1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

               Ngày 1 tháng 1 năm 2022

Hôm nay là ngày cưới của Jungkook và Y/n, hôn sự này chỉ là hôn ước từ nhỏ của 2 người. Hôn sự lần này giống như một sợi dây buộc cô và Hắn vào nhau. Từ nhỏ 2 người đã rất thân với nhau, nhưng cô em nuôi (là Mina) của hắn từ Mĩ về Hàn để du lịch. Hắn lại thích Mina hơn, còn cô lại bị bỏ rơi.

Từ nhỏ cô sống trong nhung lụa, chưa bao giờ được làm việc, cô rất mạnh mẽ, chịu đựng đủ điều. Nhưng lại bật khóc trước mặt của hắn.
   
        Ngày hôn lễ, ngày 27 tháng 12 năm 2021

Ngồi trước bàn trang điểm, cô tự nhìn bản thân rồi tự nhủ rằng 'Mong sau hôn sự này mình có thể sống hạnh phúc'
"Y/n à! Đi thôi con, tới giờ rồi" Kim phu nhân bước vào nói với con gái yêu của mình.
"Dạ" cô nhẹ nhàng nói.

"Xin mời cô dâu bước ra lễ đường" cha Xứ nói.

Soojin dẫn cô vào lễ đường rải hoa đẹp đến mê hồn, vậy mà cô lại bật khóc. Giọt nước mắt ấy không phải vì hạnh phúc mà là giọt nước mắt của sự xấu hổ, nhục nhã và tủi thân. Cô đi đến cạnh hắn, nhìn vào mắt hắn như nửa cầu xin, nửa căm phẫn nhưng đáp lại chỉ là sự lạnh nhạt, khinh rẻ từ người kia.

"Kim Y/n, con có đồng ý lấy Jeon Jungkook dù cho có bệnh tật, đau ốm, nghèo khổ hay không?" Cha Xứ nói

Y/n lẫn lừ một hồi lâu rồi nói "Con đồng ý"

"Jeon Jungkook! Con có đông ý lấy Kim Y/n dù cho có bênh tật, đau ốm, nghèo khổ hay không?"
Hắn im lặng không trả lời.

"Thôi! Được rồi, hai đứa đi tiếp rượu đi nào" Jeon lão gia đứng lên nói
Tua~~~~Tua~~~                    Kết thúc hôn lễ

Tại biệt thự riêng của hắn

"Ai cho ngồi ở đây?" Hắn nói.

"Tôi.... tôi" y/n ấp úng.

"À, tôi nói cho cô biết, đây chỉ là hôn ước, tôi không có tình cảm với cô, chuyện riêng của cả hai không được ai xen vào, hiểu chưa?" hắn cúi xuống nói với cô

"tôi... tôi hiểu rồi"

"thứ dơ bẩn"
Nghe hắn nói như vậy, cô cũng chỉ ngậm ngùi ngồi xuống sàn nhà, bộ váy cưới đẹp đẽ bây giờ trong mắt cô cũng chẳng còn gì là đẹp nữa. Cô đứng dậy đi ra khỏi phòng, đi khắp nhà mới kiếm được một căn phòng trống, thế thì cô đành ở tạm.
Cô đứng dậy đi thay váy cưới, cô khoác lên mình một bộ váy nhẹ nhàng, nhưng rất xin đẹp. Y/n bước xuống bếp thì

"Chào Thiếu phu nhân" Quản gia Lee nói.

"Con chào bác, bác không cần gọi con như vậy đây, gọi con là Y/n là được rồi ạ" Y/n cười tươi nói.

"Vâng"
Cô cũng chả có việc gì để làm nên ra vườn xem sao. Nhìn căn biệt thự lạnh lẽo như vậy lại có một vườn hoa đẹp tới như vậy. Y/n bị thu hút bởi sắc đẹp của bông hoa hồng trắng ở kia.

"Sao trong vườn hoa hồng đỏ lại có hoa hồng trắng nhỉ?" cô thắc mắc
'Kim Y/n đâu' tiếng nói vọng từ trong nhà vọng ra.

Jungkook bước ra sau vườn nhìn thấy cô đang định chạm tay vào hoa thì...
"Này, cô định làm gì hoa của tôi vậy hả?" hắn nói
"À! không có gì tôi chỉ thấy nó đẹp nên mới vậy thôi" Y/n nói
"Vào trong đi nhanh lên" Hắn vừa đi vừa nói.
"ò"
Tính Y/n khá ngây thơ, nên nói gì cô cũng nghe, nhưng tính hơi kì một chút.
"Sao không ăn?" hắn hỏi
"Tôi bị dị ứng với hải sản, ở đây toàn là hải sản thôi nên tôi không ăn được"
"À! phần này là của con này" Quản gia Lee nói
"Con cảm ơn bác nhiều ạ" Cô cười nói vui vẻ.
             23:00

Y/n chuẩn bị ngủ rồi nhưng lại cảm thấy khát nước nên đành chạy xuống dưới để uống một ít nước. Đi ngang qua phòng của Jungkook, cô nghe thấy tiếng rên ma mị của một cô gái
"Trong nhà nay có thêm người sao?" cô mở nhẹ cánh cửa ra xem thử. Cảnh tượng đập vào mắt của cô đầu tiên là hai thân thể trần như nhộng đang quấn quýt lấy nhau. Y/n không kiềm được nước mắt liền chạy đi. Cô liền nghĩ tới cây hoa hồng trắng lúc chiều, cô lại chạy ra sau vườn để kiếm nó. Y/n đến bên cạnh bông hoa, cất giọng:
"Mày thật giống tao, cô đơn, hiu quạnh, không ai quan tâm"

"hoa à, mày rất giống tao, rất cô đơn chả ai quan tâm bên cạnh cả"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro