánh thức ngươi sao?" Itadori nhìn xuống tiểu động vật ôn nhu xoa xoa.

Tiểu động vật như hiểu hắn nói nên lắc lắc đầu, sau đó vùng vẫy ra khỏi chiếc áo khoác, nhẹ nhàng đáp xuống đất, bước đi từ từ vào phòng khác ngồi. Itadori chỉ cười khúc khích cũng tiếp đó bước vào, hắn đi lên lầu lấy một chút quần áo cùng khăn tắm, sau đó đi vào phòng khách nhìn đến tiểu động vật hỏi.

"Ngươi muốn tắm cùng ta không? Dù gì để vậy cũng sẽ bẩn a." Itadori nói sợ tiểu động vật nghe vậy sẽ giận dỗi nên hắn nói thêm.

"Nếu như ngươi không muốn thì cũng không cần ép buộc bản thân nga."

Chỉ là tiểu động vật bắt đầu đứng lên đi vào phòng tắm, Itadori ngạc nhiên không thôi.

Thật là một cái đáng yêu ngoan ngoãn hiểu chuyện! Như thế nào lại có người bỏ rơi a?

Ở một nơi nào đó.

Một cái thanh niên kì dị kiểu tóc đang ngồi trên ghế sofa nhâm nhi ly cà phê của mình, thì bỗng nhiên hắn hắt hơi một cái.

A lạp? Là thân ái nhắc ta sao?

Thanh niên suy nghĩ, thầm nhếch mép tiếp tục thưởng thức ly cà phê.

Sáng hôm sau.

Itadori sửa soạn cho chính mình sau đó mang giày vào, hắn còn không quên xoa đầu tiểu động vật.

"Tsuna ở nhà ngoan ngoãn đợi ta trở về nga, tuyệt đối không được đi lung tung hiểu không?" Itadori ngồi xổm trước mặt Tsuna dặn dò.

Hắn đặt cái tên này là bởi vì lúc hắn hỏi ngươi muốn tên gì, thì tiểu gia hỏa này lại chạy vào nhà bếp lôi một hộp cá ngừ chỉ chỉ, nên hắn quyết định đặt tên là Tsuna.

"Ngao ô!" Tsuna ngoan ngoãn kêu lên, khiến cho Itadori yên tâm.

"Được rồi, gặp lại sau Tsuna." Itadori nhẹ nhàng đóng của chạy đến trường, mà hắn không biết rằng khi hắn bắt đầu chạy thì đã có một cái bóng đen đi theo.

Tại trường cấp 3 Saigawa.

"Tiền bối nói có thật không?" Itadori nhìn hai vị tiền bối của mình hỏi.

"Thật mà, thật mà." Một cái đeo kính nữ sinh trả lời.

"Vậy thì thử thôi nào." Itadori nói, hai người cũng gật đầu, mỗi người đặt ngón tay vào đồng xu.

"Kokkuri-san kokkuri-san hãy cho bọn ta biết có cách gì đánh bại hội trưởng hội học sinh?"

Không khí bây giờ đang rất hồi hộp, thì bỗng nhiên môn bị kéo ra đột ngột, khiến cho bầu khí lúc nãy mất đi.

Người kéo ra môn không ai khác là hội trưởng hội học sinh.

"Có việc gì sao hội trưởng?" Itadori dựa vào ghế nhìn vị kia hội trưởng hỏi.

"Đó là chỗ câu lạc bộ tâm linh từ giờ sẽ thành phòng thay đồ cho đội điền kinh."

Vị hội trưởng kia nói khiến cho ba người bất ngờ cùng kinh ngạc, Itadori Yuuji lấy lại tinh thần nói.

"Đợi một chút nào, sao lại như vậy?"

"Không phải quá rõ ràng sao? Câu lạc bộ ít nhất phải có ba người, nhưng hiện tại câu lạc bộ này chỉ có hai mà thôi."

Hai người kia nghe vậy thì nhìn chằm chằm vào Itadori Yuuji, bị nhìn chằm chằm Itadori Yuuji luống cuống giải thích.

"Này hội trưởng không biết có nhầm lẫn không? Ta đã ghi chính mình tham gia câu lạc bộ tâm linh mà?"

"A lạp ngươi là thuộc bên câu lạc bộ điền kinh mà?"

Itadori Yuuji nghe tới đây chớp mắt, trên đầu xuất hiện nhiều dấu chấm hỏi.

"Không thể nào! Ta rõ ràng ghi chính mình tham gia câu lạc bộ tâm linh! Như thế nào lại ở câu lạc bộ điền kinh lạp?!!" Itadori Yuuji kích động lên.

"Là ta làm đấy lạp!" Ở ngoài cửa khi không xuất hiện một cái trung niên nam nhân, Itadori nhìn cái này trung niên nam nhân có điểm tâm mệt mà nói.

"Lại là a, ta đã nói là chính mình không hứng thú với điền kinh lạp."

"Sao lại có thể! Ngươi là rất thích hợp tham gia câu lạc bộ điền kinh chứ không phải tham gia cái này!" Trung niên nam nhân lên tiếng phản bác.

"Nhưng là ta không có cái gì hứng thú a." Itadori trong thâm tâm thở dài một hơi.

"Như vậy đi, ngươi cùng ta thi đấu! Nếu ngươi thắng ta sẽ buông tha ngươi! Còn ngươi thua thì sẽ tham gia ta câu lạc bộ điền kinh!! Như thế nào?"

Itadori ở suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu đáp ứng nói hảo, đi theo trung niên nam nhân xuống sân vận động.

Ở bên khác

"Tại sao ta lại đi với cái tên nhóc này a!" Cao ráo tóc trắng cùng với kính râm nam nhân bất mãn nói.

"Đây cũng là không có biện pháp, hảo yên tỉnh một chút Satoru." Một cái khác buộc tóc nam nhân nhìn chính mình bạn thân.

"Như thế nào ta có thể yên tỉnh? Ta còn muốn đi cái tiệm bánh ngọt!" Gojo Satoru gào thét lên, Getou bắt đầu muốn tấu người cảm giác nhưng vẫn là phải nhịn xuống dưới.

"Cái này cũng là bất đắc dĩ, ta cũng không muốn làm phiền đến tiền bối." Một cái thiếu niên tóc đen lên tiếng.

"Như vậy thật nhanh giải quyết ta còn đi lạp!" Gojo một bộ không kiên nhẫn nói.

"Nói thì dễ chúng ta phải tìm được cái kia, nhưng là không biết ở nơi nào, sao có thể thật nhanh giải quyết?" Fushiguro đều đều mà nói.

"Fushiguro nói đúng a, Satoru ngươi nên kiên nhẫn lạp." Getou ở một bên khuyên hắn bạn thân, nếu vẫn là như vậy thì hắn sẽ mặc kệ a, dù gì mức độ chịu đựng của hắn cũng không phải vô hạn.

Ba người cứ như vậy tiếp tục đi, thì một cái bóng nhỏ vụt đến bọn hắn phía trước, khiến cho ba người nghi hoặc nhìn bóng nhỏ.

Đây là cái gì? Là miêu sao? Nga chủ nhân của cái này miêu quá sáng tạo đi còn có đeo một miếng bịt mắt bên trái a.

Ở ba người cảm thán khi, tiểu miêu (?) dừng lại động tác híp mắt âm thầm quan sát ba người, sau đó tiếp tục chạy đi, ở ba người nhìn theo tiểu miêu (?) chạy về hướng nào, thì thấy đó chỗ sân vận động của một ngôi trường, bọn họ tò mò nên cũng đuổi theo tiểu miêu hướng đi.

Nga gần gặp được đáng yêu chủ nhân thật sự hưng phấn!

Tiểu miêu (?) nghĩ như vậy trong lòng nên lực chạy cũng tăng lên, sau đó dừng lại ngửi ngửi, nghe được quen thuộc mùi hương hắn lần theo thấy được đang thi đấu Itadori, nên hắn cũng ngoan ngoãn trốn một góc chờ.

Ba người họ đuổi theo tới thì thấy mọi người đang tập trung nhìn thiếu niên cùng một cái lão sư thi đấu, họ liếc nhìn bốn phía thấy tiểu miêu (?) đang ẩn nấp chờ cái gì, họ cũng chỉ nhướng mày quan sát bên kia thi đấu.

Vị senpai nhìn mọi người tụ tập lại đây không khỏi cảm thán.

"Yuuji thật nổi tiếng a."

"Đương nhiên hắn được mệnh danh là Mãnh Hổ Trung Học nga."

"Nga nha, Nga nha."

"Ta sẽ bắt đầu trước." Vị trung niên lão sư cầm lên quả bóng, bắt đầu ném, kia đồng học bắt đầu tính khoảng cách.

"Là 14m."

"Nga thật lợi hại!" Một cái khác đồng học cảm thán.

"Xin lỗi Itadori đồng học ta thực sự không muốn làm khó ngươi a."

"Không việc gì." Itadori cầm lên quả bóng, cảm thán quả bóng thực nhẹ, Itadori lấy sức ném quả bóng, quả bóng bay qua trúng ngay thanh khung thành, cái kia đồng học đo khoảng cách hô khiến cho mọi người kinh ngạc.

"Là, là 20m!"

Kết quả làm cho vị kia trung niên lão sư hóa đá. Ở kia đồng nói kết quả, Getou cùng Fushiguro liếc qua Gojo đang muốn rơi xuống kính râm, nhìn cái này hình tượng thật khiến người ta lăn lê bò lết mà cười.

"Thật lợi hại nga Yuuji!" Nữ sinh tiền bối tán thưởng.

"Thực lực không tồi, quả nhiên là thành viên câu lạc bộ tâm linh." Nam sinh tiền bối gật gật đầu.

"Haha thật cảm tạ hai ngươi lời khen."

"Mà Yuuji như thế nào lại hứng thú tới cái này tâm linh a? Yuuji thật xứng đáng tham gia thể thao nga."

"Không cần nói tiền bối! Ta thực thích cái này câu lạc bộ!" Itadori tươi cười lời nói muốn cảm động tới rớt nước mắt hai người.

"Ngao ô!" Itadori nga thấy thanh âm quen thuộc nhìn qua lại thấy một cái thân ảnh nhỏ phóng tới hắn lòng ngực.

"Nga Tsuna, ngươi như thế nào ở đây? Ta đã dặn ngươi không được chạy lung tung sao?" Itadori bế lên Tsuna đối diện chính mình bất đắc dĩ mà mắng Tsuna một chút.

Tsuna hình như hiểu hắn nói cái gì, làm ra vẻ ủy khuất với đáng thương, làm Yuuji mềm lòng, hắn thở dài ôm Tsuna vào lòng xoa xoa đầu.

"Nga thật đáng yêu, là nhà Yuuji tiểu miêu sao?" Vị tiền bối khom người nhìn Tsuna.

"Ân, mới nhặt hắn từ hôm qua, hắn rất ngoan nha." Itadori mỉm cười nhìn Tsuna, hắn chợt nhận ra gì đó, "A Tsuna không phải là tiểu miêu tiền bối...."

"Như vậy là cẩu?" Hai vị tiền bối nói cùng một lúc sau đó chớp mắt.

"Không.... Hắn là một cái tiểu sư tử."

"Nga ta có phải hay không nghe nhầm?" Hai người nhìn nhau, sau đó chăm chứ quan sát, ân hắn có bờm, đuôi và tai cũng giống sư tử.

"Nhưng hắn không có cắn người! Hắn tựa hồ thích đồ ăn của nhân loại, đúng không Tsuna?" Itadori luống cuống cùng bối rối nhìn Tsuna.

"Ngao ô!" Tsuna gật gật đầu.

Thật là một cái hiểu chuyện!

Hai người kia lại cảm thán.

"Ân Suguru, ta có phải hay không nghe nhầm? Rõ rằng là tiểu miêu! Như thế nào chủ nhân lại xem là tiểu sư tử?" Gojo Satoru đứng ở bên kia ngáy ngáy tai, hỏi hắn bạn thân.

"Không nghe nhầm Satoru." Getou Suguru chắc nịch trả lời.

Fushiguro Megumi không nói gì chỉ trầm mặc.

Itadori chợt nhớ chính mình có buổi hẹn, hắn nhìn lên đồng hồ, nói chính mình có việc nên nói câu tái kiến, bắt đầu xách lên balo cùng với ôm Tsuna chạy.

Khi Itadori chạy ngang qua Fushiguro, thì Fushiguro đầu xoẹt qua nhìn thấy hình ảnh một cái nguyền rủa cùng một cái tóc nâu người với những sướng mù tím đang cầm gì đó trên tay hắn không rõ, tóc nâu người có mái tóc rất dài hắn cho rằng đó là nữ nhân, hắn quay đầu hướng Itadori.

"Này! Chờ một chút!"

Fushiguro còn chưa kịp truy, thì Itadori đã mất bóng, có mấy người xung quanh tán thưởng nói hắn có thể chạy 50m trong 3 giây thật là một cái phi thường người, khiến cho Fushiguro ngây ngẩn cả người.

"Hảo nhàm chán, cùng ta đi mua hỉ lâu phúc đi Suguru?" Gojo ngồi xổm ở một bên hỏi bạn thân.

"Ân, còn nhiệm vụ?" Getou nhìn bạn thân trong lòng thật bất đắc dĩ.

"Mặc nó đi! Mua hỉ lâu phúc trước!" Gojo đứng lên hừ ca lôi kéo Getou đi theo.

Hậu trường:

Ken: Đại gia vất vả

Mukuro: Ta như thế nào lại ít như vậy đất diễn? *bất mãn*

Ken: *trợn mắt* Ngươi lại bất mãn cái gì? Hỗn đản?! Ngươi nên cảm thấy may mắn đi!

Yuuji: Hảo hảo không cần nóng giận.

Tsuna: Ta thực đồng tình với Yuuji quân!

Gokudera: Nha đầu! Vì cái gì Juudaime là thú! *rào thét*

Ken: *nổi gân* Ngươi hảo ngậm miệng! Tiểu tử! Ngươi không đọc cái này tên truyện đi?! Nếu tiểu Tsuna không phải tiểu sư tử! Thì sao có truyện để đọc! Ngươi nên mở rộng đầu óc trung khuyển!

Gokudera: Ngươi nói ai khuyển!!!*nổi giận*

Ken: Ta nói ngươi a!

Sukuna: Cấp lão tử thanh tỉnh một chút! Thật ồn ào.

Ken: Vậy ngươi giỏi mà bắt bọn họ ngậm miệng đi! Toàn là một lũ không ra gì hỗn đản!

Gojo: *nắm lấy tay Yuuji* Thỉnh gã cho ta Yuuji! Ta từ lần đầu gặp ngươi đã yêu!

Tsuna: *không lương thiện lấy đinh ba đánh vào Gojo đầu* Thỉnh ngài ly ra xa Yuuji quân một chút! Yuuji quân chỉ thích hợp gả cho một cái ôn nhu người!

Ken: *xoa xoa mắt* Ta đi ngủ thanh tỉnh đầu óc *đi vào phòng*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro